Xuyên Toa Chư Thiên

Chương 74

Đây cũng là một tòa trang viên hết sức bình thường, trong phòng khách có hơn mười thanh niên đang trao đổi.

"Vương sư huynh, khó nói chúng ta vẫn chờ đợi? Duyệt Tân lâu tuy là tổng bộ Ám vệ nhưng sao ngăn được chúng ta? Không bằng trực tiếp xông vào đoạt người, trực tiếp ép hỏi. Chứ nếu tiếp tục chờ đợi như này, một khi cao thủ của Thiên Ma tông và Kim Quang tự đến, chỉ sợ không có phần của chúng ta."

"Đúng thế đó sư huynh! Đây là truyền thừa của Phệ Đà tự, đệ nhất thánh tông năm xưa từng trấn áp thiên hạ mấy ngàn năm, nội tình kinh khủng bậc nào. Bây giờ truyền thừa xuất thế, tất nhiên không thể coi thường, một khi bỏ lỡ e rằng sẽ hối hận muốn chết đó."

"Chi bằng hôm nay liền xông tới bắt tên Sở Dương kia, tiến hành tra hỏi, nếu như không nói thì dùng bí pháp thu hồn."

"Ban ngày ta thăm dò được tiểu tử kia có một muội muội, hiện tại đang ở Phiên Hương lâu, chi bằng chúng ta bắt nàng ta trước đi? Hoặc uy hiếp, hoặc dẫn dụ đều được!"

Ngươi một lời ta một câu, đám người nghị luận ầm ĩ nhưng thanh niên cầm đầu lại không nói một lời nào, lúc này mới nói: "Nếu cướp đoạt trắng trợn thì chúng ta sẽ trở thành mục tiêu công kích, đến lúc đó hợp nhau tấn công thì làm sao cho phải?"

"Tước châu là thiên hạ của chúng ta, sao phải sợ? Làm xong lại tính, thu đi truyền thừa, cùng lắm triệu hoán trưởng lão trông tông tới đón chúng ta thôi."

Một đệ tử trong đám hết sức thất vọng.

Vương sư huynh cầm đầu lắc đầu, nói: "Ngươi có biết lý do tại sao trưởng lão trong tông một mực không xuất hiện? Chỉ để cho chúng ta đến đây do thám tin tức cụ thể, nếu như là thật cũng chỉ sẽ phái ra sư huynh tu vi Đại tông sư tới trước đón đưa?"

"Vì sao?"

Đám người nhao nhao không hiểu.

"Bởi thiên hạ này là của Đại Sở hoàng triều, tông phái trong thiên hạ đều bị cường giả hoàng triều giám sát, một khi có cao thủ vượt khỏi cảnh giới Đại tông sư rời khỏi môn phái thì lập tức sẽ bị phát hiện, sau đó phá lệ chú ý. Nếu như bắt được cơ hội, hắc hắc, nhiều khả năng sẽ bị những con chó dại trong triều kia đánh giết."

Vương sư huynh cười lạnh, nói: "Nếu không phải như thế thì Thiên Hỏa quận này sao có thể an tĩnh như thế? Để cho tiểu tử kia sống đến tận giờ?"

"Hóa ra là nguyên nhân này!"

Sở Dương bừng tỉnh đại ngộ, đi thẳng vào.

"Là ai?"

Vương sư huynh nghe được động tĩnh thì quá sợ hãi, phi thân nhảy tới trong sân thì thấy một người áo đen mang mặt nạ quỷ tu la đang chậm rãi đi về phía bên này.

"Kẻ giết người!"

Sở Dương hai tay thoát hiện, khí huyết như hồng, bên trái long đằng, bên phải tượng minh, lại có dị tượng long tượng, một quyền đánh ra tạo nên lực hút cuốn Vương sư huynh vào.

"Long tượng chi cảnh, đây là Long Tượng Thác Thiên công của Bá Thể thông!"

Vương sư huynh kinh hô một tiếng, lập tức thôi động kiếm khí, chém giết tới.

Vô Sinh kiếm tông chỉ tiến không lùi, có công không thủ, nhưng hắn chỉ mở ra ba mươi hai khiếu huyệt thì sao có thể ngăn cản được một thân mạnh mẽ phối hợp với lực lượng cơ thể vô tận của Sở Dương?

Kiếm khí vỡ nát, thân thể bạo liệt.

Máu bắn lên cao, hết sức thê thảm.

Sở Dương tu luyện Ngũ Đế quyền là công pháp luyện thể đỉnh cấp, đặc biệt đã từng cải tiến rèn luyện qua trong thế giới Tiểu Lý Phi Đao nên đạt hiệu quả càng tốt hơn. Trong mấy chục năm cuối, tu vi của hắn không tiến thêm chút nào, nhưng lại có thể vai khiên cự thạch, người đeo khối sắt, lại lấy chân khí kích thích, rèn luyện nhục thể đến một tình trạng hết sức khủng bố.

Trước đây không lâu oanh sát Vương Mãnh của Bá Thể tông, đạt được bốn tầng đầu của Long Tượng Thác Thiên công, Sở Dương hơi lĩnh hội liền sáng tỏ tinh túy bên trong, vận chuyển công pháp lập tức có thể thi triển ra Long tượng quyền.

Loại quyền pháp này cực kỳ bá đạo, dùng quyền làm vũ khí, đạt đến cực hạn có thể oanh sát hết thảy.

"Chết!"

Sau khi giết chết Vương sư huynh, Sở Dương tả hữu khai cung oanh sát toàn bộ những đệ tử còn lại. Sau cùng vơ vét một phen chiến lợi phẩm, chọn lựa một số thi thể, phiêu diêu mà đi.

Một đêm này, phàm là cường giả Tông sư bị treo thưởng, hắn đều thi triển một số công pháp đặc thù của các môn phái oanh sát qua một lần.

Khi bình minh sáng tỏa, Sở Dương mới quay lại công đức đại sảnh.

"Tiểu tử, một đêm này ngươi thật đúng là điên cuồng!"

Vương lão giơ ngón tay cái, nói: "Có phong phạm của lão già ta năm xưa!"

"Bọn hắn đều đáng giết!"

Sở Dương lộ ra ngoan sắc, lại nói: "Ta cũng muốn quấy vũng nước này đục ngầu, sau đó mới có thể mò cá."

"Cẩn thận cá không bắt được mà còn bị đứt tay!"

Vương lão khuyên bảo, nói: "Hiên tại những tiểu gia hỏa Tông sư tới đây đều không có danh tiếng gì, tích lũy không đủ nên không tính là gì, chờ khi ngươi đụng phải nhân vật trên Tiềm Long bảng thì mới biết sự đáng sợ của bọn họ!"

"Tiềm Long bảng?"

Sở Dương không hiểu, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói/

"Kiến thức của ngươi thật đúng là nông cạn!"

Vương lão thở dài một hơi, giải thích: "Cái gọi là tiềm long là đại biểu cho tiềm lực, một khi đắc thế, thế tất long xuất vu uyên, bay lượn chân trời! Tông sư chi cảnh, căn cứ tích lũy sâu cạn cũng đại biểu cho tương lai có thể đi bao xa, cho nên mới tạo ra Tiềm Long bảng."

"Tiềm long cũng là dựng long đi!"

Sở Dương xen vào một câu.

"Lý giải này tương đối thấu triệt, tiềm long cũng chính là thai nghén, Tông sư chi cảnh ấp ủ càng sâu, tích lũy càng dày thì tương lai hóa long cũng có thể bay cao hơn."

Vương lão gật đầu nói.

"Nhưng thiên hạ to lớn như thế, tông phái phong phú, gia tộc vô số, có chút thiên tài căn bản không xuất thế thì sao có thể bình chọn được?"

Sở Dương hỏi thăm.

"Ngươi đang xem thường năng lực của bậc đại năng đấy!"

Xưa từng có một Thiên Cơ tông suy tính thiên cơ, thôi diễn biến hóa, huyền diệu khó lường, xem quá khứ dòm tương lai, thuận thế mà đi, dù đệ tử phái này không nhiều nhưng lại trường thịnh không suy, bàng quan. Hôm nay Thiên Cơ tông đã trở thành Thiên Cơ viện của hoàng triều, chưởng đại thế hoàng triều, đẩy quốc vận tương lai. Thời điểm Đại Sở lập quốc, vì nắm chắc thiên hạ tuấn tài nên đã luyện chế ra một thứ gọi là "Tiềm Long bảng", phàm là tông sư chi cảnh, chỉ cần ở trong thiên hạ này thì thứ đó đều có thể cảm ứng được, căn cứ thực lực mạnh yếu không giống nhau mà xếp ra một trăm người đứng đầu."

"Tiềm Long bảng đáng sợ như thế?"

Sở Dương giật nảy cả mình, hỏi: "Ta nghe nói thánh địa như Kim Quang tự và Thiên Ma tông đều có hộ sơn đại trận ngăn cách thiên cơ, như thế nó cũng cảm ứng được sao?"

"Thiên cơ, thiên cơ, đây chính là thiên cơ!"

Vương lão thâm ý sâu sắc.

Sở Dương co rụt con ngươi lại, lòng cảnh giác của hắn với thế giới này lại tăng lên một cấp độ lớn.

"Nói cho ngươi biết một thường thức."

Vương lão nói gấp: "Phần loại treo thưởng bên trong Ngân ấn cũng có danh sách Tiềm Long bảng, có cả nhân vật trên Đằng Long bảng! Về phần Đằng Long bảng thì đó là xếp hạng một trăm Đại tông sư hàng đầu, họ đều là những đại năng tương lai đang ở ngưỡng cửa chân chính bước vào đạo, chỉ cần không tổn lạc thì trong bọn họ chí ít có một thành người sẽ bước vào một cảnh giới khác!"

Một thành nhìn như rất ít nhưng lại cực kỳ đáng sợ.

"Nhân vật trên Tiềm Long bảng, hoàng triều sẽ không treo thưởng, nhưng với nhân vật trong tông phái thì quy tắc ngầm là có thể giết thì giết, giết một người chí ít cũng đạt được hơn vạn điểm tích lũy. Tiểu tử, nếu như ngươi có thể giết chết toàn bộ nhân vật trên Tiềm Long bảng thì ngươi cũng không cần phát sầu vì điểm tích lũy nữa."

Vương lão cười tủm tỉm nói.

Sở Dương lại lắc đầu cười khổ, nói: "Chỉ sợ một người thôi ta cũng không đối phó được!"

Bên trong Ngân ấn hàm ẩn tin tức, hắn còn chưa có sắp xếp.

"Không mở một trăm năm mươi khiếu huyệt thì căn bản không được xếp trong danh sách, tiểu tử, đường dài dằng dặc, nhanh đuổi theo!"

Vương lão trêu ghẹo nói: "Đúng, ngươi muốn quấy vũng nước này đục lên thì phải học được công pháp mang tính tiêu chí của từng tông phái, có muốn đổi đến hay không?"

"Đương nhiên!"

Sở Dương không chút do dự nói.
Bình Luận (0)
Comment