Y Đạo Quan Đồ

Chương 479.3

Trương Dương vốn không muốn giúp Tô Viện Viện, hắn vẫn còn ghi nhớ chuyện lần trước Tô Viện Viện bán đứng Đỗ Thiên Dã, cho rằng một người như vậy không đáng đồng tình, chỉ là nếu Đỗ Thiên Dã đã lên tiếng, nói thế nào thì hắn cũng phải cho bí thư Đỗ cái mặt mũi này. Nhưng mà hắn đi một mình đến thì không thích hợp, nghĩ tới nghĩ tôi, liền lôi Vu Tử Lương đến, chỉ nói là nhờ Vu Tử Lương hỗ trợ xem bệnh cho bạn mà thôi, Vu Tử Lương cũng không biết nội tình bên trong, nhưng mà do quan hệ của gã và Trương Dương, cho nên gã cũng không thể từ chối.

Sự xuất hiện của Trương Dương làm cho Tô Viện Viện cảm thấy vô cùng đột ngột, đôi mắt đẹp mở to ra, trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc và kinh ngạc vô cùng, Trương Dương nói: "Tôi nghe nói bác gái bị bệnh, cho nên đến xem qua"

Tô Viện Viện lấy tay chặn ngay cửa, không có ý để cho hắn vào, Vu Tử Lương đứng phía sau Trương Dương có chút buồn bực nghĩ, không phải là bạn sao? Tại sao ngay cả một chút ý tứ hoan nghênh mà người ta cũng không có vậy.

Trong lòng Trương Dương đã có chút không nhịn được, chỉ là ngày hôm nay mang theo nhiệm vụ đến, không thể biểu hiện ra sự bất mãn được, nhẫn nại nói:" Bí thư Đỗ kêu tôi đến xem, đây là bác sĩ Vu chuyên gia y học trứ danh"

Tô Viện Viện do dự một chút, đúng lúc này nghe được một giọng nói suy yếu: "Viện nhi... có khách đến? Mau mời khách vào trong ngồi đi"

Tô Viện Viện lúc này mới mở cửa ra, để cho Trương Dương và Vu Tử Lương sau lưng cùng đi vào trong sân.

Nhìn thấy trong sân là một bà lão tóc hoa râm ngồi trên xe đẩy, đang phơi nắng dưới ánh mặt trời, hai chân lỏa lồ ra ngoài đã có chút sưng phù, một phần da đã thối rửa, bà ta chính là mẹ của Tô Viện Viện, Trầm Tĩnh Hiền.

Con mắt của Trầm Tĩnh Hiền ảm đạm vô thần, mỉm cười về hướng của Trương Dương và Vu Tử Lương, nói: "Các người mời ngồi, tôi hành động không tiện, con mắt lại không thấy đường, không có biện pháp bắt chuyện với mọi người, Viện nhi, mau mời khách ngồi đi, châm trà cho bọn họ!"

Trương Dương cười nói: "Bác gái, con là bạn của Tô Viện Viện, ngày hôm nay đặc biệt mời một chuyên gia đến để xem bệnh cho bác"

Trầm Tĩnh Hiền nói: "Cảm ơn các người!"

Tô Viện Viện cắn môi, nhẹ giọng nói: "Mời chủ nhiệm Trương ngồi, mời bác sĩ Vũ ngồi!" Cô ta vẫn xưng hô với Trương Dương như lúc trước, đưa đến hai cái ghế đẩu, rồi xoay người đi châm trà.

Trương Dương nói với Trầm Tĩnh Hiền: "Bác gái, năm nay bác bao nhiêu tuổi rồi?"

Trầm Tĩnh Hiền nói: "Bốn mươi tám, thân thể không được tốt, bệnh tiểu đường, lúc trước không coi trọng, bây giờ di chứng đã đến"

Vu Tử Lương không khỏi cười khổ, gã chỉ là một bác sĩ ngoại khoa, Trương Dương lôi gã đến xem bệnh cho một người bị tiểu đường, bây giờ gã rốt cục đã rõ, thằng nhãi này muốn dùng gã làm lớp ngụy trang, nhưng mà, nếu đã đến thì làm cho trót, nhìn xem Trương Dương biểu diễn như thế nào.

Trương Dương nói: "Bác gái, để bọn con nhìn giúp bác được không?"

Trầm Tĩnh Hiền nói: "Viện Viện đã mang tôi đi đến mấy bệnh viện rồi, cũng tìm không ít chuyên gia, chỉ là hiệu quả vẫn không rõ ràng"

Trương Dương nói: "Bác sĩ Vu này là danh y, ở trong nước có danh vọng cực cao, hắn nhất định có thể giúp cho bác"

Trầm Tĩnh Hiền gật đầu nói: "Vậy cảm ơn hai người!"

Vu Tử Lương mặc dù là bác sĩ ngoại khoa, nhưng mà gã cũng có một chút hiểu biết thông thường về các bệnh nội khoa, kiểm tra cho Trầm Tĩnh Hiền một chút, phát hiện ra bệnh tiểu đường của bà rất nặng, mắt và thận đều xuất hiện di chứng rất nghiêm trọng.

Tô Viện Viện mang trà ra, thấy Trương Dương giả bộ xem bệnh cho mẹ, cô ta không biết gì về năng lực của Trương Dương, nên cho rằng hắn đang giả bộ, Vu Tử Lương nói:" Có bệnh án cũ hay không?"

Tô Viện Viện trở vào trong phòng lấy bệnh án cũ của mẹ đem ra, Vu Tử Lương nhìn một chút, phương pháp trị liệu cũng không sai, chỉ là trị liệu bệnh nội khoa không phải là điểm mạnh của gã, gã cũng không có biện pháp nào hữu hiệu, gã nhìn Trương Dương một chút, lúc này Trương Dương đang rửa tay uống trà, Vu Tử Lương lúc này cũng đã rõ ràng mục đích của mình rồi, đến đây chẳng qua chỉ là yểm trợ cho Trương Dương, gã nhẹ giọng nói: "Tô tiểu thư, tôi kê cho cô một phương thuốc nha"

Tô Viện Viện nói:" Vào phòng ngồi đi, tôi lấy giấy bút cho anh"

Trương Dương và Vu Tử Lương theo Tô Viện Viện đi vào bên trong, điều kiện gia đình của Tô Viện Viện cũng bình thường, nhà ba tầng, bây giờ chỉ có cô ta và mẹ ở cùng với nhau, Trương Dương và Vu Tử Lương vào phòng khách ngồi xuống, Trương Dương nói với Tô Viện Viện: "Cô đi lo cho bác gái đi, tôi ở lại hỗ trợ là đ"

Tô Viện Viện gật đầu, xoay người đi chổ khác, không khỏi có chút nhíu mày, cách làm việc của Trương Dương đúng là làm cho khó hiểu.

Thật ra người kê đơn thuốc chính là Trương Dương, cũng không phải là Vu Tử Lương, Trương Dương sở dĩ mang Vu Tử Lương đến, chủ yếu là hắn không phải không tin tưởng vào năng lực xem bệnh của mình, mà cái quan trọng hơn chính là, hắn không muốn để cho Tô Viện Viện biết về y thuật thần kỳ của mình, nhưng theo Vu Tử Lương thấy, Trương Dương đang làm chuyện tốt mà không muốn để lại tiếng, tuổi còn trẻ mà đã có cảnh giới như vậy đúng thật sự là không dễ dàng.

Trương Dương viết xong phương thuốc, Vu Tử Lương cầm lên nhìn một chút.

Trương Dương cười nói: "Phương thuốc này đặc hiệu với bệnh tiểu đường, anh nhớ cho kỹ, sau này khẳng định là có thể dùng nhiều"

Vu Tử Lươn cảm thán: "Cậu đó, không làm bác sĩ đúng là đáng tiếc"

Trương Dương cười cười, ngẩng đầu lên, bị một bức ảnh chụp đen trắng trong phòng khách hấp dẫn, tấm ảnh chụp này được chụp từ rất lâu rồi, bên trong ảnh là một đám thanh niên mặc quân trang, cái hấp dẫn Trương Dương không phải là bản thân tấm ảnh, mà chính là một người trong tấm ảnh, hắn có thể tìm được Vương Quân Dao trong tấm ảnh đó, tuy rằng tuổi của Vương Quân Dao không nhỏ, nhưng mà bảo dưỡng rất tốt, đây là nguyên nhân vì sao Trương Dương liếc mắt một cái là có thể tìm ra được bà ta trong tấm ảnh chụp, Vương Quân Dao khi còn trẻ đích thật là rất đẹp, bà ta và một người nữ khác ngồi kề sát bên, Vương Quân Dao đặt cằm lên vai của đối phương, Trương Dương vất vả lắm mới nhận ra được người nữ ngồi chung với Vương Quân Dao khi ấy chính là mẹ của Tô Viện Viện, Trầm Tĩnh Hiền. Nhưng mà Trầm Tĩnh Hiền bây giờ đã có bộ dạng già nua rồi, không còn chút gì giống với thời trẻ tuổi cả. Cái này làm cho Trương Dương mừng rỡ, bây giờ hắn vẫn chưa nhận được ảnh chụp của quốc an gửi đến, không ngờ rằng ở Giang thành lại tự nhiên tìm được.
Bình Luận (0)
Comment