[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 44


[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidịch
CHƯƠNG 38
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing.

Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://.facebook.com/x2Qing/
https://.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chu Hải Quyền cứ như vậy nằm trên giường nghe hết một đêm mưa.

Chu Hải Vinh cũng không thể ngủ ngon, nguyên nhân chủ yếu không thể ngủ ngon, chính là phiền lòng.

Bởi vì sau khi nằm xuống, hắn nghĩ nghĩ, đột nhiên nghĩ tới chuyện Tiếu Dao "Theo dõi" hắn.

Làm con nhà giàu hào môn, Chu Hải Vinh trải qua tình trường phong phú, trước kia đối tượng kiểu gì cũng có, tự nhiên không thiếu người có chút tham phú quý, thời điểm chia tay rất khó triệt, chút tiền không thỏa mãn được khẩu vị của họ.

Bất quá nếu là chuyện tiền có thể giải quyết với hắn mà nói đều không xem như có chuyện, Chu Hải Vinh cảm thấy mình có thể làm đối phương lì lợm la liếm, chưa bao giờ là bởi vì hắn có tiền, mà là dựa vào mị lực cá nhân của hắn.

Phàm là khi yêu đương, một bên đã không yêu, một bên khác lại còn không cam lòng, vậy sẽ chia tay tương đối khó coi.

Mà Chu Hải Vinh thuộc về loại lúc yêu bạn thì vô cùng tốt, không yêu bạn bạn làm cái gì hắn đều chỉ biết càng chán ghét, trong đó có mấy người không cam lòng bị hắn bỏ, lúc sắp chia tay đều vô cùng cuồng loạn, theo dõi hắn, điều tra hắn, hoài nghi hắn, chính là một ít thủ đoạn thường thấy trong đó.

Chu Hải Vinh thử tưởng tượng nếu Tiếu Dao biến thành dáng vẻ kia, đã cảm thấy thập phần đáng sợ.

Tiếu Dao ôn nhu đẹp đẽ của hắn, cũng sẽ trộm xem di động của hắn, thời khắc giám thị hắn, động một chút liền hoài nghi hắn, theo dõi hắn, sau đó cùng hắn cãi nhau sao?
Chu Hải Vinh suy nghĩ một chút liền cảm thấy sởn tóc gáy, hắn hạ quyết tâm nhất định phải đem Tiếu Dao như vậy bóp chết ở trong nôi.

Tiếu Dao ngày hôm sau là bị tiếng đập cửa làm bừng tỉnh, Chu Hải Vinh vừa gõ cửa vừa ở bên ngoài kêu: "Tiếu Dao, là anh, mở cửa."
Tiếu Dao mơ mơ màng màng bò dậy, dưới chân nhức mỏi lợi hại, thời điểm đứng lên thiếu chút nữa ngã quỵ trên mặt đất.

Cậu đi mở cửa, Chu Hải Vinh nói: "Em như thế nào......"
Lời nói còn chưa nói xong, Tiếu Dao đã ngã xuống trong lòng ngực hắn.

Một cú này, liền cảm giác Tiếu Dao cả người nóng bỏng, cũng làm mềm tâm Chu Hải Vinh.


Tiếu Dao phát sốt, đi bệnh viện ở ba bốn ngày, chờ đến lúc Chu Hải Vinh đem cậu mang về đại trạch Chu gia, người cũng gầy một vòng.

Dì Vương vội vàng bổ thân thể cho cậu, ngay cả Chu Hải Vinh đều phát ra hối hận từ thiệt tình, bởi vì Tiếu Dao có chút mảnh khảnh, thoạt nhìn phá lệ chọc người trìu mến, đôi mắt lớn hơn chút, cằm nhọn hơn chút, nói chuyện hữu khí vô lực.

"Em như vậy không được," Chu Đồng lại trực tiếp nói với cậu, "Có mâu thuẫn gì, phải nói chuyện đàng hoàn, tranh thủ giải quyết, không thể động một chút liền chạy được, như bây giờ, vậy về sau em cùng lão nhị kết hôn thì sao, cũng vừa cãi nhau liền rời nhà trốn đi?"
Chu Hải Vinh nói; "Chị cả, chị đừng nói em ấy, đều là em sai."
Chu Đồng nói: "Em có chỗ sai, em ấy cũng có chỗ sai, như thế nào, nói em ấy hai câu, em còn đau lòng?"
Chu Hải Vinh cười nói: "Không có, không có."
Chu Đồng quay đầu tiếp tục nói với Tiếu Dao: "Lúc em cùng lão nhị yêu đương, nên biết nó là cái đức hạnh gì, băng dày ba thước, không phải chỉ vì một ngày lạnh, nó phải chậm rãi sửa, em cũng phải có thủ đoạn khiến nó sửa.

Nếu nó còn lộn xộn, em đi tìm anh cả nó nha.

Em ở trong nhà lâu như vậy, còn chưa biết mệnh môn của nó sao?"
Chu Hải Vinh lập tức kêu lên: "Chị......"
Chu Đồng không để ý tới hắn, tiếp tục nói với Tiếu Dao: "Anh nó nói, nó không dám không nghe, nhà chúng ta cũng đều là người phân rõ phải trái, nếu thật là nó làm sai, chúng ta cũng sẽ không thiên vị nó."
Tiếu Dao gật gật đầu, nói: "Em nhớ rồi."
Chu Hải Quyền nhưng thật ra bởi vì chuyện này có chút thay đổi, lén lút tìm được Chu Hải Vinh, hỏi: "Chú bây giờ vẫn còn tính kết hôn cùng Tiếu Dao sao?"
Chu Hải Vinh không chút do dự nói: "Đương nhiên là có, em nói rồi, em đối với đoạn tình cảm này là nghiêm túc, hai bọn em ngay từ đầu chính là đi theo đường kết hôn."
Chu Hải Quyền liền nói: "Kỳ thật Tiếu Dao cũng khá tốt, chú phải quý trọng."
Chu Hải Vinh sửng sốt một chút, cân nhắc những lời này của anh cả hắn là có ý gì, thử thăm dò hỏi: "Anh cả, anh đây là đồng ý?"
Chu Hải Quyền nói: "Đều đã thời buổi này, cha mẹ đều không làm chủ được con cái, chú nếu quyết tâm muốn làm gì, anh đây làm anh cả, vẫn là cũng không ngăn được."
Vẫn là lòng anh không đủ cứng.

Chu Hải Vinh có chút hưng phấn, nhưng lại không đem chuyện này nói cho Tiếu Dao.

Bởi vì chính hắn trong lòng có chút tính toán.

Trận phong ba gần nhất này, khiến hắn thấy được một Tiếu Dao khác với hắn tưởng tượng, cảm giác hắn muốn cùng Tiếu Dao kết hôn, ngược lại không còn mãnh liệt như trước nữa, như trước kia anh cả hắn nói vậy, hôn nhân đại sự, nhất định phải thận trọng.

Hắn tuy rằng cũng có ý nghĩa trung thành chuyên nhất, nhưng lại là một tay chơi, cũng chưa bao giờ nghĩ tới kết hôn xong thì sinh hoạt thanh quy giới luật như anh cả hắn vậy, hôn nhân là vì tình yêu mà ký kết quan hệ, càng chính là vì hạnh phúc, mà không phải dùng tự do tới làm đại giới*.

*Giá phải trả, vật trao đổi.

Nhưng Chu Hải Vinh phát hiện chuyện hắn lo lắng, cuối cùng vẫn là đã xảy ra, bởi vì có lần hắn cùng Tiếu Dao cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm, trong lúc hắn đi cái toilet, di động liền đặt ở trên bàn, khi trở về thấy Tiếu Dao vội vàng mà đem di động của hắn đặt lại trên bàn.

Xem điện thoại đối phương, là chuyện Chu Hải Vinh ghét nhất trong lúc yêu đương.


Không chỉ như vậy, hắn phát hiện tần suất Tiếu Dao gọi điện thoại cho hắn cũng cao lên, mỗi lần hắn tan tầm trở về muộn một chút, tin nhắn của Tiếu Dao liền sẽ luôn thúc giục, giống như quan tâm hỏi hắn: "Đến đâu rồi?" "Anh muốn ăn cái gì em làm cho anh?" Giống như làm nũng mà nói: "Sao anh còn chưa trở về vậy?" "Em nhớ anh rồi, anh chừng nào thì trở về nha?" "Có phải hay không bị mỹ nữ vướng chân rồi?"
Chu Hải Vinh đã không phải lần đầu trong đời trải qua những việc này, những điều này giống như giấu rất kĩ, nhưng hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra mục đích chân thật của Tiếu Dao: Không yên tâm với hắn.

Đoạn tình yêu này vừa thay đổi chút hương vị, sau lưng ngọt ngào, tựa hồ có một đôi mắt nhìn chằm chằm vào hắn.

Tiếu Dao ở phía sau cửa phòng mình treo một cái bảng lịch ngày, mỗi ngày lấy bút đỏ gạch một cái, mắt thấy ngày tháng một ngày lại một ngày qua đi, đảo mắt đã đến cuối tháng sáu.

Cốt truyện nguyên tác sắp đi xong, trong lòng cậu vừa hưng phấn lại khẩn trương, còn liên tiếp thấy vài cái ác mộng, sợ tới mức cậu không có việc gì liền ngâm ở bể bơi.

Thời tiết càng ngày càng nóng, bể bơi trên tầng cao nhất nước phải đổi thường xuyên, bằng không liền giống như tắm nước nóng.

Trước kia Chu Hải Quyền thích buổi tối đi bể bơi bơi một hồi, gần đây anh mỗi lần đi, đều thấy Tiếu Dao ở bên trong, mang cái phao bơi vịt vàng nhỏ, ở bên kia học chó cào.

Anh vừa nhìn thấy bóng trắng kia của Tiếu Dao cơ hồ không có gì che thân thể liền chạy nhanh xuống lầu.

Anh hiện giờ thập phần hiểu rõ đạo lý tị hiềm này.

Bằng hữu tìm cho anh một nhà thiết kế, nửa tuần cuối tháng sáu vẫn luôn giúp bọn họ thiết kế lại phòng tắm, nhà cũ, lại không thể thay đổi quá nhiều, thiết kế lên vô cùng phiền toái, bởi vậy công trình tiến hành vô cùng chậm.

Chu Hải Vinh kỳ thật không quá hiểu anh cả hắn vì sao lại phí nhiều công phu như vậy làm mấy thứ này: "Chờ em cùng Tiếu Dao kết hôn, khẳng định là phải dọn ra ngoài ở, em cũng đang trang trí nhà ở của em bên kia."
Chu gia nhà cửa không ít, dưới danh nghĩa Chu Hải Vinh cũng có vài căn, hắn biết Tiếu Dao thích cảnh sông, cho nên đây đang tìm người trang hoàng một tòa biệt thự ở bờ sông của hắn.

Chu gia tổ tiên quy củ, kết hôn mới có thể dọn ra ngoài ở, Chu Hải Vinh đã sớm ngóng trông ngày này, hắn cảm thấy Chu gia đại trạch quá xưa cũ, theo không kịp thời đại, nhà mới là hắn dựa theo sở thích của mình mà thiết kế, hiện giờ công trình đã xong hơn nửa, đại khái qua tháng tám là có thể hoàn công, cuối năm là có thể dọn vào ở.

"Căn nhà này sớm muộn cũng chỉ còn một mình anh," hắn nói với Chu Hải Quyền, "Trong nhà toilet cũng đủ dùng.

Anh là cảm thấy có gì không tiện sao?"
Chu Hải Quyền nói: "Không liên quan mọi người, là anh cảm thấy phòng có nhà vệ sinh, càng thuận tiện."
Chuyện Tiếu Dao học bơi lội, giống y như học dương cầm, Chu Hải Quyền rất muốn cùng Chu Hải Vinh nói chuyện này, bảo Chu Hải Vinh không có việc gì dạy cậu nhiều chút, chính là lại cảm thấy nói ra sẽ có vẻ mình dường như rất chú ý Tiếu Dao, cuối cùng vẫn là từ bỏ.

Bất quá anh cũng nghi hoặc, Tiếu Dao lớn lên dáng vẻ thông minh như vậy, tại sao lúc bắt đầu học gì đó, đều tệ như vậy.

Cũng đã lâu không nghe thấy cậu đàn dương cầm, mới vừa học một chút công phu mèo ba chân kia, chỉ sợ đã sớm quên hết.

Tiếu Dao lúc trước khi nhảy sông, còn có nhiệm vụ quan trọng, hát tuồng.


Xét thấy cậu cùng Tô Quát biểu diễn 《 Tham Thanh Thủy Hà 》 đáng giá thưởng thức, Thẩm Tinh Chi đối với cậu lại càng là coi trọng cùng yêu thích, hai ngày Tiếu Dao nằm viện kia, ông ấy còn đi thăm hai lần, mua không ít đồ.

Gần đây ông bận rộn cùng Tô Quát tập diễn 《 Tân Mẫu Đơn Đình 》, lập tức sắp phải công diễn, ông hy vọng Tiếu Dao là đệ tử thân truyền của ông ấy, cũng có thể tiến vào tham dự.

"Đây là hạng mục trọng điểm của tỉnh, con nếu có thể tiến vào tham dự, đối với tương lai phát triển của con sẽ có lợi ích rất lớn."
Tiếu Dao biết mình trốn không qua, liền thành thật gật đầu nói: "Con đều nghe thầy."
Thái độ này, làm sao có thể không khiến Thẩm Tinh Chi thích.

Ông cười nói: "Con yên tâm, sư phụ sẽ không cho con tiểu nhân vật, sư huynh con diễn Đỗ Lệ Nương, con diễn nữ hai Xuân Hương."
Nghiêm khắc mà nói, này xem như lần đầu tiên từ lúc Tiếu Dao bái sư chân chính xướng Côn khúc, Xuân Hương, nha hoàn của Đỗ Lệ Nương, hoạt bát hồn nhiên, một nhảy ba nhảy*, Tiếu Dao nghĩ đến đã cảm thấy đau đầu.

*Một bước đi ba bước nhảy.

Con người cậu tính cách kỳ thật tương đối yên tĩnh, hiểu biết của cậu với Xuân Hương, chính là hiểu biết đối với hình tượng nha hoàn phim điện ảnh thường thấy, thanh xuân hoạt bát, ngây thơ đáng yêu, cậu chẳng những phải giả nữ nhân, còn phải giả đáng yêu!
"Rất thích hợp em nha," Chu Hải Vinh quả thực mở to mắt nói dối, "Bởi vì con người em vốn đã rất đáng yêu."
"Em đáng yêu chỗ nào......"
"Em chỗ nào cũng đáng yêu."
Chu Hải Vinh dõng dạc.

Tiếu Dao nắm lấy cơ hội: "Có đáng yêu như Tiểu Đường không?"
Chu Hải Vinh vốn dĩ đang cười, chậm rãi liền thay đổi thần sắc.

Tiểu Đường, là tài xế của Chu Hải Vinh, so sánh với Trần Hưng ổn trọng, hắn ta tuổi trẻ khả năng miệng ngọt, rất được Chu Hải Vinh thích.

Trong nguyên tác Tiếu Dao ngay từ đầu cũng rất thích hắn ta.

Bất quá từ sự kiện Tô Lâm về sau, bệnh đa nghi của Tiếu Dao càng ngày càng nặng, có một ngày cậu đột nhiên phát hiện, Tiểu Đường thế nhưng lớn lên còn không tệ!
Một nam nhân tuổi trẻ vẻ ngoài không tệ, mỗi ngày đi theo Chu Hải Vinh đi nơi này chạy nơi kia, có đôi khi còn phải cùng nhau đi công tác, Tiếu Dao làm sao có thể không miên man suy nghĩ! Cậu ấy nhớ tới ở cổ đại thư đồng bồi thiếu gia lên kinh đi thi, không chỉ phải chiếu cố cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của thiếu gia, còn phải gánh vác nhiệm vụ bí mật giải tỏa dục vọng cho thiếu gia, Tiểu Đường với Chu Hải Vinh, không phải rất giống có chuyện như vậy sao!
Cho nên cậu ấy liền bắt đầu động một chút liền có ý đồ mà nhắc tới Tiểu Đường, hy vọng Chu Hải Vinh làm rơi hắn ta!
Chu Hải Vinh sao có thể đồng ý, hắn vốn dĩ đã cảm thấy Tiếu Dao tự mình miên man suy nghĩ, Tiểu Đường cũng theo hắn đã nhiều năm, không có đạo lý vì chút chuyện không ảnh hưởng mà sa thải.

Chu Hải Vinh không chịu bỏ, Tiếu Dao liền càng hoài nghi hai người bọn họ.

"Còn không phải một tài xế sao, còn không thể thay? Anh tình nguyện làm em tức giận, cũng không chịu đổi một người?"
"Không phải không chịu đổi, là không cần thiết." Chu Hải Vinh nói, "Được rồi, em đừng nghi thần nghi quỷ, em như vậy liền không đáng yêu."
Tiếu Dao nghe xong không nói chuyện, Chu Hải Vinh biết cậu mẫn cảm, nghe xong lời này lại khổ sở, đành phải an ủi có lệ hai câu, cười hỏi: " Làm sao vậy?"
Tiếu Dao rũ đầu, nói: "Anh bây giờ có phải càng ngày càng không thích em hay không, có phải cảm thấy một người trước kia đáng yêu như vậy, bây giờ sao lại trở nên càng ngày càng làm anh phiền lòng hay không?"
Chu Hải Vinh nói: "Không thể nào."
Tiếu Dao nghe vậy liền ngẩng đầu nhìn hắn một cái, vành mắt đã hồng hồng.

Từ đoạn bị bệnh về sau, Tiếu Dao liền phát hiện bản lĩnh giả khóc của cậu càng ngày càng lô hỏa thuần thanh*, trên cơ bản chính mình hơi chút ấp ủ một chút cảm xúc, nước mắt liền tự nhiên ra tới, so nước máy còn nhanh.

*Lửa đốt lò, càng đốt càng cháy, càng làm càng nhuần nghuyễn.


Chu Hải Vinh thấy dáng vẻ này của cậu, lòng mềm một nửa, nói: "Em thật sự suy nghĩ nhiều, em trong lòng anh, vĩnh viễn đều là đáng yêu nhất.

Người đều sẽ thay đổi, mặc kệ em biến thành dạng gì, em đều là bảo bối của anh."
"Anh xem, anh chính là cảm thấy em thay đổi." Tiếu Dao làm trời làm đất luôn giỏi bắt lấy trọng điểm, "Anh có phải không yêu em như trước kia hay không?"
Chu Hải Vinh đỡ trán, nói: "Không có."
"Vậy anh là hiện tại yêu em nhiều hơn chút, hay là trước kia yêu em hơn một chút?"
Chu Hải Vinh cười tủm tỉm mà nói: "Hiện tại càng yêu em."
Nhưng là Tiếu Dao lại nói: "Em không tin."
......!
Cậu ấy rốt cuộc thành công mà làm Chu Hải Vinh mất kiên nhẫn.

Người thay đổi, giống như thật sự không thể quay về được.

Chu Hải Vinh thường nghĩ, nếu không có tràng ngoài ý muốn kia với Tô Lâm, có phải hay không hắn và Tiếu Dao liền sẽ không thay đổi thành cục diện như hiện giờ.

Tiếu Dao càng ngày càng không có cảm giác an toàn, hắn lại càng ngày càng không có kiên nhẫn.

Hắn trước kia cực kỳ yêu Tiếu Dao nhu nhu nhược nhược, cảm giác điều gì cũng cần dựa vào hắn, cực kỳ thỏa mãn tâm lý đàn ông của hắn, chính là hiện giờ, hắn lại có chút bực bội, cảm thấy Tiếu Dao giống Thố ti hoa*.

*Hoa hải đường: ý thì chắc là hoa hải đường đỏ thắm sắc sảo hơn hoa lê.

Hắn yêu chính là hoa lê, không phải hoa hải đường.

Bằng hữu lại hẹn hắn uống rượu, hắn vì Tiếu Dao, đã vài ngày không có sinh hoạt về đêm, hôm nay thật sự có chút không nhịn được, nhưng lại không nghĩ Tiếu Dao không cao hứng, liền lừa hắn nói muốn nghỉ ngơi sớm một chút.

"Em cũng nghỉ ngơi sớm một chút." Chu Hải Vinh nói, "Thấy em mỗi ngày dàn dựng kịch, còn phải đi học, vất vả như vậy."
Tiếu Dao gần đây là thật sự thực vất vả, dì Vương bồi bổ cho cậu nhiều đồ như vậy, thể trọng vẫn là không thể bổ trở về, cằm nhòn nhọn, môi cũng không có màu hồng nhuận như trước kia, một câu, giá trị mỹ mạo giảm xuống.

Tiếu Dao vừa nghe những lời này, cả người phấn chấn, lập tức gật đầu nói: "Được.

Ngủ ngon."
Hết thảy đều phải tới, tuồng nhảy sông sắp tới, cậu cùng Tô Lâm, Chu Hải Vinh Tu La tràng ba người, cũng sắp đến.

- ------------------------------------------------------------------
CHÚC MỪNG VN
CHÚC MỪNG NĂM MỚI
NĂM MỚI VUI VẺ HONG QUẠO NHA
NGHỈ ĐẾN TƯƠNG LAI THẬT ĐẸP SAU MỌI THỨ NÀO.

Truyện mới cập nhật
#TGiai.

Bình Luận (0)
Comment