Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 173

Trương Đại Ngưu đứng tại chỗ quay vài vòng, tìm một cái ghế đẩu ngồi xuống, nhìn cháu gái mình rồi thở dài.

“Các đội viên của đại đội đều có thể làm việc, tình hình sinh trưởng của lương thực ở ngoài đồng cũng không tồi. Dù cuối năm chúng ta kiếm không được nhiều nhặn gì nhưng lương thực chắc chắn là đủ ăn, sao cháu nhất định phải đi mua dê sữa gì đó chứ?”

“Dù dê sữa có thể sản xuất sữa nhưng nó làm sao có thể cho sữa suốt cả một năm được chứ?”

Ông không hiểu vì sao cháu gái nhất định phải đi mua dê sữa, dù có mua về nuôi thì cũng chỉ thu hoạch được ba bốn tháng, khoảng thời gian còn lại chẳng phải là đi tranh thức ăn của trâu bò sao.

Trương Thiên nhớ ra, bản thân vẫn chưa nói đặc điểm của dê sữa với ông nội, thế là lập tức lên tiếng giải thích:

“Sở dĩ chúng được gọi là dê sữa vì giống dê này chỉ chuyên sản xuất sữa, một năm 12 tháng thì 10 tháng là thời kỳ tiết sữa của chúng. Lượng sữa nhiều hơn các loài dê thông thường, mỗi ngày sản lượng ít thì 2 lít sữa, nhiều thì 6 lít sữa!”

“Điểm mấu chốt là dê sữa chỉ mất khoảng năm tháng để trưởng thành, thời gian mang thai cũng chỉ có năm tháng, giá thành rẻ hơn bò sữa, cũng không khó nuôi!”

Hai mắt Trương Đại Ngưu hơi trợn to, ông ngạc nhiên nói:

“Tiết sữa trong vòng 10 tháng, mỗi ngày 6 lít?!”

Ông thực sự không dám tin, loài dê này thật sự là quá ‘lợi hại’!

Chẳng trách cháu gái cứ nhất định đòi mua.

Đại đội có thể kiếm được 40 tệ mỗi ngày bằng cách bán 200 chai sữa, nếu như đổi thành dê sữa thì dựa vào sản lượng sữa mỗi ngày là 2 lít để tính toán, vậy thì chỉ cần tầm khoảng hai mươi con là đủ rồi.

Nếu như bán 10 tháng thì sẽ thu được 9000 tệ?!!

Trương Đại Ngưu bị con số mà bản thân tính ra dọa cho sợ, ông cứng ngắc ngồi xuống, đầu óc trống rỗng.

Trương Thiên không nhìn ra được điều đó, còn cho rằng ông nội đang cân nhắc, ánh mắt cô đảo qua, quyết định bỏ thêm một mồi lửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-173.html.]

“Cháu biết ông cảm thấy đại đội của chúng ta đang bán cỏ khô cho trang trại bò sữa nên không xem trọng chút tiền bán sữa dê này.”

“Nhưng nếu như mất đi vụ làm ăn này thì sao ạ?”

Trương Đại Ngưu giật mình tỉnh táo lại, giận dữ trừng mắt với cháu gái.

“Hàng tháng chúng ta đều giao thuốc lá, cỏ khô cũng không có vấn đề gì, làm sao có thể mất được chứ?”

“Cháu chỉ nói nhỡ đâu thôi mà?”

Trương Thiên thành khẩn nói:

“Ban đầu trang trại bò sữa vì cỏ khô của đại đội Kim Hoa bị cháy nên mới đổi thành đại đội của chúng ta. Ai biết được một ngày nào đó có vì nguyên nhân khác mà đổi chúng ta đi hay không?”

“Quyền chủ động của vụ làm ăn này nằm trong tay đối phương chứ không nằm trong tay chúng ta.”

“Nếu chúng ta muốn phát triển thì không thể chỉ dựa vào việc kinh doanh cỏ khô được, phải tìm ra một con đường phát triển phù hợp với đại đội của chúng ta ạ.”

“Ông thử nghĩ đi ạ, nếu như chúng ta nuôi dê bán sữa, dê sữa không chỉ tự tiết sữa mà còn liên tục sinh ra dê con, dê con lớn lên sẽ tiếp tục sản xuất sữa. Sữa dê càng ngày càng nhiều, sữa sản xuất ra sẽ càng nhiều, đại đội của chúng ta sẽ càng kiếm được nhiều tiền hơn, thậm chí có thể vượt qua đại đội Kim Hoa, có thể nối điện cho từng nhà trong đại đội!”

“Đến lúc đó, đại đội của chúng ta sẽ không cần lo ăn lo uống nữa, muốn mua xe đạp thì mua xe đạp, muốn mua radio thì mua radio, muốn mua tivi thì mua tivi, tất cả đều dễ như trở bàn tay! Sống còn tốt hơn người ở trong thành phố!”

Trong lòng Trương Đại Ngưu thực ra đã nghiêng hẳn về phía cháu gái, nhưng ra ngoài mua dê sữa cũng không phải là chuyện đơn giản, ông cần phải suy nghĩ thật kỹ.

“Cháu để ông suy nghĩ cẩn thận đã.”

Ông kẹp điếu thuốc vào cạp quần, cau mày chắp tay rồi chầm chậm đi ra ngoài.

DTV

Trương Thiên lộ ra một nụ cười quyết tâm giành chiến thắng, cô biết rằng ông nội đã bị lay động rồi, chuyện đồng ý chỉ là sớm hay muộn thôi.

Bình Luận (0)
Comment