Fans Tiếu Ngạn Thần còn nhạy hơn cảnh khuyển, sáng sớm đã phát hiện idol nhà mình không thích hợp, thảo luận: “Anh ấy sao vậy? Không thoải mái hả? Say sóng sao?”
“Thuyền còn chưa chạy, đúng không? Hẳn không phải, anh ấy trông thấy thứ gì đó đáng sợ?”
“Rất muốn biết anh ấy đã nhìn thấy gì? Anh ấy lại có biểu cảm này, vừa đoán mà vừa thấy ngứa ngáy……”
Mấy bình luận trên mạng không ảnh hưởng tiến trình phát sóng trực tiếp, ba khách mời đi vào căn phòng hoàn Mỹ của An Tư Nhã, sôi nổi tán thưởng.
Tô Dương: “Wow, phòng có cầu trượt! Tới đây, mấy bạn nhỏ, chúng ta cùng chơi một chút.”
Tô Dương tuần trước với Quý Minh Noãn xong, quay về dáng vẻ hoạt bát của anh ấy, vừa vào cửa đã rủ mấy đứa trẻ chơi cầu trượt.
Cư dân mạng phát hiện Tô Dương có chút khác với trước đó.
“Tôi thấy Tô Dương hết xấu hổ rồi nhỉ, cậu ấy chơi rất vui.”
“Hai mùa trước Tô Dương không hứng thú lắm, mùa này có chút khác, cậu ấy nói nhiều hơn.”
Tiếu Ngạn Thần đẩy cửa kéo ban công, đứng ở ban công nhìn trái phải, chẳng nói gì cả, quay về phòng khách.
Đạo diễn thấy khách mời đến đông đủ, cầm thẻ nhiệm vụ, nói: “Chào mừng mọi người đến với chuyến đi du thuyền của Kỳ Nghỉ Hoàn Mỹ, hành trình của chúng ta sẽ bao gồm 6 ngày 5 đêm, trong đó, thứ bảy là thời gian phát sóng trực tiếp, thời gian còn lại, mọi người có thể hoạt động tự do trên thuyền, tặng thêm đấy.”
Mọi người khen vài câu.
Đạo diễn tiếp tục nói: “Là thế này, tài chính của tổ tiết mục hữu hạn, cho nên tiền cơm của hai ngày tới, mọi người phải tự kiếm, các bạn nhỏ ơi, nhanh chóng chọn nhóm cho mình nha.”
An Tư Nhã nghe vậy lại muốn hỏng mất, đậu xanh, cô ta còn tưởng rằng có thể nhẹ nhàng vượt qua lần này.
Cô ta không ngờ vẫn phải tự kiếm tiền, trước kia tiêu xài phung phí chẳng thấy gì, vừa nãy vừa nhìn menu, đều được tính bằng tiền đô, cô ta đúng là tức điên.
Tô Dương nóng lòng muốn thử, nói với Quý Minh Noãn đứng bên cạnh: “Em vừa thấy có trò nhảy dù, em có thể chơi trò đó!”
Quý Minh Noãn còn chưa kịp xem bất cứ thứ gì, sau đó hỏi: “Còn có trò khác không?”
An Tư Nhã cũng cười hỏi Tô Dương, “Tôi không nhảy dù được, hình như có bể bơi, không biết có thể kiếm tiền không, tôi biết bơi.”
An Tư Nhã cảm thấy bơi lội tốt, có thể mặc Bikini, khoe dáng người hoàn mỹ trước mặt người xem.
Tô Dương chưa kịp trả lời, đạo diễn nói: “Lần này có vài hạng mục cố định để kiếm tiền, tiền bạc thì quyết định dựa trên năng lực, cho nên mọi người không cần lo không kiếm được tiền.”
Đạo diễn nói cho họ nghe mấy hạng mục, có leo trèo, lướt sóng, nhảy dù, bắn cung, đánh bi da, nhưng không có bơi lội.
“Mọi người đừng chỉ thử một trò, cái này không được, mọi người thử thêm mấy trò khác nữa, rõ rồi chứ? Cách bữa tối còn 4 tiếng, mọi người tranh thủ thời gian, tối nay ăn cơm hay ăn cháo, phải tự nỗ lực đấy nhé!”
Hạng mục được công bố xong, mấy khách mời thảo luận.
An Tư Nhã nhíu mày, nói: “Tôi sẽ lướt sóng, năm ngoái vừa mua một chiếc du thuyền, từng bước sóng.”
Cô ta có thể mặc Bikini lúc lướt sóng, hoàn mỹ.
An Tư Nhã vừa nói, người xem hâm mộ: “Chị gái nhà mình giàu quá, còn có du thuyền!”
“Khó trách chị gái vừa lên thuyền đã ghét bỏ, thì ra là có du thuyền.”
“Nghe nói nhà An Tư Nhã rất có tiền, ba cô ta mở công ty, cô ta còn là con gái một, phú nhị đại điển hình, không hot phải về kế thừa gia sản!”
Tiếu Ngạn Thần chọn leo trèo, Quý Minh Noãn chọn bắn cung.
Mấy khách mời chọn xong hạng mục kiếm tiền, bắt đầu đi đến chỗ trò chơi, mỗi khách mời dẫn theo một đứa trẻ, Bao Bao đi theo Quý Minh Noãn.
An Tư Nhã dẫn theo Tô Di, lần này ở trên thuyền, Tô Di hẳn sẽ không giở trò nữa chứ?
An Tư Nhã nhanh chóng trở về phòng thay đồ bơi, đi đến địa điểm lướt sóng, nhân viên nói với cô ta rằng tiết mục có rất nhiều người xem là trẻ con, cô ta phải ăn mặc kín đáo, họ đưa cho An Tư Nhã một bộ đồ lướt sóng bọc kín người……
An Tư Nhã hừ một tiếng, không tình nguyện thay đồ.
Tâm trạng không tốt làm cho cô ta không phát huy tốt, An Tư Nhã thử vài lần cũng không thành công.
Tô Di an ủi: “Chị đừng nản chí, cố lên.”
An Tư Nhã lại thử hai lần, rốt cuộc thành công, cuối cùng kiếm được 40 đô, nhưng không còn sức lực nữa.
An Tư Nhã trải qua nhiều lần thất bại, lười khống chế biểu cảm, bực bội dẫn Tô Di đi đến chỗ bắn cung, có nhiều hạng mục như vậy, cũng chỉ có bắn cung không tiêu hao thể lực.
Trước kia cô ta cũng học cưỡi ngựa, thuận tiện học bắn cung, tuy rằng không tinh thông, nhưng vẫn có thể kiếm chút tiền để ăn cơm.
Nói không chừng cô ta còn có thể đè đầu Quý Minh Noãn!
An Tư Nhã nghĩ đến đây, như sống lại, mua kem cho Tô Di, vội vàng đi đến sân cung.
Quý Minh Noãn dẫn Bao Bao đi sân cung, Tiểu Tân và Tô Dương chung nhóm, nhưng Tiểu Tân đòi đi theo Quý Minh Noãn, Tô Dương chỉ có thể đi theo.
Sân cung có một huấn luyện viên chuyên nghiệp giảng giải thao tác cơ bản, Quý Minh Noãn và Tô Dương kiên nhẫn nghe.
Tô Dương chưa bao giờ học bắn cung, nhưng cũng tính thử một chút.
Tô Dương nhìn Quý Minh Noãn, cô học rất nghiêm túc, “Tiểu Noãn, nơi này không được, chúng ta còn có nhảy dù, đêm nay khẳng định có cơm ăn.”
Quý Minh Noãn cười, thâm thúy nói: “Đêm nay chúng ta ăn tiệc!”
Trước kia cô nhàn rỗi sẽ bắn cung, có thời gian còn học một tháng chung với vận động viên chuyên nghiệp, tuy không thể bách phát bách trúng, nhưng vẫn có tỷ lệ 70-80%.
Người xem nhìn vẻ mặt tự tin của Quý Minh Noãn, bắt đầu bỏ đá xuống giếng.
“Người chưa bao giờ tập bắn tên thì chơi trò này thế nào đây? Đừng nói cô ta bắn trúng hồng tâm, có thể bắn năm mũi tên lên bia, tôi kêu cô ta là mẹ luôn, hoặc livestream ăn mười cân shit!”
“Quý Thơm Thơm trông như không biết bắn tên, lo ghê ấy, xem ra đêm nay ăn cháo rồi, An Tư Nhã bên kia đã kiếm được 40 đô, ít nhất kiếm đủ số tiền một tô hủ tiếu.”
“Tôi thấy lúc Quý Thơm Thơm quay phim Bích Vân Truyện cưỡi ngựa khá tốt, tôi thấy hình như cô ấy sẽ là nữ trung hào kiệt có thể bách phát bách trúng, đừng nói bừa.”
Quý Minh Noãn nghiêm túc nghe huấn luyện viên nói, cầm cung tên.
Quý Minh Noãn nghiêng người, không nhanh không chậm đặt mũi tên lên cung, vươn ngón tay thon dài, đặt lên dây cung.
Cô thẳng eo, vươn cánh tay trái, hít một hơi, kéo dây cung, hơi cúi đầu, dán mặt vào dây cung, kéo dây cung đến miệng.
Tay trái buông ra để bắn cung.
Trúng hồng tâm.
Quý Minh Noãn thè lưỡi, nghiêng đầu híp mắt cười.
Cô đã một thời gian không luyện, thế mà cũng trúng!
Mũi tên của Tô Dương dừng trên mặt đất, anh ấy nhìn hồng tâm có một mũi tên.
“!!!”
“Trời đất! Sao Quý Tiểu Noãn lợi hại thế?”
Hiện trường có tiếng hoan hô, “Quá ngầu! Một mũi tên đã trúng ngay giữa, thần thánh nào thế?”
“Hình như là Quý Minh Noãn trong gameshow Cố lên bé yêu.”
“A, Quý Thơm Thơm á? A a a, Tôi cố ý đi du thuyền vì chương trình của bọn họ đấy, cuối cùng cũng nhìn thấy người thật rồi, trời ơi, người thật còn xinh đẹp hơn trên ống kính……”
Không chỉ có người xem ở hiện trường, ngay cả cư dân mạng xem phát sóng trực tiếp cũng hò hét.
“Chu choa, trúng ngay hồng tâm, chị còn ngầu hơn nữa không?”
“Vừa nãy ai nói livestream ăn shit đấy? Đừng trốn, mau ra đây, mẹ kêu về nhà ăn shit kìa.”
“Mẹ kêu về nhà ăn shit kìa + 1”
Chưa được một phút, màn hình đều là câu ‘mẹ kêu về nhà ăn shit kìa. ’
Lại qua hai phút, màn hình là ‘ mẹ ơi, con quỳ với mẹ này! ’
Trong vòng vài phút, Quý Minh Noãn bắn trúng tâm 6 lần, vòng 9 1 lần, vòng 8 2 lần……
An Tư Nhã đứng ở ngoài cửa, nhìn thấy tình hình, đi vào cũng không phải, không vào cũng không được, ánh mắt phẫn nộ đã bán đứng cô ta.
Không ít người xem cảnh có An Tư Nhã chuyển qua xem cảnh có Quý Minh Noãn và Tiếu Ngạn Thần.
Quý Minh Noãn cầm mười bao lì xì, đếm đếm, gần 500 đô!!
Ước chừng 3000 tệ đấy.
“Wow, có thể mua được rất nhiều thứ ngon đấy.” Quý Minh Noãn cười, cảm thấy 3 ngàn tệ cực kỳ nhiều.
Bao Bao ăn kẹo m út Tiểu Tân chia sẻ, vỗ tay, “Chị giỏi quá, mua đồ ăn ngon.”
Tiểu Tân lấy một cây kẹo m út trong túi đưa cho Quý Minh Noãn, “Chị giỏi quá, cho chị này!”
Tô Dương đau đớn nhìn 20 đô trong tay……
“Chị Noãn ơi, sau này em muốn đi theo chị để có cơm ngon rượu say, chị phải bảo vệ em đấy.”
Quý Minh Noãn vui vẻ chớp mắt, “Được thôi, em trai tốt dẫn đường đi, chúng ta đi nhảy dù!”
An Tư Nhã cầm 40 đô, nhìn nụ cười chói mắt của Quý Minh Noãn, còn có vẻ mặt lấy lòng của Tô Dương, siết chặt tay, không quay đầu lại, rời sân cung.
Người xem thấy vậy, bắt đầu thảo luận: “Ơ kìa, An Tư Nhã đang ghen tị hả?”
“Tôi thấy đúng rồi đấy, nhìn gương mặt cô ta đi, còn khó coi hơn khay pha màu.”
“Chị gái nhà tôi không như thế đâu! Mấy người bị mù sao? Rõ ràng cô ấy vừa lướt sóng, quá mệt mỏi, cho nên mới không muốn đi!”
*
Lục Chân Chân vừa sửa lại hành lý, đã không nhìn thấy nhân viên tổ tiết mục, nhắn cho Tiểu Khả, thì ra họ ở trên tầng cao nhất.
Lục Chân Chân lên tầng cao nhất, nắng chiếu vào mắt, cô ấy không mở mắt được, may thay có mang theo kính râm.
Cuối cùng cô ấy cũng tìm thấy một nơi có nhiều người nhất, ngồi ở quầy bar gần đó gọi đồ uống.
Lục Chân Chân vừa uống một miếng trà chanh, nghe thấy tiếng hoan hô ở chỗ đông người, nghiêm túc nhìn thử, thì ra là chỗ leo núi, một người đang leo lên trên.
Bóng dáng đó chẳng phải là nghệ sĩ họ Tiếu bị ghép đôi với Quý Minh Noãn?
Lục Chân Chân rất hứng thú xem đối phương chậm rãi bò lên trên, “Rơi xuống! Rơi xuống!”
“Sao còn không rớt xuống?”
Phục vụ ở quầy bar nghe vậy, đáp Lục Chân Chân hai câu, “Tiếu Ngạn Thần có thể lực siêu tốt, đã leo lên trên lần 6 rồi đấy, chưa té lần nào! Quá trâu bò……”
“……”
Lục Chân Chân hít một hơi, ai bảo anh nói nhiều thế chứ?
Lục Chân Chân lại nhìn qua đó, thấy bóng dáng của Tiếu Ngạn Thần rất giống tên bạn trai cũ cặn bã của cô ấy, cùng kiểu tóc, nhưng hình như Tiếu Ngạn Thần cao hơn Hứa Mặc.
Cô ấy thi thoảng nhìn thấy gương mặt nghiêng của Tiếu Ngạn Thần, không khỏi bồi hồi.
Khá điển trai.
Lục Chân Chân sửng sốt vì suy nghĩ ngu ngốc của mình, cái quỷ gì thế?
Cô ấy vứt 100 đô trên quầy bar, không màng người phục vụ kêu cô ấy, đi giày cao gót về trước.
*
Cuối cùng, 4 khách mời kiếm được hơn 1500 đô, trong đó, Tiếu Ngạn Thần kiếm được nhiều nhất.
Buổi tối, mọi người quyết định ăn một bữa no nê ở nhà hàng bán món Tây!
An Tư Nhã thay quần áo, không ngừng nổi giận, “Quý Minh Noãn lại lên hot search? Con mẹ nó chứ, người đại diện của cô ta là ai?”
Trợ lý sửa lại dây cột sau lưng cho cô ta, sợ sệt phụ họa, “Ừm, hình như là Lý Hạo, chị Hà Lộ từng nói chuyện đó.”
An Tư Nhã kinh hô: “Lý Hạo? Không phải anh ta ở Đường Hoa sao? Từ chức khi nào thế?”
Trợ lý trả lời, An Tư Nhã càng ngày càng hống hách, lấy gói thuốc lá ở chỗ trợ lý, trợ lý nhìn An Tư Nhã thuần thục châm điếu thuốc, ngăn cản: “Chị Tư Nhã, lát còn phải phát sóng trực tiếp!”
An Tư Nhã cười mỉa, “Phát sóng trực tiếp thì sao? Người xem lại không thể xuyên qua màn hình, ngửi thấy mùi thuốc trên người tôi.” Cô ta nói xong, đẩy cửa sổ trong phòng thử đồ, gió biển thổi vào, hơi mặn, mang theo một chút ướt át.
“Chị Hà Lộ nói không thể để chị hút thuốc, chị hút một hai hơi thôi được không? Hoặc buổi tối ngừng phát sóng trực tiếp mới hút nữa?” Trợ lý nói với giọng điệu cầu xin.
An Tư Nhã bực bội hút một hơi, “Em đi ra ngoài đi! Mười phút sau mới đến, nói tôi không thoải mái.” Cô ta nói xong, đẩy trợ lý ra ngoài.
Trợ lý nhìn cửa phòng, sắp khóc đến nơi.
*
An Tư Nhã hút hai điếu thuốc mới đi ra, đi vào nhà vệ sinh đánh răng dưới sự van nài của trợ lý.
Cô ta xoay một vòng trước gương, đúng là xinh đẹp, bộ váy này là kiểu mới nhất vừa được tung ra trong bộ sưu tập thu đông của Valentino, chiếc váy màu xanh nhạt, vừa tiên khí vừa quý phái, hiện tại đã đến tay cô ta, khẳng định sẽ khiếp sợ toàn trường.
Dù cô ta không làm toàn trường khiếp sợ, cũng muốn đè đầu người phụ nữ kia.
Tối nay mọi người đến nhà hàng cao cấp nhất trên du thuyền để dùng cơm, cho nên đều mặc chính trang và lễ phục.
Quần áo của Quý Minh Noãn được chuẩn bị bởi Tiểu Khả, được lấy từ tủ quần áo Lục Chân Chân chuẩn bị cho cô.
Quý Minh Noãn sớm dặn mấy trăm lần phải lấy chiếc váy rẻ nhất, Tiểu Khả cũng làm theo, nhưng……
Chiếc váy rẻ nhất trong tủ quần áo cũng 12 vạn.
Quý Minh Noãn mặc một chiếc váy đuôi cá màu đỏ trễ vai, phô bày dáng người mảnh khảnh, làn da càng trắng, như tuyết trắng mùa đông.
Tiểu Khả cảm thán một câu, “Mẹ ơi, Quý Tiểu Noãn giống tiểu tiên nữ hạ phàm quá.”
“Chắc chắn tối nay em là tiêu điểm của chỗ này đấy, nữ vương!”
Quý Minh Noãn nhìn chính mình trong gương, hài lòng gật đầu: “Đẹp lắm, được rồi, đến nhà hàng thôi.”
Người hâm mộ xem cảnh có An Tư Nhã và Quý Minh Noãn hết lời khen ngợi, còn so sánh hai người, chẳng sợ fans của An Tư Nhã đông, cũng không thể nhấn chìm fans nhan sắc của Quý Minh Noãn.
Fans hai bên tranh chấp, đến khi hai người gặp nhau ở cửa nhà hàng.
An Tư Nhã nhìn chiếc váy màu đỏ trên người Quý Minh Noãn, đây chẳng phải là chiếc váy trong bộ sưu tập của Chanel cô ta mặc lúc ở Paris?
An Tư Nhã nghĩ đến lần đó bị Quý Minh Noãn giành nổi bật, lại bực bội.
Sao Quý Minh Noãn không biết xấu hổ như thế chứ? Cô dựa hơi để nổi tiếng đến mức này?
An Tư Nhã không tỏ vẻ gì, chỉ ám chỉ: “Váy này quen thật đấy……”
Fans An Tư Nhã bắt đầu phân tích câu nói của cô ta, nhanh chóng tìm thấy chiếc váy màu đỏ cùng hệ liệt với chiếc váy lần trước An Tư Nhã mặc ở tuần lễ thời trang, xác thật cùng nhãn hiệu, lại bắt đầu chửi rủa Quý Minh Noãn.
“Quý Minh Noãn thật không biết xấu hổ, luôn cọ nhiệt độ của người ta, chị gái nhà tôi từng mặc chiếc váy giống vậy, bây giờ cô ta vội vàng mặc nó đến đây!”
“Thấy ai hot thì nhào vào, đủ ghê tởm.”
“Cô ả tuyến 18 này không xứng được so sánh với chị gái của chúng tôi, xin đừng điểm danh Tư Nhã, chị gái chúng tôi đẹp nhất đấy.”
Bình luận có fans An Tư Nhã spam, nhưng cảnh tượng trên du thuyền thì khác.
Tiếu Ngạn Thần xuất hiện, tiếng hò hét vang lên, có không ít fans không màng nhân viên công tác cản trở, muốn đi tới chỗ đang phát sóng trực tiếp, đến khi bảo vệ trên du thuyền đến, bọn họ mới bình tĩnh.
Mấy đứa trẻ cũng được tổ tiết mục sắp xếp trang điểm, An Tư Nhã dẫn theo Tô Di, cho nên lúc trang điểm, có đưa cho Tô Di vương miện thủy tinh, Tô Di giống như tiểu công chúa, nắm tay Đô Đô cùng đi vào nhà hàng.
“Vương miện này thật xinh đẹp, An Tư Nhã mang đến cho Tô Di đấy, vừa nãy có quay trúng.”
“A a a, Tô Di thật sự giống một tiểu công chúa, quá xinh đẹp.”
Tiếp theo là Tiểu Tân và Bao Bao lên sân khấu, Bao Bao búi tóc, còn đội một chiếc vương miện làm bằng hoa, rất đáng yêu.
Tô Di thấy thế, tiến lên sờ hoa, cảm thán: “Bao Bao, vương miện của em thật xinh đẹp! Chị cũng muốn.”
An Tư Nhã nghe vậy đen mặt một nửa, thẩm mỹ gì thế?
Cô ta nhìn chiếc vương miện làm bằng hoa trên đầu Bao Bao, chiếc vương miện có hoa đủ màu sắc, theo phong cách mát mẻ.
Bao Bao hiểu chuyện gật đầu, “Em cho chị Tô Di đội một lát, chúng ta trao đổi.” Con bé nói xong, lấy vương miện làm bằng hoa xuống.
An Tư Nhã nổi lửa giận, nhưng không để lộ, còn giả tạo đi tới chỗ hai đứa bé, nhận chiếc vương miện thủy tinh trong tay Tô Di, ngồi xổm trước Bao Bao.
An Tư Nhã hơi mỉm cười, mặt đối mặt, nói với Bao Bao: “Bao Bao, chị đội cho em được không?”
Bao Bao đột nhiên bĩu môi, nhíu mày nói: “Ưm…… Mùi thuốc lá hôi quá……”
Nụ cười trên mặt An Tư Nhã cứng lại, cô ta trố mắt nhìn gương mặt ngây thơ của Bao Bao, nghẹn lời muốn nói ở cổ họng.
Sao còn mùi thuốc lá được chứ?