Y Đạo Quan Đồ

Chương 480.3

Hôn lễ của Tần Bạch rốt cục cũng được tiến hành trong vui sướng và hạnh phúc, bởi vì Trương Dương phụ trách đón tiếp lãnh đạo, cho nên không có tham gia đội ngũ đón dâu, mà trực tiếp đi đến khách sạn, tiệm bánh kem Kim Toa sáng sớm đã đưa bánh kem đến, Tô Tiểu Hồng đã an bài chổ để cho bánh kem, cười cười nói với Trương Dương: "Cậu nghĩ sao mà lại đi đến tiệm bánh Kim Toa đặt bánh vậy? Không phải cậu nói không hợp với hai chữ Kim Toa này sao?"

Trương Dương cười nói: "Cái này không phải là biểu hiện ra một thiện chí sao"

Tô Tiểu Hồng nói: "Chứ không phải là lại đang có chủ ý bậy bạ gì sao?"

Trương Dương nói: "Không có, lần này thật sự không có"

Tô Tiểu Hồng nói: "Thấy người ta kết hôn riết quen mắt, còn không biết nắm chắc, đến lúc đó tôi nhất định sẽ làm cái của cậu còn náo nhiệt hơn gấp mấy lần"

Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Cúi thấp, con người của tôi thích cúi thấp thôi"

"Được rồi, nhưng mà tôi cũng thấy buồn cho cậu, nếu như cậu thật sự kết hôn, vậy thì không biết có bao nhiêu cô gái sẽ đau lòng đây"

Trương đại quan nhân nói chuyện đúng là không sợ chết người: "Đều cưới về hết, xây thêm vài căn phòng, mua thêm vài cái giường thôi"

Tô Tiểu Hồng cười hì hì nói: "Cậu tưởng mình là châu báu à"

Trương đại quan nhân nói: "Châu báu thì chưa đến, nhưng tôi là cán bộ cấp phó xử"

"Người ta có chịu không chứ"

Trương Dương nói: "Hoàng đế cổ đại còn không uy phong bằng bí thư thị ủy bây giờ nữa là"

Tô Tiểu Hồng nói:" Chỉ biết nói bậy!"

Trương Dương nói: "Sao lại là nói bậy, hoàng đế cổ đại có thể quản bao nhiêu người, bí thư thị ủy hiện nay có thể quản được bao nhiêu người"

Lúc hai người đang nói chuyện, Kiều Mộng Viện và Thì Duy đến, hai người đều chỉ có quan hệ bình thường với Tần Bạch, nhưng mà nói thế nào thì Tần Thanh cũng là phó thị trưởng Lam Sơn, có chút quan hệ cũng cần phải bận tâm, Trương Dương vui vẻ đi qua đón: "Kiều tổng đại giá quang lâm, thật sự đúng là làm cho tôi nở mặt"

Thì Duy nói: "Sao nhìn thế nào cũng giống anh kết hôn quá vậy, anh nở mặt cái gì"

Trương Dương nói: "Tôi không phải là sắp kết hôn rồi sao? Thừa dịp này học tập một chút, cô cũng sắp kết hôn rồi, hay là hai ta phối hợp, luyện tập một chút"

Thì Duy mỗi lần đấu võ mồm với hắn đều rơi vào thế hạ phong, tức giận mở to mắt trừng hắn một cái.

Kiều Mộng Viện mỉm cười nói: "Thân thể của anh hồi phục chưa"

Trương Dương cười nói: "Tốt rồi, có cơ hội hẹn Chung Trường Thắng ra, tôi sẽ luận bàn với hắn" Thằng nhãi này vẫn còn ghi nhớ rõ chuyện bị đánh lén lần trước ở Đông Giang đây mà.

Kiều Mộng Viện có chút oán trách nhìn Trương Dương, nói: "Tâm hiếu thắng không nên quá mạnh mẽ, chuyện lần trước đã nói là hiểu lầm rồi"

Trong lòng Trương Dương nói, hiểu lầm mới là lạ, rõ ràng là Kiều Bằng Phi ở phía sau quấy rối, món nợ này nói thế nào cũng phải tính lên đầu của Chung Trường Thắng, từ khi tôi sống lại đến bây giờ còn chưa từng bị ai đánh thảm như vậy cả.

Tô Tiểu Hồng chào mời Kiều Mộng Viện ngồi xuống, thì bên ngoài có hơn mười chiếc ô tô đến, Tô Tiểu Hồng chạy ra hỏi tình huống xong trở về, nói với Trương Dương: "Thị trưởng Trương, khách từ Lam Sơn đến, rất là nhiều, ba mươi người, hơn nữa tính thêm tài xế cũng gần năm mươi người"

"... " Trương Dương cũng sửng sốt, hắn không ngờ rằng bên Lam Sơn lại đến nhiều như vậy, Tần Thanh cũng đâu có để lộ tin tức ra đâu, xem ra đúng là ứng với câu nói đó, trong thiên hạ này không có bức tường nào chắn được gió cả, Thường Hải Thiên và Thường Hải Long đều đi đón dâu rồi, Trương đại quan nhân đành phải tự mình đi ra đón.

Đi ra khỏi khách sạn, người nhìn thấy đầu tiên chính là Tương Kỳ Vĩ, hắn là tổng tài của công ty Phi Tiệp, cũng là bạn lâu năm của Trương Dương, hắn đến Lam Sơn gầy dựng sự nghiệp, chính là nhờ có Trương Dương bắc cầu giùm, hôm nay Phi Tiệp phát triển rất tốt, sự nghiệp của Tưởng Kỳ Vĩ cũng không ngừng kiêu ngạo, hắn cười cười vươn tay với Trương Dương: "Thị trưởng Trương, không ngờ tôi sẽ đến chứ gì"

Trương Dương vui vẻ nắm tay với Tưởng Kỳ Vĩ: "Nếu cậu mà đến, thì không phải là hướng về tôi, mà là hướng về phó thị trưởng Tần chứ gì"

Tưởng Kỳ Vĩ dùng sức lắc lắc tay của Trương Dương: "Thị trưởng Trương, tôi không có thực tế đến mức như vậy đâu"

Trong lúc Trương Dương bắt tay với Tưởng Kỳ Vĩ, thì thấy trong đám người đột nhiên xuất hiện bóng dáng của phó bí thư thị ủy Lam Sơn Ngô Minh. Tuy rằng Trương Dương cực kỳ chán ghét thằng nhãi này, chỉ là biểu hiện bên ngoài cần phải đầy đủ, nếu đã lựa chọn chơi đùa với chính trị thì phải tuân theo nguyên tắc của trò chơi.

Trương Dương nhiệt tình đi đến hướng của Ngô Minh, bắt tay với Ngô Minh, Ngô Minh nói: " Tôi đại biểu cho chính phủ thị ủy Lam Sơn đến tham dự hôn lễ của Tần Bạch"

Trong lòng Trương Dương thầm nghĩ: Chỉ biết lừa gạt con nít, với cái bộ dạng của anh mà cũng đòi đại biểu cho chính phủ thị ủy Lam Sơn sao? Trong lòng tuy nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng lại nhiệt tình nói: "Hoan nghênh bí thư Ngô đến Giang thành"

Trương Dương nhờ Tô Tiểu Hồng an bài cho đám khách đến từ Lam Sơn này ngồi xuống, lại gọi điện cho hai anh em Thường Hải Thiên và Thường Hải Long, kêu bọn họ mau chóng trở về tiếp đãi những người khách đến từ Lam Sơn này.

Thì Duy nhàn rõ không có việc gì nên bám theo đuôi của Trương Dương, châm chọc nói: "Người biết thì biết đây là Tần Bạch kết hôn, còn người không biết thì tưởng rằng anh kết hôn chứ"

Trương Dương cười nói: "Bây giờ kết hôn chỉ là một hình thức thôi, thường thì mua nhà mua xe trước vẫn hơn"

Thì Duy nói: "Anh cho rằng người khác cũng giống như anh sao"

Trương Dương nói: "Cô ngồi xe của tôi bao nhiêu lần rồi, mà có thấy cô trả tiền bao giờ đâu"

Mặt cười của Thì Duy đỏ bừng lên, nếu như không phải ở trước mặt nhiều quan khách như vậy, thì nhất định là sẽ xông lên tát một cái vào cái mồm thúi của thằng nhãi này.

Lúc này Kiều Mộng Viện cũng đi tới, cô cười hì hì nói với Trương Dương: "Bánh cưới này là của Kim Toa..."

Trương Dương gật đầu: "Tôi đề nghị Tần Bạch đến đặt đấy, mà đúng là phải nói, bánh cưới này quả không tồi, bà chủ đúng là nhiệt tình tài trợ, ngay cả tiền cũng không thu"

Kiều Mộng Viện nói ra một câu đầy ý tứ sâu xa: "Sợ rằng người ta không dám thu thì đúng hơn"

Khóe môi của Trương Dương hơi nhếch lên, mỉm cười nói: "Muốn thu thì thu, đâu có ai ép buộc bọn họ!" Hắn nhớ đến chuyện hai ngày trước Vương Quân Dao đến tìm mình, liền nói với Kiều Mộng Viện: "Hải Sát phu nhân còn vì chuyện này mà đặc biệt đến tìm tôi, nói tất cả chiêu bài của Kim Toa tại Giang thành không có liên quan đến bà ấy, cô nói có phải là có ý giấu đầu lòi đuôi không"

Kiều Mộng Viện nói: "Lòng dạ của Hải Sắt phu nhân không đến nổi như vậy đâu" Cô dừng lại một chút, nói tiếp: "Ngày hôm qua tôi còn gặp mặt bà ta, bà có nhắc đến chuyện này, còn muốn đầu tư một khu giải trí điện ảnh lớn tại Xuân Dương"

Trương Dương nói: "Cô giúp bà ta liên lạc đi"

Kiều Mộng Viện nói: "Người ta muốn tìm anh"

Trương Dương nói: "Chuyện sân bay mới tôi còn lo chưa xong nữa, làm gì có thời gian mà quản chuyện của bà ta"

Kiều Mộng Viện cười cười không nói gì, cô phát hiện ra Trương Dương có thành kiến rất lớn với Vương Quân Dao, không biết là vì chuyện gì.
Bình Luận (0)
Comment