Trong doanh trướng đơn sơ lạnh lẽo của tướng quân, đầu giường đột nhiên thắp lên hai cây nến đỏ, cách một màn giường mơ hồ có thể thấy hai cơ thể đang quấn quít lấy nhau.
Cố Viễn nằm trên giường, quần áo trên người đã bị lột sạch sẽ, cái miệng nhỏ bị đầu lưỡi người đàn ông càn quét không ngừng, dưới ánh đèn có thể nhìn thấy rõ ràng đầu lưỡi thô to của hắn bá đạo cuốn lấy đầu lưỡi cậu không ngừng. Ở trên thì cậu bị hôn đến nước miếng chảy đầm đìa, còn ở dưới thì phụt ra một bãi nước dâm, hai ngón tay thon dài của người đàn ông thọc vào rút ra liên tục.
Làn da Cố Viễn trắng nõn, hai bắp đùi mềm mại nẩy nở, bên ngoài lỗ *** sạch sẽ không có một cọng lông chim, màu sắc của nó là màu hồng phấn xinh đẹp, toàn bộ nơi riêng tư phấn nộn, mà người đàn ông nhiều năm ra trận, trên đầu ngón tay có một lớp chai thật dày, bàn tay to cũng thuộc dạng khỏe mạnh màu lúa mì, ngón tay thon dài mang theo vài phần hoang dã lại mạnh mẽ, giờ phút này nó đang thong thả ung dung đâm vào rút ra bên trong lỗ *** xinh đẹp, vốn dĩ đây là động tác sắc tình dâm dục, cộng thêm hai màu da trắng nâu tương phản hợp lại một chỗ, trở nên vô cùng chói mắt.
Không biết ngón tay hắn đâm trúng chỗ nào, cả người Cố Viễn đột nhiên run lên, phát ra một tiếng rên rỉ khó nhịn, lỗ *** bắt đầu vội vàng co rút lại từng chút một, cắn chặt không chịu nhả hai ngón tay ở bên trong. Lận Kính Trầm bị cậu kẹp chặt đến khó chịu, trừng phạt cắn yêu đầu lưỡi Cố Viễn, khàn giọng nói: "Viễn Viễn đừng nóng vội, mặc dù *** cưng nhiều nước, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên, để phu quân khuếch trương cho em thật tốt, được không hửm?"
Cố Viễn đã bị tình dục tra tấn đến thần trí không rõ, cậu căn bản nghe không lọt lời Lận Kính Trầm nói, chỉ biết lỗ *** ở trong tay người đàn ông ngứa ngáy khó chịu, muốn có thứ gì đó đâm vào để giảm bớt cảm giác đó đi...... Chỉ có hai ngón tay cũng keo kiệt muốn rút ra ngoài, đầu Cố Viễn mơ màng, thân thể đã không còn nghe theo lý trí.
Vốn dĩ Lận Kính Trầm muốn rút hai ngón tay ra để cậu có thể thích ứng, ai ngờ ngón tay vừa rút ra ngoài được một nửa, vật nhỏ trong ngực thèm khát chịu không nổi, chủ động nhích mông nhỏ xuống, lỗ *** co rụt lại vài cái rồi nuốt hai ngón tay của hắn ngược lại vào trong!
Hô hấp Lận Kính Trầm trở nên dồn dập.
Nhìn bộ dáng tham ăn của lỗ ***, lý trí mà hắn kiềm nén bây lâu nay lập tức bị vứt ra sau đầu, hắn trực tiếp đâm ngón tay vào qua loa khuếch trương vài cái liền rút ra, đổi thành con *** sưng to đến phát đau đặt ngay cửa động ướt át mê người kia.
Hắn ngẩng đầu nhìn hai mắt mê mang của thiếu niên đang đê mê mình, bị cặp mắt kia vừa sáng bừng lại hồn nhiên mang theo vài nét quyến rũ yêu kiều giống như đang câu hồn hắn, Lận Kính Trầm cúi đầu hôn lên trán cậu, giây tiếp theo, đôi môi hung hăng day nghiến cắn nuốt môi lưỡi đối phương, vòng eo hơi nhấp về phía trước, làm cho con *** sớm chực chờ sẵn chậm rãi cắm vào lỗ *** mĩ miều của cậu thiếu niên.
...... Không còn là môi lưỡi an ủi hay ngón tay gãi không đúng chỗ ngứa, cũng không còn là cảm giác khó nhịn chỉ có thể cọ xát bên ngoài, mà là chân chính, hai cơ thể hoà quyện vào nhau, hợp lại thành một.
Nơi đó của Cố Viễn quá chặt, cả người mềm oặt dựa vào lòng Lận Kính Trầm, hơn nữa con hàng của Lận Kính Trầm quá lớn, vậy nên mặc dù trước đó Lận Kính Trầm đã kiên nhẫn mở rộng cho cậu, nhưng khi con *** đi vào được một nửa, vẫn là bị lỗ *** ngây ngô kẹp chặt không thể động đậy.
Cố Viễn bị đau mà cơn n*ng trong người giảm đi không ít, khuôn mặt vốn dĩ bởi vì tình dục mà ửng hồng bây giờ lại tái nhợt không ít, phía dưới ăn đau làm đôi mắt cậu đã rưng rưng ậc nước mắt nhìn Lận Kính Trầm, đôi môi vừa bị hôn sưng mở miệng nói "Quá lớn, đau quá."
Lận Kính Trầm.......
Con chim của Lận Kính Trầm lập tức lớn thêm một vòng.
Lỗ *** Cố Viễn đang ngậm chặt cây gậy th*t của hắn, cậu lập tức cảm nhận được sự biến đổi vừa rồi, không khỏi trừng lớn hai mắt —— cây hàng kia vốn dĩ đã, đã lớn như vậy! Nó đã sắp xé rách lỗ *** cậu! Vậy mà! Còn có thể bự hơn được nữa!
Cậu thật sự sợ con chim này sẽ xé rách cơ thể mình ra làm đôi, tay nhỏ bắt đầu đẩy vai Lận Kính Trầm, khóc nức nở xin tha: "Không được, đau quá đi mất...... A, lần sau, lần sau lại làm...... Ngươi đi ra ngoài......"
Lận Kính Trầm cũng đau lòng cho cậu, cắn chặt răng muốn lui ra ngoài, lại phát hiện lỗ *** cắn chặt không nhả, muốn ra cũng không ra được. Mật động vừa nóng vừa mềm, giống như vô số miếng đậu hủ non xoắn chặt con chim của hắn, mặc dù người có định lực cao như Lận Kính Trầm cũng bị miếng đậu hủ này xoắn chặt ép ra mồ hôi, hắn đành phải cúi đầu dỗ dành bé yêu bị đau đến phát khóc, "Viễn Viễn ngoan nào...... *** cưng chặt quá, không rút ra được......"
Cố Viễn không chịu thừa nhận cơ thể mình quá lẳng lơ để lỗ *** dù bị con *** cắm đau cũng không chịu nhả, cậu thử rụt rịt vài cái, lại phát hiện thật sự không được...... Thậm chí cậu càng muốn thả lỏng, chỗ đó lại càng cắn chặt, cắn chặt lý trí cuối cùng của Lận Kính Trầm, vậy mà cậu lại nuốt con *** vào sâu thêm một chút!