“Tôi muốn thông báo thêm một chuyện, hiện tại khi mọi người bắt đầu chương trình học chắc chắn sẽ không có cách nào làm việc để kiếm tiền.”
“Vì thế, vào những ngày đi học, bộ lạc sẽ cung cấp cho mọi người cơm ăn một ngày ba bữa và quần áo.”
“Tuy nhiên, nếu ai lười biếng không chăm chỉ học tập thì xem như bản thân người đó tự đánh mất cơ hội đến trường, đồng thời bộ lạc cũng sẽ không tiếp tục cung cấp cơm ăn áo mặc miễn phí cho người đó.”
Ngày thường, dáng vẻ Quân Tiểu Nam lúc nào bình dị dễ gần, quả thật rất dễ nói chuyện.
Nhưng hiện tại, cô lại đột nhiên trở nên lạnh lùng, giọng điệu nghiêm túc, vẻ mặt nghiêm nghị.
Lúc này, tất cả mọi người trong bộ lạc Châm mới ý thức được một điều, người trước mắt bọn họ là Thánh Nữ, cô đã sớm không còn là tên nhị thế tổ ngốc nghếch trước đây nữa.
Hơn nữa, nếu bọn họ không chăm chỉ học tập thì bộ lạc sẽ không tiếp tục cung cấp thức ăn và quần áo miễn phí, điều này đồng nghĩa với việc sau này bọn họ sẽ phải tự mình đi săn! Không những vậy còn phải mặc những tấm da thú dơ bẩn như trước kia! Trên người bọn họ sẽ đều là rận!
Trải qua cuộc sống tốt đẹp như hiện tại, không chỉ có giày dép mà còn được ăn những món ngon đảm bảo vệ sinh, ai lại muốn quay lại khoảng thời gian trước kia.
Ngay lập tức mọi người đều quyết tâm sẽ nỗ lực học hành chăm chỉ.
“Thánh nữ cứ yên tâm! Ta nhất định sẽ cố gắng học tập!”
“Ta cũng vậy! Nhất định sẽ không lén lút lười biếng!”
Quân Tiểu Nam gật gật đầu, cô đã chung sống với mọi người nhiều ngày nay nên đương nhiên biết những người ở bộ lạc Châm đều tương đối đơn thuần thiện lương, cô không muốn dùng bộ mặt lạnh để đối đãi với tộc nhân của mình.
Nhưng trong dự đoán của cô, chẳng bao lâu nữa sẽ có rất nhiều dã nhân đến từ các bộ lạc khác.
Cô không biết rõ tình hình của các bộ lạc khác.
Không có quy củ thì không thể khống chế.
Mà quy củ thì tốt nhất nên lập ra ngay từ ban đầu.
Trước khi bắt đầu buổi học ngày hôm nay cô đã nhận được sự ủng hộ của thủ lĩnh tiền nhiệm - Ổn và thủ lĩnh đương nhiệm - a phụ Vạn. Đó là lý do vì sao vừa nãy cô lại tự tin như vậy.
“Được rồi, không cần dông dài nữa, bây giờ mọi người dựa theo vóc dáng lớn nhỏ xếp thành một hàng qua đây nhận trang phục huấn luyện, giày thể thao và cung tiễn.”
Mọi người lần lượt đi đến nhận quần áo và cung tiễn có kích cỡ phù hợp với bản thân.
Sau khi Quân Tiểu Nam hướng dẫn cho bọn họ một vài động tác cơ bản, cô liền nhắm vào một gốc đá nhô cao trên vách sơn động, kéo dây cung bắn ra một mũi tên.
Mũi tên bằng kim loại ngay lập tức cắm thẳng vào vách đá.
“Oa! Lợi hại quá!”
“Cô ấy nhắm thật chuẩn!”
Xung quanh không ngừng vang lên những lời khen ngợi.