Ánh sáng rực rỡ chiếu xuyên qua tầng lụa trắng, tràn vào giường lớn bị làm đến bừa bộn.
Nam nhân cao lớn thân hình cường tráng cơ bắp bởi vì phát lực mà kéo căng, tấm lưng săn chắc phủ một lớp mồ hôi mỏng, cánh tay đường cong trôi chảy hoàn mỹ, bàn tay bóp lấy một đoạn eo nhỏ gầy trắng nõn, mu bàn tay nổi lên gân xanh.
Mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu theo thái dương chảy xuống, xẹt qua cằm đường cong rõ ràng, nhỏ xuống cánh môi kiều diễm sưng đỏ của thiếu niên dưới thân.
Gương mặt thiếu niên che kín tình dục ửng đỏ, thần sắc mê ly, giống như thống khổ lại như vui thích, lồng ngực đơn bạc nâng lên hai rõ ràng bao sữa nhỏ, tô điểm bằng hai quả nhỏ màu đỏ, theo lực đạo va chạm run run rẩy rẩy trong không trung.
Hướng xuống là bị một đôi bàn tay bóp chặt vòng eo, bụng dưới bị chống lên hình dạng quái đản, có thể nhìn ra được có trạng vật thô to ở bên trong ra ra vào vào, hoang đường mà dâm mỹ.
Cửa huyệt vốn nhỏ hẹp bị chống cực lớn, côn th*t lớn bằng cánh tay trẻ con màu đậm đang mãnh liệt đút vào bên trong huyệt, cửa huyệt lộ ra màu trắng hồng. Đùi bị ép mở ra hai bên, mỗi khi nam nhân mãnh liệt đỉnh về phía trước, liền co rút run rẩy.
Tiếng rên rỉ khi thì mềm mại khi thì cao vút xen lẫn thở dốc và gầm nhẹ của nam nhân, thân thể hai người dán thật chặt cùng một chỗ, liều chết triền miên.
Đây là tình hình dài dằng dặc mà không có tận cùng.
Cửa sổ đóng kín lúc sáng lúc tối, ga giường không biết đã đổi bao nhiêu lần, từng tấc trong phòng đều dính qua dịch thể của bọn họ, hơn phân nửa đồ chơi trong ngăn tủ cũng đã thử trên người Giang Ninh, khiến cậu thường xuyên có cảm giác sắp bị nam nhân thao chết trên giường.
Khái niệm thời gian đã mơ hồ, Giang Ninh lần nữa tỉnh lại, xuyên qua lụa trắng bao lại chiếc lồng, miễn cưỡng đánh giá ra bên ngoài hiện tại là ban ngày.
Giang Ninh mấy ngày nay trên cơ bản đều là trần trụi, căn bản không có cơ hội mặc quần áo trên giường, bởi vậy bị nam nhân ôm trong ngực, bờ mông dán lên hạ thân của nam nhân, có thể rõ ràng cảm giác được nam nhân dù cho ngủ say thì côn th*t xác thực khiến cho người ta không thể coi nhẹ.
Cơ bắp trên cơ thể đau đớn chồng chất sau khi vận động dữ dội, Giang Ninh lại động cũng không dám động, bởi vì cậu biết, một khi nam nhân tỉnh lại, gặp nạn chính là cậu.
Thế là cậu chỉ có thể nghiêng người, thận trọng đưa tay cầm lấy điện thoại đặt bên cạnh gối.
Mặc dù không có cách nào đi ra ngoài, nhưng trong lúc nghỉ ngơi Giang Ninh vẫn có thể chơi điện thoại.
Sau khi trả lời tin nhắn vx do Diệp Hiên và các đồng nghiệp gửi đến, cậu đang định xem video ngắn để giết thời gian, kết quả không ngờ tới bởi vì quên tắt tiếng di động, phát ra âm thanh.
Giang Ninh luống cuống tay chân tắt điện thoại di động, một tay từ phía sau cậu duỗi ra rút mất điện thoại trong lòng bàn tay, thân thể lập tức cứng đờ.
Cánh tay bên hông nắm thật chặt, lỗ tai bị khí tức ấm áp phun đến, Giang Ninh đưa lưng về phía hắn rụt rụt bả vai, nghe được bên tai vang lên tiếng nói của nam nhân vừa tỉnh ngủ, mang theo khàn khàn gợi cảm: "Tỉnh?"
Bàn tay to lớn của nam nhân xoa nắn sữa thịt của cậu, Giang Ninh run giọng trả lời: "Ừm......"
Đồ vật chống đỡ bờ mông dần dần bành trướng, thô sáp lề mề đánh vòng bên trên cúc huyệt đã sưng đỏ.
"Anh...... Anh không cần làm việc sao? Còn có hạng mục thành phố A, không cần anh trông coi sao......" Giang Ninh cố giả bộ trấn định, tựa hồ đang đánh thức tâm sự nghiệp của Bùi Quân Trạch.
"Công ty có trợ lý Lương xử lý, không có việc gì." Bùi Quân Trạch thở một tiếng, tiếp tục nói: "Hạng mục thành phố A đã để Bạch Huyền tiếp nhận, không cần anh đến đó đi."
"A?" Giang Ninh ngu ngơ một chút, vô thức hỏi: "Vậy trong khoảng thời gian này hắn đều ở thành phố A sao?"
"Từ nay về sau sẽ ở lại chi nhánh thành phố A." Đôi mắt hẹp dài của Bùi Quân Trạch xẹt qua một tia tối tăm, ý vị không rõ nói: "Bảo bối, em rất quan tâm Bạch Huyền?"
"Cũng còn tốt." Giang Ninh che giấu nói: "Dù sao cũng là đồng nghiệp, cho nên hỏi nhiều một câu."
"Quê quán và người yêu của hắn đều ở thành phố A, ở lại cũng là nhân chi thường tình." Bùi Quân Trạch nhàn nhạt đề một câu.
"A?" Giang Ninh nghe được tin tức này phản ứng đầu tiên là không thể nào, nhưng chờ cậu tỉnh táo lại hồi tưởng một chút nguyên tác, phát hiện nếu như không có Bùi Quân Trạch cường thủ hào đoạt, Bạch Huyền xác thực sẽ cùng một chỗ với đối tượng mập mờ trong tiểu thuyết.
Giang Ninh lập tức bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai ngoại trừ bản thân nhân vật chính, những người khác không có cách nào ngăn cản diễn biến của kịch bản.
Khó trách trước đó cậu có làm như thế nào, kịch bản đều sẽ tự động xoay chuyển.
"Anh tức giận." Bùi Quân Trạch nâng một chân Giang Ninh lên, cứ như vậy nằm nghiêng đem quy đầu cực đại chậm chạp mà kiên định chen vào trong cúc huyệt đỏ bừng.
Không có thuận hoạt và khuếch trương cứ như vậy bị đồ vật thô to nhét vào, khô khốc đau đớn khiến Giang Ninh nhịn không được nhíu lên lông mày, ngón tay dài nhỏ của cậu nắm lấy ga giường, thở khẽ một tiếng.
"Chậm một chút...... Ưm......" Giang Ninh khó nhịn khẽ cắn môi dưới, chỉ có thể cố gắng buông lỏng cơ vòng.
Âm hành của nam nhân càng tiến càng sâu, cậu nhịn không được dùng tay đỡ bụng nhỏ chua xót không thôi, nghẹn ngào hỏi: "Còn...... Còn chưa xong sao......"
"Ừ." Bùi Quân Trạch bỗng nhiên dùng sức đẩy, đem một đoạn nhỏ còn lại vùi vào bên trong tràng đạo chặt chẽ ấm áp, bao tinh hoàn dán bên trên mông thịt non mịn.
Giang Ninh kêu lên một tiếng đau đớn, nửa khép mắt thở từng ngụm từng ngụm, cũng may mấy ngày nay dưới sự giao hợp cường độ cao hai tiểu huyệt của cậu đã hoàn toàn thích ứng côn th*t thô to đáng sợ của nam nhân, không bao lâu đã bình phục.
Cậu mang theo giọng điệu nũng nịu thăm dò hỏi: "Sao đột nhiên lại tức giận nha?" Còn không thừa dịp hiện tại tranh thủ thời gian dỗ dành, Giang Ninh có thể tưởng tượng được chờ chút nữa mình sẽ có bao nhiêu thảm.
Bùi Quân Trạch không nói chuyện, chỉ là hừ cười một tiếng, thẳng lưng bắt đầu nhẹ nhàng trừu sáp.
Giang Ninh lập tức khổ không thể tả, hiểu rõ là không dễ dàng kết thúc như vậy.
Nhưng cũng may lần này nam nhân thao ôn hòa hiếm thấy, Giang Ninh dần dần được thú, khăn tắm trước mặt lặng yên đứng thẳng cọ ga giường, hoa huy*t sưng đỏ cũng dâm đãng chảy ra chất lỏng trong suốt, tiếng rên rỉ kiều nhuyễn như là nhỏ cái mèo phát tình, bị thao ra dâm tính.
Tràng đạo co rút ngọ nguậy cắn chặt âm hành, bài tiết ra dịch ruột non bị đảo thành bọt màu trắng chồng chất tại cửa huyệt. Đột nhiên, Giang Ninh giống như tôm luột bỗng nhiên khom lưng, ngọc hành cứ như vậy bắn ra tinh dịch làm bẩn ga giường, nhưng mà lại càng làm nổi bật hoa huy*t trống rỗng.
Giang Ninh ánh mắt mê ly, môi đỏ khẽ nhếch thở khẽ rên rỉ, một tay lặng yên hướng về phía dưới. Ngón tay dài nhỏ trắng nõn trông mơ giải khát trêu chọc hoa huy*t há miệng nhỏ nước chảy.
Động tác nhỏ này bị nam nhân thấy được, dừng lại động tác gây rối, cười nhẹ duỗi bàn tay ra bao trùm lên mu bàn tay bên trên âm hộ của Giang Ninh, tiếng nói khàn khàn gợi cảm: "Xem ra bảo bối vẫn chưa đủ thỏa mãn, vậy chúng ta thử một chút đồ chơi mới đi."
Giang Ninh nghe được lời cuối cùng của nam nhân, dưới thân vô thức run rẩy, cậu bối rối uốn éo mông kẹp chặt âm hành vận sức chờ phát động trong cơ thể, lấy lòng nói: "Thích lão công...... Ưm! Ha ha...... Không muốn món đồ chơi mới......"
"Có đúng không?" Bùi Quân Trạch đuôi lông mày chau lên, gỡ ta bàn tay che lấy âm hộ của Giang Ninh, ngón tay thon dài rõ ràng cũng lấy vào hoa huy*t sớm đã ướt sũng, phát ra tiếng nước "Phốc phốc" "Phốc phốc".
Đầu lưỡi tinh hồng trêu chọc liếm láp lỗ tai đã đỏ bừng của Giang Ninh, thấp giọng nói: "Cục cưng, miệng huyệt phía trước này của em cũng không phải nói như vậy."