Trong nháy mắt kia, tay chân Lâm Sơ đều lạnh lẽo.
Man di dưới thành lâu thấy có người từ trong lồng treo rơi xuống, một đám phát ra tiếng gầm hưng phấn quái dị, tựa hồ đang chờ Yến Minh Qua ném thành bánh thịt.
Cả người Lâm Sơ đều nằm sấp trên lỗ châu mai của tường thành, nửa người đều thò ra ngoài.
Nhìn thấy Yến Minh Qua rơi xuống, hắn đem con đao nhọn trong tay cắm thật sâu vào khe gạch tường thành. Một tay hắn nắm chặt đao giữ vững thân hình, Lâm Sơ mới hung hăng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Đám người Vương Hổ đều đứng ở lỗ châu mai tường thành, nhìn thấy một màn này, cả đám mới một lần nữa lộ ra khuôn mặt tươi cười.
"Đại ca, bắt lấy dây thừng!" Vương Hổ tìm một cuộn dây thừng thô, cầm dây thừng trong tay, ném một đoạn xuống cho Yến Minh Qua.
Yến Minh Qua nhìn sợi dây thừng Vương Hổ ném xuống, dùng tay trái túm lấy, ở trên mu bàn tay vòng hai vòng siết chặt, hai tay này đều có chút gắng sức, gắng, mũi chân hắn đá vào vách tường thành mượn lực leo lên trên.
Thiếu đi trọng lượng của một nam nhân trưởng thành, dây thừng kéo lồng treo đựng bánh bao nhỏ Hàn Quân Diệp cuối cùng cũng không bị căng đứt, chậm rãi bị kéo lên.
Lồng treo của đám Viên Tam quá nặng, mấy chục binh lính trên thành mói đủ sức kéo, cả đám mệt đến mặt đỏ tai hồng, vẫn vô cùng chậm rãi, Yến Minh Qua trực tiếp dùng tay leo lên trên vượt qua mặt bọn họ.
Lâm Sơ thấy dây thừng thô của giỏ treo ở lỗ châu mai tướng thành bị mài mòn, trong lòng có tính toán.
Ma sát tăng thêm lực cản, không trách những binh lính này lại vất vả như vậy.
Là một cô gái ngành khoa học kỹ thuật từng ngày giao tiếp với toán lý hóa, lúc này Lâm Sơ liền nghĩ đến mô hình ròng rọc, nếu là chế tạo ròng rọc, thông qua ròng rọc để kéo những cái lồng này, chưa kể ròng rọc trơn trượt sẽ làm giảm ma sát của dây thừng, làm cho dây thừng không dễ bị căng thẳng. Thông qua gia tăng ròng rọc để tăng lực kéo tương ứng, điều này cũng có thể làm cho binh lính kéo lồng kia tiết kiệm không ít sức lực, nếu chiến sự khẩn cấp, còn có thể tăng nhanh tốc độ kéo người lên.
"Đại ca, đưa tay cho đệ!"
Đám người Vương Hổ dùng sức kéo dây thừng, chính Yến Minh Qua cũng đạp chân lên vách tường thành mượn lực leo lên, không bao lâu đã nhanh chóng trèo lên.
Vương Hổ vươn tay về phía Yến Minh Qua, Yến Minh Qua đang chuẩn bị đưa tay qua.
Lâm Sơ nhìn thoáng qua phía dưới, đột nhiên đồng tử co rúm lại, hét lớn một tiếng: "Tránh đi!"
Tiếng gió phá không mà đến cũng làm cho Yến Minh Qua cảm giác không ổn, hắn trực tiếp ném dây thừng ra, vẫn dựa vào thân thể lại một lần nữa rơi xuống.
Một mũi tên lông vũ bằng sắt tinh luyện lóe hàn quang cơ hồ là lướt qua da đầu hắn, mũi tên cắt đứt mấy sợi tóc của hắn.
"Tranh" một tiếng, nửa đoạn tiễn lông vũ kia trực tiếp chìm vào trong thành gạch cứng rắn, một khối gạch thành kia trong nháy mắt phủ đầy vết nứt hình mạng nhện.
Tất cả chỉ phát sinh trong nháy mắt, rõ ràng là chiến trường, cả thiên địa lại lặng ngắt như tờ.
Thẳng đến khi Viên Tam ở bên cạnh vào lúc Yến Minh Qua rơi xuống, đem bội đao bên hông ném qua.
Yến Minh Qua rút quân đao ra, noi theo phương pháp lúc trước, đem mũi đao cắm vào khe hở giữa gạch thành, lúc này mới ổn định thân hình rơi xuống.
Người ngoài nhìn hắn đem đao cắm vào khe hở gạch thành dễ dàng như cắt đậu hũ, nhưng cũng chỉ có người trong nghề nhìn ra được, như thế phải cần bao nhiêu sức tay cùng lực cánh tay.
Tường thành Diêu thành xưa nay có danh xưng là thiết bảo, chính là bởi vì lúc trước khi xây dựng tường thành, giữa tường gạch đều là rót nước sắt đọng lại, có thể tưởng tượng được tường thành này kiên cố cỡ nào.
Nhìn thấy một màn này, trên thành lầu một mảnh xôn xao.
Một tay của Yến Minh Qua nắm chặt chuôi đao, ngước mắt nhìn man di bên kia Ám Hà.
Lấy ám hà làm ranh giới, đối diện với một đại quân đông kìn kịt toàn là man di.
Người cầm đầu kia, cưỡi trên một con hãn huyết mã cao lớn, gương mặt có râu quai nón làm nổi bật, làm nhạt đi ngũ quan của ông ta, chỉ có một đôi mắt sắc bén như chim ưng.
"Hô Diên Liệt!" "Yến Minh Qua cơ hồ là từ trong kẽ răng chen ra mấy chữ này, ánh mắt trầm đến đáng sợ.
Trên thành lâu, đám Vương Hổ thấy Yến Minh Qua lại ổn định được thân hình, còn chưa kịp cao hứng, nhìn thấy người ở phía đối diện ám hà, cũng đồng loạt thay đổi sắc mặt:" Man tôn Hô Diên Liệt kia không đi tấn công Kim Đồng Quan, làm sao hôm nay chạy tới cùng phân cao thấp với Diêu thành! "
Cái lồng treo của Tiểu Bánh Bao Hàn Quân Diệp lúc này bị kéo lên, Lâm Sơ không kịp an trí cho cậu, chỉ để cho một tiểu binh ôm đứa nhỏ xuống thành lâu trước.
" Tiếp tục dùng sức! Tất cả kéo lồng treo lên lên! "Lâm Sơ hét lên một câu.
Tất cả quan binh bị một mũi tên kia của Hô Diên Liệt trấn trụ lúc này mới giống như phục hồi tinh thần, tiếp tục dùng sức kéo lồng.
Lồng treo của Viên Tam và Yến Minh Qua rất gần nhau, hắn ta vươn tay về phía Yến Minh Qua, Yến Minh Qua lại lắc đầu, ánh mắt ngưng trọng nhìn chằm chằm bên kia ám hà.
" Không hổ là hậu nhân của Yến Thế Xương! Ngươi không làm cho lão tử của ngươi mất mặt! "Giọng nói của Hô Diên Liệt giống như một tiếng chuông vang, ông ta cười ha ha vài tiếng, lại rút ra ba mũi tên đặt lên cung, dưới áo khoác da nỉ thật dày, vẫn có thể thấy được cơ bắp rắn chắc trên cánh tay ông ta phồng lên, kéo đầy một cây cung, ba mũi tên vận sức chờ phát động:" Tránh được một mũi tên của ta, ngươi còn có thể tránh được ba mũi tên của ta sao! "
" Sưu! "
" Sưu! "
" Sưu! "
Ba mũi tên phân biệt bắn về phía đầu, ngực, bụng của Yến Minh Qua, Yến Minh Qua chỉ dựa vào đao cắm vào khe hở gạch thành ổn định thân hình, căn bản không có cách nào trốn!
" Đón lấy!"Trên thành lâu đột nhiên truyền đến tiếng hô to của Lâm Sơ.
Yến Minh Qua ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Lâm Sơ ném vài thanh dao xuống.
Lúc này Yến Minh Qua buông thanh đao trước mắt này, dùng sức nhảy về phía trước, trên chân đem hai thanh đao đá vào khe hở tường gạch, lại dùng chân giẫm lên, hai chân có lực, trên tay hắn cũng bắt được hai thanh đao.
Bên cạnh truyền đến tiếng 'Tranh' 'Tranh' 'Tranh', là ba mũi tên của Hô Diên Liệt đâm thật sâu vào chỗ hắn đang ở trước đó.
Trong đó một khối gạch thành không chịu nổi lực đạo kia vỡ vụn, mảnh đá vụn rơi xuống trên mặt Yến Minh Qua vẽ ra một vết máu, huyết sắc này ở trên khuôn mặt quá mức tuấn dật của hắn hiện ra một cỗ yêu dị cùng nguy hiểm khác biệt, Yến Minh Qua nhìn chằm chằm Hô Diên Liệt bên kia hào, ánh mắt hung ác như sói.