Thời gian sản xuất và chế biến thường vào buổi tối và chiều, giờ là buổi trưa nên xưởng hầu như không có ai, Trương Thiên rất may mắn, nếu không cũng hơi rắc rối.
Mùi thức ăn từ bếp liên tục bay qua cửa sổ khiến mọi người chảy nước miếng, tay không nhịn được mà ôm bụng, ý đồ khiến nó im lặng.
Trong sự chờ đợi đầy khổ sở đó, cuối cùng cũng đến giờ trưa.
“Kính thưa bà con cô bác, bạn bè thân hữu, chúc mọi người buổi trưa tốt lành! Xin mời mọi ngồi vào chỗ, nhà bếp sắp mang tiệc mừng thọ ra rồi.”
“Trời thêm tuổi mới người thêm thọ, xuân khắp đất trời phúc khắp nhà, bảy mươi năm trước. Hai thọ tinh của chúng ta đã đến thế giới này… Chúng ta hãy cùng vang lên tiếng vỗ tay chúc mừng sinh nhật hai cụ, bây giờ bắt đầu!”
Khi người dẫn chương trình vừa dứt lời, bên dưới vang lên những tràng pháo tay liên tục, mãi đến khi đồ ăn bắt đầu được dọn lên mới dừng lại.
Không thể không nói, đầu bếp Chu thật sự có tài nấu nướng.
Gà nướng trà, thịt kho tàu, giò hầm, thịt viên chiên giòn, cá sốt chua ngọt, vịt giòn, thịt chiên cơm cháy, thịt bò trộn rau mùi… Các món ăn chính khiến mọi người ăn đến mức dầu mỡ đầy miệng.
Bình thường khi tổ chức tiệc, mọi người trên bàn thường nói vài câu nhưng lần này từ khi món đầu tiên được dọn lên, mọi người chỉ tập trung nhai nuốt, không có thời gian để nói chuyện, vì nói một câu là có thể mất một miếng ăn.
Cả nhà hàng chỉ có 30 bàn, mỗi bàn tám người nhưng Trương Thiên đếm xung quanh, ước chừng còn cần thêm khoảng ba mươi bàn nữa mới đủ chỗ ngồi.
Khi bàn với đầu bếp Chu lúc đầu, cô nói là năm mươi lăm bàn, bây giờ đã gần sáu mươi bàn rồi!
Cô nhanh chóng đến nhà bếp hỏi đầu bếp Chu xem thức ăn có đủ không.
“Cô cứ yên tâm! Thầy tôi đã tổ chức nhiều tiệc như thế này, nhiều lúc người đến còn đông hơn trong danh sách, ông ấy đã dự trữ sẵn.” Học trò lớn Tiểu Ngư vỗ n.g.ự.c nói.
Trương Thiên cảm thấy yên tâm hơn chút, lại hỏi:
“Khoảng năm bàn người thêm, thức ăn còn lại đủ năm bàn không?”
Tiểu Ngư ngừng lại hai giây, nhìn về phía đàn em Tiểu Diệp.
Tiểu Diệp gật đầu, chắc chắn nói:
“Đủ rồi, thầy làm dư bảy bàn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-591.html.]
Trương Thiên thở phào nhẹ nhõm:
“Thế thì tôi yên tâm rồi.”
Đợt đầu Trương Thiên không ngồi bàn, chờ đến đợt hai mới ngồi ăn.
Khi hai đợt đã ăn xong, Trương Thiên cho người đẩy chiếc bánh sinh nhật khổng lồ ra.
“Wow! Lại có bánh kem to như thế!”
“Chắc là đặt làm từ tiệm bánh trong thành phố? Chắc phải tốn khá nhiều tiền!”
“To thế này, chắc tôi sẽ có phần!”
“Tôi chưa bao giờ ăn bánh của người nước ngoài, không biết có mùi vị gì?”
Trương Thiên cùng người nhà bắt đầu hát bài hát sinh nhật, đây là truyền thống cũ của nhà họ Trương.
Khi bài hát sinh nhật kết thúc, đã đến phần cắt bánh.
Hai thọ tinh nhận hai miếng bánh lớn nhất, sau đó chia bánh cho những người già và trẻ em có mặt, phần còn lại ai muốn ăn thì tự lấy.
DTV
Bánh sinh nhật ở đây thật sự là thứ hiếm, dù bụng đã đầy, mọi người vẫn không nhịn được mà cắt một miếng nhỏ để thưởng thức.
Lúc đó tiếng hài lòng không ngớt vang lên, những người lần đầu ăn bánh đều cảm thấy vị ngon của nó thật mới lạ và thú vị.
Tuy nhiên, bánh ngọt chỉ nên ăn ít, ăn nhiều sẽ ngán, miếng bánh của Trương Thiên khá lớn nên cô ăn không hết, cuối cùng là Triệu Tùng ăn hết giúp cô.
Nhìn thấy nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt ông bà, Trương Thiên hài lòng tựa vào chồng.
Bữa tiệc mừng thọ này thật sự rất đáng giá!
Sau khi Trương Thiên mua tủ lạnh và máy giặt, tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi của Trương Đại Ngưu và Vương Nhã Tĩnh lại trở thành chủ đề sốt dẻo của đội.
Tiệc mừng thọ lần này không chỉ mượn nhà ăn của xưởng sữa làm nơi tổ chức, mà còn mời đầu bếp của tiệm ăn quốc doanh trong thành phố đến làm đầu bếp chính, món ăn trên bàn tiệc rất ngon, có vài món mọi người còn chưa từng ăn qua.