Bạch Thiển Thiển thì có chút mê mang, kế hoạch của cô ta là vừa tốt nghiệp sẽ trở về đại đội, tổ chức một lớp học tiếng Anh dạy tiếng Anh cho mọi người, nhưng sau hai năm học tập ở trường thì mục tiêu của cô ta đã xảy ra thay đổi, cô ta muốn đến nơi có thể thực hành được những gì mà mình đã học được, báo đáp tổ quốc.
Bộ ngoại giao không thể nghi ngờ là một nơi lý tưởng nhất, nhưng cô ta không nỡ bỏ đại đội, hơn nửa đại đội còn có Yến Vũ Hoa chờ cô ta.
Cô ta vốn định tốt nghiệp đại học sẽ kết hôn, nếu muốn đến bộ ngoại giao, suy xét đến các mặt khác thì kết hôn với Yến Vũ Hoa chắc chắn sẽ mang đến ảnh hưởng cho cô ta.
Hơn nữa sau khi anh cả Bạch biết được cô có thể đến bộ ngoại giao thì lập tức gọi điện thoại qua, bảo cô ta không cần vội vã kết hôn.
Cô ta không biết nên làm sao bây giờ, vừa lúc ngân hàng bên Ma Đô bên cần phiên dịch, cho nên cô ta không trở về chỉ viết thư cho Trương Thiên, hỏi ý kiến của cô.
Trương Thiên buông lá thư, bắt đầu tự hỏi nên hỗ trợ thế nào.
Cô chắc chắn là ủng hộ Bạch Thiển Thiển đến bộ ngoại giao, nhưng tình cảm và hôn nhân giữa cô ta và Yến Vũ Hoa cũng cần giải quyết.
Muốn giải quyết chuyện này một cách hoàn mỹ cũng rất đơn giản, phải xem Yến Vũ Hoa tin tưởng Bạch Thiển Thiển đến mức nào.
Trương Thiên đi tìm Yến Vũ Hoa trước.
Hiện tại công việc chủ yếu của Yến Vũ Hoa là chăn bò, dê bò trong xưởng không thể mỗi ngày đều nhốt trong chuồng, sẽ không tốt cho cơ thể.
Mặc kệ là trâu cày hay là bò sữa, đều cần sự thả lỏng phù hợp.
Số lượng sữa trong căn cứ cung cấp sữa không nhiều lắm, cho nên giao cho Yến Vũ Hoa, mỗi sáng vắt sữa xong sẽ để cho Yến Vũ Hoa dắt bò đến bãi cỏ hoang dưới chân núi, thuận tiện để bò ăn cỏ trên đó.
Lúc này mặt trời đang lên cao, Trương Thiên tìm một hồi mới tìm được Yến Vũ Hoa và đàn bò trong rừng cây nhỏ dưới chân núi.
Tuy rằng Yến Vũ Hoa bị đưa xuống nông thôn, nhưng lại chưa từng quên đọc sách học tập, lúc chăn bò vừa đọc sách vừa chăn bò, đang đọc mê mẩn, khi Trương Thiên đi đến trước mặt anh ta mới phát hiện.
“Trương Thiên.”
Yến Vũ Hoa có hơi ngạc nhiên, đứng dậy vỗ vỗ cỏ dại trên người.
“Cô tới tìm tôi có việc gì.”
Anh ta khó hiểu hỏi.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-340.html.]
Trương Thiên trực tiếp đưa lá thư mà Bạch Thiển Thiển gửi cho anh ta.
“Anh xem trước đi, sau khi xem thì nói suy nghĩ của anh cho tôi.”
Sau đó trực tiếp tìm một thân cây để dựa vào.
Yến Vũ Hoa không rõ nguyên do, mở lá thư ra nhìn.
Một lát sau, anh ta buông lá thư, thở dài.
“Là lỗi của tôi, nếu không phải tại tôi thì Thiển Thiển vốn có thể vui vẻ đến bộ ngoại giao, hiện tại lại phải suy xét nhiều như thế.”
Anh ta gấp lá thư lại, trả lại cho Trương Thiên.
Trương Thiên thuận tay nhận lấy, tò mò hỏi:
“Cho nên, anh định làm thế nào?”
Hy vọng thanh niên này sẽ không làm mình thất vọng.
Với tư cách là bạn tốt kiêm bạn thân của Bạch Thiển Thiển, cô cảm thấy tuy rằng Yến Vũ Hoa có tài hoa, nhưng không xứng với cô gái tốt như bạn thân của mình.
Nếu không cói một chút tin tưởng nào với Bạch Thiển Thiển thì thanh niên có thể vứt bỏ!
Yến Vũ Hoa cười, khóe mắt hiện ra một tia nếp nhăn thật nhỏ, những cũng không ảnh hưởng tới vẻ ngoài đẹp trai của anh ta.
“Tôi có lòng tin vào tình cảm của chúng tôi, bảo cô ấy yên tâm đi, tôi tin rằng không được bao lâu nữa thì chúng tôi sẽ được sửa lại án xử sai, đến lúc đó, chúng tôi sẽ kết hôn.”
Ánh mắt của anh ta kiên định, giọng điệu quyết đoán.
“Vậy còn được.”
Trương Thiên có hơi ngạc nhiên, càng hào lòng với Yến Vũ Hoa hơn.
Thanh niên này cuối cùng tự tin một lần.
“Vậy anh nhớ rõ viết một lá thư, viết sự tin tưởng, kỳ vọng của anh đối với Thiển Thiển và kế hoạch tương lai của hai người vào trong đó, để cả hai đều uống một viên thuốc an thần!”