Dân chúng vây quanh bên ngoài nghe cũng vội gật đầu, bốn trăm xu đó, nhà ai dám mang bốn trăm xu bên mình ra ngoài lắc lư?
Nếu là bọn họ thì chắc chắn phải tìm một cái hộp có khóa giấu đi, như vậy mới an toàn.
Trương Thiên thò đầu ra từ trong lòng n.g.ự.c của Triệu Tùng, ngồi thẳng người, lau sạch nước mắt, thút tha thút thít giải thích.
“Tôi, tôi là xưởng trưởng của xưởng sữa Hồng Quang, hôm nay vào trong thành phát tiền lương công nhân trong xưởng sữa, lo lắng lấy thiếu cho nên mang thêm theo mấy trăm xu trên người, nào biết sẽ gặp được người xấu như Điêu Quý chứ.”
Không xong bôi quá nhiều hành tây, hiện tại không ngừng khóc được.
Hiện tại mặc dù xưởng sữa tươi Hồng Quang không có nổi tiếng bằng xưởng máy móc, nhưng cũng được coi như nhà xưởng nổi tiếng trong huyện Thuần, giữa những người đang ngồi ở đây nói không chừng đã có nhà nào từng mua sữa tươi Hồng Quang.
Trương Thiên vừa nói ra lời này, ánh mắt của mấy thẩm phán phía trên rõ ràng dịu lại rất nhiều.
“Thì ra cô là xưởng trưởng của xưởng sữa tươi Hồng Quang, vậy khó trách sẽ mang theo bên mình nhiều tiền như thế.” Nữ thẩm phán cảm thán.
Trương Thiên thừa cơ hội nói: “Đợi lát nữa thẩm phán xong, có thể trả số tiền đó lại cho tôi hay không, đó là tiền trong xưởng, không phải của tôi.”
Thật ra bốn trăm xu này là số tiền mà cô bán đồ ở chợ đen, cô đều đã đặt tiền lương ở trong hộp tiền trong phòng mình.
Thái độ của nữ thẩm phán ôn hòa nói: “Tất nhiên là được.”
Điêu Quý không có cách nào giải thích vì sao số tiền này sẽ xuất hiện ở trong túi của anh ta, hơn nữa Trương Thiên giải thích và người bên cạnh chứng minh, cuối cùng tội danh cướp bóc này bị định ra.
Còn về tội danh chơi lưu manh cũng như thế, chuyện này là thật sự từng xảy ra, không chấp nhận sự bào chữa của Điêu Quý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-375.html.]
Cuối cùng, Điêu Quý vì tội cướp bóc tài sản và sàm sỡ bị phán quyết hình phạt mười lăm năm tù, trong vòng mười ngày không kháng cáo thì sẽ lập tức có hiệu lực.
Còn về tội phạm Điêu Quý thì sẽ bị đưa về cục cảnh sát tạm giam.
DTV
Án cướp bóc cần đến cục cảnh sát báo án trước, sau khi cảnh sát thẩm tra, trình bày chứng cứ và hồ sơ vụ án cho cơ quan kiểm sát, rồi từ cơ quan kiểm sát khởi tố theo pháp luật, cuối cùng toà án đưa ra phán quyết theo pháp luật.
Cho nên sau khi Trương Thiên đưa người đến cục cảnh sát thì trực tiếp tìm ba Thẩm Ninh là Thẩm An Bình, hiện tại ông ấy là phó cục trưởng, xác định lời nói của Trương Thiên không có vấn đề, ngoài ra còn có những người khác hỗ trợ làm chứng, lập tức nhanh chóng xử lý những bước này, lúc này mới có cảnh tượng đám người Trương Thiên ngồi ở toà án.
Ngoài ta, ông Mã còn nói cho Trương Thiên biết lúc trước ba của Điêu Quý diệt trừ phá tứ cựu cướp đoạt được không ít thứ, ông ấy đã từng tận mắt nhìn thấy ba của Điêu Quý chôn vàng bạc châu báu và đồ cổ tranh chữ đã cướp đoạt được ở vườn hoa sau nhà của nhà họ Điêu.
Trương Thiên trực tiếp thuận miệng nói việc này cho Thẩm An Bình.
Thẩm An Bình trực tiếp giao chuyện này cho con gái Thẩm Ninh của ông ấy, hiện tại Thẩm Ninh là một cán bộ công an, đã không còn sự hấp tấp như trước kia, nhưng vẫn có một trái tim phá vỡ sự bất công trong thiên hạ.
Sau khi nhận được nhiệm vụ này thì lập tức mang theo người lái xe đến đại đội Kim Hoa.
Cho nên người ba già che chở sau lưng Điêu Quý nói vậy sẽ rất nhanh vào tù với con của ông ta.
Đáng tiếc bản nhân Điêu Quý cũng biết.
Trước khi bị cảnh sát công an áp giải đi còn ở lớn tiếng kêu gào.
“Ba tôi chính là bí thư của đại đội Kim Hoa, các anh không thể trực tiếp định tội tôi!”
Trương Thiên cạn lời, không nghĩ tới ba tôi là Lý Cương vậy mà đã có sớm như thế.
Công an cũng sẽ không chiều theo anh ta, trực tiếp áp giải đến cục cảnh sát, phía sau đi theo một đám quần chúng vây xem cuộc vui, còn có người ném đá lên người Điêu Quý.