Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình

Chương 113


Những tưởng chọc giận con mèo để nó bỏ đi ra chỗ khác nằm ngủ thì Lý Huỳnh Long có thể công khai thả dê thả sói trên người cục cưng của mình, ai ngờ cục cưng của lại trực tiếp đánh rớt tay y xuống không trượt phát nào.
Bài viết cũng đăng lên rồi, mắc mớ gì Nhậm Quân còn phũ phàng như vậy? Lý Huỳnh Long tạm thời dừng việc xòe bàn tay hư, ngóc cổ qua ngó thử màn hình điện thoại kia có gì hay mà người yêu lại có thể trực tiếp phũ phàng y như vậy.

Thế mà Lý Huỳnh Long thấy được Nhậm Quân đang trả lời bình luận của những người khác.

Chính xác hơn là người yêu của y trả lời những bình luận mang ý cổ vũ hoặc góp ý còn những bình luận mang hơi hướng tiêu cực thì hắn trực tiếp đốp chát lại, câu từ cũng thật khiến người ta nói không nên lời, trực tiếp lặn luôn.
Chờ cho đến khi Nhậm Quân rời mắt khỏi màn hình điện thoại, Lý Huỳnh Long cứ tưởng giây phút màu hường hạnh phúc tới rồi, ai ngờ người yêu dừng lại là để hỏi hắn một câu không liên quan đến tình hình yêu nhau:
"Anh à, bình thường những nam chính từ trong tiểu thuyết bước ra như các anh thì mỗi ngày trôi qua sẽ làm những việc nào vậy?"
"Sao em hỏi vấn đề này?"
"Em muốn viết một chuỗi bài viết về Vệ Khánh Minh và Cao Thụy Vân nhưng em không hiểu gì về cuộc sống của những người thành công cả, em cần anh góp ý giúp đỡ"
Sau đó Phạm Gia Huân thành công đăng tải tiếp phần hai của bài viết đang dang dở, lần này đăng xong hắn không còn nhìn chòng chọc vào khu bình luận nữa mà quay qua an ủi người yêu đang làm ra vẻ mặt rũ tai dẩu mỏ vì không được quan tâm đúng thời điểm.
Nhìn Phạm Gia Huân dỗ dành người yêu một hồi không được liền học tập các cặp tình nhân khác, lập tức dỗi Lý Huỳnh Long luôn để y quay qua dỗ dành hắn, hệ thống Mười Năm Thất Bát chỉ muốn có cái tác nhân nào đó xuất hiện phá rối hai con người đang thồn cẩu lương vào mặt nó.
Cầu được ước thấy, điện thoại của Phạm Gia Huân vang lên âm thanh của cuộc gọi.

Nhìn người gọi là cậu út Nhậm Quý, Phạm Gia Huân nào dám quăng bơ, lập tức nhận cuộc gọi.

Thế mới biết Nhậm Quý tung tăng cùng đám bạn chạy đến một quán bar chơi, sau đó hắn bị một con sói mang tên Trịnh Thái Niên nhìn trúng, hiện tại cậu út đã chạy sang thành phố khác để tạm bình ổn cảm xúc.

Cuộc điện thoại này là để thông báo với người nhà rằng Nhậm Quý rất ổn, vài ngày hoặc vài tuần nữa hắn sẽ về nhà.
Vừa gặp một người từ tối hôm trước, hôm sau liền tốc hành lên đường du lịch, có quỷ mới tin lời nói này của Nhậm Quý.

Có mà Nhậm Quý ham vui xách mông vào quán bar, sáng hôm sau đã xách mông chạy ra từ khách sạn thì Phạm Gia Huân còn tin.
Theo thông tin của hệ thống cung cấp, ba người Trần Nam Đăng, Lý Huỳnh Long, Vệ Khánh Minh là ba nhân vật nổi trội của cả thành phố này, được giới trẻ nhận định như ba kẻ dẫn đầu mà tiếng nói có sức ảnh hưởng nhất định.

Trong ba người thì Trần Nam Đăng kín tiếng hơn, cũng cực ít khi xuất hiện, tính ra người biết Trần Nam Đăng thì đều biết y mạnh hơn Lý Huỳnh Long và Vệ Khánh Minh.

Có một điều ngược đời là ai nghe đến tên Trần Nam Đăng đều biết đây là người không nên đắc tội nhất là y, nhưng Vệ Khánh Minh vốn là em trai cùng cha khác mẹ với y thì vẫn chưa nhận ra người anh này chính là kẻ mạnh nhất, vẫn cho rằng y đã qua đời từ lâu.
Rõ ràng cùng là những người ở tầng mây cao, chỉ có Vệ Khánh Minh không hề hay biết Trần Nam Đăng chính là người anh trai cùng cha khác mẹ của anh ta.


Một sự bất ngờ đến phi lý.
Còn trường hợp như Trịnh Thái Niên có thể được coi là người siêu siêu kín tiếng, chỉ có những người ở cùng tầng lớp mới biết đến gã, thế lực của gã thì ngang tầm Lý Huỳnh Long, cách nghĩ thì táo bạo và nguy hiểm hơn Trần Nam Đăng.

Tuy là vậy nhưng sự sắp xếp này là do sản nghiệp của Trịnh Thái Niên có hơn một nửa là ở thành phố bên cạnh.

Tính ra Trịnh Thái Niên mới đích thực là trùm cuối.
Hệ thống Mười Năm Thất Bát cũng không biết hình dung cảm xúc hiện tại là ra sao, trước khi Lý Huỳnh Long trùng sinh, trật tự xếp hạng của các thế lực vẫn còn có gì đó gọi là ổn định, dù sao mỗi người cũng có một thế mạnh khác nhau.

Kể từ sau khi Lý Huỳnh Long trùng sinh thì y đã dựa vào hiểu biết của mình về tương lai mà bon chen vào đủ chỗ, hiện tại tài lực lẫn thế lực của y cũng tăng trưởng rất nhanh chóng.

Chưa gì đã sắp đuổi sát nút Trần Nam Đăng đến nơi rồi.


Ngày lễ nhà giáo Việt Nam mà học sinh mong chờ cũng đến, khác một chỗ sẽ không diễn ra hoạt động tọa đàm mà Lý Huỳnh Long sẽ chỉ chia sẻ một vài câu chuyện, đưa ra vài lời cổ vũ mà thôi.
Các tiết mục văn nghệ cũng dần được biểu diễn, cho đến lúc thấy bóng dáng Cao Thụy Vân lấp ló di chuyển lên khu vực ngồi chờ biểu diễn thì Phạm Gia Huân tự nhiên cảm thấy có điềm không hay sẽ xảy ra.

Tuy rằng hôm trước Cao Thụy Vân đã giở trò v3 vãn Vệ Khánh Minh nhưng điều đó không thể thay đổi được sự thật rằng cậu ta đã từng có ý định giật người yêu của hắn.

Phạm Gia Huân cũng không biết được cậu ta liệu có nhân cơ hội này mà muốn tiếp cận Lý Huỳnh Long hay không bởi Lý Huỳnh Long đang được sắp xếp ngồi cạnh các thầy cô, còn Cao Thụy Vân thì đang ôm một mớ những cành hoa hồng, có vẻ sau khi biểu diễn sẽ đem hoa đi tặng cho những người ngồi ở hàng ghế giáo viên.
Ban đầu Phạm Gia Huân cũng muốn cho rằng bản thân hắn đã suy nghĩ quá nhiều nhưng sự khẳng định đến từ hệ thống đã khiến cho hắn không thể tự trấn an bản thân được nữa.
Phạm Gia Huân thật mong muốn một nhân tố nào đó xuất hiện để đè bẹp đi cái tự tin của cậu ta, à không, hắn cần một nhân tố có thể khiến Cao Thụy Vân dừng ngay cái ý định tiếp cận Lý Huỳnh Long đi.
Hệ thống 10578: "Bên Lý Huỳnh Long đã cho người đi liên hệ để sắp xếp lại, đẩy tiết mục của Cao Thụy Vân về cuối cùng rồi, hơn nữa y cũng chỉ ngồi đây thêm một lúc nữa rồi sẽ về trước, Cao Thụy Vân không có cái cơ hội dúi hoa hồng vào tay y đâu"
Vì thứ tự tiết mục có bị xáo trộn, người lên sân khấu biểu diễn tiết mục tiếp theo ấy thế mà là cô bạn cùng bàn của Phạm Gia Huân \- Trác Thi Loan.

Một bài hát bằng tiếng Anh được cô bạn cất tiếng hát thể hiện trên nền nhạc sôi động như khuấy tan bầu không khí "ngồi cho có mặt" của học sinh trong trường.
Lại thêm mấy tiết mục múa hát được dàn dựng công phu mới đến lượt Cao Thụy Vân lên sân khấu, chỉ có điều lúc này Lý Huỳnh Long đã ra về được một lúc.

Bản thân cậu ta cũng coi như chuẩn bị nhiều ngày, chỉ tiếc mấy tiết mục bắt đầu từ Trác Thi Loan đã khiến không khí sôi động không ít, tiết mục của Cao Thụy Vân rập khuôn những tiết mục như mọi năm nên có phần nhàm chán hẳn ra.
Tâm trạng của Phạm Gia Huân vốn đang tốt lên trông thấy, đột nhiên Mười Năm Thất Bát nhắc nhở rằng Cao Thụy Vân không tìm thấy hình bóng Lý Huỳnh Long, sau khi hát xong thì cậu ta sẽ tiến đến chỗ hắn nói này nọ ám chỉ hắn yêu sớm, trèo lên giường Lý Huỳnh Long mới khiến y về trường thăm thầy cô.

Phạm Gia Huân tức, bởi vì ngoài lớp E của Trần Thanh Nguyệt, trùm trường Lê Dương Viễn và hắn ra thì những người khác đều không hiểu rõ con người thật của Cao Thụy Vân.

Trong mắt họ, Cao Thụy Vân tuy là em ruột của tiểu tam nhưng là một người nhu nhược, yếu đuối, là đối tượng cho dù có bắt nạt cũng không thú vị.

Cho nên khả năng đa số những người ở đây tin lời của Cao Thụy Vân sẽ cao đến 98% chứ chẳng đùa.
Bản thân Phạm Gia Huân không ngại áp lực dư luận xã hội, càng không sợ bản thân khác biệt với mọi người, cũng không muốn giải thích với bất cứ ai nhưng điều đó phải dựa trên khác biệt giữa lối sống và lối suy nghĩ chứ không phải là đặt điều nói xấu.

Những việc bản thân hắn không làm thì hắn sẽ không bao giờ nhận, nhưng ở đây cũng không phải là đại chiến bàn phím, Phạm Gia Huân có chút bối rối và lo lắng bản thân không biết nên làm như thế nào mới phải, tạm thời chưa thể nghĩ ra làm sao để có thể vạch mặt Cao Thụy Vân trước toàn trường, trước khi cậu ta chĩa mũi nhọn vào hắn mới được.
Phạm Gia Huân mang theo một tia hi vọng bé bỏng quay qua hệ thống: "Này người anh em thiện lành, mày có thể chiếu đoạn hình ảnh Cao Thụy Vân xoay quanh Vệ Khánh Minh như chong chóng không?"
Hệ thống Mười Năm Thất Bát thiện lành: "Có thể, cậu muốn chiếu vào lúc nào?"
"Cũng không biết cậu ta sẽ ám chỉ trước tạo cảm giác huyền bí cho mọi người hay trực tiếp điểm danh chỉ mặt tao nữa.

Thôi thì mày cứ chiếu sau câu kết tội của cậu ta đi!"
Hệ thống 10578: "Không thành vấn đề!".


Bình Luận (0)
Comment