So với người thời này, những ông chủ ở đời sau chính là tổ tiên của quỷ hút máu.
Trương Thiên suy nghĩ một chút, lấy một tập hồ sơ trong phòng ra, là những điều cần chú ý khi xây dựng xưởng cô tổng kết ra.
“Xưởng thức ăn chăn nuôi và xưởng sữa có sự khác biệt, nhưng hầu hết đều giống nhau, ông ơi, ông cầm đi cho các đại đội trưởng của mấy đại đội khác xem, mọi người cùng nhau đưa ra ý kiến để tránh mới xây dựng nhà máy đã bị đóng cửa.”
Những người đó chưa rời đi, vẫn ở chỗ chính phủ.
Trương Đại Ngưu vội nhận lấy xem.
Trương Thiên làm xong việc, vươn vai, đứng dậy, chuẩn bị đi dạo một vòng đại đội.
“Ông nội, ông thong thả xem, con đến nhà Triệu Bác Văn và Yến Hoa một chuyến.”
Là kỹ thuật viên, họ đã sớm biết chuyện xây dựng xưởng thức ăn chăn nuôi nhưng đợi nhiều ngày như thế mà vẫn chưa có động tĩnh, cô phải qua nói với họ thông tin thực hiện xây dựng xưởng, trấn an họ mới được.
Trương Thiên chậm rãi bước đi trên đường, trong đầu nghĩ về hai người bạn này của mình.
Triệu Bác Văn là người vô tư, cố chấp điển hình, mỗi ngày đều vui vẻ.
Ngược lại, Yến Hoa lại tâm tư nhạy cảm, khuôn mặt vô cảm dường như gắn với khuôn mặt anh ấy, trên người quanh năm quanh quẩn một hơi thở u ám.
Hai người hoàn toàn trái ngược này lại là bạn thân nhất của nhau.
Cả hai đã chuyển khỏi tòa nhà thanh niên tri thức vào năm ngoái, hiện sống cách nhà họ Trương không xa, đi ba, năm phút là đến.
Cái người Yến Hoa này nhìn có vẻ im lặng, nhưng thực chất lại nói trúng tim đen, dẫn đến người khác lén lút chống đối.
Yến Hoa không có nhiều bạn bè, người quen thuộc nhất chỉ có mấy người Triệu Bác Văn, Bạch Thiển Thiển và Trương Thiên.
Bề ngoài, anh ấy không để ý đến ý kiến của người khác, nhưng con người là động vật sống theo nhóm, cảm giác bị quần thể bài trừ khiến anh ấy càng im lặng hơn, thậm chí bị Triệu Bác Văn nhận ra.
Triệu Bác Văn rất tức giận nên đã trực tiếp đến gặp Trương Đại Ngưu, xin phê duyệt một mảnh đất.
Anh ta sẽ điều chế thức ăn chăn nuôi, tất cả thức ăn chăn nuôi cho lợn trắng của đại đội đều phụ thuộc vào anh ta, vì vậy Trương Đại Ngưu đã tính cho anh ta điểm công tối đa, những năm gần đây trong tay tiết kiệm được ít tiền, do đó anh ta đã trực tiếp xây dựng một căn nhà ba mặt, dùng hàng rào vây lại, sống với Yến Hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-362.html.]
Trương Thiên nhanh chóng đến nơi, cửa hàng rào bên ngoài đang mở, Trương Thiên trực tiếp bước vào.
DTV
Hai người có một phòng sách, bình thường không có chuyện gì sẽ ở trong phòng sách, Triệu Bác Văn đọc sách thiếu nhi, Yến Hoa đọc giáo trình.
Trương Thiên không phải lần đầu tiên đến, rất quen thuộc bố cục của phòng và thói quen của hai người, trực tiếp đến bên ngoài phòng sách, mở cửa.
Tuy nhiên, khung cảnh bên trong phòng lại không như cô nghĩ.
Tiếng cửa mở quấy rầy đến hai người bên trong, nhìn sang, Trương Thiên cũng nhìn qua đó.
Một sự im lặng c.h.ế.t chóc tràn ngập căn phòng, không khí trở nên căng thẳng.
Đồng tử của Trương Thiên chấn động, vô thức đóng cửa lại.
Vừa nãy…có phải có chỗ nào không đúng không?
Trương Thiên nghi ngờ mình có phải hai ngày nay bận quá, dẫn tới xuất hiện ảo giác.
Nếu không thì sao có thể nhìn thấy hai người Triệu Bác Văn và Yến Hoa hôn nhau?
Tuy đời trước có rất nhiều người marketing CP nam nam hoặc CP nữ nữ trên mạng nhưng trong thực tế cô thật sự chưa bao giờ gặp phải.
Không ngờ, những năm 70 được gọi là bảo thủ, lại có thể gặp hai người gay còn sống sờ sờ!
Còn gặp phải một cảnh tượng kích thích như vậy, còn là kiểu Pháp cơ!
Xem đến mức lúc này tim cô vẫn còn đập không ngừng.
Cửa đột nhiên bị mở ra.
Triệu Bác Văn đứng ở cửa mặt ủ mày chau, lòng bàn tay to như cái quạt hương bồ dùng lực gãi đầu.
“À thì, Trương Thiên, vừa rồi cô nhìn nhầm rồi, chúng tôi chỉ là không cẩn thận…”
Trương Thiên đột nhiên mở miệng nói: