Cố Viễn chưa từng nghĩ đến việc sẽ có người liếm nơi đó của mình!
Sau hai giây sửng sốt, cả người cậu giống như bị ném vào nồi nước sôi, cả người lập tức đỏ bừng! Đầu lưỡi của người đàn ông vừa nóng hổi vừa thô ráp chống lên lỗ *** phấn nộn, thừa dịp Cố Viễn không phản ứng kịp, hắn chậm rãi đè nặng đầu lưỡi liếm lỗ *** từ trên xuống dưới.
"Á—— đừng, đừng......" Cảm giác nơi riêng tư bị người khác liếm thật sự quá kích thích, Cố Viễn đột nhiên không kịp phòng bị phát ra tiếng rên rỉ cao vút, ngay sau đó cậu bắt đầu liều mạng giãy giụa, "Đừng, không thể liếm......"
Chỉ tiếc đối phương là Lận Kính Trầm, động tác giãy giụa mỏng manh này so với chiến công hiển hách của người đàn ông trước mặt căn bản chỉ là như trứng chọi đá, bàn tay hắn nắm lấy hai chân cậu giống như kìm sắt không tài nào nhúc nhích được, Cố Viễn vẫn còn cố gắng lắc đít nhỏ qua lại nhằm muốn thoát khỏi người đàn ông, điều này chỉ khiến bờ môi mỏng ham muốn của hắn càng thêm cọ xát liếm mút lỗ *** cậu nhiều hơn mà thôi.
"Chậc," Lận Kính Trầm lại bắt được miệng *** cậu một lần nữa, khàn giọng nói: "Thành thật một chút."
Cố Viễn xấu hổ muốn khóc, "Ngươi đừng liếm."
Bây giờ cậu bị liếm đến nỗi cả người đều nhũn ra, giọng điệu vừa nũng nịu vừa đáng thương, cậu như vậy làm sao hắn có thể buông tha được. Lận Kính Trầm thấy cậu đang làm nũng với mình, hắn liền cúi đầu xuống ngậm lấy cái động đầy nước kia, hút một hơi thật mạnh.
"A——"
Cố Viễn cảm thấy hồn phách của mình đều bị hút theo động tác của người đàn ông, vòng eo mảnh khảnh nhịn không được mà hơi ưỡn về phía trước.
Lận Kính Trầm ngậm một miệng dâm thuỷ, hắn cố ý lại gần sát tai Cố Viễn, 'ực' một tiếng nuốt xuống một miệng nước dâm, sau đó nhẹ giọng nói: "Lỗ *** của Viễn Viễn thật xinh đẹp, nhiều nước, nước cũng rất ngọt."
Giọng điệu hắn nói chuyện vừa nghiêm túc vừa ổn định, giống như thật sự nghiêm túc đánh giá lỗ *** Cố Viễn.
Cố Viễn: A—— Tên biến thái ——
Tên biến thái khẽ cười một tiếng, hắn lại cúi người xuống, tiếp tục liếm láp lỗ *** Cố Viễn.
......
Cuối cùng cậu không biết chuyện đó đã kết thúc như thế nào.
Cố Viễn chỉ nhớ rõ nước mắt trên mặt đều đã khô, lỗ *** bị người đàn ông liếm vừa đau vừa sưng, ga giường thấm đầy nước dâm của cậu. Lận Kính Trầm muốn gọi người tiến vào thay, Cố Viễn liều mạng không cho, một bộ 'Ngươi dám để người khác thấy, ta tử tự ngay lập tức cho ngươi vừa lòng', Lận Kính Trầm chỉ có thể bế Cố Viễn đặt cậu lên ghế ngồi trước, lần đầu tiên trong đời tự mình thay ga giường, dù hắn đang bận nhưng vẫn không quên bắt cái tên có ý đồ muốn chạy trốn về phòng.
Cố Viễn chạy trốn thất bại, bị người ôm vào trong ngực, ôm chặt cả đêm.
......
Vốn dĩ Cố Viễn cực kỳ tức giận, cậu cảm thấy Lận Kính Trầm không tuân thủ hiệp ước giữa hai người một cách nghiêm chỉnh, lăn lộn vú em như cậu qua lại.
Cậu ôm cục tức ngủ một đêm, buổi sáng hôm sau vẫn chưa vui vẻ gì, nửa chiếc giường bên cạnh đã trống không không còn một ai, chắc Lận Kính Trầm đã lên triều rồi.
Cậu phồng má mặc quần áo vào, chân vừa mới đặt xuống đất, Vương quản gia liền dẫn theo mấy cung nữ đi vào, giống như đã sớm đứng ngoài cửa chờ cậu tỉnh dậy.
Vương quản gia hai mắt sáng như đèn pha khi Cố Viễn tỉnh dậy từ trên giường Lận Kính Trầm, giọng nói so với ngày thường nhẹ nhàng hơn mấy lần, "Cố Công tử, ngài tỉnh rồi sao?"
Cố Viễn gật đầu.
Vương quản gia nhanh chân chạy tới nói: "Đây là bữa cơm Vương gia phân phó đầu bếp làm cho ngài trước khi đi, sợ ngài bị đói, nô tài ở đây kêu bọn họ giữ đồ ăn cho thật nóng, bây giờ vừa vặn có thể ăn được rồi, Cố Công tử nếm thử xem sao?"
Có đồ ăn?
Cố Viễn đúng thật là đang đói bụng, đêm qua bị Lận Kính Trầm chơi đùa lâu như vậy.
Cậu gật đầu, Vương quản gia trực tiếp gọi người mang những món Lận Kính Trầm thường ăn lên bàn, Cố Viễn cũng không khách khí, ngồi xuống liền bắt đầu ăn, cắn một ngụm bánh bột ngô thơm ngập vị sữa, đồ ăn vào mồm cục tức trong lòng mới tiêu tan một chút.
Cậu ăn thêm một lát, nhớ tới chuyện gì đó mà hỏi Vương quản gia đang đứng hầu hạ bên cạnh, "Vương gia đi khi nào?" Sao cậu không có ấn tượng gì hết vậy.
Vương quản gia cười ha hả dùng đũa khác gắp cho cậu một cái bánh bột ngô vị sữa, mới nói: "Hây dà, Cố Công tử đừng nói nữa, hôm nay tới tận giờ mẹo Vương gia mới dậy, so với ngày thường thì dậy trễ hơn nửa canh giờ, lại còn dặn dò chuẩn bị đồ ăn cho Cố Công tử, thời gian ra cửa so với ngày thường trễ hơn rất nhiều, xác định là đến muộn rồi."
Hai tai Cố Viễn giật giật, cái gì? Lận biến thái hôm nay lên triều muộn?!
Lên triều mà còn đến trễ, vậy chắc chắc sẽ bị hoàng đế dạy dỗ! Nói không chừng còn phải làm kiểm điểm trước mặt văn võ cả triều!
Nghĩ đến hình ảnh Lận Kính Trầm bị la mắng, cục tức trong lòng Cố Viễn lại tan đi không ít, vui vẻ cắn một miếng bánh bột ngô.
Vương quản gia nhìn cậu, lại gắp cho cậu một cái bánh bột ngô, làm bộ lơ đãng nói: "......Vương gia chúng ta từ nhỏ đã cần cù, nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên ngài đến muộn."
Cố Viễn có thể hiểu được. Trời lạnh như vậy, giường lại được cậu trải nhiều lớp chăn mềm mại nữa, đương nhiên khó dậy hơn so với những ngày thường rồi! Hơn nữa làm xong hắn còn ngủ trễ..... Cố Viễn nhớ tới nguyên nhân đối phương ngủ trễ, cổ cậu liền bắt đầu đỏ ửng, thẹn quá hoá giận mà nhìn bên ngoài, tên thối biến thái! Chúc ngươi lúc trở về tuyết sẽ rơi nhiều! Đông chết ngươi đi! Hê hê!