[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 115

[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 107
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nhưng anh không thể đi được, buổi tối 30 phải tụ hội gia tộc, sáng sớm mùng một phải đi viếng mồ mả, sau đó chính là một hồi tiếp một hồi nhân tình lui tới, trong lúc ăn tết anh cũng không nhàn rỗi hơn ngày thường.
Tết Âm Lịch, đối với người Trung Quốc mà nói là ngày hội long trọng nhất trong một năm. Dì Vương làm quanh năm suốt tháng thời điểm Tết Âm Lịch cũng sẽ nghỉ phép ba ngày, bà muốn đi theo nhi tử về quê.
Vẫn là cùng năm rồi giống nhau, Chu gia trừ bỏ mỗi người đều cho bà một bao lì xì lớn ra, Chu Hải Quyền còn bảo trợ lý mua cho bà rất nhiều quà tết, Chu Đồng tự mình thêm vào mấy bộ quần áo hàng hiệu, Chu Hải Vinh tặng bà một cái túi hàng hiệu...... thu hoạch của Dì Vương mấy ngày nay, so với tiền lương ngày thường còn cao hơn. Người giàu có gia sản, đặc biệt là chủ nhân quan hệ tốt, phúc lợi so với tiền lương còn cao hơn. Con trai bà ở trong công ty Chu thị cũng đã lên chức, dì Vương một năm này thu hoạch vô cùng lớn.
Bởi vì Chu gia đối tốt với mình, cho nên bà đối Chu gia cũng là rất tốt, trước khi đi suy xét mãi, vẫn là tìm Chu Hải Quyền hàn huyên một chút chuyện Tiếu Dao.
"Tôi biết cậu từ nhỏ chính là một người có chủ ý, chính là chuyện Tiếu Dao, cậu có thể lại suy xét suy xét hay không?" Dì Vương thật là xuất phát từ vì cái nhà này suy xét mới lấy hết can đảm nói, thân phận của bà nói những lời này kỳ thật có chút lúng ta lúng túng, "Tiếu Dao xác thật là đứa trẻ tốt, tôi cũng thích cậu ấy, chính là dưới bầu trời này tốt hơn có nhiều đi, không chỉ một mình cậu ấy. Cậu lại là kết hôn lần đầu, lại là người tâm phúc nhà này, hôn nhân đại sự, vẫn là phải thận trọng mới tốt."
Chu Hải Quyền hút điếu thuốc, nói: "Nếu cháu nói, ngay từ đầu thời điểm phát hiện chính mình chút tâm tư này, cháu có tận lực khắc chế qua, dì tin hay không?"
Dì Vương nói: "Tôi khẳng định là tin, dì Vương biết nhân phải của cậu."
Chu Hải Quyền liền nói: "Cháu cũng biết việc này truyền ra tính là chuyện gièm pha, nhưng kỳ thật thương tổn này nói thâm cũng thâm, nói cạn cũng cạn, không nói xa, liền nói Chu gia chúng ta, mấy đời này chuyện nháo ra còn ít? Lúc trước một trận dì Phương kia, bên ngoài truyền khó nghe đi, sau lại lão nhân mang theo dì Phương tham dự các loại trường hợp, mọi người còn không phải tốt với dì Phương đến cỡ đó hay sao. Ai quan tâm ai đâu, bên ngoài đồn đãi vớ vẩn, một năm hai năm liền đi qua. Cháu chủ yếu là suy xét đến cảm thụ của lão nhị, ngay từ đầu mới tận lực khắc chế. Thật là vài cái trùng hợp, mới đi đến một bước này, hiện tại muốn bứt ra cũng không phải không thể, chính là lòng cháu cả đời đều không qua được một bước này. Dì Vương, dì là hiểu cháu, lòng cháu có em ấy, mặc kệ tương lai tìm ai, trong lòng đều không thoải mái, không bỏ em ấy xuống được."
Dì Vương trầm mặc một hồi, nói: "Chính là Hải Vinh bên kia...... cậu cũng không nên trách cậu ấy, là người khác cũng sẽ giống cậu ấy vậy."
"Không trách nó," Chu Hải Quyền nói, "Chỉ là hy vọng mọi người đừng nên cái gì cũng phụ họa nó. Lão nhị người này, mọi người càng là thành cùng một tuyến với nó, lửa bên trong nó càng cao."
Dì Vương liền cười cười, thở dài một hơi, nói: "Cậu ấy trước kia chia tay còn rất dứt khoát, chính là lần này nháo gà bay chó sủa, cố tình cậu còn......"
Bà cảm thấy Chu gia nam nhân giống như mỗi một thế hệ đều cùng hát tuồng dây dưa, thế hệ trước là như thế này, thế hệ này thế nhưng vẫn vậy, bà nghe nói đồng lứa ông nội Chu Hải Quyền, trong nhà có một tiểu thiếp, cũng là người hát tuồng, còn nâng lên mà sủng, nhân xưng "Lục nãi nãi", sau lại chính phòng chết, còn kém chút đã nâng lên thành chính.
Kỳ thật mặc kệ Chu Đồng cũng được, dì Vương cũng vậy, đều biết nếu này hai anh em không có một phương chịu thỏa hiệp, họ phải chọn bên mà đứng. Mặc kệ là xuất phát từ góc độ ích lợi cá nhân, hay là xuất phát từ chỉnh thể ích lợi, thật tới thời điểm cần thiết chiến tuyến, họ kỳ thật đều sẽ chọn Chu Hải Quyền...... Chính là bởi vì như vậy, ở thời điểm còn chưa cần chọn, họ đều là muốn tận lực khuyên Chu Hải Quyền thỏa hiệp.
Nếu không phải có một đoạn như vậy với Chu Hải Vinh, dì Vương rất ủng hộ Tiếu Dao cùng Chu Hải Quyền ở bên nhau, bà sớm liền cảm thấy này hai người từ các phương diện tới nói càng hợp hơn một ít.
Dì Vương đem cuộc nói chuyện của mình với Chu Hải Quyền kể từ đầu chí cuối với Chu Đồng, Chu Đồng đỡ trán nói: "Chỉ có thể kỳ vọng Tiếu Dao đừng đáp ứng nó theo đuổi......" Nói xong cô lại cau mày cười khổ, "Bất quá nếu nó thật sự không theo đuổi được, lòng cháu lại không dễ chịu. Tiếu Dao kia là ai nha, dựa vào cái gì hai em trai của cháu đều chướng mắt."
Thật là rất mâu thuẫn.
Dì Vương liền cười, nói: "Kỳ thật tôi cảm thấy, Hải Quyền nếu khăng khăng muốn theo đuổi, khẳng định là theo đuổi được."
Bà cảm thấy Chu Hải Quyền không có thất bại, trừ phi đối phương điều kiện tốt đến hoàng thân quốc thích thiên chi kiêu tử, nếu không không đạo lý không theo đuổi được, Tiếu Dao là tốt, lớn lên không tồi, cũng coi như có tài khí, nhưng cũng chỉ thế mà thôi: "Khẳng định là trong nhà hỏng bét, cho nên Hải Quyền chưa thẳng tay theo đuổi."
"Trong nhà không có trưởng bối, bắt đầu từ mấy năm trước đã không ai quản được nó," Chu Đồng thở dài một tiếng, "Nó thật muốn quyết tâm muốn cùng Tiếu Dao ở bên nhau, chúng ta phản đối lại có ích lợi gì. Nó lại không giống lão nhị dựa vào trong nhà, cánh đã sớm cứng, nó lại là cái loại tính tình này. Dì còn nhớ rõ chúng khi cháu học tiểu học, chuyện nó mua chiếc xe đua không?"
Dì Vương cười nói: "Sao có thể quên, lúc ấy liền khiến tôi hoảng sợ, cảm thấy đứa nhỏ này trưởng thành khẳng định rất lợi hại."
Kia kỳ thật là một cái xe đua F1 Renault hơn 200 bản, lúc ấy hình như nói là vì kỷ niệm một giải đấu đua xe xuất bản một khoản hạn lượng món đồ chơi cao cấp, Chu Hải Quyền thấy, muốn mua, món đồ kia muốn vài vạn, Chu gia đối tiền tiêu vặt cảu tiểu hài tử quản khống rất nghiêm khắc, chính anh mua không nổi, nhưng khi đó bởi vì chuyện Phó Thanh Phương, Chu thái thái tâm tình rất không tốt, liền không đáp ứng. Kết quả ngày hôm sau Chu thái thái vừa rời giường, liền phát hiện tất cả hoa trong viên hoa đều bị cắt xuống.
Chu Hải Quyền mới học tiểu học, thế nhưng tự mình đem tất cả hoa thợ trồng hoa tỉ mỉ đào tạo trong hoa viên đều cắt, để tài xế dẫn mình đi quảng trường Nam Thành đông đúc đi bán, lại đập hộp tiết kiệm của mình, buổi tối liền mang theo món đồ cấp cao kia trở lại.
Buổi tối thời điểm, Chu thái thái không có mắng anh, nhưng thật ra Chu Đồng cùng Chu Hải Vinh khóc không ngừng, bởi vì Chu Hải Quyền cũng đập hộp tiết kiệm của họ.
Chu gia con cái đều có thói quen tiết kiệm tiền, đây là Chu thái thái dạy, tiền trong tay bọn họ không nhiều lắm, nhưng hộp tiết kiệm tiền của mỗi người đều không phải số lượng nhỏ, tiểu hài tử mà, đều rất coi trọng cái này, cảm thấy tồn đến trưởng thành, có thể thực hiện rất nhiều mộng tưởng.
"Em sẽ trả lại cho mọi người," Chu Hải Quyền nói, "Em đều nhớ kỹ danh sách."
Anh nói được thì làm được, một năm kế tiếp cũng không lại mua bất cứ thứ gì, Chu thái thái có đôi khi muốn mua lễ vật cho anh, anh đều để Chu thái thái đổi thành hiện kim, cuối cùng trả hết tiền nợ của mình.
Chu Hải Quyền người này, kỳ thật từ nhỏ tính cách liền có chút âm trầm cổ quái, tuổi còn nhỏ liền tâm tư thâm trầm, không giống Chu Hải Vinh bọn họ động bất động liền khóc nháo muốn đồ vật, mặc dù không cho mua, khóc một chút cũng liền đi qua, Chu Hải Quyền không phải như vậy, anh không dễ dàng mở miệng, chỉ cần đã mở miệng muốn, tìm mọi cách đều phải được đến. Chu thái thái phát hiện vấn đề này của anh, dạy dỗ anh rất nhiều năm, tính cách này cũng không thể sửa. Cũng may sau lại trưởng thành trở nên hiểu chuyện, không còn làm chuyện khác người gì.
Chỉ là không nghĩ tới hiện giờ vừa phá cách, liền khác người thành như vậy.
"Cậu ấy nếu không phải cái tính cách này a, lúc trước sau khi Chu tiên sinh đi, những lão gia hỏa hội đồng quản trị đó nhìn chằm chằm, cậu ấy cũng ngồi không xong cái vị trí này a." Dì Vương nói.
Bà ấy vừa nói như vậy, Chu Đồng liền nhớ tới lúc ấy Chu Hải Quyền làm rất nhiều chuyện tàn nhẫn lòng dạ hiểm độc, đại khái mấy năm nay Chu Hải Quyền vị trí ngồi ổn, người cũng ổn trọng, phong bình bên ngoài cũng tốt, lại thích làm công ích, dù là người làm chị này, đều sắp đã quên dáng vẻ lúc trước của anh.
Chu Hải Quyền là sài lang khoác một tầng da người, thời điểm không có việc gì chính là chính nhân quân tử, bức nóng nảy liền cắn tới một ngụm.
Chu Hải Quyền mấy năm nay làm tốt nhất chính là về xây dựng hình ảnh, nói đến anh, trừ bỏ đối thủ cạnh tranh, không có ai không giơ ngón tay cái lên. Đêm 30 buổi tối Chu thị gia tộc tụ hội, trừ bỏ Chu Tân Phong, số người nịnh hót anh là nhiều nhất, những nhóm nữ khách cũng thích anh nhất, mỗi người hận không thể đem chính mình thất đại cô bát di cả nữ nhi giới thiệu cho anh.
Chu Tân Phong thái thái cười nói: "Mọi người bận cũng vô dụng, tôi khoảng thời gian trước phí tâm phí lực mà tác hợp nó với thiên kim Triệu gia, cũng chưa thành."
Nhưng là Chu thái thái cảm thấy Triệu Lê Hoa là đối tượng hôn phối đứng đầu, không đại biểu những người khác nghĩ như vậy a. Họ đều cảm thấy Chu Hải Quyền chướng mắt Triệu Lê Hoa rất bình thường, "Cháu gái nhà mẹ đẻ", "Em họ bà con xa" gì đó, cũng thích hợp với anh hơn Triệu Lê Hoa.
Trừ bỏ nữ nhân, trưởng bối nam tính của Chu thị cũng đều rất nhọc lòng với hôn sự của Chu Hải Quyền, kỳ thật bọn họ là nhà giàu có như vậy, hơi truyền thống, đều là kết hôn sớm sinh con sớm, hơn ba mươi còn chưa kết hôn cũng có, nhưng trên cơ bản đều là thích chơi, Chu Hải Quyền loại này hậu bối căn chính miêu hồng nhất Chu thị, ở bọn họ trong mắt hiển nhiên thuộc về hẳn là thuộc về kết hôn sớm sinh con sớm. Kết hôn sinh con, đối với hình tượng bản nhân Chu Hải Quyền kỳ thật cũng có chỗ rất tốt, sẽ cho người ngoài ấn tượng càng ổn trọng đáng tin cậy, càng có thể áp trụ, càng như là người dẫn đầu một đại hình xí nghiệp.
Chu Hải Quyền năm nay bị thúc giục hôn đặc biệt khẩn, ở trước mặt trưởng bối tường thuật lý do mình không kết hôn là vô dụng, ở phương diện này cách thời như cách núi, biện pháp ứng đối tốt nhất chính là cần gật đầu, uống nhiều rượu. Kết quả thời điểm tan cuộc, Chu Hải Quyền uống đến phiêu, ngồi trên xe nằm nửa ngày.
Chu Hải Vinh cơm ăn một nửa liền cùng mấy con cháu Chu thị đi ra ngoài trốn, Chu Đồng dẫn theo Chu Tư Ngữ đi nhà ngoại ăn tết, Chu Hải Đông càng không cần phải nói, vẫn luôn là ở bên ngoài, cho nên thời điểm Chu Hải Quyền về đến nhà, trong nhà tối như mực, một người cũng không có.
Anh cũng không bật đèn, tự mình một người ở trên sô pha phòng khách nằm một hồi lâu, nằm nằm liền ngủ rồi, thời điểm mơ mơ màng màng, anh bỗng nhiên bị tiếng ồn ào bên ngoài bừng tỉnh, hình như là có người đang phóng pháo, lại có tiếng ồn hỗn loạn khác, anh cau mày ngồi dậy, mở ra di động nhìn nhìn, trên di động biểu hiện, 11 giờ 59 phút.
Nguyên lai là một năm mới lập tức liền tới rồi, toàn thế giới đều đang chúc mừng. Anh lại nhắm mắt một hồi, sau đó mở, liền lôi di động ra ngoài, ánh sáng màn hình chiếu sáng mặt mày kiên nghị của anh.
Thời gian một phút một giây mà trôi thanh âm "Đô đô" qua đi, 59 phút 56 giây, 59 phút 57 giây, một giây một giây, liền ở thời điểm thời gian đột nhiên biến thành 0: 00, màn hình lập tức biến thành trạng thái trò chuyện, thanh âm Tiếu Dao cách ngàn dặm trùng dương truyền tới: "Uy?"
Tim Chu Hải Quyền bang bang liên tục đập, như là mối tình đầu ngọt ngào đau thương lấp đầy tâm, nói: "Năm mới vui vẻ, Tiếu Dao, năm mới vui vẻ."
- -------------------------------------
LÃNG MẠN CHƯA
HÔM QUA QUÊN CHỨ HONG PHẢI QUỴT ĐÂU À NHE
CHÚC MỪNG SINH NHẬT EM ĐI MỌI NGƯỜI

Bình Luận (0)
Comment