Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 6



Chương 6

Quảng trường Thứ Bảy, Mễ Tác khách điếm, phòng ở tiện nghi nhất.

Tắm rửa sạch sẽ, thay bộ quần áo mới vừa mua trong cửa hàng, đương nhiên vẫn là cái loại áo choàng cùng bố quần này tiện nghi nhất, nghe nói là tơ nhân tạo, không thấm nước lại rất bền, nhưng mặc vào sự thông khí cùng thoải mái nghe nói là kém cỏi nhất. Bất quá loại quần áo này một bộ chỉ cần 300 đồng liên bang! ! Hơn nữa hình thức cũng nhiều, so với một ngày 1000 đồng liên bang phí dừng chân, quả thực chính là tặng không a!

Kỳ thật phúc lợi nơi này Ngụy Tử Tiên cảm thấy được cũng không tệ lắm, ít nhất có thể lĩnh miễn phí cơm dinh dưỡng, hơn nữa vừa rồi thời điểm đi trạm cứu trợ mới biết được, nguyên lai trạm cứu trợ cũng là có thể ở, chính là một gian phòng ở 10 người tùy tiện ngủ, trừ bỏ cam đoan đông lạnh không chết người, che được mưa che được nắng, như cái khác thì đều mặc kệ. Bất quá xem trong phòng hạng người gì cũng đều có, mùi hôi huân thiên, còn có cả con ma men! Ngụy Tử Tiên vẫn là quyết định kiên quyết ngụ ở khách điếm! Tuy là có điểm mắc, nhưng ít ra thực sạch sẽ, người máy mỗi ngày đều đã đến quét tước phòng, đổi mới drap giường, còn có buồng vệ sinh độc lập có thể tùy thời tắm!

“Cô ~~” bụng phát ra kháng nghị lần thứ N, ngẩng đầu nhìn đồng hồ điện tử trên tường,đã sớm qua thời gian ăn cơm chiều. Xuất ra cơm dinh dưỡng lĩnh miễn phí ở trạm cứu trợ , nhìn nó giống y như hộp mỳ ăn liền, mặt trên in phối phương: an-bu-min, đường, vitamin A, vitamin C… Mọi nhu cầu dinh dưỡng cơ bản của cơ thể đều có !

Ngụy Tử Tiên mang tâm tình chờ mong xé vỏ ngoài, “Tê ~~~ đây là cái loại thức ăn quái quỷ gì vậy? Cháo?” Nhìn chằm chằm hộp đựng một thứ chất lỏng đặc sệt màu trắng cùng một cái muỗng plastic, Ngụy Tử Tiên mi đều nhăn thành một đoàn !

Chịu đựng xúc động muốn đem thứ này vứt bỏ, múc ra một thìa bỏ vào trong miệng… Kỳ thật ~ còn có thể ăn! Thật sự rất giống cháo bột, có một vị  ngọt thản nhiên, chính là vị này…”Quên đi! Hiện tại chỉ có thể ăn cái này, phải nhanh nghĩ biện pháp kiếm tiền mới được!”

Lang thôn hổ yết giải quyết xong “ Cơm dinh dưỡng “, Ngụy Tử Tiên nằm ở trên giường, sắp xếp tin tức thu được ngày hôm nay.

Cậu đã chết, lại sống lại ở trong thân thể một người thiếu niên tên là Mặc Vân Hi ! Này xem như xuyên qua đi? Từ trên TV đã nhìn thấy qua, may mắn chính là, cậu tránh được tận thế, nhưng lại trẻ ra 2 tuổi! Không may là, tại thế giới tương lai trên địa cầu sau khi nhân  loại bị hủy diệt 392 năm, cậu chính là một loại đồ cổ hơn 600 tuổi không có văn bằng, không có kỹ năng! Mà thân thế đứa nhỏ Mặc Vân Hi này thật không hay ho, cha đã chết, mẹ mất tích, nhưng căn cứ tình huống thân thể này thì phỏng chừng không sai biệt lắm cũng đã chết, “Chính mình” đều là người đã chết thì sao có thể lạc quan a! Không phòng ở , không tiền gởi ngân hàng! ! Điều này làm cuộc sống của cậu về sau sẽ như thế nào đây a! Còn không bằng xuyên qua đến cổ đại, ít nhất cậu còn có thể làm vài cái phát minh, đạo văn Đường thi Tống từ gì đó…

Theo “Tiểu Bí”… Nga, chính là cái máy thông tín trí năng hóa kia của cậu nói, hiện tại chức nghiệp hot nhất hiện nay là lính đánh thuê, từng cái thành thị đều có nghiệp đoàn lính đánh thuê, có loại hình tổ chức lính đánh thuê, cũng có tư nhân nhỏ dong binh đoàn, bình thường nhận chút nhiệm vụ ủy thác và vân vân, thu vào thực khả quan! Nhưng lính đánh thuê bình thường đều là dị năng võ giả, cho nên địa vị  xã hội rất cao.

Ở thời đại này, nhân loại sinh tồn trong hoàn cảnh so sánh với địa cầu đã có những bất đồng to lớn, tuy rằng tìm được tinh cầu mà nhân loại có thể sinh tồn nhưng nhân loại cũng không có khả năng khống chế  hoàn toàn! Tuy rằng tinh cầu này cũng có không khí, ánh mặt trời cùng nước là những điều kiện sinh tồn tất yếu, nhưng động thực vật mang đến từ địa cầu căn bản không thể sinh tồn, mà những tinh cầu này đều có hệ thống sinh thái độc đáo riêng. Thực vật nơi này chứa nhiều kịch độc, phóng xạ, không chỉ  khả năng cung cấp cho nhân loại sử dụng rất ít mà phần lớn còn có lực công kích. Nơi này động vật cũng dị thường hung hãn, uy lực thật lớn, nhân loại xưng là dị thú! Chúng nó tính công kích thực cường, lực phòng ngự lại cực cao, trừ bỏ vũ khí nóng uy lực thật lớn, tỷ như đạn đạo, bình thường thương pháo căn bản không gây thương tổn chúng nó, hơn nữa nhân loại đã muốn bị hủy một cây cầu, cho nên liên bang pháp luật quy định bất luận là đế quốc, tổ chức cùng với cá nhân nào cũng không được sử dụng vũ khí có tính hủy diệt quy mô lớn. Cho nên, cái này khiến cho địa vị xã hội của dị năng võ giả cường đại càng được đề cao, bởi vì chỉ có bọn họ mới có thể mang về con mồi, thu thập thực vật, dược liệu, khoáng thạch, hơn nữa tiêu diệt dị thú tập kích thành thị.

Đương nhiên, tuy rằng không thể sử dụng vũ khí nóng, nhưng bước tiến của nhân loại trong việc thăm dò khoa học kỹ thuật cũng không có đình chỉ, bọn họ phát minh chế tạo ra các loại người máy, có thể bảo hộ người lái rất tốt, cũng đề cao lực lượng người lái chống lại dị thú, nhưng người máy đối người lái yêu cầu cũng rất cao, chỉ có thể là dị năng võ giả, bởi vì bọn họ thể lực cùng tinh thần lực so người bình thường cao hơn nhiều lắm, nhưng những nhóm dị năng võ giả cường đại có thể chỉ bằng dị năng cùng vũ khí lạnh là đã có thể chiến thắng dị thú, hơn nữa so với mấy loại người máy trông vừa lớn vừa ngốc mà nói thì càng linh hoạt, lực phá hoại càng mạnh.

Điều này làm cho Ngụy Tử Tiên hưng phấn trong chốc lát, đáng tiếc phụ thân đứa bé này, theo “Tiểu Bí” nói là không có thức tỉnh dị năng gì, hoàn toàn là một người bình thường, điều này làm cho Ngụy Tử Tiên tiếc nuối một hồi lâu, phải biết rằng trong lòng từng nam hài đều từng muốn biến thành Ultraman cuồng ngược tiểu quái thú, khát vọng lực lượng cường đại, đó chính là thiên tính nam nhân!

Tiếp đến chính là các loại kỹ thuật viên, nhân viên nghiên cứu khoa học. Nghe nói hiện tại liên giải phẫu đều là người máy làm, một ca giải phẫu chỉ cần một kỹ thuật viên thao tác. Các công việc đòi hỏi thể lực cũng đều là người máy làm, cho nên nói cái loại không bằng cấp, không kỹ thuật chuyên nghiệp giống như cậu này , cho dù làm cu li cũng chưa chắc có người cần.

Kỳ thật nhắc tới Mặc Vân Hi, cũng là đã từng đi học qua, mới vừa tốt nghiệp trung học, còn chưa có kịp đi thi đại học đã chết… Nhưng Ngụy Tử Tiên không biết là cậu có thể tiếp tục đi thi hay không, một là không có tiền, hai là cậu600 năm trước cũng chưa từng đi thi đại học, cậu lại càng không muốn hiện tại đi thi, ai biết bọn họ dạy những kiến thức gì! Phỏng chừng có học cũng không tốt nghiệp được!

Đương nhiên còn có thương nhân, nhưng cậu không có tiền vốn a! Mà hiện tại ngành dịch vụ, nghe nói bình thường chỉ cần nữ ! Giới tính bị kỳ thị có được không!

Cho nên Ngụy đại thiếu gia vĩ đại của chúng ta, bi ai phát hiện, một cái phú X đại xuyên qua đến tương lai, khả năng lựa chọn chức nghiệp cư nhiên chỉ có ngành dịch vụ môi giới tình nhân cùng nô lệ tư nhân! ! ! !

Đúng vậy, ngươi không nhìn lầm, chính là ngành dịch vụ môi giới tình nhân, thời đại này cư nhiên có thể hợp pháp hóa! ! Bởi vì nghe nói rất nhiều người không thể tìm được bầu bạn thích hợp,  áp lực sinh tồn lại thập phần thật lớn, mà ngành sản xuất hợp pháp hóa này lại hữu hiệu trong việc kìm hãm phạm tội cùng tự sát? !

Mà làm cho Ngụy Tử Tiên khó hiểu nhất chính là, thế giới tương lai 600 năm sau cư nhiên có chế độ nô lệ! ! ! Đương nhiên, “Nô lệ” ở nơi này chính là bị định nghĩa là một loại chức nghiệp hợp pháp! Cùng với chức nghiệp trước đây mà cậu biết bất đồng chính là, nô lệ tư nhân một khi cùng cố chủ ký kết khế ước, chính là chế độ chung thân , trừ bỏ cố chủ chủ động giải trừ khế ước hoặc đem nô lệ chuyển nhượng thì nô lệ là không thể từ chức, hơn nữa một khi trở thành nô lệ, sở hữu hết thảy liền đều từ cố chủ mà ra, đơn giản chính là nói ngươi làm cái gì thì làm cái đó, còn không có tiền lương! Đương nhiên pháp luật cũng có quy định, cố chủ nhất định gánh vác hết thảy việc ăn, mặc, ở, đi lại của nô lệ, hơn nữa phải đối với nô lệ gánh vác trách nhiệm, nếu nô lệ bị bệnh còn phải cung cấp phí dụng chữa bệnh, hơn nữa không được làm nguy hại đến an toàn sinh mệnh của nô lệ, không được bắt buộc nô lệ cung cấp X phục vụ, nhất định phải có ngày nghỉ tương ứng! Đơn giản mà nói, khế ước nô lệ chính là một điều mà so với “Khế ước bán mình ” ở cổ đại khác biệt rất lớn là có pháp luật bảo đảm ! Mà đối yêu cầu của nô lệ, bình thường đều là không có yêu cầu gì, bởi vì không phải vạn bất đắc dĩ, có rất ít người sẽ buông tha tự do của bản thân lựa chọn làm nô lệ tư nhân, mà cố chủ bình thường cũng chỉ nhìn trúng nô lệ tuyệt đối trung thành, đặt ở bên người xử lý công việc cho yên tâm thôi. Bởi vì nếu làm ra việc phản bội bán đứng chủ nhân, nô lệ kết cục thực là thảm, thậm chí có thể bị phán xử chung thân, đây chính là hình pháp cao nhất hiện tại, mà cho dù phản bội, tin tức thân phận nô lệ cũng sẽ vẫn luôn biểu hiện hắn là nô lệ, đến chết mới thôi, cho nên không có người nô lệ nào lại ngốc đến mức phản bội chủ nhân.

Ngụy Tử Tiên thở dài, phẫn hận cắn gối đầu, rối rắm giữa bán mình hay là “Bán mình”… sau đó bất tri bất giác mà tiến nhập mộng đẹp.

Trong mộng… Ngụy Tử Tiên thân bất do kỷ nhìn một cái  thiếu niên tóc bạc, tựa hồ là bắt đầu từ lúc còn rất nhỏ, mãi cho đến thiếu niên trưởng thành, trở thành một quan quân anh tuấn xuất sắc! Liền như vậy yên lặng nhìn anh ta uống trà, đọc sách, yên lặng nhìn chăm chú vào dáng người anh ở trên sân huấn luyện mạnh mẽ đẹp trai, mỗi khi lúc này, tim đập nhanh tựa như thiếu nữ hoài xuân! Mà người kia, người đàn ông tóc bạc, đôi mắt lam sắc của y nhìn cậu thật giống như là nhìn một con kiến, một cái phế vật, trừ bỏ chán ghét liền không còn một chút cảm xúc! Không cần như vậy nhìn tôi, không cần… Tâm đau quá…

“A ~~ a ~~~” Ngụy Tử Tiên thống khổ từ trong mộng tỉnh lại, hai tay gắt gao dựa vào vị trí trái tim, thở gấp ừng đợt, “Hô ~ tôi đây là làm sao vậy, bình tĩnh! Bình tĩnh ~ này chính là một cái ác mộng! Ác mộng ~!”

Qua một hồi lâu, Ngụy Tử Tiên rốt cục bình tĩnh lại, nhưng tâm vẫn ẩn ẩn đau, có điểm rầu rĩ không thở nổi! Xoay người xuống giường, mở ra cửa sổ, không khí sáng sớm hơi lạnh tràn vào phổi, nhất thời thư sướng rất nhiều. Nhìn thái dương chậm rãi nhô lên ở phía tây, Ngụy Tử Tiên cào cào tóc, “A ~ nhất định là bị kích thích quá lớn, bản thiếu dù có kiên cường như thế nào thì cũng sẽ làm ác mộng đi! Ai ~ nếu có thể mơ thấy ông già nhà mình thì tốt rồi…”

Nhìn sang đám sương sớm phương xa, nhà cao tầng san sát trong thành thị ở tương lai, thở sâu, xua đi mạt bi thương nảy lên trong lòng! Được rồi, từ hôm nay trở đi, Ngụy Tử Tiên hoàn toàn đã chết, còn sống chính là Mặc Vân Hi! ! Mình muốn lấy thân phận Mặc Vân Hi, hảo hảo sống sót! ! !

“Mặc Vân Hi! ! Fighting! ! !”

Đơn giản tắm rửa một cái, lại dùng nước lạnh gội đầu cùng rửa mặt, làm cho bản thân thanh tỉnh. Mặc Vân Hi ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương, so với  ảnh ngược trong nước sông còn tốt hơn rất nhiều… Không giống như ngày hôm qua có bao nhiêu chật vật, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp tuyệt trần, tóc ngắn màu đay mềm mại, làn da trắng nõn giống như mỹ ngọc nõn nà tốt nhất, tuy rằng khí sắc không phải tốt lắm, thiếu đi vẻ hồng nhuận, nhưng với dáng người tinh tế cân xứng, quả thực giống như một bông hoa sen! Nếu như nói như vậy Mặc Vân Hi cũng giống như búp bê bằng gốm sứ tinh mỹ , một đôi hạnh mâu, con ngươi thủy nhuận, quả thực chính là vẽ rồng điểm mắt, làm cho một bộ mỹ nhân đồ lập tức sống động hẳn lên, hơi hơi mỉm cười, nhu hòa linh động nói không nên lời! Ngay chính cậu nhìn cũng phải tim đập nhanh hơn vài phần!

Mặc Vân Hi vỗ vỗ hai má, “Uy ~~ tôi nói Mặc Vân Hi, đây không phải chính là cậu sao! Nghiêm túc một chút! !” Chỉ vào chính mình trong gương, “Cậu nói cậu trưởng thành như vậy đã muốn muôn bao nhiêu xui xẻo, này ở chỗ chúng tôi kêu là pháo nương hiểu không? ! Nghĩ bản thiếu trước kia có bao nhiêu nam tính, bao nhiêu suất khí! Này ~ khụ ~~ tôi đây không so đo với cậu! Dù sao trưởng thành như vậy cũng không phải lỗi của cậu ! Khụ ~ nhưng cậu cũng không có thể giống y như con thỏ, làm mộng đều như thiếu nữ hoài xuân đi! A! ! Cậu là đàn ông, đàn ông hiểu không! Là đàn ông sao lại mộng cái loại này chứ…”

Sau khi giáo huấn chính mình trong gương, sửa sang lại quần áo, lại bày ra vài cái tạo hình tự nhận là thực man, Mặc Vân Hi rốt cục vừa lòng đi ra toilet, hừ điệu hát dân gian đi ra ngoài.

“U ~ hôm nay như thế nào cao hứng như thế nha?” Tại quầy phục vụ ở lầu một, ông chủ khách sạn béo mập cùng Mặc Vân Hi cười chào hỏi. Đứa nhỏ này bộ dạng cũng thật tuấn, ngày hôm qua đến đây một bộ dáng bị đánh đập, bẩn hề hề nhìn khiến cho lòng người đau đớn, hôm nay có tinh thần hơn, chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, không khỏi tâm tình cũng theo đó mà tốt lên!

“Sớm a, ông chủ!” Quyết định một lần nữa sống lại trong thân phận Mặc Vân Hi, Ngụy thiếu rất là vui vẻ hướng ông chủ mập nở một nụ cười thật tươi , thật sáng lạn. Làm cho đại thúc tim đập gia tốc! Nhất thời sững sờ ở kia !

“Khụ ~~ cậu đây là muốn đi đâu a?” Ông chủ mập vội xấu hổ dời đi lực chú ý.

“Đi trạm cứu trợ  ăn cơm! Sau đó đi tìm công tác!” Mặc Vân Hi đối ông chủ Biên Hoà phất tay nói lời từ biệt, hướng đại môn đi đến, miệng còn không ngừng than thở : “Ân… Bán mình sao? Vẫn là bán mình sao? Ai ~ vẫn là xem trước một chút đi!”

Đáng thương ông chủ mập, há to miệng, nửa ngày cũng không tìm lại được tâm trí!… Đi trạm cứu trợ ăn cơm?… Bán… Bán mình? ! ?

___________________

Tác giả có lời muốn nói: cầu cất chứa ~ cầu duy trì, sao sao thôi ~

Lee *gào thét* Sao cái chương nó dài thế chứ aaaaaa! ! ! *bưng mặt*

Bình Luận (0)
Comment