Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 21

Chương 21

Trong hòm lẳng lặng nằm một viên xích đan đỏ thẫm, quanh thân phiếm đan hà màu vàng như mặt trời lặn, phía trước ngay chính giữa có đan văn thật nhỏ hình rễ cây, đúng vậy, chính là viên cậu đặc biệt thích ở ở hội chợ kia!

Mặc Vân Hi cầm đan hạp, kích động nhìn Lăng Phong, “Nó như thế nào lại ở trong tay ngài? Tôi nhớ rõ là người khác mua mà?”

Lăng Phong nhướng nhướng mày, không sao cả nói, “Chỉ cần ra giá, tự nhiên có thể mua được.”

“Ngạch, xác xuất thành công cao như vậy, người nọ bỏ được?” Mặc Vân Hi có điểm ngoài ý muốn, không phải nói dị năng võ giả không thiếu tiền sao, hơn nữa lúc ấy Lâm Tường còn nói, một viên đan tốt, giống loại xích đan xác xuất thành công vượt qua 90% này, cứ tăng thêm 1%, giá cả không chỉ tăng lên gấp đôi.

“Tề Vũ ra giá cao hơn thị trường không ít, hơn nữa cũng đem khỏa 95% kia cho ông ta.” Lăng Phong cúi đầu thao tác máy thông tín, “Ta nghĩ người kia cảm thấy chính mình chiếm được tiện nghi lớn mới đúng.”

“…” Mặc Vân Hi bĩu môi, nghĩ thầm, tiện nghi lớn cái gì, cậu xem ông ta là tám phần cực xui xẻo mới đúng. Nhìn qua 95% cùng 96% chỉ kém 1%, chính là thuốc này dược tính lại khác nhau một trời một vực. Nếu như nói viên này ôn hòa nhiều bổ ích, viên kia liền xem như mãnh dược, nếu ông ta là tự mình dùng, cho dù miễn cưỡng tiến giai, đối với thân thể tổn thương cũng rất lớn.

Bất quá Mặc Vân Hi cũng không có nói thêm gì, cậu hiện tại một lòng một dạ đều nghĩ quan sát viên xích đan này thật kĩ. Cậu cẩn thận đem xích đan đặt ở trong lòng bàn tay, nhắm mắt lại, dựa theo năng lượng ôn hòa lưu động, một bộ tư liệu sinh động được vẽ ra trong biển ý thức của Mặc Vân Hi, bảy vị thuốc dần hình thành những đường cong bất đồng mà rõ ràng về các mặt hương vị nhan sắc năng lượng, đan vào lẫn nhau, hỗ trợ lẫn nhau, hồn nhiên hòa hợp nhất thể.

Mặc Vân Hi chưa từng học qua chế đan. Thời điểm trước kia ở Cát Nhân đường cũng không có phát hiện đan dược có năng lượng lưu động như vậy, nhưng cậu mơ hồ cảm thấy được, viên này cùng viên xích đan lần trước Lâm Tường cho cậu xem nếu dựa vào năng lượng lưu động trên tập tư liệu tranh ảnh thì có thể thấy được, mỗi chủng dược liệu dung hợp đều có quy luật nhất định, mà từng luyện đan sư đều dùng phương pháp duy nhất chỉ mình có để kết hợp dược liệu lại với nhau. Cậu không biết ý nghĩa của việc này có thể coi là nhìn trộm thủ pháp chế đan của nhóm luyện đan sư, bởi vì cậu hiện tại đối với công nghệ luyện chế đan dốt đặc cán mai, nhưng điều này cũng đã đủ làm cho cậu hưng phấn.

Mà để cho Mặc Vân Hi kích động chính là, bảy vị thuốc này tuy không nhiều lắm, nhưng trong đó cậu nhận thức một loại — cổ linh chi, chính là loại mà ngày đó ở thế giới giả tưởng cậu được học qua. Đúng vậy, cậu rõ ràng ở biển ý thức thấy được cổ linh chi, chính là một cỗ năng lượng màu đỏ vàng lưu động, hơn nữa vẫn luôn quấn quanh cùng những thứ năng lượng khác, nhưng không lâu, giống như là hương vị quen thuộc này kích thích trí nhớ Mặc Vân Hi, cậu nhìn thấy bên cạnh năng lượng màu đỏ vàng thật nhỏ lưu động xuất hiện một gốc cổ linh chi thu nhỏ, cậu liếc mắt một cái liền nhận ra.

Lăng Phong lẳng lặng nhìn Mặc Vân Hi ngồi ở trên giường, trong tay nâng đỡ viên xích đan, nhắm mắt lại, trong chốc lát nhíu mày, trong chốc lát say mê, trong chốc lát lại hưng phấn, biểu tình phong phú cực kỳ, tuy rằng anh không hiểu cậu đang làm cái gì, nhưng Lăng Phong biết cậu thực thích viên xích đan này, nếu không phải thời gian tiến giai yêu cầu chặt chẽ, nhu cầu sử dụng cấp bách, anh thậm chí còn nghĩ đưa cho Mặc Vân Hi đùa nghịch cũng không sao.

Mười mấy phút đồng hồ sau, Mặc Vân Hi mở mắt, hưng phấn mà cùng Lăng Phong nói, “Tôi dám cam đoan viên xích đan này nhất định có thể giúp ngài tiến giai, hơn nữa còn đặc biệt thuận lợi!”

“Phải không?” Không biết có phải Lăng Phong lỗi giác hay không, mà anh tổng cảm thấy sau khi mở mắt ra, Mặc Vân Hi ánh mắt càng thanh minh, người tựa hồ cũng có linh khí?

“Ân, tuy rằng tôi không hiểu đan dược lắm, nhưng tôi chắc chắn đó!” Mặc Vân Hi nói, “Phải biết rằng văn hóa ẩm thực trên cổ địa cầu bác đại tinh thâm, cũng có rất nhiều dược liệu dùng để chế tác dược thiện, cho nên cảm giác của tôi đối với dược tính rất chuẩn!”

Lăng Phong từ chối cho ý kiến gật đầu, “Về sau làm thử xem.”

“Ân! Tôi nói cho ngài biết nha, tôi làm dược thiện rất ngon, ông nội của tôi…” Mặc Vân Hi ngừng một chút, “Nga, tôi là nói có một lão gia gia nha, cùng tôi quan hệ đặc biệt tốt, trước kia tôi làm cho ông ấy ăn, đối thân thể khá bổ dưỡng, tôi nói với ngài nha…”

Lăng Phong nhìn cậu bộ dáng vui sướng hoa chân múa tay, khóe miệng không tự giác nhếch lên, ánh mắt cũng trở nên nhu hòa hơn nhiều, này có thể tính là một nụ cười tiêu chuẩn, làm cho Mặc Vân Hi nguyên bản còn đang nói đến vui vẻ lập tức cấm thanh, ngốc ngốc ngơ ngác sửng sờ bất động.

Nam nhân này cười rộ lên thật đúng là xinh đẹp…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Buổi tối, Mặc Vân Hi tắm rửa xong, ôm chăn ngồi ở trên giường chờ Lăng Phong đến đá mình ~ khụ, phương pháp này có vẻ rất hữu hiệu.

Không ngoài sở liệu, đúng 10 giờ, cửa phòng bị Lăng Phong đẩy ra. Về việc Lăng Phong vào phòng Mặc Vân Hi mà không gõ cửa, Mặc Vân Hi cũng không dám hỏi cái này có phải là thói quen ở liên bang hay không?

Nhìn Mặc Vân Hi trận địa sẵn sàng đón quân địch, Lăng Phong đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười. Anh từ nhẫn không gian lấy ra một cái màn hình màu đen, cố định trên tường đối diện giường Mặc Vân Hi, bá ~ một cái, một bức ảnh chụp thật lớn hiện lên trên tường.

Mặc Vân Hi ngốc lăng nhìn Lăng Phong đem ảnh chụp cực lớn của mình điều chỉnh tỷ lệ 1: 1 so với người thật, “BOSS, ngài đây là?”

“Ngày mai ta bắt đầu bế quan.”

“Nga, ngài sợ tiến giai thất bại, đây là muốn để tôi giúp ngài cầu phúc?” Mặc Vân Hi một bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ, từ trên giường đứng dậy, hai tay tạo thành chữ thập, thành kính hướng về phía ảnh chụp cực lớn cúi lạy, “BOSS, ngài yên tâm, tôi mỗi ngày sẽ đúng hạn cầu chúc, nhất định có thể thành công!”

Lăng Phong nhếch môi, thái dương không tự giác rạo rực, Mặc Vân Hi nháy mắt hạnh, một bộ dáng khích lệ nhìn anh…

10 giây sau Lăng Phong buông tha, “Ta sợ ở thời điểm không ai đá cậu, cậu lại mơ thấy ác mộng, Tề Vũ nói có thể dùng cách này thử xem.”

“Nga! Nguyên lai là trừ tà!” Mặc Vân Hi gật gật đầu, “Nhà của chúng tôi ~~ nga không, tôi là nói tôi thời điểm ở nhà, nghe cha nói, cổ địa cầu đều là dùng môn thần đến trừ tà, vẫn là hiện tại thích hợp nhất, dùng ảnh chụp chính mình là có thể, ha ha ~” Mặc Vân Hi nghĩ, này khẳng định cũng là thường thức liên bang! Cậu phải nhớ kĩ!

Lăng Phong đã muốn lười cùng cậu giải thích, “Ngủ đi, nếu không được, ta lại đến đá cậu.” Nói xong liền rời đi.

Mặc Vân Hi nằm ở trên giường lăn qua lộn lại, tổng cảm thấy “Lăng Phong” trên tường luôn luôn trừng mắt với cậu, nói thực sự là có điểm hoảng, bất quá đêm nay, cậu trừ bỏ ngủ không sâu, thật ra cũng không mơ thấy ác mộng.

Buổi sáng, thời điểm Lăng Phong cùng Mặc Vân Hi ăn điểm tâm, Tề Vũ đến đón anh.

“Phong, phòng đã chuẩn bị tốt, tôi mang cậu qua, thiết bị đều là tốt nhất Seterr thành.” Nói xong hướng Mặc Vân Hi phất phất tay, “Buổi sáng tốt lành Vân Hi.”

“Chào Tề trợ lý.” Mặc Vân Hi cũng không phải rất thích anh ta, thoạt nhìn giống hồ ly cực kì, cậu là một người lười động não, cho nên không quá thích cùng người khôn khéo giao tiếp.

Lăng Phong chờ Tề Vũ để lại địa chỉ thư điện tử cho Mặc Vân Hi, nói nếu mấy ngày nay có việc gì thì có thể liên hệ với Tề Vũ, liền xuất môn.

“BOSS~~ “

“Ân?” Lăng Phong quay đầu lại nhìn Mặc Vân Hi.

“Cố lên! Ngài nhất định sẽ thành công ! Còn có ~~ cẩn thận một chút!” Mặc Vân Hi lộ ra một khuôn mặt tươi cười bơm hơi cho Lăng Phong, cậu thật sự có điểm luyến tiếc BOSS mới ở chung với nhau hai ngày này.

“Ân.” Lăng Phong từ trong không gian lấy ra một đồ vật đưa cho Mặc Vân Hi, “Xuất môn mang theo, chính mình cẩn thận.” Liền rời đi.

Mặc Vân Hi nhìn đồ vật trong tay, là một cái vòng cổ màu bạc, đính một khối đá thủy tinh màu đen, cậu không biết Lăng Phong vì cái gì muốn đưa cậu đồ vật này, bất quá vẫn là đeo trên cổ. Ngón tay xoa tinh thạch màu đen, một cỗ xúc cảm lạnh lẽo truyền đến, tức thì, Mặc Vân Hi trong đầu như là xuất hiện hình ảnh một căn phòng, đại khái khoảng 30 m2, cao thấp trái phải tất cả đều là ô vuông trong suốt, đem phòng quây lại chắc chắn.

Mặc Vân Hi dụi dụi mắt, chẳng lẽ đây là không gian trong truyền thuyết? Cậu không xác định tùy tay nắm lấy dĩa ăn trên bàn cơm, hướng tinh thạch trước ngực phóng một cái, dĩa ăn liền biến mất, đặt tay ở trên tinh thạch, trong đầu thấy dĩa ăn đã bị bỏ vào trong một ô vuông, “Ta kháo, quá thần kỳ!”

Mặc Vân Hi hưng phấn mà cầm vòng cổ tinh thạch màu đen nghiên cứu nửa ngày, đây là tùy thân không gian đầu tiên cậu có được, cũng là quà tặng đầu tiên cậu nhận được từ khi đi vào thế giới này, trong lòng ngọt ngào không thể diễn tả.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ở quảng trường số 11, bên trong câu lạc bộ dị năng Hán Khoa, là căn cứ huấn luyện dị năng giả cao cấp nhất Seterr thành, lúc này một thanh niên tóc đen mắt đen anh tuấn, an vị ở phòng VIP cao cấp nhất dưới tầng ngầm trong câu lạc bộ Hán Khoa.

Tuy rằng nói là phòng VIP cao cấp nhất, nhưng trừ bỏ bốn phía trang hoàng xa hoa, nơi này càng giống như là một nhà tù đặc thù. Thanh niên an vị trên tọa ỷ trong khoang thuyền duy nhất trong phòng, cảnh bộ cùng tứ chi bị chặt chẽ cố định bên trong, trên thân xích lõa, truy nã cảm ứng thiếp, bộ dáng nhìn qua có một mỹ cảm cấm dục. Nhịp tim đập vững vàng hữu lực cùng với các hạng mục số liệu giám sát thân thể đều hiển thị rõ ràng trên hệ thống điều khiển dữ liệu thật lớn trong phòng.

“Phong, chuẩn bị tốt chưa?” Tề Vũ giúp Lăng Phong kiểm tra thiết bị một lần cuối cùng, bảo đảm vận chuyển bình thường.

“Ân.” Thanh niên gật gật đầu.

Tề Vũ lấy ra viên xích đan màu đỏ thẩm có đan văn hình rễ cây thật nhỏ, uy Lăng Phong ăn, lấy ra một cái mũ giáp toàn phong bế thức, phải giúp anh đội vào.

“Coi chừng cậu ta.” Thanh niên nhẹ giọng nói, sau đó liền nhắm hai mắt lại.

Tề Vũ giúp anh đội mũ giáp, nhẹ nhàng cười, không cần hỏi, anh cũng biết Phong nói chính là cậu bé kia, xem ra cậu ta làm Phong có chút thay đổi, bất quá, đây là chuyện tốt phải không? Chính là… Mâu quang tối sầm lại, khởi động khoang thuyền dinh dưỡng, liền ra khỏi phòng.

Mũ giáp bắt đầu kích phát tinh thần lực, ý thức Lăng Phong liền lâm vào một mảnh bóng tối, mà loại hắc ám này sẽ tồn tại liên tục đến khi anh thành công tiến giai mới thôi. Ở trong không gian tối đen yên tĩnh, thời gian bị phóng đại vô hạn, đây là một quá trình cực kỳ gian nan. Đương nhiên, nếu trong thời gian10 ngày mà anh còn không thành công tiến giai, hoặc là trên chỉ tiêu đường thân thể xuất hiện dị thường, sẽ có nhân viên công tác đến tiến hành thao tác làm gián đoạn quá trình tiến giai cùng cứu trợ chữa bệnh cho anh.

Cảm giác đau đớn như kim đâm bắt đầu lan tràn toàn thân, anh biết tiến giai đã bắt đầu rồi. Quá trình này anh đã trải qua bốn lần, mà mỗi lần thăng một bậc đều phải chịu đựng thống khổ hơn những lần trước rất nhiều.

Dị năng giả tiến giai, là một quá trình vô luận là cường độ thân thể hay cấp bậc tinh thần lực thì đều sinh ra biến chất. Thân thể được cải tạo cùng tinh thần lực thăng cấp, quá trình vô cùng thống khổ, cần thông qua máy móc, đan dược, xạ tuyến từ từ kích phát tiềm năng bản than. Nếu dị năng giả thừa nhận thống khổ, thăng cấp thành công, thực lực nói là thoát thai hoán cốt cũng không đủ để diễn tả.

Tinh thần bị kích thích, thanh niên trên người che kín mồ hôi tinh mịn, cơ thể cân xứng nhẹ nhàng rung động, anh đang cực lực nhẫn nại, từ sâu bên trong cốt tủy truyền đến đau đớn lợi hại. Thân thể cực độ thống khổ, cùng tinh thần lực cạn kiệt, thường thường dễ dàng làm cho dị năng giả ý thức tan rã, hôn mê sâu, vài lần trước đây mỗi lần đến thời điểm này, Lăng Phong luôn nghiến chặt khớp hàm, trong ý thức thầm nghĩ hai chữ, mạnh mẽ! Ý nghĩa sinh mệnh của anh chính là không ngừng trở nên mạnh hơn, trở nên siêu việt!

Lại một đợt sóng tinh thần mãnh liệt kích thích đánh úp lại, ông một cái, Lăng Phong cảm giác được chướng ngại thứ nhất trong biển ý thức đã bị phá tan, dược lực của xích đan bắt đầu phát huy tác dụng, một cỗ năng lượng nhu hòa chạy khắp toàn thân, đau đớn dần dần giảm bớt, chữa trị tổn thương, trong ý thức hắc ám tựa hồ cũng bắt đầu xuất hiện một chút ánh sang nhu hòa …

Thiếu niên tươi cười nhu hòa, một đôi mắt cong cong, “BOSS, cố lên! Tôi chờ ngài trở lại ~ “

“BOSS, ngài nhất định sẽ thành công ~ “

“BOSS, tôi mỗi ngày đều sẽ cầu nguyện cho ngài ~ “

Đôi môi tái nhợt của thanh niên hơi hơi nhếch lên, lần này, tựa hồ có điểm không giống nhau rồi…

__________________

Tác giả có lời muốn nói: Mina tang, đêm thất tịch khoái hoạt ~~

Hữu tình nhân đều thành thân thuộc ~~

Không tình nhân hoa đào nhiều đóa ~~

Nếu ngươi nguyện ý, cũng có thể đem đêm ôm trở về gia ~~

Hội bán manh, năng làm nũng,

Ăn được thiếu, dịch đẩy ngã,

Bao dưỡng một con đi ~~ miêu ~~~

Lee: muốn xóa mấy lời nói nhảm của tác giả quá đi~~~

Bình Luận (0)
Comment