Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 488

Mẹ Vệ khuôn mặt hung dữ, không chỉ dùng sức túm tóc Tề Vân mà còn có ý đồ cào vào mặt Tề Vân.

Bạn của Tề Vân sửng sốt một chút, vội vàng bước tới ôm lấy mẹ Vệ ngăn lại, đồng thời nhờ mọi người giúp đỡ.

“Bà mau buông ra! Mọi người mau đến giúp đỡ!”

Sự việc phát triển đến mức này, Trương Thiên đã ko thể phớt lờ.

Cô lập tức phân phó vài người bảo vệ tới hỗ trợ, đồng thời nhờ người kéo mấy thím của Vệ Khánh, tránh họ xông vào gây chuyện.

Mọi người lúc này bắt đầu đánh nhau rất điên cuồng, không hề nương tay, hơn nữa lan ra phạm vi lớn, phí rất nhiều sức lực mới làm dịu được.

“Xưởng trưởng, thật xin lỗi, là chuyện của tôi làm phiền mọi người rồi.”

DTV

Tề Vân đầu tóc rối bù, hai mắt đỏ bừng, trên má còn có hai vết m.á.u bị cào bằng móng tay, môi run rẩy xin lỗi Trương Thiên.

Trương Thiên trước hết là an ủi cô ấy:

“Đây không phải là vấn đề của cô, đừng đặt tất cả mọi chuyện lên mình.”

Sau đó, cô nhìn cả nhà Vệ Khánh, cảm thấy đau đầu.

Mẹ Vệ vẫn còn tức giận, hai mắt nhìn chằm chằm vào Tề Vân không rời, trong khi con trai bà ta tham gia cuộc đánh nhau đứng ở một bên với vẻ mặt vừa bất lực vừa đau lòng, hai mắt oán hận nhìn Tề Vân.

Cơn đau đầu của Trương Thiên lập tức càng đau hơn.

“Đồng chí Vệ Khánh, nguồn gốc chuyện này vẫn là ở chỗ anh, tôi nói thẳng luôn, về chuyện Tề Vân học đại học, thái độ của anh thế nào?”

Trương Thiên không khách khí nói.

Vệ Khánh bị Trương Thiên hỏi, sững sờ giây lát:

“Cái này, tôi không phản đối việc cô ấy học đại học, nhưng mang thai thì cô ấy nghĩ nhiều rồi, làm gì có chuyện khéo như vậy được?”

Anh ta nhìn Tề Vân, dáng vẻ bất lực nhân nhượng.

“Cho dù em không cẩn thận có thai thì chúng ta sinh ra, anh sẽ nuôi con, em đi học, đợi nghỉ lễ về thăm con, điều này cũng rất tốt mà?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-488.html.]

“Hơn nữa, nếu nhà trường thật sự không nhận học sinh đang mang thai, em không phải vẫn có việc làm ở xưởng sữa sao? Thực sự không cần lo không có tiền, tương lai không tìm được việc làm.”

Tề Vân tức giận đến mức bật cười, cô ấy nói:

“Anh đừng giả vờ với tôi! Ý nghĩa trong lời này của anh, không phải là lo lắng tôi sau khi học xong sẽ rời bỏ anh đi tìm người yêu khác sao? Vẫn còn nghi ngờ tôi?”

“Anh biết rõ tôi muốn học đại học đến nhường nào, để lấy được chỉ tiêu này, mỗi ngày tôi phải dậy học từ 4, 5 giờ, buổi tối 11 giờ mới đi ngủ, đại học không là gì với anh nhưng nó là tất cả đối với tôi!

“Anh nói nhẹ nhàng quá, có thai thì sinh, tôi có thai chỉ có thể nghỉ học, đương nhiên chỉ có thể ở lại đây sinh con!”

“Không phải là anh không biết việc học đại học đối với tôi quan trọng như thế nào, chỉ là anh không muốn tôi thoát khỏi sự kiểm soát của anh mà thôi!”

Tề Vân nhắm mắt lại, nước mắt từ khóe mắt rơi xuống.

“Nếu anh đã không tin tưởng tôi, còn muốn trói buộc tôi bằng hôn nhân và con cái, vậy thì đừng yêu đương nữa! Chúng ta hoàn toàn chấm dứt!”

Vẻ mặt Vệ Khánh khó coi, anh ta mở miệng muốn nói gì đó, nhưng lại không nói gì, chỉ đành nhìn mẹ lần nữa.

“Đúng rồi!”

Tề Vân quay người lại, nhìn mẹ Vệ đang rục rịch, nghiêm túc nói:

“Con trai của bác quả thực đã từng đến giúp tôi, nhưng tôi không phải để anh ta đến giúp đỡ không công, tôi đã trả tiền rồi!”

Vì vậy, đừng nói chuyện này thành sự hi sinh của đối phương với cô, đây chỉ là một cuộc giao dịch, cô ấy trả tiền, đối phương ra sức lực, không có gì hơn.

Mẹ Vệ đứng đó, chậm rãi nhìn con trai:

“Lời cô ta nói là sự thật?”

Lúc đầu con trai nói là với sự giúp đỡ của anh ta, đối phương mói có nhiều thời gian chuẩn bị, cuối cùng đỗ thành công nhân xưởng sữa.

Vệ Khánh hoảng loạn nói:

“Tuy là sự thật, nhưng quả thực con giúp cô ấy làm việc rồi.”

Vì vậy, anh ta quả thực cho rằng mình đã giúp đỡ, thành công của đối phương có một phần công lao của mình.

Bình Luận (0)
Comment