Xuyên Thành Vợ Nam Pháo Hôi Của Nhân Vật Chính Công

Chương 34

Cân nhắc trước khi đọcTinh dịch nóng hổi bắn vào thành ruột mẫn cảm, Giang Ninh bị bỏng rụt lại. Cậu quỳ nằm rạp trên mặt đất, bàn tay của nam nhân xoa nắn thịt đùi nóng sưng, có loại cảm giác đau tê dại, âm hành sau khi xuất tinh vẫn cứng chắc chậm chạp trừu sáp hậu huyệt, nhẹ nhàng hôn lên lưng, lưu lại từng chuỗi vết đỏ.

Giang Ninh cho là đã kết thúc nhắm mắt lại, thở khẽ hưởng thụ nam nhân vuốt ve, mông bị khi phụ hung ác tựa như quên mất đòn roi vừa rồi, không tự giác lay động trái phải.

Bùi Quân Trạch nhìn tiểu thê tử trong lúc vô tình làm ra động tác vô cùng dâm đãng, hô hấp dồn dập hơn mấy phần, côn th*t chôn ở trong tràng đạo lại nở ra mấy phần.

"Nha! Anh sao lại biến lớn rồi......" Giang Ninh cau mày thở khẽ, nhỏ giọng phàn nàn: "Quá trướng......"

Bùi Quân Trạch nhướng mày, hơi cao giọng hỏi: "Không tốt sao? Anh rất thích thân thể ngoan ngoãn."

Nói xong câu đó, hắn còn đưa tay xoa xoa âm hộ đang chảy nước của Giang Ninh, xoa đến thân thể Giang Ninh run lên, hoa huy*t càng giống vòi nước mất khống chế, tích táp chảy ra dâm dịch.

Ngón tay thon kéo dắt một bên âm thần dính đầy chất lỏng, đem tiểu huyệt giật ra bẹp miệng nhỏ, nam nhân không để ý ruột thịt trơn mềm dây dưa giữ lại, trực tiếp rút âm hành ra khỏi hậu huyệt, một tay khác nắm chặt âm hành dính đầy dịch ruột non, đem cực đại quy đầu chống đỡ trên miệng huyệt, bỗng nhiên động thân, cắm cả cây vào trong, thân cây thô cứng lông mu đâm vào âm hộ sưng.

"Cái gì a a a a a! Thật sâu ô a a a!" Giang Ninh kéo căng thân thể, bị sự xâm nhập đột nhập làm cho vội vàng không kịp chuẩn bị, nức nở phát ra tiếng rên rỉ thảm thiết.

Cho dù hoa huy*t đã quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn nữa côn th*t của nam nhân, nhưng lập tức đi vào như vậy, vẫn sẽ khiến cho Giang Ninh nhịn không được phát ra tiếng thét sụp đổ. Cậu che lại bụng dưới bị đính đến nhô lên của mình, đùi có chút run rẩy, miệng tử cung bị kéo căng phun ra chất lỏng ấm áp xối lên quy đầu cực đại.

Bùi Quân Trạch sảng khoái đến cực điểm hít sâu một hơi, âm hành vẫn như cũ chôn bên trong hoa huy*t ướt mềm, lật người Giang Ninh lại, biến thành tư thế nằm ngửa hai chân mở rộng. Chỉ là xoay người một cái, lại làm cho Giang Ninh đang khóc sụt sùi lần nữa đạt đến cao trào, tiếng nói cũng đứt quãng: "Ô a đâm...... A! Ô ô ô...... Lông của anh đâm đau...... Ưm......"

Âm hành dạo qua một vòng bên trong hoa huy*t, quấy rối huyệt đạo đến co rút thít chặt, lông mu thô cứng dán chặt âm đế mẫn cảm và âm thần kiều nộn, thậm chí còn mài đến miệng niệu đạo nho nhỏ.

Giang Ninh dùng ngón tay vặn lấy cánh tay của nam nhân đang ôm eo mình của không thả, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở oán hận nói: "Em muốn cạo hết lông của anh!"

"Phốc." Bùi Quân Trạch thật sự là bị đáng yêu của Giang Ninh chọc cười, nhịn không được cười lên tiếng, hắn ôm lấy Giang Ninh, âm hành đỉnh trên bụng Giang Ninh ra hình dạng càng thêm rõ ràng. Ôm người trong ngực, có chút bất đắc dĩ nói: "Đến lúc đó không phải càng đâm sao."

Vẻ nam tính của Bùi Quân Trạch rất rõ ràng, đặc biệt là râu cằm, chỉ cần một ngày không cạo sẽ mọc ra, có đôi khi cọ vào gương mặt trắng nõn của Giang Ninh làm cho đỏ bừng.

Giang Ninh cũng nghĩ đến điểm này, lẩm bẩm nhưng lại nói không nên một câu phản bác nào.

Bùi Quân Trạch cúi đầu nhẹ mổ lên cánh môi đỏ bừng hơi sưng của người trong ngực, âm hành bị huyệt bánh bao khỏa mút vào bắt đầu co rúm, trứng trĩu nặng đập vào cửa huyệt, phát ra âm thanh ba ba dâm mỹ sắc tình.

"A! Thật thoải mái, ha ha...... Đội lên miệng tử cung...... Chậm một chút a a a!" Giang Ninh ôm cổ nam nhân, thân thể bị thao chập trùng lên xuống, hé môi phun ra tiếng thét rên rỉ dâm đãng.

Miệng tử cung hôm nay mới bị nam nhân thao mở, quy đầu dễ như trở bàn tay lần nữa đẩy ra, bị tử cung trơn mềm mọng nước bao vây không kẻ hở. Từ tử cung đến huyệt đạo, hoàn toàn bao bọc côn th*t thô to của nam nhân.

Nam nhân chỉ làm mấy chục lần, Giang Ninh đã không chịu nổi, hung hăng nâng cao eo muốn trốn tránh. Nhưng mà tư thế như vậy cậu có thể trốn đi đâu, chỉ có thể bị nam nhân cầm chặt eo ngoan ngoãn chịu thao.

Dưới tình ái cường độ cao như vậy Giang Ninh đã hoàn toàn không còn khái niệm thời gian, hai người về đến phòng, toàn thân trần trụi dây dưa trên giường. Rèm cửa dày không lọt được ánh sáng, trong phòng một mảnh lờ mờ, ngọn đèn nhỏ tản ra ánh sáng yếu ớt, nhìn không ra là ban ngày hay ban đêm.

Bùi Quân Trạch rất thích ôm chặt Giang Ninh vào trong ngực, bởi vậy tư thế trên giường của hai người phần lớn đều là như vậy.

Giang Ninh ghé vào lồng ngực rộng lớn nhỏ giọt mồ hôi của nam nhân, bị thao đến khàn giọng, thân thể bị đính đến chập trùng, cậu chỉ có thể đứt quãng hỏi: "A...... Ba ngày...... Ha ha! Ba ngày sao...... Ô......"

Cúc huyệt đã bị thao đến chung quanh cong lên, mở ra lỗ nhỏ rộng chừng một ngón tay chảy xuống tinh dịch màu ngà sữa nam nhân vừa bắn vào, hoa huy*t thì khó khăn phun ra nuốt vào bắn nhiều âm hành đã lần bắn nhưng vẫn còn rất tinh thần. Âm thần và âm đế bị mài đến sưng đỏ, chung quanh miệng niệu đạo đều đỏ, đóng mở gạt ra mấy giọt nước tiểu trong suốt.

Bùi Quân Trạch thẳng người, bàn tay vuốt ve tấm lưng xuất mồ hôi hột của tiểu thê tử, khàn khàn nói: "Bây giờ là rạng sáng ngày thứ hai."

Vừa rồi hắn đi lấy nước đút cho Giang Ninh nhìn thoáng qua thời gian.

Giang Ninh nghẹn ngào một tiếng, cảm thấy mình sớm muộn cũng bị nam nhân làm chết trên giường.

Ba ngày nay Giang Ninh cơ hồ không có xuống giường, hệ thống hiển thị tiến độ của giá trị bài xích cơ hồ là lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được biến mất, đủ để chứng minh tinh lực của nam nhân có bao nhiêu đáng sợ.

Cũng may ba ngày sau Bùi Quân Trạch cần phải đến công ty, ban đêm rốt cục cũng buông tha Giang Ninh, cậu nằm trên giường, hưởng thụ thủ pháp đấm bóp độc nhất vô nhị của nam nhân.

Trước khi ngủ bị nam nhân ôm ở trong ngực, Giang Ninh thuần thục tìm góc độ dễ chịu đổi tư thế ngủ. Xoa bóp bụng nhỏ có chút đau, cũng không nghĩ quá nhiều, nhắm mắt lại ngửi mùi vị quen thuộc tiến vào mộng đẹp.

-

Bản thân Giang Ninh không thích đi ra ngoài, cả kỳ nghỉ đều là ở nhà. Gần đây cậu có chút buồn bực, không biết có phải là hai ngày trước vận động quá kịch liệt hay không, vật kia của nam nhân lại lớn, thường xuyên khiến cậu khó chịu, Giang Ninh luôn có cảm giác bụng của mình có chút đau, nhưng lại không phải rất nghiêm trọng.

Thẳng đến nửa đêm, Giang Ninh là bị đau tỉnh. Thân thể của cậu co ro, hai tay đè ép bụng, cố gắng phân tán cơn đau quặn thắt dữ dội trong bụng, đau đến sắc mặt trắng bệch, trán toát ra mồ hôi lạnh, đau kêu thành tiếng.

Bùi Quân Trạch vẫn luôn ôm Giang Ninh ngủ, giấc ngủ của hắn không sâu, ngay lập tức nhận ra động tĩnh. Sau khi mở mắt lập tức nhìn về phía bên cạnh, nhìn thấy Giang Chào sắc mặt tái nhợt biểu cảm rất thống khổ, lập tức từ trên giường ngồi dậy.

Đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán Giang Ninh, trong ngữ khí của Bùi Quân Trạch khó được mang theo vẻ kinh hoảng: "Bảo bối? Em sao vậy? Không thoải mái ở chỗ nào?"

Giang Ninh nghe được âm thanh, mở ra hai mắt đẫm lệ đau đến mông lung, há to miệng, lại là một tiếng kêu đau: "Bụng, bụng đau quá......"

Lúc này Bùi Quân Trạch vén chăn lên, nhìn thấy hai chân Giang Ninh co ro đặt ở trên bụng, hai tay kẹp ở giữa đùi và bụng dưới, quần, trên giường đều dính vết máu đỏ tươi.

Hô hấp lập tức trì trệ, đầu óc Bùi Quân Trạch nháy mắt trống rỗng, một giây sau hắn cưỡng ép để cho mình tỉnh táo lại.
Bình Luận (0)
Comment