Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 11

Chương 11 -
Chương 11 -

“Oa!”

“Ồ!”

“Không ngờ Nam lại lợi hại như vậy!”

Cả sơn động không ngừng vang lên tiếng thán phục, Quân Tiểu Nam thả thịt thú Hô Hô đã được thái lát mỏng như thịt heo vào bên trong nồi nước đang sôi.

Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, bên trong nồi lập tức truyền ra một mùi thơm mê người, là hương vị tươi ngon mà các tộc nhân chưa từng ngửi qua.

“Ừng ực..!”

Rất nhanh, xung quanh không ngừng vang lên tiếng nuốt nước bọt.

Con mồi này là do Quân Tiểu Nam và huynh trưởng Quân Tiểu Bắc mang về, do đó thời điểm Lợi thúc thúc chia thịt đã chia cho nhà bọn họ hai cái chân sau - là bộ vị ngon nhất.

Thú Hô Hô rất thích chạy nhảy, nên hai chân sau của nó gân nạc đan xen, dai mềm vừa phải, kết cấu và hương vị có thể nói là tuyệt mỹ.

Sau khi cho vào nồi nước đang sôi, rất nhanh miếng thịt đã chín, phần gân gần như trong suốt, mùi thơm nức mũi, hoàn toàn không có vị tanh.

“Ổn A Cống, người mau đến đây nếm thử một chút!”

Quân Tiểu Nam mời người đàn ông mái tóc hoa râm đang một mình ngồi xổm trước đống lửa - vị thủ lĩnh tiền nhiệm đang vất vả nướng thịt được Nam mời đến cùng ăn canh thịt.

Ổn cũng từng có một người bạn đời và ấu tể, đáng tiếc về sau tất cả đều bất hạnh qua đời, từ đó Ổn liền ở vậy một mình đến tận bây giờ.

Haizz, quả thật là một người đàn ông kiên trinh!

Sau khi cho một ít muối vào, Quân Tiểu Nam liền cầm đũa vớt miếng thịt ra, bỏ vào bát nhỏ của mỗi người.

“Được rồi, có thể ăn rồi. Mọi người mau nếm thử xem!”

Thú Hô Hô ở Hỗn Độn đại lục là thú hoang, nó sống trong môi trường tự nhiên không chút ô nhiễm, do đó mặc dù không thêm gia vị thì mùi vị vẫn rất ngon.

Vị tổ tiên trước kia cư nhiên không dạy bọn họ cách nấu cơm, quả thật lãng phí khoảng thời gian tốt đẹp.

Vạn, Phong, Tiểu Bắc và Ổn chưa từng nhìn thấy cách ăn nào mới lạ như vậy.

Chờ đến khi thịt đã bớt nóng, Ổn liền dùng tay cầm lấy một miếng thịt bỏ vào miệng, sau đó bắt đầu nhai.

Ân ~ thịt vừa vào miệng đã mềm như muốn tan ra, tuổi tác của hắn đã lớn, răng không còn tốt như trước, kỳ thật ăn thịt nướng còn phải lao lực một phen.

Hơn nữa ăn như vậy thậm chí còn có thể cảm nhận được hương vị cỏ cây xen lẫn với thịt thú Hô Hô, thật không tệ.

“Thế nào Ổn A Cống, ăn ngon không?” Tiểu Bắc không kiềm chế được lòng hiếu kỳ gặng hỏi.

“Ăn ngon, so với thịt nướng còn ngon hơn nhiều.”

Ồn gật đầu lia lịa khẳng định, sau đó liền lấy từng miếng từng miếng thịt cho vào miệng, lát sau vẫn chưa đã thèm bèn thúc giục Quân Tiểu Nam nhanh chóng nấu thêm một ít.

Rất nhanh, khu vực của mấy người bọn họ chỉ còn lại âm thanh nhai thịt từng ngụm từng ngụm mà thôi.

Không bao lâu sau, phần thịt chia cho nhà Quân Tiểu Nam đã chẳng còn lại gì.

Tiểu Nam Nam lấy phần thịt mà Ổn A Cống đang nướng dở cắt bỏ mặt ngoài, sau đó lại thái lát mỏng vừa ăn.

Những tộc nhân xung quanh rốt cuộc không nhịn được nữa liền tiến lên hỏi han.

“Các người chế biến thịt như vậy ăn có ngon không?”

“Đương nhiên rất ngon, cái này gọi là nồi đá, nấu ăn như thế này sẽ giữ được độ tươi mới của thịt! Thịt cũng không khô cứng như thịt nướng.”

Phong phi thường kiêu ngạo giải thích cho các tộc nhân hiểu, nhãi con nhà bà làm bà cảm thấy vô cùng hãnh diện.

“Hay là để ta giúp mọi người chế biến theo cách này nhé?”

Quân Tiểu Nam lên tiếng, cô dùng từ “giúp” để lôi kéo làm quen với mọi người.

“Được a được a! Nam giúp ta một chút đi!”

“Ta cũng muốn!”

“Còn có nhà chúng ta nữa!”

“Cảm ơn Nam tỷ!”

Bình Luận (0)
Comment