Y Đạo Quan Đồ

Chương 1022.1

Diêm Quốc Đào lẳng lặng nhìn Chu Hưng Dân, từ trong những lời này của Chu Hưng Dân y đã ý thức được lần này Triệu Vĩnh Phúc không có bất kỳ phần thắng nào, mục đích Chu Hưng Dân lần này tới chỉ có một, y muốn chống lưng cho Trương Dương.

Lần gặp mặt này của Triệu Vĩnh Phúc và Chu Hưng Dân cũng không được lý tưởng lắm, y tối hôm đó liền quay trở về Bắc Cảng, Chu Hưng Dân không biết trong tay y còn có một lá bài, năm trăm mẫu đất ở giải đất trung tâm của khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải, y và Tiêu Quốc Thành đã đạt thành hiệp nghị, y muốn tóm lấy khu đất này.

Người ta rất nhiều lúc bị thù hận làm mờ mắt, Cơ Nhược Nhạn như vậy, Triệu Vĩnh Phúc cũng như vậy.

Tiết Thế Luân thì lại nhận thức rất tỉnh táo điều này, khi Triệu Vĩnh Phúc và Chu Hưng Dân nói chuyện, y đang sóng vai với Tiêu Quốc Thành đứng ở trên hải lộ đại của Quan Để số 1 ngắm trăng.

Tiêu Quốc Thành nhìn vầng trăng trên ao, bỗng nhiên nói: "Xuân giang hoa triêu thu nguyệt dạ, vãng vãng thủ tửu hoàn độc khuynh!"

Tiết Thế Luân mỉm cười nói: "Bắc tỳ bà hành đó viết quả thực không tồi Quốc Thành Quốc Thành, anh vẫn còn đắm chìm trong bức tranh chữ đó không thoát ra được ư!"

Tiêu Quốc Thành cười cười, giơ cốc rượu vạng trong tay lên: "Tối nay không cần độc ẩm nữa rồi, có anh uống với tôi." Hai người chạm cốc, nhấp ngụm rượu, Tiêu Quốc Thành nói: "Tôi luôn cảm thấy tiếu Trương Dương một phần nhân tình, nhận đồ của hắn mà lại không làm việc giúp hắn, trong lòng luôn cảm thấy có chút áy náy..." Nói tới đây y không nhịn được mà ho khan.

Tiết Thế Luân nói: "Bên ngoài gió lớn lắm, vào nhà nói chuyện đi!"

Tiêu Quốc Thành lắc đầu nói: "Không sao! Tôi thích bên ngoài, có thể thở hết những gì ô trọc trong phổi, hít vào không khí trong lành, như vậy tôi còn có thể sống lâu hơn một chút."

Tiết Thế Luân nói: "Nói bậy bạ gì đó, đừng nhìn anh thì giống như có bệnh, nhưng vẫn còn sống lâu hơn ối người."

Tiêu Quốc Thành cười nói: "Cám ơn lời lành của anh..." Nói còn chưa dứt lời lại ho khan.

Tiết Thế Luân nói: " thực sự định chuyển nhượng năm trăm mẫu đất đó cho Triệu Vĩnh Phúc ư?" Tiêu Quốc Thành nói: "Tôi đã đáp ứng hắn rồi."

Tiết Thế Luân nói: " trong chuyện này tôi cũng không ủng hộ cách làm của anh, tại thương ngôn thương, không nên để xen vào quá nhiều nhân tố tình cảm."

Tiêu Quốc Thành bật cười ha ha: "Có phải Trương Dương tìm anh hay không, cho nên anh mới lên tiếng cho hắn?"

Tiết Thế Luân nói: "Cho dù không có Trương Dương thì tôi cũng hiểu được cách làm của Triệu Vĩnh Phúc thiếu ổn thỏa, khu bảo lưu thuế nhập khẩu từ xin đến được phê mất thời gian bao lâu? Anh cho rằng chỉ bằng vào năng lực của Trương Dương là có thể làm thành chuyện này ư?"

Tiêu Quốc Thành nói: "Tôi đối với chuyện này không rõ ràng lắm."

" Quốc Thành, lúc trước để thúc đẩy chuyện khu bảo lưu thuế nhập khẩu, Chu Hưng Dân đặc biệt tới kinh thành, ở đó tọa trấn khơi thông quan hệ, trong quá trình khu bảo lưu thuế nhập khẩu được phê duyệt, hắn xuất lực lớn nhất, có thể nói khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải là một tay hắn làm lên, Chu Hưng Dân này rất không đơn giản, cao tầng vô cùng xem trọng hắn, tuổi còn trẻ mà dã đảm nhiệm chức tỉnh trưởng Bình Hải, sĩ đồ trường kỳ của hắn rất sáng lạng."

Tiêu Quốc Thành nói: "Nếu là như vậy, Triệu Vĩnh Phúc không phải tranh với Trương Dương mà là đang tranh với Chu Hưng Dân."

Tiết Thế Luân gật đầu nói: "Triệu Vĩnh Phúc hắn có năng lực gì chứ, sao có thể là đối thủ của Chu Hưng Dân, chuyện này góc Thương Gia hắn nhất định sẽ thua."

Tiêu Quốc Thành thở dài nói: "Thời gian tôi trở về nước tuy rằng không dài, nhưng lại nghe thấy rất nhiều dư luận bất lợi cho hắn, hắn nên cảnh giác."

Tiết Thế Luân nói: "Triệu Vĩnh Phúc không thể không nhìn thấu chuyện này, nếu hắn đã nhìn thấu, mà vẫn kiên trì đấu tiếp với Trương Dương, chứng tỏ đầu óc người này có vấn đề, hắn bị cừu hận đối với Trương Dương che mờ hai mắt."

Tiêu Quốc Thành nói: "Hắn mua năm trăm mẫu đất trong tay tôi, mục đích là muốn chế tạo chướng ngại cho Trương Dương!"

Tiết Thế Luân nói: "Quốc Thành, anh đã sớm nhìn rõ rồi, nhưng anh lại không nói, cứ phải đợi tôi nói ra."

Tiêu Quốc Thành nói: "Triệu Vĩnh Phúc chưa giờ chưa từng mở miệng với tôi, tôi thật sự không nhẫn tâm cự tuyệt hắn."

Tiết Thế Luân nói: "Bỏ chuyện ân oán của bọn họ không nói tới nữa, hiện tại có một hạng mục. Gia tộc Nguyên Hòa của Nhật Bản nhìn trúng khu đất đó của anh, đã đề xuất mua với giá cao, anh có nên suy nghĩ lại không?"

Tiêu Quốc Thành nói: "Lúc trước khi mua khu đất đó, quả thực không ngờ có một ngày sẽ trở thành bánh thơm trong mắt mọi người..." Y lại bắt đầu ho khan.

Tiết Thế Luân nói: "Cân nhắc lại cho kỹ đi, tôi thủy chung cho rằng, khu đất đó bất kể là tự mình khai phá hay là bán cho người khác, đều tốt hơn nhiều so với giá chuyển nhượng cho Triệu Vĩnh Phúc, cái giá mà hắn ra không có bao nhiêu thành ý cả! Hơn nữa ý đồ đỡ Trương Dương của Chu Hưng Dân lần này rất rõ ràng, cho dù anh có bán khu đất đó cho Triệu Vĩnh Phúc, hắc hắc, tôi thấy hắn cũng chẳng làm nên được trò trống gì đâu!"

Tiêu Quốc Thành nói: "Thế Luân, anh trước giờ không hề hỏi tới sinh ý trong nước của tôi."

Tiết Thế Luân uống ngụm rượu, ánh mắt hướng về phía mặt biển đen xì ở xa, nói khẽ: "Chỉ là một kiến nghị thôi!"

Tiêu Quốc Thành nói: "Tôi càng lúc càng nhìn không thấu anh, trong lòng anh muốn nhất điều gì?"

Những lời này tựa hồ hỏi cho Tiết Thế Luân ngây dại, hồi lâu y mới thấp giọng đáp lại: "Cái này cũng là điều mà tôi nghĩ không thấu, tôi rất muốn vui vẻ, nhưng tôi bất kể là như thế nào cũng không vui vẻ được."

"Tôi cũng không vui vẻ!" Tiêu Quốc Thành có chút đăm chiêu nói.

Nghi thức treo biển chính thức của thành phố Tân Hải được cử hành đúng giờ vào tám giờ sáng ngày hôm sau, những nhân vật ngôi sao của chính đàn Bình Hải là tỉnh trưởng Bình Hải Chu Hưng Dân, thư ký trưởng tỉnh ủy Bình Hải Diêm Quốc Đào, bí thư thị ủy Giang Thành Đỗ Thiên Dã, bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành, bí thư thị ủy Nam Tích Lý Trường Vũ, bí thư thị ủy Lam Sơn Thường Tụng, phó thị trưởng thành phố Nam Tích Cung Kì Vĩ tề tụ đông đủ trước cửa lớn của trung tâm hành chính huyện. Nhân vật nổi tiếng xã hội tới tới tham gia nghi thức cũng không ít, Tiết Thế Luân, Tiêu Quốc Thành, Đinh Cao Sơn...

Trương đại quan nhân từ ngày hôm qua bận bịu đến tận bây giờ, mệt mỏi vô cùng, tuy rằng hắn đã là bí thư thị ủy Tân Hải, trước mặt nhiều lãnh đạo như vậy thằng cha này cũng chỉ có thể sắm vai người chủ trì xuyên trường.

Tỉnh trưởng Chu Hưng Dân tiến hành đọc diễn văn trong tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc, y mỉm cười nói: "Các vị khách, các vị bằng hữu, từ giờ thành phố Tân Hải chính thức được thành lập, nghi thức treo biển của thị chính phủ thị ủy Tân Hải chính thức bắt đầu, tôi xin gửi lời ân cần thăm hỏi chân thành nhất tới toàn thể nhân dân Tân Hải, toàn thể cán bộ và công nhân viên chức của thành phố Tân Hải, đây không chỉ là một sự kiện lớn trong công cuộc phát triển của Tân Hải, cũng có ý nghĩa trọng đại đối với kinh tế bắc bộ Bình Hải, thúc đẩy sự phát triển của thành thị bắc bộ Bình Hải, cân đối sự phát triển không cân đối của kinh tế nam bắc Bình Hải. Lúc này, tôi đại biểu đảng uỷ tỉnh Bình Hải, chính phủ tỉnh Bình Hải xin nhiệt liệt chúc mừng mọi người dân Tân Hải!"

Bài phát biểu của Chu Hưng Dân bị tiếng vỗ tay nhiệt liệt làm ngắt quãng, y không thể không tạm thời dừng phát biểu, đợi cho sau khi tiếng vỗ tay bình ổn, mới tiếp tục nói: "Tân Hải có thể thành công bỏ huyện lập thành phố, có liên quan chặt chẽ tới công tác nỗ lực của ban lãnh đạo đương nhiệm thành phố, hỉ sự này cũng chính là kết quả nỗ lực của các anh, cũng là sự khẳng định của đảng và quốc gia đối với thành tích công tác của các anh. Tôi hy vọng các anh trên bình đài mới của thành phố Tân Hải này, mạnh dạn khai thác, tích cực tiến thủ, cố gắng trong khoảng thời gian ngắn khiến kinh tế Tân Hải tiến thêm một bước, quán triệt chính sách. phương châm cải cách mở cửa một cách thiết thực.Xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu đầu tiên của Bình Hải với tốc độ cao, chất lượng cao. khiến Tân Hải trở thành thành thị ngôi sao của bắc bộ Bình Hải. Khiến Tân Hải trở thành một viên minh châu xán chói trong những thành thị cảng của vùng duyên hải Bình Hải!"

Dự thính ở hiện trường cũng không phải là nhân vật bình thường, nhất là người trong quan trường bọn họ bọn họ am hiểu nhất chính là lĩnh hội tinh thần trong bài phát biểu của lãnh đạo, đa số người đều lưu ý thấy một chuyện, một chuyện rất trọng yếu, trong bài phát biểu của tỉnh trưởng Chu Hưng Dân căn bản không nhắc tới Bắc Cảng, tuy rằng hôm nay là lễ mừng Tân Hải lập thành phố, nhưng Tân Hải dù sao cũng là thành phố nằm dưới sự sự quản lý của Bắc Cảng, Chu Hưng Dân không đề cập tới Bắc Cảng là rất không bình thường. Hơn nữa y đặc biệt cường điệu phải khiến Tân Hải trở thành thành thị ngôi sao của bắc bộ Bình Hải, làm nổi bật địa vị quan trọng của Tân Hải, đây không định không phải là vô tâm mà nói.

Một đám lãnh đạo Bắc Cảng tất cả đều đứng phía sau Chu Hưng Dân. Trên mặt mỗi người đều nở nụ cười có tính công thức, nhưng mỗi người đều không che giấu được sự xấu hổ trong nụ cười. Bí thư thị ủy Hạng Thành không cười, từ ngày hôm qua cho tới hôm nay, y không gặp bất kỳ một chuyện nào khiến y vui vẻ. Y không tìm thấy lý do đẻ cười, y cũng không cười nổi nữa rồi. Tỉnh trưởng Chu Hưng Dân tuyệt đối không phải là vô tâm bỏ qua, thành thị lớn như Bắc Cảng bất kỳ ai cũng không thể coi như không thấy, nhất là ở trên đất Bắc Cảng. ở chỗ Chu Hưng Dân gặp phải sự lạnh nhạt liên tiếp, khiến Hạng Thành đã có chút phẫn nộ rồi, y cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận, ở trước mặt lãnh đạo y không có bất kỳ quyền lên tiếng nào.
Bình Luận (0)
Comment