[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 169

[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 161
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing và trang Trường Lạc Anh Ninh. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/profile.php?id=100064946641521
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ngày hôm sau mưa đã ngừng, mặt trời xuất hiện, thời tiết cực kỳ sáng sủa. Sau cơn mưa không trung trong vắt như là được tẩy rửa. Chu Hải Quyền thần thanh khí sảng mà vừa cùng dì Vương gọi điện thoại, vừa chiên trứng gà ở trong phòng bếp.
Chu Đồng đi xuống lầu, nghe dì Vương ở trong điện thoại dạy dỗ đối phương chiên trứng gà như thế nào, nấu cháo như thế nào. Chờ đến dì Vương tắt điện thoại, cô liền hỏi: "Ai a, món đơn giản như vậy còn muốn dì dạy."
"Là Hải Quyền," dì Vương vừa ngạc nhiên, vừa muốn cười: "Cậu ấy làm cơm sáng cho Tiếu Dao đó."
Chu Đồng hỏi: "Ngày hôm qua nó không trở về?"
"Không có, ở lại chỗ Tiếu Dao."
Hai người liền trong lòng hiểu rõ mà không nói ra mà nhìn nhau một cái.
Đây không phải lần đầu tiên Chu Hải Quyền ở bên ngoài qua đêm, lại là lần đầu tiên hai người họ nghe được Chu Hải Quyền ngủ lại ở chỗ người khác.
"Xem ra là thay đổi thật." Chu Đồng nói.
"Là thay đổi tốt a," dì Vương nói, "Cậu ấy cũng nên dính dính khói lửa nhân gian."
Chu Hải Quyền cảm thấy mình ở phương diện nấu cơm không quá có thiên phú, chiên cái trứng, anh làm ba lần, mới miễn cưỡng thành hình một cái. Đem hai cái trứng tráng chiên hỏng trước ném vào thùng rác, anh mở cháo ra nhìn nhìn, tuy rằng mới nấu một chút, vậy mà thành hình.
Sau khi múc ra liền bưng vào phòng ngủ, Tiếu Dao còn nằm ở trên giường, tóc hỗn độn, cơ hồ che khuất mặt, một bộ dáng vẻ bị chịu tàn phá, thấy anh tiến vào, động một chút, liền lấy chăn che khuất đầu.
Khóe miệng Chu Hải Quyền không tự giác mà nâng lên, nói: "Tỉnh? Dậy uống chút cháo đi, anh còn chiên quả trứng gà cho em."
Anh nói liền đem mâm đặt lên trên bàn, duỗi tay kéo chăn, Tiếu Dao túm, nói: "Em không ăn."
Thanh âm đều có chút khàn.
Chu Hải Quyền nói: "Anh đặt biệt làm cho em."
"Không ăn." Tiếu Dao nói.
Chu Hải Quyền liền cười, bò đến trên giường, cách chăn chống Tiếu Dao, nói: "Không ăn cũng nên dậy đi, mặt trời đã lên đến mông."
Tiếu Dao nghe được chữ "Mông", lập tức kéo chăn xuống, đôi mắt ở trong tóc cơ hồ nhìn không rõ lắm, nói: "Nói chuyện không giữ lời, còn nói thương em."
Chu Hải Quyền đêm qua thật sự thực không biết xấu hổ, một bên ấn cậu không cho cậu giãy giụa, một bên câu câu nói thương cậu. Kết quả thế nào, thương thế này?!
Chu Hải Quyền liền đẩy tóc ở trên trán cậu ra, nói: "Còn rất đau sao? Anh xem xem."
Anh nói liền muốn xốc lên chăn, Tiếu Dao lập tức che lại: "Anh làm gì?"
"Anh nhìn xem có nặng lắm không." Chu Hải Quyền nói, "Ngày hôm qua anh chỗ nào chưa thấy, ngượng ngùng cái gì."
Anh càng là nói như vậy, Tiếu Dao càng là không cho xem, Chu Hải Quyền liền cách chăn ôm lấy cậu, dùng thanh âm cực kỳ ôn nhu nói: "Bảo bối, anh chỉ nhìn xem, bằng không em muốn vào bệnh viện để bác sĩ xem sao? Loại chuyện này không thể sơ ý."
Tiếu Dao bị anh hù dọa, cậu đi bệnh viện để bác sĩ xem cúc hoa, vậy cậu phải mắc cỡ chết được.
Chu Hải Quyền thấy cậu buông lỏng, liền nhanh tay xốc chăn lên, xem xét một chút cho cậu, Tiếu Dao ngượng cả mặt đỏ bừng, một câu cũng không có nói.
Chu Hải Quyền xem cũng không nói chuyện, cầm chăn đắp lên cậu, liền đi ra ngoài.
Tiếu Dao thấy anh cứ như vậy đi ra ngoài, có hơi sửng sốt, đỏ mặt nằm ở trên giường, nhìn nhìn trứng và cháo ở đầu giường.
Sau đó cậu liền nghe được tiếng đóng cửa, Chu Hải Quyền hình như đi ra ngoài.
Đại khái qua hơn mười phút, Chu Hải Quyền lại về rồi, khi trở về trong tay thêm một cái túi nilon, bên trong có mấy hộp thuốc. Dùng trong dùng ngoài tất cả đều có.
Bởi vì chỗ đó rất xấu hổ, cho nên Tiếu Dao cũng phá lệ nghe lời, cậu là thật sự sợ thương nghiêm trọng phải đi bệnh viện, vậy càng khó coi. Chờ đến bôi xong thuốc, Chu Hải Quyền nói: "Em ăn chút đi, đều thanh đạm, không có việc gì, bụng rỗng uống thuốc không tốt, em lót dạ trước."
Tiếu Dao liền quỳ ăn một lát, trứng gà chỉ chiên chín bảy phần, ở giữa có hơi tanh, cậu ăn một miếng, uống chút cháocháo, cậu không dám ăn nhiều, cậu quyết định ngày này mình đều phải tận lực ăn ít. Đàn ông làm thụ thật là phiền toái, lại cảm thấy thẹn. Lúc cậu ăn cơm đều là đỏ mặt, môi bị Chu Hải Quyền gặm sưng lên, đến bây giờ còn chưa kịp tiêu sưng, cả người thoạt nhìn đều thập phần đáng thương, hoàn toàn không có chút bộ dáng phóng túng tối hôm qua.
Trong lòng Chu Hải Quyền miễn bàn có bao nhiêu trìu mến, anh lại nói với Tiếu Dao một số việc cần chú ý, tỷ như ẩm thực nhất định phải thanh đạm, đúng hạn uống thuốc hạ sốt: "Không phải vấn đề lớn, dưỡng hai ngày là tốt rồi, bắt đầu đều như vậy, về sau sẽ tốt."
Tiếu Dao đỏ mặt hỏi: "Anh không phải là nói hết với bác sĩ chứ?"
Chu Hải Quyền nói: "Tìm thầy trị bệnh lấy thuốc, đương nhiên là có cái gì nói cái đó. Bác sĩ nói không phải vấn đề lớn, nghỉ ngơi hai ngày chăm kỹ rồi nói."
Ngày hôm qua Chu Hải Quyền vẫn là rất chú ý, phía trước làm thời gian vô cùng dài, bằng không lấy kích cỡ và trình độ hung mãnh của Chu Hải Quyền, chỉ sợ cậu sẽ thương càng nặng hơn. Tiếu Dao cảm giác chính mình cũng không có lập trường phát giận hoặc là chỉ trích Chu Hải Quyền dục hỏa công tâm, bởi vì thời khắc mấu chốt ngày hôm qua, là cậu nói với Chu Hải Quyền nói: "Ngăn kéo...... Ngăn kéo có dầu......"
Khi cậu tra một ít tri thức đồng tính bạch bạch bạch ở trên mạng Baidu, nghĩ chính mình đại khái chính là mấy ngày nay sẽ bị ăn, cho nên chuẩn bị rất đầy đủ. Chính mình đều chuẩn bị tốt, nào còn không biết xấu hổ trách Chu Hải Quyền.
Tuy rằng ngay từ đầu cậu cũng là rất thiệt tình mà đẩy Chu Hải Quyền nói "Không được", nhưng là thoạt nhìn, vẫn là anh tình tôi nguyện, quá trình cũng coi như mỹ mãn, cậu cũng được hưởng thụ.
Chu Hải Quyền cả ngày này đều là thần thanh khí sảng, buổi sáng hơn 10 giờ anh trở về Chu gia một chuyến, đi thu thập đồ vật.
"Cháu muốn ở chỗ Tiếu Dao bên kia ở vài ngày." Anh nói với dì Vương.
Dì Vương cùng Chu Đồng thấy anh xuân phong đầy mặt, đi đường đều đang ngân nga, nhớ tới đêm qua ngủ lại, trong lòng mọi người hiểu rõ mà không nói ra.
"Này về sau sợ là muốn thường xuyên qua bên kia ở nhỉ?" Chu Đồng nói với Vương.
Kết quả thật đúng là bị cô nói chuẩn, Chu Hải Quyền xách vali lớn đi, từ đó về sau, quả nhiên mười ngày có tám ngày đều là ở lại chỗ Tiếu Dao, bên này ngẫu nhiên mới trở về một chuyến. Dì Vương nói: "Kỳ thật nhà chúng ta lớn như vậy, cậu bảo Tiếu Dao dọn qua đây khá tốt, điều kiện bên này so với bên kia càng tốt, sinh hoạt của hai người cũng có người chiếu cố."
"Chúng cháu ở bên kia sống cũng không tồi, về sau có lúc dọn qua đây, hiện tại còn chưa vội." Chu Hải Quyền nói.
Dì Vương còn có chút mất mát, cảm giác trong nhà chỉ có Chu Đồng, Chu Đồng lại thường xuyên không trở về nhà ăn cơm, bà ở Chu gia đều không có việc gì làm.
Nhưng là Chu Hải Quyền ở bên chỗ Tiếu Dao sống rất sung sướng, điều kiện cư trú bên kia tuy rằng so ra kém Chu gia, nhưng phòng ở nhỏ có chỗ tốt của phòng ở nhỏ, ấm áp, lại chỉ có hai người bọn họ. Chu Hải Quyền hiện tại đối với sinh hoạt tư mật hai người rất rất nghiện, sau khi trải qua vài lần "Bá vương ngạnh thượng cung", anh cùng Tiếu Dao hiện tại hài hòa đến kỳ cục, đóng cửa lại có thể nói tuyên dâm vô độ, anh thật sự cảm nhận được đầu ấp tay gối, đường mật ngọt ngào là tư vị gì, anh cùng Tiếu Dao thật là có chuyện làm mãi không hết, lời nói không xong. Thật sự sẽ kéo gần khoảng cách vô hạn của tâm linh hai người, hình thức ở chung của hai người cũng thay đổi, trở nên đặc biệt thân, đặc biệt thoải mái, có thời điểm cảm giác những người khác trên đời đều là dư thừa, chỉ cần hai người bọn họ, là có thể qua cả đời.
Tiếu Dao phát hiện mình không có biện pháp chống cự mị lực của Chu Hải Quyền.
Chu Hải Quyền trước kia đã rất có mị lực, bằng không cậu cũng sẽ không yêu anh, cậu vẫn luôn cảm thấy Chu Hải Quyền thuộc về kiểu đàn ông nhân tài kiệt xuất, vô cùng ưu tú, sau khi hai người lên giường cậu phát hiện, Chu Hải Quyền ở phương diện kia cũng cực kỳ ưu tú. Tuy rằng nói như vậy rất e lệ, nhưng đối với tình lữ mà nói, năng lực manh thật sự sẽ làm một người đàn ông càng có mị lực, cậu bị Chu Hải Quyền ăn gắt gao, mỗi lần Chu Hải Quyền muốn cùng cậu bạch bạch bạch, đôi mắt vừa nhìn cậu như vậy, cậu nhìn ra ý vị bên trong, liền không có sức chống cự.
Lại giống nhau với lần đầu tiên, một khi phát hiện mình chống cự không được, cậu liền khuất tùng, khuất tùng Chu Hải Quyền, cũng khuất tùng với ái dục của mình. Cậu cảm thấy rất hạnh phúc, thời điểm tình cảm mãnh liệt tự nhiên không cần phải nói, chính là cái gì cũng không làm, cùng nhau ở một phòng một chỗ, đối cậu mà nói cũng là hạnh phúc.
Ở ngay từ lúc đầu, vẫn luôn là Chu Hải Quyền càng yêu cậu nhiều hơn một ít, cậu là bên được theo đuổi, cảm tình cũng là bên tương đối bị động hơn, nhưng là hiện giờ cậu cảm thấy mình càng ngày càng yêu Chu Hải Quyền, có đôi khi thậm chí sẽ có một loại cảm giác si mê, sáng sớm dậy, nhìn gương mặt lúc ngủ của Chu Hải Quyền gần trong gang tấc, cậu đều có thể nhìn đến cảm xúc tràn lan, cảm thấy Chu Hải Quyền chính là mỗi một sợi lông mi đều là soái, rất mê người.
Xưa nay chưa từng có cảm thấy, người này mỗi một chỗ đều lớn lên hợp tâm ý cậu như thế, chỉ là nghĩ đến anh là của mình, liền cảm giác như là có được toàn thế giới, thỏa mãn muốn chết muốn sống.
- ----------------------------------------------------------------------
ĐỌC ĐẾN ĐÂY THÌ LIKE CÁI ỦNG HỘ MÌNH NHE Ạ
Trường Lạc Anh Ninh: https://www.facebook.com/profile.php?id=100064946641521

Bình Luận (0)
Comment