Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu

Chương 188

Hồ Thuỵ Dương và Hồ Thuỵ Tuyết còn cả hai vợ chồng ông Trương đều không quen biết với Phương Trạch Vũ, nhưng mà Trương Hoa Phong, Ngô Tú Nguyệt và cả bà chủ quán trọ đều đã từng nghe tới tên của Phương Trạch Vũ nhưng mà bọn họ vẫn là lần đầu tiên gặp mặt.

Vừa mới ban đầu, khi thấy Thư Nhan mời anh đến làm khách thì trong lòng mấy người họ còn tràn đầy hoài nghi, lúc sau lại nghe thấy anh là người đã cứu Thư Hoan và hai đứa nhỏ nên bọn họ mới hiểu được. Kết quả sau khi nghe thấy ông Hồ nói như vậy thì lập tức lại nổi lên vẻ nghi ngờ.

"Mọi người không biết đâu, năm đó... rõ ràng là cậu em Phương này cứu một cô gái, kết quả cô gái kia lại sợ bị trả thù nên đã cắn ngược lại nói rằng cậu em Phương muốn giở trò với cô ta. Vì muốn giúp đỡ cô ta nên mấy người bạn học của cô ta mới đánh lộn với cậu em Phương. Còn có người kia bị đụng xe, rõ ràng là người này bị người trong nhà xô đẩy ra ngoài vậy mà còn dám cố tình thua đủ đổ hết lên đầu cậu em Phương." Ông Hồ thở dài: "Sau khi cậu em Phương xảy ra chuyện, cả nhà cô gái kia cũng dọn đi nên mọi chuyện đều không nói rõ ra được."

"Còn có cả loại chuyện này nữa sao, vậy không phải..." Vốn dĩ Ngô Tú Nguyệt muốn nói cô ấy có nghe bạn bè hàng xóm kể lại chính mẹ của Phương Trạch Vũ là người mở miệng nói ra, nhưng mà Phương Trạch Vũ còn đang ngồi ở chỗ này nên lời này cô ấy cũng không thể nói ra được.

"Đúng là có chuyện như vậy, năm đó có không ít người đều biết cậu em Phương bị oan uổng, hơn nữa cũng đã qua nhiều năm như vậy rồi thì ai còn nhớ rõ nữa? Dù cho có biết cũng chỉ có thôn này với thôn bên kia biết, kết quả ồn ào tới tận khu tây đều biết, biết vì sao không?" Ông Hồ cố ý không nói.

"Vì sao?" Quả nhiên bọn người Ngô Tú Nguyệt đều tò mò truy hỏi.

"Có mẹ kế thì sẽ có ba dượng, mẹ kế sợ cậu em Phương trở về tranh giành phòng ở nên cố ý đồn đại ra bên ngoài để làm hỏng thanh danh của cậu ấy." Ông Hồ bĩu môi, hiển nhiên làm ra bộ mặt coi thường ba mẹ của Phương Trạch Vũ.

"Gặp phải ba mẹ kế như vậy..." Diệp Thục Cẩm đồng tình nhìn về phía Phương Trạch Vũ.

Người mẹ này không phải là mẹ ruột nhưng còn ba vẫn sẽ là ba ruột mà? Sao có thể để mẹ kế đối xử với con trai mình như thế được?

"Trên đời này có rất nhiều ba mẹ vô tư như thế mà, ích kỷ cũng chẳng ít mà bất công lại càng nhiều." Thư Nhan uống một ngụm canh để áp lại mùi rượu, cô lại cười khổ nói: "Lúc tôi mang thai thì chồng trước của tôi có phụ nữ ở bên ngoài, cả nhà tôi đều biết hết nhưng vẫn lừa gạt một mình tôi. Chờ tới khi tôi phát hiện ra muốn đi tìm anh ta thì người đầu tiên ngăn cản tôi thế mà lại là ba mẹ của mình. Cũng chỉ bởi vì chồng trước của tôi có tiền, ngày lễ ngày tết có thể hiếu kính bọn họ. Mọi người có tin không, nếu lần này tôi mà không tới Nam Thành thì chắc chắn ba mẹ tôi sẽ bán tôi cho người khác để đổi lấy tiền, còn cả chút tiền trong tay tôi nữa bọn họ cũng sẽ sớm đoạt hết thôi."

Nghe thấy bọn họ nói như vậy bất tri bất giác Trần Phi cũng uống thêm hai ly. Anh ấy đổ thêm một ly nữa khăng khăng muốn chạm cốc với Phương Trạch Vũ: "Chúng ta xem như đồng bệnh tương liên, mẹ tôi vừa mới ra đi không bao lâu thì ông già nhà tôi cũng đã mang một người phụ nữ khác trở về. Tốt xấu gì ba của anh cũng còn nuôi dưỡng anh, còn ông ta còn chẳng thèm nuôi dưỡng tôi, nếu không phải tôi còn có ông bà nội thì tôi đã sớm c.h.ế.t đói rồi."

"Chỉ có thể nói mỗi nhà đều có khó khăn riêng, cậu em Phương còn cả cậu em Trần nữa, tôi kính các người một ly." Ông Hồ bưng rượu lên tu ừng ực hết sạch.

"Tôi cũng kính anh một ly." Trương Hoa Phong bưng chén rượu cụng cái cạch: "Thân chính không sợ bóng tà, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày có thể tra ra được manh mối thôi."

TBC

Mấy người trên bàn thật ra đều đã hơi ngà ngà say nếu không bọn họ cũng sẽ không thể nói ra lời như vậy.

Thế nhưng Phương Trạch Vũ là ai, anh là người uống rượu như nước nên vẫn luôn không mở miệng. Anh cùng mấy người đàn ông chạm một ly, uống xong một ngụm lại ghé mắt nhìn thoáng qua Thư Nhan khóe miệng hơi nhếch lên: "Phải."

Cơm nước xong xuôi, hai vợ chồng lão Trương còn phải đi đến nhà máy nên đi trước, hai vợ chồng bà chủ quán trọ còn muốn mở cửa nên cũng rời đi.

Trương Hoa Phong và Trần Phi đều đã say nên Ngô Tú Nguyệt và Trương Hoa Tú mỗi người lôi kéo một người đi trở về. Ông Hồ cũng đã say nên Phương Trạch Vũ phụ trách đưa ông ấy trở về, Hồ Thuỵ Dương đi nghe điện thoại nên cũng đã về từ sớm chỉ còn lại Hồ Thuỵ Tuyết và Lâm Tuệ ở lại giúp đỡ cô.

Bình Luận (0)
Comment