Sau khi Trương Thiên đến xưởng sản xuất sản phẩm từ sữa, trực tiếp đến văn phòng của Đinh Tiểu Ngọc, hỏi cô ấy về việc mượn máy móc để sản xuất.
“Đương nhiên là được.”
Đinh Tiểu Ngọc không chút do dự đồng ý.
“Tôi trực tiếp đưa cậu đến gặp chủ nhiệm xưởng sản xuất.”
Trương Thiên mỉm cười híp mắt, cảm ơn:
“May mà có cậu, nếu không tôi thực sự không biết phải làm thế nào.”
Cô đi theo Đinh Tiểu Ngọc, nhỏ giọng nói:
“Chúng ta sẽ không để công nhân xưởng sản xuất sản phẩm từ sữa giúp đỡ vô ích, mỗi người phụ trách chế biến sữa bột sẽ được trả năm đồng làm phí vất vả, cậu thấy thế nào?”
Suy cho cùng là nhờ người ta giúp đỡ, tăng khối lượng công việc của đối phương, sao có thể không thể hiện tấm lòng một chút được?
Bằng không, nếu người khác biết Đinh Tiểu Ngọc lấy công nhân và máy móc của xưởng lấy ân huệ, nói không chừng có người không vừa mắt báo cáo cô ấy.
Vẫn nên tránh được thì tránh.
“Vậy tôi thay công nhân của chúng tôi cảm ơn nhé.”
Đinh Tiểu Ngọc mỉm cười.
Chẳng bao lâu, hai người Trương Thiên đã đến xưởng sản xuất sữa bột.
Bên trong đặt mấy chiếc máy, hầu hết công nhân đều là phụ nữ.
“Giới thiệu với mọi người một chút, đây là Trương Thiên, trưởng xưởng của xưởng sữa Hồng Quang, cô ấy muốn nhờ đồng chí công nhân chế biến sữa bột của chúng ta giúp chế biến một phần sữa bột, đồng thời sẽ trả mỗi người phí chế biến 5 đồng.”
Đinh Tiểu Ngọc giới thiệu nói.
Trương Thiên bắt tay làm quen lần lượt với 6 công nhân chịu trách nhiệm chế biến sữa bột, nói về yêu cầu và thời gian cụ thể, lúc này mới rời đi.
Tiếp theo là vấn đề đóng gói sữa bột, cũng không biết cuộc họp bàn bạc ra sao rồi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-401.html.]
Trương Thiên xử lý xong chuyện của xưởng sữa, lại đến hợp tác xã cung tiêu xem bao bì sữa bột lúc này trông như thế nào.
Xem một vòng, cô đã đưa ra kết luận.
Lúc này phần lớn sữa bột đều dùng lon sắt, cũng có chai thủy tinh, nhưng số lượng hiếm, Trương Thiên vốn muốn mua một lon về dùng thử, tiếc là không có phiếu nên lập tức bị bác gái bên cạnh mua mất.
Sau khi xem thị trường, Trương Thiên về xưởng sữa của đại đội, đúng lúc đến kịp khi cuộc họp kết thúc.
Xưởng sữa bây giờ đã bước đầu giống như nhà máy lớn ở đời sau, mọi người mở họp xong ngay lập tức bắt tay vào sản xuất, cho dù gặp Trương Thiên cũng chỉ chào hỏi đơn giản, ko có chút thói quan liêu nào, khiến Trương Thiên rất hài lòng.
Vấn đề đóng gói lần này chủ yếu giao cho xưởng đóng gói, bộ phận bán hàng và bộ phận tuyên truyền hợp tác xong, các bộ phận khác lắng nghe và đưa ra đề xuất.
Xưởng đóng gói quen thuộc với nội bộ sản xuất, bộ phận bán hàng và tuyên truyền thì quen thuộc với thị trường.
Họp xong, mấy lãnh đạo của một số bộ phận vẫn đang thảo luận không ngừng.
Trương Thiên đặt nước ngọt mang về lên bàn, buồn cười nói:
“Vẫn chưa thảo luận được à?”
Từ lúc cô ra ngoài đã đang thảo luận, họp xong rồi vẫn chưa quyết định.
Ngô Oánh trưởng bộ phận tuyên truyền và đối ngoại nhìn thấy Trương Thiên bước vào, mỉm cười ngượng ngùng, nhận lấy nước ngọt phát cho mọi người.
“Trưởng xưởng, cô đã đàm phán với người của xưởng sữa chưa?”
Cô ấy hỏi.
DTV
Trương Thiên khẽ gật đầu, đứng cạnh Triệu Tùng, cầm cuốn sổ ghi chép chữ như gà bới của anh lên nhìn qua rồi dứt khoát vứt đi, lại cầm cuốn sổ của nhân viên ghi chép cuộc họp bên cạnh đọc.
Triệu Tùng bị người yêu từ chối: “…”
Ấm ức, nhưng không dám nói ra.
Trương Thiên bảo mọi người tiếp tục thảo luận, tự mình xem ghi chép.
Đợi cô đại khái xem qua một lần, tiếng thảo luận của mọi người cũng càng lúc càng nhỏ, tranh luận đi tranh luận lại, chỉ là những lời đó, không còn gì để nói nữa.
Bộ phận sản xuất muốn sử dụng chai thủy tinh để đóng gói, máy đóng nút chai trong xưởng có thể hút chân không hầu hết các đồ đựng bằng thủy tinh, còn chai sữa bột đã qua sử dụng có thể tái sử dụng để tránh lãng phí.