Tháng 5 bận rộn, bình thường lúc này trâu cần phải ra đồng làm việc, mà người thì phải ra đồng gặt lúa.
Lúc này cũng giống như lúc thu hoạch vụ thu, tất cả mọi người trong đại đội đều phải làm việc, Trương Thiên cũng không ngoại lệ.
Buổi sáng cô sẽ đi kiểm tra bò sữa và dê sữa, cho chúng ăn thức ăn gia súc, sau đó cũng không được nghỉ ngơi mà phải mặc quần áo dài tay, cổ thì dùng khăn vải quấn lại, lưng đeo giỏ lớn, chịu đựng ánh nắng mặt trời gay gắt, theo mọi người ra đồng gặt lúa.
Quần áo có thể ngăn cản những thân lúa sắc nhọn, nhưng không thể nào chắn được sức nóng ở bên ngoài trời.
Khuôn mặt không ngừng đổ mồ hôi, Trương Thiên thường thường đứng dậy thể thư giãn lưng và eo, sau đó đi tới bờ ruộng uống một chén nước sôi để nguội, rồi lại trở ra ngoài ruộng tiếp tục gặt lúa.
Làm cả một ngày, không ngừng có lúa mì được đưa tới máy đập lúa để tuốt hạt, mãi cho đến buổi chiều mặt trời sắp lặn, Trương Thiên mới có thể về nhà để nghỉ ngơi.
Vì để ngày mai có thể thức dậy làm việc, trước khi ngủ Trương Thiên còn cố ý lấy khăn lông nóng tiến hành chườm lên bả vai và eo lưng, còn cố ý nấu nước ngâm chân, lúc này mới gian nan trở lại phòng nằm lên giường ngủ.
Chờ đến khi mở mắt ra, lại lặp lại công việc của ngày hôm qua, đầu tiên là tới trại chăn nuôi, rồi ra ruộng lúa mì làm việc.
Mãi cho đến giữa tháng sáu, dê con được sinh ra, Trương Thiên mới bắt đầu nghỉ ngơi.
Trong trại chăn nuôi, Trương Thiên ngồi xổm bên cạnh đàn dê sữa, cầm cỏ xanh tươi mới trên tay, một tay đút cho dê mẹ, một tay vuốt ve dê con.
Dê con lông xù xù, vừa mềm vừa mịn, xúc cảm cũng tốt hơn dê mẹ rất nhiều.
Lần này mười con dê sữa sinh được hai mươi hai con dê con, trong đó có mười bảy con dê cái, năm con dê đực.
Để thuận tiện cho việc quản lý tiếp theo, Trương Thiên đã làm hồ sơ và đánh số cho từng con dê sữa, đến kỳ sinh sản tiếp theo còn cần mấy con dê đực này làm giống.
Xem dê con xong, Trương Thiên lại tới xưởng gia công hỗ trợ xử lý chai thủy tinh mà buổi sáng vận chuyển về, tiến hành khử trùng ở nhiệt độ cao, sau đó lại đặt những chai thủy tinh cần dùng vào buổi chiều.
Đến buổi chiều lúc giao sữa, cô mang theo bản vẽ mà mình đã hoàn thiện vào hôm trước, sau khi giao sữa tới hợp tác xã cung tiêu thì lập tức đi tới nhà của anh Hai Trương Hồng Văn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-195.html.]
Đông Đông sắp tròn một tuổi, sau khi nhìn thấy Trương Thiên, đầu tiên là ngây người, cậu bé nghiêng đầu nhỏ nhìn nửa ngày, lúc này mới nhận ra người nọ chính là cô Út đã rất lâu không tới.
“Cô Út!”
Trương Thiên vội vàng ngồi xổm xuống, ôm lấy cháu trai nhỏ đang chạy tới.
“Ai da! Trộm vía Đông Đông càng ngày càng phổng phao hơn rồi!”
Trương Thiên ước lượng một phen, sau đó cô bế Đông Đông lên, cọ cọ khuôn mặt nhỏ của cậu bé, vui vẻ nói.
Chị dâu Hai Mao Bình đặt rau dưa mà Trương Thiên mang tới sang một bên, không nhịn được mà có chút buồn cười nói:
DTV
“Sao có thể không phổng phao được chứ? Mỗi ngày chỉ ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, chẳng khác gì con heo con.”
Đông Đông không biết mẹ đang trêu chọc mình, cậu bé nở một nụ cười ngây thơ, vui tươi hớn hở vỗ tay:
“Heo con!”
Trương Thiên để Đông Đông ngồi xuống ghế, sau đó mới lấy giỏ đeo ở trên lưng xuống.
“Đông Đông đã nói được nhiều từ hơn rồi, lần trước còn chỉ biết gọi ba, mẹ, ông ngoại, bà ngoại, cô, nhưng bây giờ đã biết nói cả chữ heo con rồi.”
Mao Bình bưng chén nước đặt ở trước mặt Trương Thiên:
“Chị không có việc gì làm, cũng chỉ có thể ở nhà dạy con nói thêm mấy câu, nếu không thì đúng là rảnh rỗi không biết phải làm gì.”
“Em đoán chừng chị sẽ không còn rảnh rỗi được bao lâu nữa đâu ạ. Mấy tháng cuối năm này chắc trường học sẽ mở cửa trở lại thôi.”
Trương Thiên uống miếng nước, im lặng hai giây, sau đó đặt ly xuống không đụng tới nữa.