Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng)

Chương 51

Trong nhóm gà đầu tiên, gà mái cùng gà trống mỗi loại chiếm một nửa, gà trống chỉ còn chừa mấy con còn lại đã sớm bị thiến, hiện tại mỗi con đều chừng hơn bốn cân. Sau bữa trưa Đường Xuân Minh cùng Lý Phong dẫn Đằng Dục cùng Tề chưởng quỹ đến sau núi nhìn chuồng gà, những con gà trống đang kiếm ăn ở ngoài kia mỗi con đều tinh thần phấn chấn màu lông sáng bóng, từ bề ngoài liền có thể nhìn được vô cùng khỏe mạnh.

Sau này bắt gà con chuyển qua bên này, bên Thiết thúc chiếm hơn phân nửa, bên này để lại gần một nửa, đám gà con mới nhìn ra cánh nhìn cũng đặc biệt đáng yêu, đi theo những con gà mái kiếm ăn.

Hiện tại trong sân đang nuôi đám gà con mới, chỉ xét đến chuyện tìm những con gà này liền biết tốn không ít công phu, có con mua được từ nhà bán gà, có con nhờ gà mái trong thôn ấp hộ, tập hợp lại đây cũng được mấy trăm con.  Bây giờ vẫn chưa vào quỹ đạo, chờ sau này gà mái của mình cũng có thể ấp được, gà con sẽ không ngừng nở ra.

Đường Xuân Minh không ngừng tăng cường số lượng gà con bởi vì trước cuối năm có thể cho đám gà này ra chuồng, hiện tại gà hắn nuôi đều được cho ăn rất tốt, gà lớn nhanh hơn so với những con gà nhà khác. Ban đầu mọi người còn không hiểu được, đem thức ăn cho người cho đám gà này ăn không phải là chà đạp lương thực hay sao, nhưng khi bán ra đám gà này liền không có người nói nữa. Hơn nữa tìm nhà chăm gà cũng đáng tin cậy, sẽ không nói linh tinh ở trong thôn.

Đường Xuân Vanh cũng đi theo, nhìn thấy phía sau núi càng ngày càng tràn ngập sinh cơ hắn cũng cao hứng thay cho ca hắn.

“Trứng gà mỗi ngày cũng không ít đúng không, số trứng gà kia ta cũng bao.” Đằng Dục sau khi hỏi qua ý kiến của Tề chưởng quỹ lập tức quyết định nói.

“Chỉ cần ngươi ra được giá tiền tốt, đương nhiên không thành vấn đề.” Đường Xuân Minh vung vung tay, giống như vô cùng dễ nói chuyện, nhưng mà một chữ không nhắc đến số tiền  là bao nhiêu, khiến cho Tề chưởng quỹ cùng Đằng Dục giật giật khóe miệng. Mà buổi trưa bọn họ cũng đã ăn qua trứng gà xào đơn giản nhất, hiện tại sao lại không hiểu được, Đường phu lang là đang chờ bọn họ a.

“Được, bên ngoài một quả trứng gà một đồng tiền, ta cho ngươi một quả trứng gà hai đồng tiền được không?” Đằng Dục suy nghĩ một chút nói.

“Ha ha, không thành vấn đề, Đằng công tử là người phóng khoáng, đến lúc đó để Tề chưởng quỹ phái người tới nơi này lấy hàng là được.” Đường Xuân Minh cười ha ha, vô cùng vui vẻ vỗ vỗ hai cái vào cánh tay Đằng Dục, bởi vì Đằng Dục cũng không lùn chút nào, đập vai thực sự không được tốt lắm.

Thân thể Đằng Dục cứng lên một chút, Lý Phong hành động rất nhanh, ngay khi Đường Xuân Minh vỗ đến cái thứ ba, nhanh chóng nắm lấy tay của hắn, khiến cho Đường Xuân Minh đang hưng phấn không hiểu ra sao nhìn Lý Phong mấy lần, nhìn thấy hắn đen mặt lại, lại nghĩ lại, hắn hình như không làm ra chuyện gì quá đáng đúng không.

Thấy vẻ mặt không tự biết chút nào của Đường Xuân Minh, Đằng Dục cũng cười thầm chính mình, căn bản không nên coi Đường phu lang là ca nhi mà đối xử, chính hắn cũng không có tự giác ở phương diện này, sau đó hiểu được nối phiền muộn của Lý Phong.

“Đại ca ca sao các ngươi đi làm đi, ta cùng A Phong mang bọn họ đến chỗ khác nhìn một chút.” Đường Xuân Minh thấy con trai của lục thúc cũng không thoải mái khi ở cùng Đằng Dục liền để cho bọn họ làm chuyện của mình, không cần đi theo bọn họ. Lần này cuối cùng cũng ra ngoài được, sao hắn lại trở lại nhanh thế được, hơn nữa đỉnh núi này được mua sau khi hắn mang thai cho nên vẫn không thể đi xung quanh nhìn được, trong núi có gì hắn vẫn còn chưa biết đâu.

Lý Phong không bỏ tay Đường Xuân Minh ra, hai người cùng nhau đi bên cạnh mấy người Đằng Dục, nhìn thấy Tề chưởng quỹ âm thầm trừng mắt, thiếu gia nhà hắn bao giờ mới có tâm tư thành gia đây, Đường phu lang cũng sắp gả đi rồi.

Tâm tình của Đường Xuân Vanh thì có chút phức tạp, vừa cảm thấy ca ca vui vẻ là được rồi nhưng lại cảm thấy ca ca bị người đoạt  đi, hơn nữa, một tiểu hán tử như hắn nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy thẹn thùng, yên lặng mà quay về phương hướng khác, tai lặng lẽ nhuộm đỏ lên.

Ao cạnh hai cái chuồng gà cũng đã được đào xong, rộng khoảng chừng một mẫu, đương nhiên đều do một tay Lý Phong xử lý, dựa theo Đường Xuân Minh nói dùng vôi sống khử độc rồi mới dẫn nước vào, lúc đó Đường Xuân Minh cũng đã đi dạo một vòng, nhân cơ hội thả chút nước suối trong không gian vào. Hiện nay cũng thả chút tôm ca vào, lại bắt thêm hai trăm con vịt nhỏ.

Số tôm cá kia, có mua được từ trên chợ, có mua được từ trong tay mấy đứa nhỏ, còn có Tề chưởng quỹ sau khi đến chỗ này liền giúp đỡ mua một chút, ven hồ nước còn trồng mấy cây liễu, tạm thời không nhìn ra được quang cảnh gì, nhưng đến năm sau khẳng định là hoàn toàn biến dạng.

Đi lên thêm nữa là một loạt chuồng dê mới được xây, đang chờ nhóm dê sau vào ở. Đằng Dục không hiểu chấp nhất nuôi dê của Đường Xuân Minh, nhìn diện tích của chuồng dê cũng không nhỏ, đương nhiên số lượng cũng không ít, chắp tay sau lưng đi ở trên sườn núi hiếu kỳ hỏi: “Đường phu lang ngươi có tính toán gì với dê nuôi được không?”

“Dê a? Đến lúc đó mở một quán toàn dê được không?” Nói xong Đường Xuân Minh cảm thấy mình sắp chảy cả nước miếng rồi, Lý Phong nhìn thấy vẻ mặt của Minh ca nhi liền cười thầm, nhéo nhéo tay của hắn.

“Quán bán dê? Đó là làm cái gì? Bán thịt dê sao?” Tề chưởng quỹ cũng hỏi, người ăn thịt dê cũng không nhiều, bởi vì thịt dê khá là có mùi tanh.

“Đúng đấy, chà chà, tư vị này, chờ xem, đến khi trời lạnh ta sẽ giết một con rồi mời các ngươi đến nếm thử, bảo đảm khiến các ngươi ăn đến mức không muốn đi.” Đường Xuân Minh vô cùng tự tin.

“Ha ha, vậy ta cùng lão Tề sẽ chờ.” Đằng Dục cười đáp ứng.

Tề chưởng quỹ nhếch nhếch khóe miệng, hắn cảm thấy Đường phu lang nghĩ được bao nhiêu chủ ý phát tài, sẽ không phải là để thỏa mãn đam mê ăn uống của mình đúng không.

Ngoài chuồng dê còn có hán tử đang bận rộn, Đằng Dục tò mò nhìn xem bọn họ đang làm cái gì, Lý Phong đi theo vào, đương nhiên rõ ràng, trả lời, “Trồng cẩu kỷ, giống như là làm hàng rào tự nhiên như bên ngoài chuồng gà vậy.”

“Cẩu kỷ? Chẳng nhẽ Đường phu lang còn muốn trồng dược liệu?” Đằng Dục không hiểu ý nghĩ của Đường Xuân Minh, sau khi nghe Lý Phong nói hắn cũng phát hiện được bên ngoài chuồng gà cũng có mấy khóm cây thưa thớt.

Đường Xuân Minh khoát tay một cái nói, “Chỉ là tận dụng không gian mà thôi, không nghĩ đến con đường trồng dược liệu, nhưng mà cẩu kỷ cũng là đồ tốt, không nhất định phải làm thuốc mới ăn được, pha trà nấu canh cũng không tệ, hơn nữa phần đầu của cẩu kỷ cũng có thể nấu ăn được. Dù sao đám cẩu kỷ này cũng phát tiển trong núi, loại này rất dễ sống, phí chút công sức liền có thể trồng được.”

“Vậy còn có những vật khác sao?” Đằng Dục không khỏi hỏi thêm một câu, luôn cảm thấy không chỉ như vậy.

Đường Xuân Minh cũng trả lời thẳng thắn: “Đương nhiên là có, còn có mấy loại như phúc bồn tử mâm xôi, dự định đều trồng một ít, đến lúc đó làm đồ ăn vặt cho mấy đứa nhỏ, ăn không hết  liền để đám vịt mổ ăn cũng được.” Dưới cái nhìn của hắn, muốn thành quy mô phỏng chừng còn phải mất hai ba năm mới được, đến lúc đó gà nuôi được nhất định sẽ ngon hơn nhiều.

Đằng Dục nhìn sang Tề chưởng quỹ, hắn đối với những thứ này không hiểu lắm, Tề chưởng quỹ cũng yên lặng mà lắc đầu, khỏi nói thiếu gia, liền hắn cũng chưa từng thấy vậy, trong lòng cũng bắt đầu mong chờ, nếu như thật sự nuôi được, phía gia trang của thiếu gia cũng có thể rập khuôn làm giống như vậy, tuy nói có lẽ không làm tốt được như bên của Đường phu lang, nhưng khẳng định tốt hơn nhiều so với phương thức nuôi trồng trước kia.

Đường Xuân Vanh  cũng lộ ra vẻ chờ đợi, hắn cũng từng cùng đám bạn bè trong thôn vào núi hái quả dại, sau này đến trường cơ hội như vậy liền ít đi, nhưng mà đến tận bây giờ hắn vẫn nhớ được mùi vị ngọt lành kia. Tuy rằng hắn hiện tại là người lớn, nhưng thỉnh thoảng như vậy một chút cũng không sao đi, ừm, chính là như vậy.

Đi lên tiếp nữa có người đang thanh lý cỏ dại cùng cây bụi vô dụng, nhưng nhìn ra được đều để lại một phần. Nhìn thấy Lý Phong cùng Đường Xuân Minh lại đây, những người đang làm việc đều nhiệt tình chào hỏi với bọn hắn, bây giờ Tề chưởng quỹ cũng đến đây nhiều hơn, bọn họ cũng biết đây chính là chưởng quỹ tửu lâu trên trấn, bên cạnh là một vị công tử quần áo gấm khẳng định thân phận cũng không thấp, chờ đến khi bọn hắn đi xa mới bàn tán một phen.

“Các ngươi nói Phong tiểu tử muốn để lại mấy cây lê dại này làm gì? Mấy cây này ra quả vừa chua lại chát ngay cả bọn nhỏ cũng không ăn được mấy miếng.”

“Đúng đấy, chỉ tính đến chuyện thuê chúng ta thanh lý đám này mấy ngày nay, số tiền bỏ ra ngoài ngay cả ta cũng cảm thấy đau lòng.” Một hán tử vừa thanh lý đám cỏ dại mọc dưới gốc cây lê dại lại chặt đi mấy cành thừa nhìn bóng người đi xa nói.

“Vẫn nên siêng năng làm việc đi, Phong  tiểu cùng Minh ca  nhi làm như vậy khẳng định có suy tính của mình, bạc nhiều hơn nữa cũng không thể thật sự vứt vào nước, đám gà nuôi dưới chân núi kia cũng không tồi  a, trước đây làm gì có nhà náo to gan dám nuôi mấy trăm con gà như vậy? Ta thấy a, sau này không chừng còn nhiều hơn.”

“Minh ca nhi thật sự là có tay nghề nuôi gà, gà mới nuôi từ đầu xuân, gà nhà khác hiện tại vẫn còn đang choai choai, nhưng mà nhà Minh ca nhi cũng đã bắt đầu đẻ trứng.”

“Ta chỉ lo nuôi nhiều sẽ bị dịch bệnh.”

“Đó là người khác, Minh ca nhi nuôi gà sao lại không nghĩ đến được, nhưng mà ngươi nhìn đến đám gà dưới chân núi kia, lại so với gà nhà chúng ta nuôi a, tốt hơn bao lần, dù sao Minh ca nhi cũng từng đọc sách, biết được cái gì cũng là bình thường, Phong tiểu tử cũng vậy, đi ra ngoài va chạm xã hội, bằng không nếu như đổi thành người khác ai lại để cho ca nhi nhà mình làm như vậy.”

“Đúng rồi, các ngươi nghe nói không, có người nói sang năm thôn chúng ta sẽ có học đường, năm nay lấy tiền ở chỗ của Phong tiểu tử, sang năm ta cũng phải đem con của mình đến học đường đọc sách.”

“Thật không?” Có người không dám tin nói, trong thanh âm còn chen lẫn  kinh hỉ.

“Nếu như là thật liền quá tốt, đưa đến học đường ngoài thôn tiền tu sửa cũng quá nhiều, ta hi vọng trong thôn mình có thể giao ít tiền tu sửa hơn, như vậy con của ta cũng có thể đọc sách được một hai năm, không cầu học vấn sâu rộng, chỉ cần không phải mù chữ giống chúng ta là được.”

“Ha ha…”

Mấy người Đường Xuân Minh đi còn chưa được một nửa liền quay về, bởi vì đường sau này càng ngày càng khó đi, còn chưa dọn dẹp kịp, nhưng mà nghe Lý Phong nói trong đó có cây hạt dẻ,Đường Xuân Minh nghe xong liền vui vẻ, chờ qua một thời gian liền vào núi kiếm hạt dẻ dại đi, hạt dẻ xào đường, đúng rồi, còn phải chuẩn bị một ít hoa quế. Đường Xuân Vanh nghe được cũng rục rà rục rịch, nhưng mà bị ca hắn gõ trán một cái, “Cố gắng học đi, đến lúc được nghỉ liền đến, đến lúc đó liền mang ngươi đi vào.”

“Biết rồi, ca, ta sẽ không xin nghỉ.” Ngay trước mặt người bên ngoài  bị ca giáo huấn, mặt Đường Xuân Vanh đỏ lên, ngoại trừ chuyện của ca ca hắn cũng không nghĩ xin nghỉ, hắn còn muốn phấn đấu hoàn thành mục tiêu của mình.

&&&

Trăng tròn của A Sâm vừa qua thì trời mưa một trận, thời tiết cũng đỡ nóng hơn, cửa hàng bán băng trong huyện khẳng định là không thể mở tiếp được, mấy nhà liền thương lượng dứt khoát đóng cửa hàng, sau khi Trương Trường Minh trở về thì mang một quyển sách đến trong nhà Đường Xuân Minh, muốn tính toán các khoản mục với mọi người một chút, còn có chia hoa hồng cho các nhà.

Trước khi nói đến chuyện này, Trương Trường Minh hỏi Đường Xuân Minh một chuyện, “Minh ca nhi, ngươi có tính toán gì với cửa hàng kia không? Để không thời gian lâu như vậy thì quá lãng phí, nếu như bán băng thì quanh năm suốt tháng cũng chỉ có thể bán được hai, ba tháng.” Tuy rằng lợi nhuận rất lớn, nhưng mà nếu như có thể cho thuê, vậy cũng có thể thu được không ít tiền thuê nhà a.

“Chuyện này… Có chút ý kiến, nhưng mà năm nay vẫn chưa làm được.” Đường Xuân Minh  gãi đầu một cái, chủ ý bán băng này cũng chỉ là nhất  thời nghĩ ra, vốn không có ở trong kế hoạch a, mà cửa hàng kia cũng không phải thuê mà là mua luôn để tránh cho bí mật chế băng rò rỉ ra ngoài, cửa hàng này của chính mình cũng tốt, đồng thời cửa hàng này cũng có chút chủ ý, không gian phía sau lớn chút, hơn nữa khi lấy được cửa hàng còn để cho người ta đào một cái hầm nhỏ, tạm thời dùng làm hầm băng.

“Minh ca nhi có ý tưởng gì?” Hai con mắt Trương Trường Minh đều sáng lên, khoảng thời gian làm ăn này, tuy rằng khổ cực một chút, nhưng mà hắn làm rất hăng say, so với trồng trọt trong thôn còn có cảm giác thành công hơn.

Lý Phong hiểu rõ ý nghĩ của Minh ca nhi, thay hắn giải thích: “Vốn chờ đến khi dê trong núi trưởng thành thì mở một quán bán toàn đồ ăn từ dê, như vậy cũng có thể kết hợp với thời gian bán băng, thịt dê đại nhiệt, khẳng định mùa hè không bán được, như vậy có thể dùng để bán băng.”

Sau khi nói xong nhìn thấy thần sắc mong đợi của Trương Trường Minh, trong mắt Lý Phong hiện lên ý cười, liếc nhìn Minh ca nhi nói: “Đến lúc đó khẳng định còn muốn nhờ các ngươi quản lý, Minh ca nhi còn phải bận chuyện trong nhà còn thêm hai đứa nhỏ nữa.”

Vương Mạc cảm thấy hán tử của mình biểu hiện quá nóng lòng, đưa tay nhéo một cái lên eo hắn, Trương Trường Minh nghĩ một chút, mới lộ ra vẻ mặt không tiện: “Hay là để ta chạy vặt cũng được rồi.” Hắn vẫn có tự mình biết mình, bán đồ ăn cùng bán băng khác nhau, cần phải chú ý nhiều hơn, hắn chính là muốn theo học một ít, thời gian này hắn cũng rất chăm chỉ, chữ thường dùng cũng có miễn cưỡng xem hiểu được một chút.

“Trường Minh ca ngươi yên tâm đi, ” Đường Xuân Minh cười nói, “Đến thời điểm đó vẫn còn phải nhờ ngươi nhìn cửa hàng giúp chúng ta, Trường Minh ca đã có hứng thú vậy ta cầu còn không được, nhưng mà, hiện tại số lượng dê còn quá ít, không bằng trong khoảng thời gian này ngươi tìm giúp ta ít dê đực con về đi, lại nuôi tới khi trời lạnh liền có thể cung cấp được.” Vốn hắn dự định chậm rãi quy hoạch quy mô lớn, nhưng mà để cửa hàng không như vậy cũng không được, bằng không sớm tận dụng đi.

“Được, để ta làm a, ngày mai ra sẽ đi xe.” Trương Trường Minh vỗ ngực.

Sau đó chính là lợi nhuân bán băng, Đường Xuân Minh vừa nói chuyện với bọn họ vừa giở quyển ghi chép ra xem, các khoản mục được ghi rõ rõ ràng ràng, khi lật đến trang cuối nhìn tổng lợi nhuận khiến cho Đường Xuân Minh đã chuẩn bị tâm lý cũng phải sửng sốt một hồi.

“Chỉ một tháng này, lại kiếm gần bốn trăm lạng bạc?!” Quả thực là lãi kếch xù, Đường Xuân Minh vô cùng hối hận a, sao không sớm nhớ tới loại này, nếu như ngay từ khi vào hạ mở cửa hàng, đến hiện chỉ sợ một ngàn bạc cũng có thể thu được, hơn nữa còn chỉ là một huyện, nếu như nghĩ xa nữa Đường Xuân Minh cũng không dám nghĩ đến.

“Khà khà, đây là do khí trời nắng gắt, ” Trương Trường Minh cũng rất đắc ý, đương nhiên cũng biết nếu như chỉ dựa vào mấy người bọn họ cũng không thể làm được đến mức này, “Còn phải nhờ ông chủ của Thính Cảnh Các giới thiệu cho chúng ta không ít cửa hàng, bản thân Thính Cảnh Các cũng dùng rất nhiều băng.”

Còn những người khác, biểu hiện không hề tốt hơn Đường Xuân Minh là bao, thậm chí càng kém cỏi, người nhà quê bình thường đều bận bịu quanh năm suốt tháng, có thể kiếm được mười mấy lượng bạc đã là rất tốt, đây còn phải là nhờ ông trời chăm sóc bọn họ, nếu như đụng phải thiên tai nhân họa, bận bịu cả năm cũng không thể lấp đầy cái bụng được, còn phải thắt lưng buộc bụng nộp đủ loại thuế.

Hiện tại đột nhiên xuất hiện mốt số bạc lớn như vậy, bọn họ đều cảm giác phỏng tay.

Lý Chính đập đập tẩu thuốc lá, lại không nhịn được ho khan một trận, Trầm phu lang không thể không đập lưng thuận khí cho hắn, sẵn giọng nói, “Xem ngươi cái không có kiến thức, như vậy liền bị dọa sợ?”

Trương Tú cùng Đại Sơn cũng đồng dạng bị choáng váng cũng phản ứng lại nở nụ cười, không phải là dọa sợ, bọn họ lại có thể có một ngày bị bạc làm ra dọa sợ a.

“Ha ha, sang năm sẽ càng nhiều, nhanh nhanh, phân bạc đi, ” thấy vẻ mặt mọi người muốn nói lại thôi, Đường Xuân Minh vô tình phất tay một cái, “Các ngươi cũng đừng nói cái gì, trước đó đã nói rồi, hơn nữa ta và các ngươi như vậy, số bạc này cũng là ngoài ý muốn, còn có thể dùng được mấy năm, trước hết kiếm đủ bạc đi đã.”

Hà lão không xen vào, chỉ ở bên cạnh nghe, nghe được lời này của Đường Xuân Minh  cũng vui cười hớn hở, cảm thấy hắn như vậy vừa vặn, sẽ không liều chết bảo vệ phối phương, thời điểm nên buông tay liền buông tay.

Mấy đứa trẻ đều ở bên ngoài chơi không để bọn chúng nghe chuyện này đỡ cho đến lúc đó nói lỡ miệng ở bên ngoài, chỉ có tiểu tử A Sâm không buồn không lo được Hà lão ôm ở trong tay, còn đang ngây ngô chảy nước miếng a.

Đường Xuân Minh cầm bút than tự chế tính toán bạc, tổng cộng  có 383 lượng, trừ đi tiền công của chưởng quỹ thì là thu vào toàn bộ, chia đều một chút, cuối cùng nhà mình được chín mươi hai, hai người Trương Trường Minh nhiều hơn nhà khác một chút, dù sao hai người bọn họ cũng bận rộn hơn coi là tiền công, vì vậy thu được tám mươi hai, còn ba nhà còn lại được bảy mươi hai, còn thừa lại ba lượng bạc vụn, Đường Xuân Minh liền để cho thôn. Mọi người lại thương lượng một chút, quyết định trừ nhà mẹ kế của Đường Xuân Minh, mỗi người trước tiên lấy ra năm lượng bạc để mở học đường trong thôn, để mời phu tử cùng trợ cấp phí tu sửa học đường của bọn nhỏ, đợi đến sang năm lấy một phần lợi nhuận từ bán băng để duy trì lớp học.

Đường Xuân Minh vô cùng tán thành trong thôn mời Phu tử dựng lớp học, nếu có thể để tiểu ca nhi vào học đường đọc chữ thì càng tốt, đương nhiên hắn cũng chỉ là nghĩ trong lòng như vậy,  không muốn chống đối với thế tục nơi này, con của mình thì để mình dạy là được rồi.

Đại Sơn cùng Trương Tú  nhìn nhau cười, vui vẻ nói: “Lần này được rồi, cũng không cần để Đại Mao Nhị Mao chạy ra bên ngoài đọc sách, trực tiếp ở trong thôn ta học là được rồi, đỡ phải mỗi ngày bỏ không ít thời gian đi đường.”

Chờ sau khi mọi người đều cầm bạc hoan vui mừng hỉ   rời đi, Hà lão ôm A Sâm cười nói: “Xem a mẫu của ngươi thành tán tài đồng tử còn vui vẻ đến vậy.”

“A a…” Tiểu A Sâm giơ nắm đấm nhỏ kêu lên, tựa hồ đang phụ họa  cái gì.

Lý Phong nhìn Đường Xuân Minh như  đang tham tài mà đếm bạc, ý cười trong mắt càng rõ, nói: “Minh ca nhi như vậy là tốt rồi.” Ái tài lại không tham tài, may là lúc trước hắn quyết định về  xem một chút, bằng không đã bỏ mất người này.

Hà lão cười híp mắt nhìn hai người này, ôm A Sâm đi ra ngoài: “Tiểu A Sâm, chỉ có ngươi cùng gia gia thôi, gia gia mang A Sâm ra ngoài chơi, tìm tiểu ca ca đi.”

“A a…”

“A? Hà lão đâu? Mới nãy còn ở trong phòng.” Đường Xuân Minh đang đếm bạc vui vẻ bong bóng bay khắp nơi ngẩng đầu lên liền không  thấy người nữa.

Chờ đến hôm sau Vương Anh mới nhận được bạc đưa đến, hoài nghi nói: “Sao nhiều như vậy? Ngươi sẽ đem phần của mình cũng chia cho ta chứ?”

“Sao lại như vậy được!” Đường Xuân Minh mắt trợn trắng, quan hệ hiện tại của hắn cùng mẹ kế thật kỳ quái, hình thức hai người ở chung vẫn không bằng mấy người Trương Tú, nhưng trong lòng biết được mối quan hệ này còn bền hơn mấy người Trương Tú một chút, “Nếu không ta lấy sổ ra cho ngươi xem?”

“Quên đi, cho ta xem ta cũng không hiểu được, biết ngươi không có trợ cấp chúng ta là được.” Vương Anh hít một hơi mới tiêu hóa được sự thật khiến mình giật mình này, sau đó liền bình tĩnh nhận lấy, một chút cũng không nhún nhường, khiến cho Đường Xuân Minh kinh ngạc sững sờ nhìn bóng lưng của mẹ kế.

“A mẫu ngươi như vậy cũng tốt.” Lý Phong đứng phía sau nói.

Đường Xuân Minh cũng nở nụ cười, đúng vậy, như vậy rất tốt, nếu như bỗng nhiên thân cận hắn ngược lại hắn sẽ cảm thấy không dễ chịu.

&&&

Mấy ngày nay Lý Chính vô cũng bận bịu, nhưng mà lại bận đến vui vẻ, mấy đời Lý Chính, đến thời hắn mới mở học đường, coi như là trong tộc hay trong thôn cũng sẽ không có người nào dám nói hắn làm Lý Chính không thật sự làm được cái gì.

Học đường được đặt luôn ở trong từ đường, bởi vì vừa mới tu sửa cho nên có thể sử dụng luôn, tìm thợ mộc làm chút bàn ghế, Lý Chính hiện tại cũng đang bận bịu làm chuyện khác, đó chính là tìm phu tử, phu tử có tốt hay không sẽ liên quan trực tiếp đến sự nghiệp học tập của bọn nhỏ sau này.

Hắn cũng thường nghe hai đứa con mình nói về tình huống của phu tử trong học đường, có phu tử học vấn tốt, có phu tử không chỉ có học vấn không tốt lại còn có ảnh hưởng không tốt với học sinh, vì vậy không chỉ muốn tìm phu tử còn phải hỏi thăm phẩm hạnh của phu tử, chạy nhiều ngày mới tìm được một vị lão tú tài đã có chút tuổi, mỗi tháng trả ba lượng bạc, đợi đến khi trong thôn kết thúc ngày mùa liền chính thức đến thôn dạy học.

Tin tức này được truyền ra khiến cả thôn oanh động, mọi người đều chuẩn bị đi tìm hiểu thông thức, đặc biệt là trong nhà có trẻ con đến độ tuổi thích hợp, đặc quan là quan tâm đến tình huống của học đường cùng số tiền tu sửa học đường nhà mình phải nộp.

Trầm phu lang trước đó còn không có thời gian đến nhà Đường Xuân Minh giúp hắn trông con, giờ thì hay rồi, người đến nhà hắn mỗi ngày cũng không ít, hắn phải giải thích với mỗi người đến đây khiến cho một chút thời gian rảnh rỗi cũng không có, bên Lý Chính cũng như vậy, sau khi chọn được phu tử, những tộc lão trong thôn kia cũng lần lượt đến đây, bên từ đường kia cũng đã có động tĩnh, chuyện mở học đường chắc chắn thành sự thật, nhưng bọn họ đều tò mò tiền nở học đường cùng mời phu từ đến từ đâu, tuy rằng nhà Lý Chính có điều kiện hơn so với những nhà khác trong thôn, tuy nhiên có hai đứa con trai đang đọc sách trong học đường cũng là một gánh nặng không nhẹ.

Lý Chính cũng đang muốn tìm thời gian nói một chút về chuyện này, hiện tại vừa hay không cần cho người gọi bọn họ đến, hắn cũng không muốn mấy nhà bỏ bạc ra lại không cho người trong thôn biết, đây chính là việc thiện a, phải cho những người trong thôn biết bọn họ chịu ân huệ của ai, đừng có mà tiếp tục đỏ mắt sau lưng phá hoại danh tiếng của người ta.

“Là như vậy, cái này cũng là lòng tốt của Phong tiểu tử cùng Minh ca nhi, mang theo mấy gia đình chúng ta làm chút chuyện làm ăn, kiếm được ít bạc, muốn góp chút công sức cho thôn ta, ta đã nghĩ đợi đến khi tìm được phu tử rồi nói cho mọi người một chút, nói sớm cũng tốt để cho mọi người vui vẻ một hồi, chuyện tìm phu tử cũng không phải là chuyện dễ dàng.”

Lý Chính đặc biệt nhắc đến tên của Lý Phong cùng Đường Xuân Minh, khiến cho mấy tộc lão trong thông đừng có mà tiếp tục đỏ mắt nhìn chằm chằm hai người bọn họ, đặc biệt là Triệu tam thúc công, hiện tại Lý Chính nhìn hắn cảm thấy có chút tẩu hỏa nhập ma, một chút cũng không nhắc đến chuyện cho tiểu hán tử nhà Minh ca nhi vào gia phả, nhưng như vậy cũng tốt, Minh ca nhi làm việc tốt, sau này hai đứa bé muốn vào gia phả của Lý gia, những người trong tộc cũng sẽ không có ý kiến gì quá lớn, không thể vừa chịu ân huệ của bọn họ lại lập tức chống đối người ta đi.

“Tiểu tử ngươi thực sự là, trước đó lại che dấu không cho mọi người biết, làm xong mọi chuyện mưới nói cho mọi người, nếu như chúng ta biết được cũng có thể cùng tìm người a, nhưng mà, chuyện này tiểu tử ngươi làm tốt lắm a, ha ha, sau này tiểu tử trong thôn chúng ta cũng có thể đến trường rồi.” Đây là tộc lão đứng đầu Lý gia nói, lúc trước kỳ thực đã nghe được ít nhiều, dù sao động tĩnh lớn như vậy cũng không thể cái gì cũng không biết.

“Phong tiểu tử cùng Minh ca  cũng không dễ dàng, cũng may bọn họ còn nhớ đến người trong thôn, nếu là ta a, hiện tại cũng có không ít người làm việc cho bọn họ kiếm chút tiền, sau này thôn chúng ta cũng nên quan tâm bọn họ hơn một ít, đừng làm cho người ta lạnh tâm.” Cái này cũng là người được lợi ích thực tế, có người đã nhớ đến những chuyện trước đó, cũng không thể đẩy những nhà như vậy ra khỏi thôn, đến lúc đó bị thiệt vẫn chỉ có thôn Bình Sơn, không nói cái khác, chỉ nói đến Phong tiểu tử, những bằng hữu kia của hắn nhất định có thể che chở thôn được một chút.

Tay Triệu tam thúc công lại run lên, thấy mọi người đều hướng về phía Lý Chính, dù sao nhà ai cũng có trẻ con cũng đều hi vọng nhà mình có được người đọc sách.

Có người nhìn sổ sách trong thôn, nhìn thấy mấy nhà quyên góp bạc, suy nghĩ một chút, nói, “Một hai năm thì được, nhưng mà sau này thì thế nào a?” Một tháng ba lượng tu sửa, chỉ dựa vào những người trong thôn là không thể.

Lý Chính cũng đã sớm nghĩ đến vấn đề này, mấy gia đình họ cũng đã thương lượng qua, đối với bọn họ, số bạc này giống như là rơi từ trên trời xuống vậy, vì vậy lấy ra một chút cũng không có gì là không nỡ, “Chuyện làm ăn sang năm ở trong thành sẽ tiếp tục làm, đến lúc đó mấy nhà chúng ta cũng có thể lấy ra một phần bạc, nếu được thì dùng số bạc này để ta thêm vài mẫu đất trong thôn, sau này chuyên dùng cho học đường, như vậy học đường trong thôn ta cũng có thể duy trì lâu được. Đến lúc đó nếu như mọi người đồng ý cũng có thể đóng góp một chút, những chuyện này tương lai đều sẽ ghi vào trong gia phả, để cho thế hệ sau biết được cống hiến của mọi người.”

“Tiểu tử ngươi nghĩ rất chu toàn, chúng ta cũng không có gì để nói nhiều.” Kỳ thực chỉ cần có người bỏ tiền, bọn họ cũng không có nhiều ý kiến, đương nhiên cũng biết vào lúc này không thể đắc tội người bỏ tiền, bằng không thiệt thòi chính là mình.

Cũng không phải không có người tò mò mấy nhà theo Đường Xuân Minh làm cái gì mà có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, lúc này mới chỉ hơn một tháng, gia đình nào cũng bỏ ra năm lượng bạc, như vậy số tiền trong tay bọn họ khẳng định không ít đi, khiến người ta nhìn mà đỏ mắt. Nhưng mà, nếu như đổi là người khác, chỉ sợ sẽ giấu kĩ, làm gì hào phóng mà dùng trong thôn như vậy, vì vậy, sau khi trở về phải dạy bảo đám trẻ nhà mình một chút, không được đi khắp nơi nói chuyện linh tinh.

Lúc mấy tộc lão trong thôn rời đi, hầu hết mọi người đều tương đối hài lòng, đương nhiên cũng có phần tử cá biệt, cũng không biết trong lòng bọn họ nghĩ cái gì.

Có người lúc trước nói chuyện cho nhà Lý Hạ Căn, hiện tại hay rồi, hành động của Lý Phong như tát bọn họ một cái, trên mặt không khỏi có chút ngượng ngùng, tuy rằng trong lòng cảm thấy Lý Phong tình nguyện đi giúp người không phải Lý gia cũng không muốn hòa giải quan hệ với nhà đại bá của hắn, nhưng hiện tại lại khiến cho bọn họ cũng không biết nên mở mồm như thế nào, trong lòng bọn họ vẫn không hiểu được hành vi của Lý Phong, nhà Đại Sơn cũng được, đó là người Lý gia, nhưng mà Trương Trường Minh thì sao? Họ là người khác họ a, người nhà họ Lý nhiều như vậy sao không chăm sóc Lý gia hơn một chút? (*Có những người chính là như vậy, lúc người ta khó khăn thì đổ thêm dầu vào lửa nhưng đến lúc người ta phát đạt, giúp đỡ người khác thì lại hỏi sao không phải là mình, coi người ta là kẻ ngốc hay thánh mẫu sao???*)

Triệu gia tam thúc công thở phì phò trở về nhà, tự mình ngồi một mình trong phòng hờn dỗi hút thuốc lá, vụn thuốc lá rơi xuống dưới ghế tạo thành âm thanh, không có một người nào trong nhà dám vào lúc này.

Đường Xuân Minh hành động như vậy, dưới cái nhìn của hắn chính là lôi kéo người trong thôn đối nghịch với Triệu gia hắn,  hắn hiện tại cầm bạc đi làm từ thiện, chờ đến sau này muốn vào gia phả của Triệu gia, Triệu gia ngăn cản không cho sẽ bị người khác nói Triệu gia không tốt mà không phải là Đường Xuân Minh hắn không đúng.

Tam thúc công vẫn cho rằng người Triệu gia mới nên là nhà đứng đầu thôn này, tổ tiên của Triệu gia, từng có người làm quan tứ phẩm, khi đó tuy rằng hắn chỉ là bàng chi, nhưng hiển nhiên, quang cảnh lúc đó sao những người chân đất này có thể tưởng tượng được, dù cho sau này Triệu gia suy tàn phân tán khắp nơi, nhưng hắn vẫn luôn nhớ tới quang cảnh lúc đó muốn tự mình đem những người lưu lạc đến thôn Bình Sơn này tái hiện lại vinh quang của tổ tiên khi đó.

Vì vậy hắn mới có thể ký thác kỳ vọng vào Triệu lão tam cao như vậy, bởi vì trên người Triệu lão tam có chút ý chỉ tiến thủ của vị tổ tiên kia, theo thời gian, lại đem Triệu gia đưa vào hàng ngũ nhà quan lại cũng không phải là không thể.

Vì có suy nghĩ như vậy, tam thúc công cũng không có cảm xúc mãnh liệt với thôn Bình Sơn này như đám tiểu bối, hắn vẫn cho rằng có một ngày Triệu gia sẽ rời khỏi cái thôn nghèo đói này, dù cho có một ngày Triệu gia đại phát đạt, trong lòng hắn cũng không muốn trở về thôn Bình Sơn này. Nhưng mà hiện tại, rõ ràng Triệu lão tam là tú tài đầu tiên của thôn này, nhưng mà lại không được bao nhiêu vinh quang, liền bị những tên chân đất này đoạt mất danh tiếng, mà trong này, căn bản không phải chuyện của Triệu gia, khiến cho trong lòng tam thúc công không thể vui nổi.

“Vào đi.” Gõ gõ tẩu thuốc, gọi con trai ở bên ngoài vào, “Hai ngày nữa lại đến huyện một chuyến đi, hỏi Bình Xuyên xem việc hôn nhân trong huyện thế nào rồi, lại mang chút ngân lượng qua để cho hắn cố gắng học tập, tranh thủ sớm ngày thi đỗ.”

“Cha ngươi…” Con trai hắn ngăn cản đến suýt chút nữa là nhảy lên phản đối.

“Được rồi, ta biết ý của ngươi, vô dụng, chỉ có lão tam thi đỗ  người Triệu gia chúng ta mới được thơm lây,  đợi đến khi đấy các ngươi sẽ biết được tại sao ta lại kiên trì như vậy, các ngươi sẽ không tưởng tượng được phong cảnh khi đó đâu.”

Thấy  tam thúc công lại lâm vào trong hồi ức, con trai hắn tức giận mà đi ra ngoài, dưới cái nhìn của hắn người kia chính là hấp huyết trùng, không chỉ có hút khô bên kia, hiện tại lại động đến số tiền mồ hôi nước mắt này của bọn họ, cha là muốn bức bọn họ tạo phản sao.

Nhìn xem những nhà có quan hệ tốt với Minh ca nhi đều sống càng ngày càng tốt, chính Triệu lục thúc cũng càng ngày càng tốt hơn so với nhà bọn họ, lục thúc cũng là người của Triệu gia a,  chỉ cần có để lộ chút thiện ý với Minh ca nhi liền được giúp đỡ, điều này thể hiện cái gì, chính là Minh ca nhi là một người ân oán rõ ràng, nhưng mà Triệu gia không chỉ muốn đẩy bọn họ ra ngoài lại còn muốn kết oán.

Ngày này, sau khi mấy tộc lão trong thôn về nhà, có nhà cao hứng, cũng có nhà như vậy, ở nhà cãi lộn thậm chí là ném đồ vật.

Hầu hết trẻ con trong thôn đều vui vẻ, người lớn trong nhà đã nói với bọn nó rồi, sau khi thu hoạch xong liền có thể đến trường, bọn chúng không cần lại hâm mộ Đại Mao cùng Nhị Mao, bọn chúng cũng có thể biết chữ, những đứa nhỏ này không chờ kịp chạy đến từ đường mỗi ngày, nhìn số bàn trong từ đường không ngừng tăng lên.

Dưới sự chờ đợi như vậy, trời thu liền đến, tất cả người trong thôn đều bận đến chân không chạm đất, tuy rằng bận đến khi trời tốt mịt nhanh chóng thu hoạch xong lương thực, nhưng trong lòng đều vô cùng cao hứng, năm nay ông trời có mắt, mưa thuận gió hòa, nhìn hoa mầu thu hoạch nhiều hơn năm trước, hơn nữa năm nay còn có thêm một phần mong chờ.

Kiến thiết phía sau núi nhà Đường Xuân Minh cũng tạm thời dừng lại, những người được thuê đương nhiên phải về làm việc của nhà mình, Lý Phong nói với bọn hắn sau khi hết bận liền trở lại, những người này đều vội vội vã vã đồng ý, làm sao tìm được một chỗ tiền công nhiều lại còn thời gian dài như vậy chứ.

Hiện tại Lý Phong càng có lý do giúp Đường Xuân Minh, mà mấy mẫu kia của Đường Xuân Minh, coi như là vào ngày mùa bận rộn nhất cũng được những người trong thôn quan tâm, mọi người đều chờ sản lượng của mấy mẫu đất núi a, nếu như thu hoạch cao hơn nhà bonh họ, năm sau bọn họ đều muốn đến chỗ Minh ca nhi mua hạt giống.

Vùng núi vốn cằn cỗi khô hạn hơn những nơi khác, vì vậy thường xuyên phải bổ sung nước tưới, nhưng đây là tình huống của nhà khác, mấy mẫu nhà Đường Xuân Minh còn tươi tốt hơn so với những nhà khác, lúa mạch ra hạt nặng trịch, nhìn cũng biết căng tròn hơn so với những nhà khác. Có mấy nhà ít đất, liền trực tiếp chạy đến giúp Lý Phong cùng thu hoạch hoa mầu nhà Minh ca nhi trước tiên, cũng có thể nhìn thấy thành quả sớm hơn.

Nhìn lúa mạch trong tay, trong lòng đều không ngừng tán thưởng: “Không dùng cân cũng có thể biết, sản lượng này không hề thấp hơn so với mấy mẫu dưới  kia.” Bên dưới ngọn núi , mưa thuận gió hòa  mỗi mẫu có thể cho khoảng ba trăm cân, đợi đến khi cho sản lượng lúa mạch nhà Đường Xuân Minh lên cân, ngay cả Lý Phong vẫn luôn theo dõi từ đầu đến cũng cũng ngạc nhiên một chút, còn cao hơn dự tính một chút, có khoảng năm trăm cân.

Con số này vừa được báo ra, ngay cả những người đang bận bịu với việc nhà mình cũng bị kinh động chạy vội đến, có nhiều trực tiếp chạy đến chỗ Lý Phong cùng Đường Xuân Minh, trực tiếp nói với bọn hắn chuyện hạt giống năm sau, tốn nhiều bạc hơn nữa cũng mua, thu được nhiều lương thực như vậy chính là bạc trắng lóa a.
Bình Luận (0)
Comment