Trương Thiên và Cẩu Đản nhìn nhau, cả hai đều cảm thấy bất lực.
Trương Thiên nhìn cô gái trẻ, nhẹ nhàng nói:
“Làm phiền cô, chúng tôi chủ yếu muốn tìm hiểu về hiệu năng và các dịch vụ hậu mãi.”
Cô gái trẻ buộc tóc hai b.í.m tóc nhiệt tình dẫn đường và giới thiệu sản phẩm cho hai người.
“Cái tủ lạnh này là nhãn hiệu Vạn Bảo, ngăn trên là ngăn đông, chủ yếu để bảo quản lâu dài các loại thịt, bánh bao này nọ. Ngăn dưới là ngăn mát, nhiệt độ bên trong có thể duy trì từ 0 độ đến 10 độ suốt năm, rất phù hợp với thời tiết hiện tại…”
Trương Thiên xem kỹ, tủ lạnh thời này khá giống với loại tủ lạnh nhỏ trong ký túc xá đơn của kiếp trước nhưng lớn hơn một chút, các chức năng khác thì không có nhiều khác biệt.
Sau khi xem tủ lạnh, Trương Thiên tiện thể hỏi về máy giặt ở bên cạnh.
“Chị hỏi đúng rồi!” Cô gái trẻ cẩn thận mở nắp máy giặt cho Trương Thiên và Cẩu Đản xem.
“Ở đây gần thủ đô, có hàng mới gì cũng lên nhanh, máy giặt ở nơi khác chỉ có loại một thùng, chỉ giặt được quần áo. Nhưng mà ở đây có máy giặt hai thùng, không chỉ giặt được quần áo mà còn có chức năng vắt khô, chị giặt xong không cần tự vắt, máy làm khô cho chị luôn, còn khô hơn tự vắt nữa!”
Trương Thiên lại hỏi về giá cả, cô gái trẻ nói:
“Máy giặt hai thùng này đầy đủ chức năng, đương nhiên giá cả cũng cao hơn, 2600 đồng một chiếc, tủ lạnh đó là 1200 đồng.”
Trương Thiên suy nghĩ, nhìn cô gái trẻ vài lần rồi đột nhiên hỏi:
“Xin hỏi cô tên là gì?”
Cô gái trẻ ngạc nhiên, mỉm cười nhẹ nhàng:
“Tôi tên là Phương Văn, chị gọi tôi là Tiểu Phương được rồi.”
Cô là nhân viên mới, chưa bị đồng hóa bởi những người trong cửa hàng bách hóa.
DTV
Trương Thiên cảm thấy cô gái này rất tốt, thái độ tốt và giải thích êm tai dễ nghe, hơi giống những nhân viên bán hàng hàng đầu ở kiếp sau.
Cô hơi muốn đào góc tường rồi.
“Các nhân viên bán hàng ở đây có hoa hồng khi bán được hàng không?”
Phương Văn lắc đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-584.html.]
“Chúng tôi nhận lương cơ bản cộng thưởng, không có hoa hồng dù bán được bao nhiêu.”
Trương Thiên cảm thấy có cơ hội, gợi ý:
“Cô có thể cho tôi biết lương một tháng của cô là bao nhiêu không?”
Phương Văn không giấu giếm, vì lương bổng là thông tin mà ai hỏi thăm cũng biết.
“Một tháng ba mươi hai đồng.”
Nghe vậy, Trương Thiên lập tức thẳng thắn đề nghị:
“Xưởng sữa Hồng Quang của chúng tôi thử việc một tháng, lương thử việc ba mươi lăm đồng, sau khi làm chính thức là bốn mươi đồng. Mỗi năm tăng lương không định kỳ, làm năm nghỉ hai, bao ăn bao ở, lương làm thêm gấp hai lần, lương làm thêm vào ngày lễ gấp ba lần, làm việc đạt số năm nhất định sẽ được chia phòng, cô có hứng thú không?”
Phương Văn sững sờ.
Phương Văn suýt nghĩ mình đang mơ, không chắc chắn nói:
“Chị muốn tôi làm việc ở xưởng sữa? Xưởng sữa Hồng Quang ở đại đội Hồng Quang đó hả?”
Xưởng sữa Hồng Quang là một trong những xưởng lớn nhất huyện, năm nay đã mở rộng tuyển dụng nhiều người nhưng do lúc đó cô ấy chưa tốt nghiệp nên không kịp đăng ký.
Thấy Trương Thiên gật đầu xác nhận, Phương Văn cảm thấy như mình chưa tỉnh ngủ.
Cô ấy lặng lẽ nhéo đùi mình, lập tức đau điếng.
Là thật!
Cô ấy vội hỏi:
“Lương thử việc ba mươi lăm đồng? Sau khi chính thức là bốn mươi đồng? Còn bao ăn bao ở?”
Bản thân cô ấy làm nhân viên chính thức ở cửa hàng bách hóa, mỗi tháng chỉ được ba mươi hai đồng, tức là nếu đi làm ở xưởng sữa Hồng Quang, lương thử việc đã nhiều hơn ba đồng.
Trương Thiên lại gật đầu:
“Đúng như cô nghe thấy, tôi thấy thái độ phục vụ của cô rất tốt, khả năng giao tiếp cũng khá, rất phù hợp với bộ phận bán hàng của xưởng sữa chúng tôi, không biết cô có muốn làm việc ở xưởng sữa không?”
“Cô không cần phải đi ra ngoài, chủ yếu là ngồi trong văn phòng nghe điện thoại, thực hiện các giao dịch kinh doanh, liên hệ với những khách khách hàng có ý định mua sữa.”