[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 125

[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 117
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------
"Tôi chờ em chải vuốt rõ ràng," Chu Hải Quyền nói, "Chỉ là em không thể trốn tránh, phải nhìn thẳng vào tim mình. Em nếu thật không thích tôi, tôi cũng không có khả năng bức em. Em yên tâm."
Tiếu Dao lập tức liền càng khô nóng, cậucảm thấy......
Cậu cảm thấy Chu Hải Quyền sao lại tốt như vậy a......
Cậu khẳng định là Stockholm tổng hợp chứng, Chu Hải Quyền sờ mình bức mình, mình vậy mà còn cảm thấy Chu Hải Quyền tốt.
Không có thuốc chữa. Cau76 hiện tại đã lâm vào một loại tình nhiệt phi lý trí, lại nhìn Chu Hải Quyền, đã không rõ ràng.
"Tôi...... Tôi đi đi WC." Tiếu Dao nói.
Chu Hải Quyền gật gật đầu, cầm khăn quàng cổ cầm trong tay anh đưa qua: "Không chạy là được."
Tiếu Dao liền có chút quẫn bách, cậu vừa rồi thế nhưng muốn chạy, cậu cảm thấy rất đáng cười.
Thời điểm Triệu Chi Lan trở về, chỉ nhìn thấy Chu Hải Quyền chờ tại chỗ, Tiếu Dao lại không biết đi nơi nào.
"Em ấy đi toilet." Chu Hải Quyền nói.
Triệu Chi Lan kỳ thật chỉ là thoạt nhìn phong trần, trong lòng vẫn là có chút thẹn thùng, anh ấy tuy rằng có tâm muốn thông đồng Chu Hải Quyền, chính là cũng thích Tiếu Dao ở bên trong, bằng không để anh ấy một người đối mặt Chu Hải Quyền, anh ấy cũng có chút ngượng ngùng nhỏ.
Anh ấy thật sự thực hâm mộ người như Tiếu Dao vậy hoặc là thon dài hoặc là lùn một chút, anh ấy gần 1 mét 8, khi còn nhỏ lại là người mập mạp, tuy rằng sau khi lớn lên giảm xuống, hiện giờ cũng là eo dương liễu, nhưng luôn cảm thấy chính mình hình thể quá cao lớn, không có mỹ cảm tiểu thụ, tự ti hình thể liên lụy tới tâm lý anh ấy, thế cho nên anh ấy cũng ngượng ngùng đi làm nũng.
Bất quá khó được cùng Chu Hải Quyền một chỗ, anh ấy cũng không thể lãng phí cơ hội này. Vì thế anh ấy liền mở một chai nước, một bên uống, một bên trộm mà nhìn Chu Hải Quyền, nghĩ như thế nào mở ra một cái đề tài.
Anh ấy là thật sự khẩn trương, không phải lần đầu tiên ở bên nhau với người đàn ông mình thích, nhưng là đối mặt Chu Hải Quyền, cậu vẫn là có chút khẩn trương, đại khái quá thích, cho nên tương đối để ý.
Chính là không có Tiếu Dao ở đây, Chu Hải Quyền liền trở nên lạnh lùng rất nhiều, Triệu Chi Lan vắt hết óc, suy nghĩ mấy cái đề tài, kết quả Chu Hải Quyền đều trả lời rất ngắn gọn.
Chu Hải Quyền là nam nhân cực kỳ thông minh, anh đặc biệt biết nói tiếp, trả lời như thế nào sẽ kéo dài đối thoại này, để hai bên càng nói thêm, hoặc là như thế nào trả lời đã có lễ phép lại không cho đối phương kéo dài không gian, để đối thoại tùy thời có thể ngưng hẳn, anh đặc biệt hiểu. Triệu Chi Lan nỗ lực nếm thử rất nhiều lần, cuối cùng cũng có chút nhụt chí, anh ấy cũng không ngốc, đã phát giác Chu Hải Quyền đối với mình cũng không có bất luận hứng thú gì.
"Chu tổng, tôi có chuyện muốn hỏi anh." Triệu Chi Lan góp đủ dũng khí nói.
Chu Hải Quyền gật gật đầu: "Chuyện gì?"
"Anh...... Có phải thích Tiếu Dao hay không?"
Anh ấy cũng chỉ là hoài nghi mà thôi, không nghĩ tới Chu Hải Quyền nghe xong lại gật gật đầu, nói: "Tôi đang theo đuổi em ấy."
Triệu Chi Lan cảm thấy đặc biệt xấu hổ, nhất thời không biết phải nói gì, liền nghe Chu Hải Quyền nói: "Bất quá người này đầu óc hình như là trì độn, vẫn luôn cũng chưa phát hiện."
Triệu Chi Lan vốn đang cảm thấy việc này có chút quái dị khó chịu, nghe Chu Hải Quyền nói như vậy, lập tức liền thoải mái rất nhiều, bất quá trong lòng còn có chút buồn bã mất mát, miễn cưỡng cười cười, nói: "Cậu ấy hình như không thích nam nhân."
"Cho nên mới trì độn." Chu Hải Quyền nói, "Vẫn luôn không thông suốt."
Triệu Chi Lan tâm tình liền rất phức tạp. Việc này có thể trách ai được, trách không được Chu Hải Quyền, cũng trách không được Tiếu Dao, càng trách không được chính mình. Ai cũng không thể trách. Anh ấy liền có chút khẩn trương lên, rất sợ Chu Hải Quyền sẽ mở miệng nhờ mình hỗ trợ. Nếu Chu Hải Quyền nhờ mình giúp đỡ theo đuổi Tiếu Dao, anh ấy phỏng chừng cũng ngượng ngùng cự tuyệt, chính là như vậy xấu hổ biết bao nha.
Cũng may Chu Hải Quyền không có nói.
Chu Hải Quyền là thật sự so với Tiếu Dao và Triệu Chi Lan đều càng thành thục, anh nói như vậy cơ hồ hoàn toàn đem Tiếu Dao kéo ra ngoài, sẽ không làm Triệu Chi Lan trách Tiếu Dao, lại cũng biểu lộ thái độ của mình, lại không đến mức quá rõ ràng mà cự tuyệt Triệu Chi Lan, làm đối phương xấu hổ. Anh cũng không sao cả, chính là Tiếu Dao với Triệu Chi Lan là bằng hữu, anh phải thay Tiếu Dao suy xét đến. Anh tự nhiên cũng sẽ không mở miệng để Triệu Chi Lan giúp mình, bởi vì anh biết phàm là tình yêu liên lụy cảm tình khác, mặc kệ là hữu nghị cũng được thân tình cũng vậy, đều sẽ cắt không đứt, gỡ càng rối hơn, đặc biệt phiền toái sầu người. Anh với Tiếu Dao đã đủ phức tạp, người không liên quan, có thể thanh trừ đi ra ngoài anh đều không dính líu.
Tiếu Dao sau khi từ toilet ra tới, liền cảm thấy Triệu Chi Lan có chút kỳ quái, bởi vì Triệu Chi Lan héo, không giống phía kia vẫn luôn nói chuyện không để yên.
"Anh làm sao vậy?" Hắn hỏi.
Triệu Chi Lan nói: "Có điểm mệt mỏi."
Bất quá anh ấy vẫn là không đi, lưu lại cùng nhau xem 《 Băng Tuyết Kỳ Duyên 》, chỗ ngồi ba người bọn họ là hợp với nhau, nhưng là cũng không có theo dãy số ngồi xuống, Chu Hải Quyền đi ở đằng trước, cậu đi ở trung gian, chính là thời điểm phải ngồi, anh ấy vẫn là rất thức thời mà ngồi ở vị trí thứ ba, để lại cho Tiếu Dao vị trí trung gian.
Tiếu Dao vốn đang muốn cách Chu Hải Quyền một chút, kết quả thấy anh ấy lưu lại vị trí, liền sửng sốt một chút, bất quá cậu vẫn là ngồi xuống, diễn xuất bắt đầu còn có vài phần, cậu liền ngồi ở nơi đó cúi đầu chơi di động.
Cậu muốn yên lặng một chút a.
Cũng may Chu Hải Quyền còn xem như rất thành thật, cũng không nói với cậu lời nào.
Kỳ thật cậu từ toilet ra tới, Chu Hải Quyền đã khôi phục bộ dáng thường lui tới, hai người cũng chưa nói một lời, nhưng tâm cảnh cậu thật sự đột nhiên đã thay đổi, Tiếu Dao cảm thấy chính mình trong lòng có quỷ, bắt đầu luôn là có một gợn sóng ngứa ngáy ở trong lòng lắc lư, cậu tưởng, Chu Hải Quyền vẫn là rất tốt, có chừng mực. Cậu không cảm thấy Chu Hải Quyền làm như vậy là có tâm cơ, mà là cảm thấy......
Thật tốt. Cậu thích Chu Hải Quyền như vậy......
Triệu Chi Lan trong lúc xem cũng không có tâm tình xem sân khấu kịch, dư quang đôi mắt vẫn luôn nhìn lén hai người bên cạnh. Kỳ thật chỉ cần dụng tâm xem, liền nhìn ra được một lòng Chu Hải Quyền đều ở trên người Tiếu Dao.
Tiếu Dao tiểu tử này thật là may mắn, nam nhân tốt như vậy yêu cậu.
Anh ấy là thật sự cảm thấy Chu Hải Quyền tốt, hôm nay cùng nhau chơi một ngày, anh ấy càng cảm nhận được ưu tú của Chu Hải Quyền, ổn trọng, đáng tin cậy, lời nói không nhiều lắm, lại có giáo dưỡng, kẻ có tiền thanh lưu.
Anh ấy liền lại nghĩ tới mình đi theo Chu Hải Quyền vào WC, nhìn thấy đồ chơi to bự, thật là thiên phú dị bẩm tuyệt thế hảo công.
Bất quá anh ấy cũng chỉ là cảm thấy có hơi hâm mộ cùng mất mát mà thôi, vốn dĩ công chất lượng tốt như Chu Hải Quyền vậy, anh ấy cũng chưa có quá nhiều ảo tưởng. Anh ấy cảm thấy nếu đã biết chân tướng, chính mình còn kẹp ở bên trong liền không quá thích hợp. Chính mình không chiếm được liền không hy vọng bằng hữu có được, anh ấy cũng không đến mức hẹp hòi như vậy, liền nghĩ làm thế nào bứt ra được...... Chu Hải Quyền nam nhân ưu tú như vậy có thể không thích anh ấy, nhưng anh ấy tuyệt đối cũng không thể tiếp thu đối phương chán ghét mình. Bóng đèn cũng phải có ánh mắt mới được.
Vì thế trên đường từ Disney trở về, anh ấy cứ vẫn luôn làm ra bộ dáng một bộ uể oải không phấn chấn mệt nhọc quá độ, nói: "Hai ngày này chân đều sắp mệt chặt đứt, ngày mai anh không muốn ra cửa, cậu cùng Chu tổng đi dạo đi."
Tiếu Dao còn không biết tình, nói: "Vậy ngày mai chúng ta đi ngồi du thuyền du sông Seine đi?"
Triệu Chi Lan vừa nghe liền có chút tâm động, nhưng nhìn nhìn Chu Hải Quyền ngồi ghế phụ đằng trước, liền nói: "Ngày mai rồi nói sau......"
Nói thật, anh ấy một mình nói thật đúng là không có nơi nào để đi, tiếng Pháp anh ấy không ổn, chỉ biết nói hai câu đơn giản.
Thời điểm trở lại khách sạn đã là thời gian mặt trời lặn, Chu Hải Quyền đề nghị ăn cơm chiều rồi đi, Triệu Chi Lan nói anh ấy cũng không đói bụng, chỉ muốn ngủ.
Tiếu Dao liền nói: "Tôi cũng không đói bụng, tự anh đi ăn đi."
Chu Hải Quyền nói: "Vậy quên đi, khách sạn kỳ thật cũng có thể gọi cơm, chính là tương đối đơn giản."
Bọn họ ba người từng người trở về phòng, Triệu Chi Lan vào phòng đầu tiền, sau khi anh đi vào, Tiếu Dao liền mở cửa bên này, người mới vừa đi vào, phía sau liền có người theo tiến vào, cậu quay đầu nhìn lại, là Chu Hải Quyền.
"Anh làm gì?" Cậu lập tức chặn cửa, không chịu để Chu Hải Quyền tiến vào.
Chu Hải Quyền thấp giọng nói: "Tôi cùng em nói vài lời, lại không làm gì khác."
Tiếu Dao không chịu, nói: "Tôi muốn tắm rửa."
"Tôi đây đợi lát nữa tới?" Chu Hải Quyền hỏi.
Tiếu Dao tâm loạn như ma, không nói không được, cũng không nói được. Chu Hải Quyền liền lui về phía sau đi ra ngoài, nói: "Tôi đây chờ một tiếng lại qua đây."
Tiếu Dao lập tức đóng cửa lại, đến trên ghế ngồi xuống, lại không có đi tắm rửa, mà là bò một hồi lâu ở trên lưng ghế.
Cậu thật sự thích Chu Hải Quyền sao?
Cậu vẫn là cảm thấy có chút mê hoặc, trước khi xem 《 Hào Môn Nam Tức 》, cậu thật sự cơ hồ chưa từng tiếp xúc qua đồng tính mấy thứ này, ở trước khi trở thành Tiếu Dao, cậu cũng chưa bao giờ có nghĩ tới chính mình sẽ cùng đồng tính luyến ái sinh ra liên hệ gì đó. Vô tri làm người sợ hãi, xã hội là như thế này, cá nhân cũng là như thế này, với cậu mà nói, đây là thế giới quen thuộc lại hoàn toàn xa lạ.
Thật sự cùng đàn ông yêu đương, cậu thật không nghĩ tới. Khả năng cậu lớn lên ở một hoàn cảnh xã hội khác, mặc dù hiện giờ sống ở thế giới này, hôn nhân đồng tính đã thấy nhiều không trách, nhưng đối với cậu mà nói, đồng tính luyến ái như cũ có cấm kỵ cùng sợ hãi nào đó.
Hơn nữa...... Đồng tính luyến ái chẳng những có ý nghĩa cậu thích chính là một người nam nhân, lại còn có ý nghĩa trong hành vi đồng tính, cậu phải bị Chu Hải Quyền......
Tưởng tượng đến cái này, cậu liền cả người khô nóng, vừa thẹn thùng vừa sợ hãi, lại bài xích, lại mang theo ẩn ẩn hưng phấn, một loại cảm giác nói không nên lời.
Cậu cảm thấy chính mình vẫn là có tự mình hiểu lấy, biết khả năng cậu làm Chu Hải Quyền tính không lớn, đại khái mệnh là một thụ. Rốt cuộc vài lần giao phong, chỉ cần Chu Hải Quyền muốn thế nào mình, cậu căn bản cơ hội xoay người cũng không có.
Tiếu Dao thở dài một hơi, dậy đi phòng tắm, cởi hết quần áo đứng ở trước gương, nhìn nhìn thân thể mình.
Thon dài, nhưng cũng không tính đơn bạc, xương thịt cân xứng, làn da trơn trượt, màu da trắng nõn, nhìn tới nhìn lui, đều là dáng người thụ. Cậu duỗi tay sờ sờ ngực mình, lại sờ sờ vòng eo, đại khái là Càn đán xướng lâu rồi, luôn cảm thấy chính mình với trước có chút không giống nhau.
Không giống nhau với thời điểm mới vừa xuyên qua tới chính là, cậu hiện giờ đã cùng thân thể này hoàn toàn hòa hợp nhất thể, không giống vừa mới bắt đầu thời điểm soi gương, cảm thấy xa lạ như vậy, hiện tại soi gương, cảm thấy chính là mình, cậu không phải Trần Ngộ, cậu là Tiếu Dao.
Trên đời này thân thể người thật sự phân vài loại, mỗi người điểm hưng phấn đều không giống nhau, chỉ độ mẫn cảm mà nói, có vài người đã thuộc về người khác sờ không có cảm giác, chính mình sờ cũng không có cảm giác, có thuộc về kiểu chính mình sờ không có cảm giác, người khác vừa sờ điện loạn nhảy, mà cậu, hiển nhiên thuộc về loại thứ ba.
Thật sự không phải cậu giống nữ nhân hoặc là quá khoa trương, thân thể mẫn cảm cùng giới tính không liên quan, thân thể khác nhau rất lớn, cậu...... cậu liền thật sự chịu không nổi a, tựa như tối hôm qua Chu Hải Quyền đè lên cậu, cậu liền thật sự chịu không nổi kích thích kia.
Chính là......
Cậu nghĩ nghĩ, đột nhiên chính mình sờ sờ chính mình.
...... Trời ạ, mình thật sự hết thuốc chữa, tự mình sờ đã sướng như vậy, bị Chu Hải Quyền sờ còn phải...!
- ---------------------------------------------
CUỐN NÀY THÌ RA KHÔNG THANH THỦY XÍU NÀO ĐÂU Ạ

Bình Luận (0)
Comment