Nam vừa bước vào cô xá đã phát hiện ra âm thanh sột soạt khác thường vang lên rất rõ ràng.
Mà chim bồ câu lớn cũng thay đổi tính tình lười biếng khi ấp trứng như xưa, mở tròng mắt như hai viên bi đen to tròn nhìn chằm chằm vào quả trứng của mình.
Nam: Đây… chẳng lẽ đây là?
Cô nhanh chóng chạy qua, chờ đợi kết qua cùng đồng bọn.
Lúc này, trên đỉnh quả trứng của chim bồ câu lớn xuất hiện một vết nứt nhỏ.
Cẩn thận lắng nghe, còn có thể cảm nhận được âm thanh va chạm ‘lạch cạch’, hẳn là chim bồ câu nhỏ bên trong quả trứng đang cố gắng dùng mỏ mổ vỏ trứng.
Một người một chim đợi một lúc lâu vẫn không thấy chim bồ câu nhỏ phá vỏ chui ra, bồ câu lớn nôn nóng không ngừng kêu ‘cúc cu cúc cu’ đồng thời vỗ cánh phành phạch.
“Được rồi được rồi, bồ câu lớn ngoan nha, đừng vội, nhìn xem ngươi đập cánh khiến rơm bay khắp trời kia kìa!”
Gỡ rơm rạ đang dính đầy trên đầu mình, Nam lấy ra bánh quy nhỏ có nhân an ủi tiểu đồng bọn đang chờ dỡ hàng.
Một người một chim bình tĩnh lại, tiếp tục nhìn chằm chằm vào quả trứng bồ câu dường như sắp vỡ.
Đột nhiên “Lạch cạch.”
Một lớp vỏ trứng dày bằng nửa ngón tay rơi ra, từ bên trong lộ ra cái mỏ nhỏ dính dính của bồ câu nhỏ.
Chim bồ câu nhỏ bên trong dường như nghỉ ngơi một lúc, hít thở vài hơi rồi lại ra sức dùng miệng và đầu đập vào vỏ trứng.
Cuối cùng, đầu của chim bồ câu nhỏ đã xuất hiện.
“Cúc cu!” Nó phát ra tiếng hót đầu tiên trên đời.
“Oa! Bồ câu lớn mau nhìn xem, con ngươi nở rồi này! Chúc mừng chúc mừng!”
“Cúc cu cúc cu cu!”
Bồ câu lớn: A ha ha ha ha, cuối cùng nhóc con cũng chào đời! Khi trưởng thành chắc chắn sẽ là đứa con đầu tiên xinh đẹp của bổn đại gia!
Lúc Quân Tiểu Nam và bồ câu lớn còn đang vui vẻ với nhau, chú chim bồ câu non mới nở dựa vào sự liều lĩnh của nghé con không sợ hổ dùng sức đạp vở toàn bộ vỏ trứng.
Bồ câu nhỏ trắng muốt, cả người lộ đầy lông tơ còn hơi ướt át. Sau đó ngơ ngác nhìn hai sinh vật trước mặt, phát ra tiếng kêu cúc cu đầy hoang mang.
Bồ câu nhỏ nhìn chim bồ câu lớn: “Cu?”
Là mẹ con sao?
Bồ câu nhỏ lại nhìn về phía Quân Tiểu Nam: “Cúc?” Cũng là mẹ con sao?
Sao con lại có hai mẹ nhỉ?
Chim bồ câu trắng muốt nghi ngờ lắc lư đầu nhỏ, nhìn qua bên này lại nhìn sang bên kia không biết nên tìm bên nào đòi ăn.
Nam: Xong… Xong rồi…
Trong nháy mắt cô đã đoán ra nguyên nhân vì sao chim bồ câu lớn lại không đồng ý để thủ lĩnh bồ câu xám đến gần cô xá.
Bồ câu lớn và bồ câu xám đều là thủ lĩnh của tộc đàn. Hai con thú mạnh nhất kết hợp, sinh ra đứa bé đầu tiên chắc hẳn sẽ là con non khỏe nhất trong những đứa con tiếp theo.
Dựa theo quan hệ của bồ câu lớn và lão bồ câu, nhóc con bồ câu nhỏ trắng muốt này sẽ là bồ câu thuần chủng, đồng thời cũng là thủ lĩnh đời kế tiếp.
Thế nhưng thủ lĩnh bồ câu xám cũng muốn để tên nhóc bồ câu trắng này đảm đương chức vị thủ lĩnh đời kế tiếp của tộc đàn.
Rất nhiều loài chim lúc vừa sinh ra nhìn thấy sinh vật nào đầu tiên đều xem đối phương là mẹ mình, nên vô cùng tin tưởng vào đối phương.
Vì vậy, cả thủ lĩnh bồ câu xám và chim bồ câu lớn đều muốn trở thành chim bồ câu mà bồ câu non khỏe nhất nhìn thấy đầu tiên. Khi ấy bồ câu non sẽ thân cận hơn với đối phương, từ đó sẽ càng thân cận với quần thể của đối phương, đồng thời sẽ trở thành thủ lĩnh tộc đàn đời kế tiếp.
Vì những cặp đôi bồ câu khác không tồn tại vấn đề yêu cầu người thừa kế chức vị thủ lĩnh trong tộc đàn, nên bọn chúng có một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, không quan trọng ai là người ấp trứng hay ai là người đầu tiên nhìn thấy đàn con.
Dù sao trong nhà cũng không có mỏ phải thừa kế, nên làm cha làm mẹ đều như nhau.
Bồ câu lớn đáng thương, đau khổ canh phòng bạn trai nghiêm ngặt như thế nhưng cuối cùng hôm nay lại bị Nam phá hỏng.
Nó bi thương, ngửa đầu ra sau nằm thẳng người trong cô xá, hai cánh hoàn toàn dang rộng, đôi mắt vô hồn nhìn về phía mái nhà của cô xá.
“Bồ câu lớn à! Ta thật lòng xin lỗi ngươi nha! Ta thật sự không cố ý!”
“Mỏ quặng trong nhà ta sẽ để cho dã nhân khác thừa kế, sẽ không cướp lấy bồ câu nhỏ của ngươi.”
Quân Tiểu Nam không muốn cướp lấy thiên chức làm mẹ của tiểu đồng bọn, vội vàng xin lỗi bồ câu lớn. Nhưng ván đã đóng thuyền, bồ câu nhỏ cùng lúc nhìn về phía Quân Tiểu Nam và bồ câu lớn, không ai biết bồ câu nhỏ sẽ thân thiết hơn với ai.
Toàn thân bồ câu lớn tỏa ra oán giận, dù Nam có lay người thì nó không phản ứng lại.
Bồ câu lớn emoji: Phòng cháy phòng trộm phòng khuê mật, người xưa không bắt nạt bồ câu...
Đầu tháng 11, trong thôn tổ chức thêm một kỳ thi tuyển sinh lớp học cấp tốc. Quy mô của khoa thi ở thôn lần này xem như lớn nhất từ khi thành lập thôn đến nay.
Hai đợt cuối cùng lần lượt vào tháng 8 và tháng 9, tổng cộng có 2.748 dã nhân thuộc dòng cấp thấp của bộ lạc Phàn vừa gia nhập thôn.
Trong kỳ thi lần này, thành tích của tất cả bọn họ đều đạt tiêu chuẩn, hơn nữa còn được nhận vào lớp cấp tốc thuộc chương trình lớp một tiểu học.
Khác với những dã nhân vào tiểu học trước đây, hai nhóm dã nhân này không tiếp thu bài giảng của giáo viên một cách thống nhất học tập kiến thức từ lớp học xoá mù chữ. Mà sẽ theo hình thức học tập lấy cũ dạy mới - tức là mỗi học sinh lớp trên sẽ kèm cập một đến hai học sinh mới.
Sau kỳ thi, những học sinh mới vượt qua lớp học xoá mù chữ và những học sinh cũ hỗ trợ giảng bài đều có thể nhận được tiền thưởng hỗ trợ lẫn nhau do Ủy Ban Thôn cấp.
Những học sinh lớp trên hỗ trợ giảng dạy các lớp xóa mù chữ này không chỉ bao gồm những dã nhân thuộc dòng cấp thấp đến từ bộ lạc Phàn, chẳng hạn như Thượng Vu và Mai Hương, mà còn có các thành viên của tám bộ lạc có quan hệ thông gia ở khu vực phía tây.
Do số lượng người quá đông, đợt này tổng cộng 2.748 thôn dân mới, sau gần 2 tháng nhận được sự giúp đỡ của nhóm thôn dân cũ, đã thống nhất vào đầu tháng 11 mới tiến hành kỳ thi lên lớp 1 tiểu học.
Nhóm thôn dân cũ còn lại đều có mặt ở hầu hết các lớp, từ lớp 1 tiểu học đến lớp 2 THCS.
Trong quá trình giúp đỡ nhóm thôn dân mới học tập, bản thân bọn họ cũng đã tiến hành ôn tập lại toàn bộ. Đồng thời, thông qua hoạt động học tập và hỗ trợ lẫn nhau này, nhiều thôn dân mới và thôn dân cũ đã quen biết nhau, hơn nữa còn trở thành bạn tốt của nhau.
Khi thôn làng vừa được thành lập, tám bộ lạc thông gia ở khu vực phía tây là lực lượng chính. Khi ngày càng có nhiều dã nhân đến từ các bộ tộc thuộc dòng cấp thấp của bộ tộc Phàn gia nhập, tám bộ lạc thuộc khu vực phía Tây vốn là những dân cư đầu tiên ngược lại đã trở thành nhóm thiểu số.
Tuy nhiên trên thực tế, tám bộ lạc ở khu vực phía tây là những người đầu tiên học tập kiến thức tiên tiến và tiếp thu tư tưởng bình đẳng, và cũng là nhóm dân cư đảm nhận những vị trí cán bộ thôn.
Các bộ tộc thuộc dòng cấp thấp của bộ tộc Phàn gia nhập muộn hơn, mặc dù hầu hết bọn họ từ khi sinh ra đã được thuần hóa bởi dòng cấp cao, được xem là “hạ đẳng”, nhưng dân số của bọn họ rất đông và có tiềm lực phát triển lớn.
Nếu hai nhóm người không thể hòa hợp với nhau sẽ trở thành trở ngại to lớn cho sự phát triển của thôn trong tương lai.
Tuy nhiên, thông qua hoạt động hỗ trợ nhau học tập, Nam gần như đã phá vỡ cục diện bế tắc ngay từ khi có dấu hiệu bắt đầu.