“Chế tác dây thừng? Là bện cỏ sao? Nam, chẳng lẽ con đã quên mỗi người chúng ta đều biết bện cỏ à?”
Phong cảm thấy hôm nay cô con gái của bà có chút mơ mơ màng màng, haizz, đều tại bà trước đây không chịu để Tiểu Nam Nam làm bất cứ việc gì nên khi lên làm Thánh Nữ mới nghĩ ra trò cười này.
“Không phải loại chúng ta thường dùng đâu a mẫu… nó trông như thế này!”
Quân Tiểu Nam từ siêu thị trong trung tâm thương mại tùy tiện lấy ra một cuộn dây nylon thô dày để làm mẫu cho các tộc nhân.
“Mọi người nhìn xem, đây là dây thừng bát cổ, tức là quấn tám sợi dây thừng nhỏ mỏng hơn lại với nhau theo một trật tự nhất định, tạo thành một sợi dây thừng thô và dày hơn.”
Phương pháp chế tác dây cỏ hiện nay của các tộc nhân trong bộ lạc Châm vẫn còn vô cùng thô sơ và đơn giản. Họ chỉ dùng vài cọng cỏ khô tùy tiện chà xát vào nhau tạo thành dây cỏ, vừa không đủ chắc chắn mà chỉ cần đong đưa vài cái liền dễ dàng bung ra.
“Mọi người thử suy nghĩ một chút, nếu dùng để bó đồ vật thì loại dây cỏ mà chúng ta đang sử dụng so với loại dây thừng bát cổ này, loại nào có thể dùng được lâu hơn?”
“Giả sử chúng ta không chỉ dùng nó để buộc chặt da lông mà còn dùng nó để bao vây khốn thú Hô Hô, vậy thì loại dây thừng nào sẽ hữu dụng hơn?”
Vừa nhắc đến thú Hô Hô, tất cả tộc nhân của bộ lạc Châm lập tức xôn xao.
Thú Hô Hô không chỉ thân hình cao lớn mà còn mạnh mẽ hữu lực, nếu chỉ dùng loại dây cỏ trước kia thì khẳng định không thể bắt được!
Mọi người suy nghĩ nghĩ lại, ai nha, thịt thú Hô Hô ăn thật ngon a!
“Được rồi, bây giờ ai muốn tham gia công việc chế tác dây thừng này thì hãy giơ tay lên nào.”
Giọng nói của Tiểu Nam Nam vang lên kéo mọi người quay về với hiện thực.
“Ta!”
“Ta muốn báo danh!”
“Ta cũng muốn!”
Má ơi, vừa nhắc tới việc có thể bắt được thú Hô Hô, tất cả tộc nhân đều trở nên tích cực hơn hẳn.
Lúc này, trong đầu mọi người đều là hình ảnh dùng sợi dây thừng mới dệt lập tức bắt được thú Hô Hô. Ha ha ha… thật là tuyệt vời!
Sau đó, các tộc nhân tập trung lại, ngồi xung quanh tảng đá lớn ở giữa hang động.
Vì để mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng, Quân Tiểu Nam trực tiếp đứng lên trên tảng đá, giơ cao hai tay tiến hành làm mẫu.
Lần này, vì dễ bề học tập, cô sẽ dạy mọi người cách bện dây thừng bát cổ đơn giản nhất.
Nguyên nhân là vì phương pháp này dùng bền hơn dây thừng tam cổ lại tiết kiệm thời gian hơn so với dây thừng thập nhị cổ, tương đối có lợi và thực tế hơn.
Chờ sau khi mọi người quen thuộc với cách làm này, cô sẽ từ từ dạy bọn họ những phương pháp khác.
Hơn nữa, Quân Tiểu Nam cố ý không đưa chế tác dây thừng trở thành một môn học cố định mà muốn biến nó thành phương thức kiếm tiền. Bởi vì sau nhiều lần suy xét, cô cảm thấy bện dây thừng kỳ thật là một việc làm khảo nghiệm tính kiên nhẫn.
Ví dụ, những công việc như đánh bắt cá và săn bắn đòi hỏi sức mạnh và tốc độ. Thế nhưng bện dây thừng thì hoàn toàn ngược lại, việc làm này cần phải tĩnh tâm, các động tác cần lặp đi lặp lại nhiều lần, do đó không phải tất cả các tộc nhân đều thích hợp làm việc này.
Sau khi làm mẫu đơn giản, Quân Tiểu Nam liền dành chút thời gian để mọi người thao tác thử.
Quả nhiên, phụ nữ và người già thích hợp hơn với công việc này.
Tuy rằng, bọn họ bện còn có chút rời rạc và lỏng lẻo, thậm chí còn xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng ít ra cũng có chút hình dáng giống với bản mẫu.
“Không tồi, chính là như vậy, a mỗ thật lợi hại!”
Lão dã nhân được Tiểu Nam Nam khen liền kiêu ngạo ưỡn ngực, người lớn tuổi như bà cũng có chỗ hữu dụng a!
Ngược lại những nam thanh niên đều gặp chút khó khăn.