Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 40

Chương 40

Mặc gia phủ đại tá, sau khi đại tá Mặc Hạo Nhiên chết, làm trưởng tử Mặc Vân Thiên liền thuận lý thành chương trở thành nam chủ nhân nơi này.

Giờ phút này Mặc Vân Thiên đang ở thư phòng tiếp khách, làm người ta ngoài ý muốn chính là, người tới chỉ là một học viên năm nhất khoa dược học chuyên nghiệp học viện Saint Ovendo, hơn nữa nhìn trên băng tay, là ban D kém cỏi nhất.

Ánh mắt màu băng lam đảo qua một phần báo cáo trong tay, “Chỉ có thế này?”

“Ngạch, đúng vậy, Vân Thiên học trưởng.” Học viên có chút co quắp, bất quá có thể  vì vị học trưởng thiên tài này làm việc, cậu cảm thấy chính mình thực may mắn, về sau cậu còn phải trông cậy vào vị học trưởng này có thể giúp mình tìm một chức vị trong cục nghiên cứu khoa học ở quân bộ .

“Ân, đã biết, cậu làm việc cho tốt, tôi sẽ không bạc đãi cậu.” Mặc Vân Thiên vò tư liệu thành một cục, “Cậu đi về trước đi, về sau không cần tới mỗi ngày, có cái gì không bình thường thì trực tiếp gửi thư cho tôi.”

Nghe được Mặc Vân Thiên hứa hẹn, học viên nọ mừng rỡ như điên, “Cám ơn Vân Thiên học trưởng! Cám ơn!”

“Vân Thiên học trưởng quan tâm Mặc Vân Hi này như vậy, chẳng lẽ cậu ta là thân thích của học trưởng? Tên rất giống ha ha!” Đệ tử cố ý tìm cách lôi kéo làm quen với Mặc Vân Thiên, cậu cảm thấy mình hẳn là đã trở thành thủ hạ của Mặc Vân Thiên rồi.

Trong ánh mắt màu băng lam hiện lên một tia lệ khí không dễ phát hiện, bị sợi tóc màu bạc che khuất, Mặc Vân Thiên nhàn nhã đốt một điếu thuốc, lại tiện tay đem chỉ đoàn thiêu hủy, phun ra cái vòng khói, “Làm việc cho tốt đi, cái gì không nên hỏi thì đừng hỏi.”

Khẩu khí lạnh như băng làm cho học viên kia cả người chấn động, cậu phát hiện người thanh niên này cậu không thể dễ dàng tới gần như vậy, “Vâng, Vân Thiên học trưởng! Em đã biết, chuyện này em tuyệt đối sẽ không nói một chữ với bất luận kẻ nào!”

“Ân, cậu đi về trước đi.” Đối với loại người như thế này, Mặc Vân Thiên cho tới bây giờ đều lười nhìn đến lần thứ hai, ánh mắt màu băng lam nhìn phía ảnh chụp chung của cha cùng Mặc Vân Hi trên bàn học, Mặc Vân Hi nho nhỏ tinh xảo tựa như một con búp bê bằng gốm sứ, nhu thuận được cha ôm, cũng chỉ có trong bức ảnh này, cha luôn nghiêm túc mới có thể cười tự nhiên đến như vậy, hòa ái, cậu ta, nhất định là đứa nhỏ ngài thương yêu nhất …

Thiêu hủy bản ghi chép báo cáo về Mặc Vân Hi khi ở trên lớp, nhất cử nhất động, tất cả những việc lớn nhỏ, đương nhiên cũng bao gồm cả thành tích đứng đầu lớp trong cuộc kiểm tra lần này của cậu ta. Ngón tay thon dài xoa đôi mắt hạnh xinh đẹp của đứa nhỏ trên ảnh chụp, đúng là hắn nên gặp lại người kia.

Sáng sớm ngày thứ bảy, Mặc Vân Hi liền thúc giục Lăng Phong, trước đưa cậu đến thị trường bán sỉ dược liệu, ngày hôm qua ở trên thế giới giả tưởng đặt hàng mấy thứ dược liệu. Mặc Vân Hi nghĩ, nếu phải luyện tập chiết xuất dược liệu thì không thể lãng phí, còn không bằng dựa theo một vài phương pháp điều chế thuốc căn bản nhất để làm chiết xuất, dự trữ thỏa đáng, như vậy về sau không chừng còn có thể dùng để phối chế thành dược.

Mặc Vân Hi từ trong thế giới giả tưởng tìm được phương pháp phối chế dinh dưỡng đan căn bản phổ biến nhất, tuy rằng không phải cái loại “ hàng cao cấp“ Lăng Phong thường ăn, nhưng đây đã là phương thuốc đơn giản nhất cậu có thể tìm thấy. Cậu nghĩ phương thuốc loại Lăng Phong ăn hẳn là cũng là lấy từ đây rồi cải tiến, chờ dinh dưỡng đan làm ra, cho dù không có tác dụng cũng có thể dùng để  dự trữ cho những trường hợp khẩn cấp.

9 giờ, phi xa màu đen chuẩn xác dừng trước cửa cao ốc Opryland một hệ thống cửa hàng buôn bán dược liệu ở thành phố Ao Luosai Messi Zell, Mặc Vân Hi liếc mắt một cái liền thấy Harvey chờ ở trong đại sảnh, cậu cùng Lăng Phong thương lương, luyện tập xong sẽ ngồi xe bus trở về, nhìn Lăng Phong rời đi, lúc này mới vào cổng chính của hàng.

“Hắc ~ Vân Hi, các cậu quan hệ thật đúng là tốt, cuối tuần Lăng Phong cũng chịu đưa cậu đến đây!” Harvey kỳ thật sớm nhìn thấy chiếc xe thể thao màu đen phong cách của Lăng Phong, chính là cậu ta vẫn tương đối sợ Lăng Phong, cho nên giả bộ không phát hiện.

“Không có gì, hiện tại tớ ở nhờ ở anh ta, đúng rồi, phòng thí nghiệm thế nào.” Mặc Vân Hi hưng phấn đưa danh sách trên tay cho Harvey, “ Sáng nay tớ tìm được rất nhiều dược liệu tốt đó!”

“Hắc, cậu thật giỏi, tớ đã quên việc chuẩn bị dược liệu, bất quá không sao, nơi này chính là tiệm dược, cùng lắm thì tìm chủ quản mua là được, nói không chừng so với bên ngoài còn được lợi không ít đâu.” Vừa nói Harvey vừa dẫn Mặc Vân Hi vào thang máy, “Phòng thí nghiệm tớ đã liên hệ tốt lắm, tìm được một phòng hôm nay không có ai dùng, ta có thể sử dụng đến 3 giờ trưa.”

“Thật tốt quá, cậu thật tốt, này ~ cái này cho cậu!” Mặc Vân Hi từ trong không gian lấy ra một bao thịt khô xốp giòn thơm ngon lớn đưa cho Harvey, “Ăn hết đi rồi tớ lại làm thêm cho cậu, bạn chí cốt!” Mặc Vân Hi quyết định cậu phải dỗ tốt vị Thái tử gia của cửa hàng dược này, về sau luyện tập và vân vân có cậu ta thì thuận tiện hơn nhiều.

Harvey tiếp nhận thịt khô, ngửi ngửi, nháy mắt nước miếng liền chảy xuống, khẩn cấp mở túi lấy ra ăn, “Ngô, ăn quá ngon, tớ thật chưa có nếm qua thịt khô ăn ngon như vậy, bạn chí cốt a!”

Hai người hi hi ha ha đi vào một phòng thí nghiệm ở tầng 17, Harvey quét thẻ, Mặc Vân Hi theo sau vào cửa.

“Ha~ trong này thiết bị đầy đủ có thể sánh bằng phòng thí nghiệm của học viện chúng ta a, cũng thật lớn!” Phòng thí nghiệm rất lớn, nơi này có rất nhiều thiết bị Mặc Vân Hi cũng chưa thấy qua, hơn nữa nhìn bộ thiết bị chiết xuất kia xem, tốt hơn của học viện a.

“Đương nhiên, này đều là thiết bị pha chế dược, hơn nữa đây chính là phòng thí nghiệm của cao ốc, đương nhiên đều là tốt nhất!” Harvey khoe khoang chỉ vào một bộ thiết bị phức tạp có chứa một thương lô nhỏ nói, “Này, nhìn thấy không, đây chính là luyện đan! Có thể luyện chế đan dược sơ cấp dưới cấp 5!”

Luyện đan? ! Mặc Vân Hi hưng phấn mà chạy qua cẩn thận xem, Harvey sợ cậu làm hỏng nên ngăn không cho cậu sờ, “Anh em, cậu cũng đừng làm hư a, thứ này rất quý, làm hỏng ba tớ sẽ đánh chết tớ đó, ngay cả tớ cũng không chạm được vào!”

“Cậu yên tâm, tớ chỉ là nhìn thôi!” Mặc Vân Hi nhìn chằm chằm bộ thiết bị phức tạp hai mắt tỏa sáng, thiết bị chế đan truyền thống kém xa so với cái này, thoạt nhìn thế nhưng cũng rất có bộ dáng khoa học kỹ thuật cao!

Mới mẻ qua đi, Mặc Vân Hi đau lòng phân một phần dược liệu cho Harvey luyện tập chiết xuất, may mắn tiểu tử này thao tác cũng coi như thuận tay, nhưng hiệu suất lại rất thấp, chỉ có bốn năm phần cũng đủ luyện một ngày.

Mặc Vân Hi trước dùng cân điện tử đem dược liệu đã mua chính xác chia làm những phần nhỏ nhất định, sau đó bắt đầu từng bước chế biến, loại bỏ cặn dược, chiết xuất ra dịch tinh hoa dược tính cực mạnh hoặc là thuốc bột, đây là một loạt trình tự Mặc Vân Hi đã ở trên giả thuyết internet luyện tập hơn trăm lần. Tuy rằng ngay từ đầu thao tác còn hơi có vẻ mới lạ, nhưng tư duy tùy thời diễn luyện trình tự lại thủy chung gọn gàng ngăn nắp, theo số lần chiết xuất từng bước gia tăng, ngón tay tựa hồ cũng càng linh hoạt tự nhiên, bắt đầu có thể hoạt động theo trình tự tư duy.

Mặc Vân Hi nghĩ không sai. Ở trên mạng luyện mấy chục lần cũng không chi tiết bằng một lần thao tác thực tế. Trong quá trình lặp lại thao tác, Mặc Vân Hi dần cảm giác được tựa hồ càng ngày càng thuận tay, hơn nữa ngẫu nhiên sẽ có năng lượng mỏng manh từ biển ý thức di chuyển, hội tụ trên các ngón tay khiến thao tác càng thêm linh hoạt, cùng phối hợp chiết xuất dược liệu.

Loại cảm giác này thực kỳ diệu, các dược liệu này đều là Mặc Vân Hi tối hôm qua vội vàng đặt hàng, cho nên cũng không có chứa năng lượng dao động phong phú giống lần trước cậu tự mình chọn lựa, có thể nói năng lượng dao động chứa trong dược liệu lần này tương đối ít, mà mỗi khi chiết xuất dược liệu có chứa năng lượng dao động dược liệu thì năng lượng trong biển ý thức sẽ thông qua thao tác hai tay cùng phối hợp, bắt đầu thong thả lưu động tuần hoàn, mà như vậy sẽ chiết xuất ra dược vật hoàn mỹ mang theo năng lượng dao động phong phú, cảm giác không giống như đơn thuần chiết xuất vật khác.

Mặc Vân Hi cũng từng nửa đường đem hai loại chiết xuất đưa cho Harvey xem, Harvey cũng không có nhận ra có cái gì bất đồng, mặc kệ là từ lượng chiết xuất cùng màu sắc, hay nồng độ, đều không có cái gì bất đồng, kết quả để vào trong dụng cụ thí nghiệm, thành phần, dược tính cũng đều hoàn toàn giống nhau. Nhưng Mặc Vân Hi nhìn ra bất đồng, tuy rằng còn không biết điều này có tác dụng gì, nhưng cậu dám khẳng định loại chiết xuất hoàn mỹ này mang theo năng lượng dao động rất tốt.

Giữa trưa, Harvey đặt trước hai phần  cơm công tác của cửa hàng, mà Mặc Vân Hi thì lại chỉ ăn một viên dinh dưỡng, cơ hội luyện tập này có được quá khó khăn, cậu muốn nắm bắt từng giây, hơn nữa cậu tựa hồ đã nắm được quy luật dao động của loại năng lượng này, nói thế nào cũng muốn thử một lần mới được.

Harvey vừa ăn vừa nhìn Mặc Vân Hi thao tác thuần thục, giống như dược sư có nhiều năm kinh nghiệm của cửa hàng, kinh ngạc không khép miệng được, “Cậu cũng quá lợi hại rồi, tớ cho tới trưa mới xử lý hai phần, cậu lại đã xử lý được mười phần rồi!”

“Ngạch ~” Mặc Vân Hi gãi gãi đầu, “Tớ trong khoảng thời gian này mỗi ngày đều ở trên mạng luyện tập, không có biện pháp, ai bảo nếu tớ muốn tốt nghiệp, điểm phải cao hơn 20% so với các cậu chứ.”

Nghe vậy, Harvey đồng tình vỗ vỗ vai Mặc Vân Hi, “Nói cũng đúng, bất quá, anh em, cậu ở phương diện này thiên phú tớ thấy là tốt nhất đấy! Vô luận là khai thác hay là chiết xuất, cậu học được đều nhanh như vậy, thật là làm cho người ta kinh ngạc.”

“Ha, cậu không phải vì chỉ thấy qua một người là tớ, cho nên coi như tớ là tốt nhất đi, đừng quên, chúng ta chính là ban D, thiên tài chân chính đều ở ban A.” Mặc Vân Hi một bên làm thao tác phân loại, một bên trêu ghẹo nói.

Harvey bĩu môi, “Ban A thì thế nào, tớ đã nói với cậu rồi, vừa rồi thời điểm tớ đi lấy cơm thấy một người thuộc ban A luyện tập ở một phòng thí nghiệm, tớ vụng trộm nhìn một lát, thao tác kia, so với cậu còn kém xa!”

“A? Ban A? Cũng ở chỗ này luyện tập a?” Mặc Vân Hi tò mò hỏi, “Không phải là em gái cậu chứ?”

“Tới địa ngục đi, tớ không có em gái không dậy nổi như vậy, cô ta là một khách hàng lớn của ba tớ, nghe nói trong nhà có quan hệ với quân bộ, ba tớ đáp ứng cho cô ta cứ cuối tuần thì có thể đến dùng phòng thí nghiệm, giống như chúng ta vậy.” Harvey nhỏ giọng bát quái nói, “Cậu biết không, chính là bông hoa loli của ban A, gọi là Emily.”

Emily? Tên nghe rất quen, nga! Là em gái từng làm quen với Lăng Phong?

“Ân, tớ đã thấy cô ấy một lần, một tiểu loli thẹn thùng đáng yêu, không tệ.” Mặc Vân Hi cho là Harvey đối người ta có ý tứ, không đề cập đến Lăng Phong.

“Cô ta? ! Thẹn thùng đáng yêu? !” Harvey khoa trương kêu, “Anh em, người cậu nhắc tới với người tớ nói là cùng một người sao? Emily bề ngoài đúng là loli, bất quá cô ta điêu ngoa tùy hứng ai cũng biết! Cậu cũng đừng nói giỡn với tớ.”

“Ngô ~ tớ cũng không rõ ràng lắm, tớ chỉ thấy cô ấy một lần.” Bất kể cô ta là dạng người nào, dù sao Mặc Vân Hi cũng không có hứng thú, cậu nếu thích thì cũng là thích cái loại 34D… Ai? Kỳ quái, vì cái gì nghĩ đến đây, cậu nghĩ đến đầu tiên lại chính là cơ ngực rắn chắc bóng loáng của Lăng Phong?

“Xích ~~ phanh ~” Mặc Vân Hi bối rối đánh rơi ống nghiệm trong tay, “Ai ~ lãng phí!”

“Anh em, cậu nghĩ cái gì thế?” Harvey nhìn Mặc Vân Hi lần đầu tiên thao tác phân tách dược liệu thất bại, chẳng lẽ cậu ấy…

“Không, không có gì, đi đi đi, đừng quấy rầy tớ, lát nữa phải giao chìa khoá rồi!”

Nhìn hai mạt ửng đỏ mất tự nhiên trên mặt Mặc Vân Hi, Harvey càng chắc chắc chính mình phát hiện đại bát quái, Mặc Vân Hi thích Emily! Nhất định là như vậy đúng không, ai? ! Tìm ai kể thì tốt đây! Đúng rồi, tìm Mark, hắc hắc…

Đúng 3 giờ, chủ quản phòng thí nghiệm liền tới kiểm tra dụng cụ thu thẻ từ, Mặc Vân Hi cự tuyệt đề nghị lái xe đưa cậu về của Harvey, dự định tự mình ngồi xe bus về nhà.

Vừa qua khỏi một giao lộ, còn chưa tới trạm đường hầm xe bus, một chiếc phi xa màu bạc chạy như bay liền “Bá” dừng bên cạnh cậu, Mặc Vân Hi hoảng sợ, vừa định mắng hai câu, liền thấy Mặc Vân Thiên bước xuống xe.

“Có thể nói chuyện không?” Mặc Vân Thiên lần này thái độ so với lần trước tốt hơn nhiều, nhưng vẫn là không thể từ trên gương mặt lạnh như băng kia đoán ra quá nhiều cảm xúc, “Lên xe đi.”

Mặc Vân Hi nhíu mày nhìn hắn, cậu hiện tại đã hoàn toàn khắc phục được sự sợ hãi của thân thể đối với người đàn ông này, “Dựa vào cái gì phải nghe lời anh, anh muốn nói gì thì nói luôn ở đây đi.” Có trời mới biết lên xe của hắn còn có thể trở về hay không.

“Cậu thay đổi.” Ánh mắt màu băng lam dò xét nhìn Mặc Vân Hi.

Chỉ một khắc như vậy, Mặc Vân Hi trong lòng có điểm chột dạ, sợ hắn nhìn ra cái gì, chỉ có thể bịa ra một câu nghe triết lý nhất, “Con người luôn phải thay đổi!”

“Phải không… Tôi muốn đưa cậu đi gặp một người.” Mặc Vân Thiên nói.

“Tôi và các người đã không có quan hệ gì nữa rồi.” Mặc Vân Hi kiên quyết cùng những người này cắt đứt quan hệ, dù sao cậu cũng không phải là Mặc Vân Hi ban đầu.

“A ~ không hỏi xem là ai sao? Bà ấy thế nhưng luôn luôn ở trong nhà chờ cậu.” Mặc Vân Thiên cẩn thận quan sát phản ứng của Mặc Vân Hi, chậm rãi phun ra một cái tên, “Sophie L’Oreal.”

Sophie L’Oreal? ! Người mẹ cậu chưa từng gặp mặt đã mất tích? ! Như thế nào lại…

Mặc Vân Hi có điểm luống cuống, nếu như là mẹ của thân thể này, vậy cậu nhất định sẽ bị lộ, làm sao bây giờ? !

Mặc Vân Thiên thấy Mặc Vân Hi không kích động giống như hắn dự đoán, ngược lại có chút kinh hoảng, rất kỳ quái, “Tôi cảm thấy cậu hẳn là nên mau chóng đi gặp bà ấy, tình huống của bà ấy không tốt lắm.”

“Cái gì? Bà làm sao?” Mặc Vân Hi khẩn trương hỏi.

“Thời điểm chúng tôi tìm thấy bà ấy, bà ấy đã hôn mê sâu, vốn tôi dự định chờ bà ấy tỉnh sẽ cho hai người gặp nhau.” Mặc Vân Thiên dừng một chút, “Bất quá hiện tại xem ra, thân thể của bà ấy suy yếu rất nhanh, sắp không được.”

Mặc Vân Hi nguyên bản nghe được tin Sophie L’Oreal hôn mê mà hơi thở ra một chút, nhưng thời điểm nghe thấy chuyện nàng sắp không được, trái tim mạnh co rút đau đớn, trong lòng giãy dụa, dù có chuyện gì cậu cũng đều nên đi gặp bà ấy, dù sao cũng là cậu chiếm cứ thân thể con trai bà.

“Được rồi, tôi ngày mai đi.” Mặc Vân Hi nghĩ như thế nào cũng phải báo với Lăng Phong mới được.

“Có thể, bất quá tôi hy vọng cậu có thể tự mình đến.” Ánh mắt màu băng lam thật lòng nhìn Mặc Vân Hi, “Dù sao đây cũng là việc nhà chúng ta.”

“Này không cần anh quan tâm, ngày mai tôi sẽ tự mình đi đến Mặc gia.” Nói xong Mặc Vân Hi cũng không quay đầu lại vào trạm đường hầm xe bus.

Nhìn bóng dáng thiếu niên đơn bạc quật cường, Mặc Vân Thiên bên môi gợi lên một mạt cười chua xót yếu ớt, “Vân Hi…”

Bình Luận (0)
Comment