“Máy móc sản xuất của chúng ta được bảo quản thỏa đáng, không bị hư hao, bây giờ có thể bắt đầu làm việc.”
Cô dừng lại một lúc rồi tiếp tục nói:
“Tuy nhiên mọi người trước tiên lo xong việc trong nhà đã, trong nhà không sao thì hẵng đến xưởng làm việc.”
“Bây giờ là thời kỳ khó khăn, mọi người xem như làm tăng ca, mỗi người trừ lương tăng ca ra thì mỗi ngày còn được thêm hai đồng tiền trợ cấp.”
Đã đến nước này rồi, còn để cho công nhân mạo hiểm khả năng xảy ra dư chấn mà làm việc, đương nhiên đãi ngộ phải được nâng cao mới đúng.
Trương Thiên vừa dứt lời, các công nhân đứng ở bãi đất trống lập tức giơ tay lên.
“Nhà tôi không sao cả, bây giờ có thể làm việc ngay!”
“Tôi cũng thế!”
DTV
Trương Thiên khẽ nhếch môi, khoát tay nói.”Vậy thì bắt đầu làm việc thôi!”
Vô số công nhân bắt đầu đi đến vị trí làm việc, sau khi vệ sinh và khử trùng xong, công nhân bắt đầu vắt sữa cho bò và dê, công nhân của phân xưởng sản xuất bắt đầu kiểm tra máy móc, đồng thời cũng khử trùng sạch sẽ, người của dây chuyền đóng gói chuẩn bị công cụ cho ngày hôm nay.
Với tác dụng huy động của xưởng sữa, những người khác của đại đội vốn vẫn còn hơi hoảng loạn cũng lập tức lấy lại tinh thần, dưới sự lãnh đạo của cấp trên, kiểm tra sửa sang nhà cửa và các đồ gia dụng.
Trường học của đại đội đã xuất hiện vết nứt, hiện tại không thể sử dụng được, các cô các thím của đại đội xem xét đem giao con mình cho thanh niên trí thức, để bọn họ chăm giúp, còn mình thì giúp đỡ sửa sang nhà cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-471.html.]
Những thanh niên trí thức này đa số đều không muốn chăm trẻ con, bản thân cũng từ trẻ con mà lớn lên, biết rõ sức sát thương của những đứa trẻ này mạnh đến mức nào.
Nhưng biết làm sao được, bọn họ căn bản không biết sửa nhà, khu nhà của thanh niên cũng không bị hư tổn gì nặng nhưng mái nhà sập rồi, không thể vào ở được, đa số bọn họ bây giờ mượn dùng lều bạt của xưởng sữa, ở tại mảnh đất trống bên cạnh.
Phụ thuộc vào người khác nên chỉ có thể chấp nhận đề nghị của đội viên trong đại đội, cắn răng nhận chăm sóc bọn trẻ.
Nông thôn thời điểm này là một xã hội của tình người, anh giúp tôi, tôi giúp anh, bằng sự đồng tâm hiệp lực của tất cả mọi người, trong thời gian hai ngày đã sửa được kha khá các ngôi nhà rồi.
Lúc này, cũng đã có số liệu sơ bộ về tình hình thiệt hại rồi.
“Tình hình thiệt hại của huyện chúng ta không phải là nghiêm trọng lắm, cho đến nay theo con số báo lên thì có 26 người chết, 345 người bị thương nhẹ,128 người bị thương nặng, ngoài ra hàng nghìn ngôi nhà bị hư hại, đặc biệt là kiến trúc trong thành phố, rất nhiều nơi không thể ở được nữa, bắt buộc phải phá hủy để xây lại.” Trợ lý thư ký báo cáo lại với thư ký Tạ.
Trợ lý thư ký thầm châm biếm, trong số hơn trăm người c.h.ế.t và bị thương nặng này có ít nhất một nửa là vì cố chấp muốn chạy về nhà lấy đồ đạc của cải, sau đó bị những ngôi nhà đột nhiên sụp đổ chôn vùi, cuối cùng phải cử ra mấy người để đào ra.
Có điều, những điều này không cần thiết phải báo cáo làm thư ký thêm buồn lòng.
Thư ký nặng nề thở ra một hơi, vẻ mặt dịu đi rất nhiều.”Tình hình tốt hơn so với tưởng tượng của tôi.”
Với cường độ của cơn động đất này, tình hình bây giờ đã là rất tốt rồi, nếu như không có bất cứ phương án dự phòng nào thì con số chịu thiệt hại trong quần chúng sẽ gấp mười lần con số bây giờ.
Sau khi trầm tư trong giây lát, ông ấy phân phó cho trợ lý:
“Bây giờ trường học không thể mở cửa được rồi, vấn đề dinh dưỡng của bọn trẻ không thể lơ là được, có điều xét đến nhu cầu cứu trợ của vùng thiên tai Đường Sơn, những học sinh từ lớp bốn trở lên sẽ không phát sữa đậu và bánh quy nữa.”
“Các xưởng nhu yếu phẩm và xưởng thực phẩm phải vất vả rồi, chúng ta phải nhanh chóng sản xuất ra đồ dùng, đưa đến cứu trợ cho Đường Sơn, những người cần cứu trợ bên họ rất nhiều, những thứ đồ này họ rất cần.”