Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 350



Quách Bình tuyệt vọng đập vào cửa, kho củi tối om một tia ánh sáng cũng không có, giống như trái tim cô ấy lúc này vậy.

Nhà họ Quách vì để hàng xóm khỏi chê cười, lúc đầu cùng nhau tân trang lại ngôi nhà, cánh cửa kho củi vốn yếu ớt được đổi thành một cánh cửa lớn đặc ruột, bên ngoài dùng khóa sắt khóa lại, chỉ có thể mở ra từ phía ngoài.

Đối diện với tình huống như thế này, Quách Bình vô lực dựa vào tường, âm thầm rơi nước mắt.

Xác định được hạn ngạch, việc tiếp theo là báo hạn ngạch, sau đó chuyển hộ khẩu lương thực của hai người này lên thành phố.

Nữ thanh niên tri thức đứng thứ nhất đến sớm nhất, hầu như có thể nói là không thể chờ đợi được, đợi xử lý xong giấy tờ tùy thân của mình, cô ấy mới coi như thoải mái.

Trương Đại Ngưu ký tên vào hồ sơ chứng nhận, đóng dấu đỏ, đưa cho nữ thanh niên tri thức Kỷ Lam.

“Đồ đạc đều lấy rồi, tuần sau đi làm nhé, mấy ngày nay cháu hãy nghỉ ngơi thật tốt, thu dọn quần áo chăn mền, đến lúc đó đại đội sẽ dùng máy kéo đưa hai người đến đó.”

Ông dặn dò xong, lại nói một chút những thứ cần chú ý khi làm việc tại xưởng.

Những cô gái chàng trai này đã không quản đường xá xa xôi đến vùng quê của họ, tuy không giúp được gì nhiều nhưng cuộc sống cũng không dễ dàng, ông giúp được chút nào hay chút ấy.

Sự kích động ban đầu của Kỷ Lam dần dần biến mất, chuyển sang xuất hiện cảm xúc không nỡ, dưới sự chỉ bảo ân cần của Trương Đại Ngưu, đôi mắt ẩm ướt phiếm hồng.

“Cháu biết rồi, cảm ơn ông, đại đội trưởng.”

Kỷ Lam mím môi.

“Nếu không có ông, cháu chắc chắn không thể đến xưởng trong thành phố làm việc.”

Cô ấy trong nhóm thanh niên tri thức đợt thứ hai về nông thôn sau Bạch Thiển Thiển, những lý tưởng cao cả khi về quê đã tan thành mây khói, bị thực tế đánh bại từ lâu.

Nhiều năm sống đã khiến cô ấy hết sức hiểu với hoàn cảnh nơi đây, chính vì hiểu nên cô ấy càng vui mừng vì nơi mình đến chính là đại đội Hồng Quang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-350.html.]

Theo những gì cô ấy biết, nhiều thanh niên tri thức lúc đầu đến đại đội Kim Hoa đều phải chịu sự đối xử không công bằng, một bộ phận nữ thanh niên tri thức không thể chịu đựng được công việc nặng nhọc được phân, đã chọn kết hôn, trong số những nam thanh niên tri thức, có một số kết hôn với con gái cán bộ của địa phương, một số lại đang khó khăn trải qua bằng tiền ba mẹ gửi tới.

Đại đội Hồng Quang không có những tình huống này.

Lúc đầu sau khi họ xuống nông thôn, đại đội trưởng trước hết phát cho họ khẩu phần của nửa năm, sau đó sắp xếp họ làm công việc nhẹ nhàng là cắt cỏ, đợi quen sẽ căn cứ vào mong muốn cá nhân sắp xếp công việc điểm công nhiều hơn.

Thậm chí mỗi khi xưởng sữa tuyển công nhân, thanh niên tri thức muốn tham gia đào tạo và thi thì đại đội trưởng cũng không từ chối, cuối cùng những người đỗ đều được chấp thuận.

Cô ấy vì mũi quá nhạy cảm, không chịu được mùi của xưởng sữa nên mới bỏ cuộc giữa chừng.

Không ngờ, ngay cả chỉ tiêu việc làm ở xưởng quốc doanh trên thành phố, đại đội trưởng cũng đồng ý cho họ tham gia thi tranh chỉ tiêu.

Thực sự khiến cô ấy kính phục.

Nếu ở đại đội khác thì chắc là đã sớm được sắp xếp cho người thân nhà mình rồi.

Trương Đại Ngưu lại không nghĩ mình có thứ gì đáng để người khác ngưỡng mộ, ông chỉ làm những gì mình nên làm với tư cách là đại đội trưởng mà thôi.

Sau khi xử lý xong Kỷ Lam đứng thứ nhất, Trương Đại Ngưu đợi Quách Bình đến làm thủ tục, nhưng đợi hai ngày cũng không thấy bóng dáng đâu.

Ông ngay lập tức cảm thấy không ổn.

“Nhóc ba, Quách Bình rất có thể xảy ra chuyện rồi.”

Sắc mặt ông trầm xuống, giọng điệu nghiêm trọng.

DTV

Trương Thiên biểu thị tán đồng:

“Con nghi ngờ là người thân cô ấy không muốn cho cô ấy vào thành phố, thậm chí có thể đã nhốt cô ấy lại rồi.”

Nếu không thì Quách Bình sẽ không thể hai ngày liền đều không thấy được.

Bình Luận (0)
Comment