Y Đạo Quan Đồ

Chương 545.2

Hà Anh Bồi cười nói: "Trương Dương, có nghe hay không, sau này cứ yên tâm làm việc, xảy ra chuyện gì, cũng có thị trưởng Cung chống cho cậu."

Lý Bồi Nguyên cũng mỉm cười gật đầu.

Cung Kỳ Vĩ làm sao có thể không nghe ra hai vị lão tướng chính đàn muốn đưa mình lên cao, chính là muốn khó leo xuống, sau này nếu Trương Dương thật sự gây ra chuyện gì, chỉ sợ là mình cũng phải chịu trách nhiệm liên quan, nhưng mà biểu hiện của Cung Kỳ Vĩ cũng tương đối sảng khoái, gật đầu nói: "Chỉ cần là có lợi cho Nam Tích chúng ta phát triển, tôi sẽ ủng hộ."

Lý Bồi Nguyên nói: "Chúng tôi cũng sẽ ủng hộ, hy vọng thấy những người trẻ tuổi như cậu làm nên đại sự."

Trương Dương nâng ly rượu lên, đầu tiên là kính Cung Kỳ Vĩ, người ta là lãnh đạo trực tiếp của mình, đến một trình độ nào đó, thì cũng đều phải kính hai ly, tửu lượng của Cung Kỳ Vĩ cũng không tồi, rất sảng khoái uống hết.

Trương Dương mượn ly kính Lý Bồi Nguyên, lúc kính rượu cười nói: "Bí thư Lý, tình huống tôi phản ánh cho ông nên nhanh chóng giải quyết giúp tôi, nếu không sẽ làm làm lỡ tiến độ thi công."

Lý Bồi Nguyên cười nói: "Tôi đã phái người đi điều tra tình huống liễu, chuyện này có hi vọng, nhưng cậu cũng đừng ôm hy vọng lớn." Lý Bồi Nguyên dù sao cũng là lão tướng chính đàn, lúc Trương Dương tìm đến ông, ông đã nhìn ra mục đích thật của Trương Dương chính là muốn ép Mạnh Sĩ Cường đập nhà đi, cũng không có ý đuổi cùng giết tận hai anh em Mạnh Sĩ Xung, nếu thật sự muốn điều tra một cán bộ cấp chính xử thì sẽ liên quan đến rất nhiều mặt, Lý Bồi Nguyên không thể bởi vì cử chứng của Trương Dương mà gióng trống khua chiêng tiến hành điều tra, tại ông thấy, hành vi trái phép là khẳng định rồi, nhưng nếu thật sự muốn điều tra triệt để, chẳng biết sẽ liên lụy bao nhiêu người, có sai phạm, cũng không phải sai phạm lớn gì, chỉ cần để cho người ta biết lợi hại là được.

Cung Kỳ Vĩ nghe được như lọt vào trong sương mù, hắn không biết Trương Dương cầu Lý Bồi Nguyên chuyện gì, tuy rằng cùng tồn tại một bàn, hắn cũng không hảo vấn, dù sao hắn hòa Lý Bồi Nguyên quan hệ không tới na phân thượng.

Trương Dương quay sang kính rượu Hà Anh Bồi, hắn cười nói: "Bộ trưởng Hà, ly rượu này là tôi thiếu ông, nói là mời ông, nhưng công việc quá nhiều, kéo dài đến bây giờ."

Hà Anh Bồi nói: "Cậu có lòng là được, không cần phải mời khách!"

Trương Dương nói: "Nói được là phải làm được, bộ trưởng Hà, là ông dẫn tôi đến ủy ban thể dục, theo thời cổ đại, ông là ân sư của tôi, tôi là môn sinh của ông."

Hà Anh Bồi nghe thấy có chút không đúng, ông cười nói: "Tôi sao có thể làm ân sư của cậu, ân sư của cậu là thị trưởng Hạ, là ông ta đem cậu đến Nam Tích tới, tôi chỉ là phụ trách tuyên chỉ." Môn sinh nguy hiểm như vậy ông cũng không dám nhận.

Lý Bồi Nguyên cười nói: "Phụ trách tuyên chỉ không phải là thái giám?"

Hà Anh Bồi cười mắng: "Ông mới là thái giám đó!" Cũng chỉ có hai người bọn họ mới vui đùa như vậy. Trương Dương hòa Cung Kỳ Vĩ tuy rằng nghe thấy thú vị, nhưng không ai dám cười, Trương Dương từ chuyện này đã nhìn ra Hà Anh Bồi và Lý Bồi Nguyên có quan hệ không bình thường.

Lúc này món mặn đã lên, món thứ nhất thái thịt kho tàu, các vị lãnh đạo này tuy rằng phản đối phô trương lãng phí, nhưng ai cũng mắc bệnh hình thức cả, đồ ăn đã làm tốt rồi, không ăn cũng là một loại lãng phí.

Khi Trương Dương kính rượu Hà Anh Bồi, bệnh cũ lại tái phát: "Bộ trưởng Hà, vậy cấp chính xử của tôi khi nào thì có thể phê xuống tới?"

Hà Anh Bồi nghe hắn đã hỏi tới điểm này, bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên đặc biệt dặn dò phải áp chế, mình cũng không thể hứa hẹn cái gì cả, Hà Anh Bồi có vẻ từ chối trả lời, ông mỉm cười nói: "Cái gì mà phê hay không phê, vốn là chuyện đương nhiên rồi!"

Trương Dương nói: "Như vậy là không thành vấn đề?"

Hà Anh Bồi nói: "Đương nhiên không thành vấn đề!"

Trương Dương vui mừng nói: " Vậy … khi nào thì mới chính thức gửi công văn đi?"

Hà Anh Bồi uống xong buông ly rượu xuống, nói: "Tiểu Trương à, không nên nóng ruột, cậu cũng biết, gần nhất có không ít việc nhằm vào cậu, nếu như gửi đi vào lúc này, người khác còn không biết sẽ nói cái gì, dù sao thì cũng đã quyết định rồi, sớm một ngày hay muộn một ngày cũng như nau, nói chung cậu yên tâm, cấp chính xử của cậu cứ giao cho tôi." Lời nói của Hà Anh Bồi nghe thì có vẻ rất đáng tin, nhưng cẩn thận nghĩ lại, những lời này căn bản là nói qua loa, cái gì mà sớm hay muộn. Lý Bồi Nguyên và Cung Kỳ Vĩ đều là cao thủ chính đàn, vừa nghe liền rõ ràng liễu, khẳng định là Hà Anh Bồi gặp phải chuyện gì không thể kháng cự, cho nên tạm thời đè chuyện cấp chính xử của Trương Dương xuống.

Nhưng Trương Dương thì bị gạt thật, gần nhất hắn đã gây ra không ít chuyện, người người oán trách, Hà Anh Bồi nói cũng có chút đạo lý.

Lý Bồi Nguyên và Cung Kỳ Vĩ uống một ly rượu, Lý Bồi Nguyên nói: "Thị trưởng Cung, đại hội tỉnh khai mạc vào năm sau, trọng trách trên vai ông rất nặng."

Cung Kỳ Vĩ mỉm cười nói: "Có Trương Dương chịu trách nhiệm, vào thời điểm quan trọng tôi chỉ cần bắt tay là được."

Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung, một mình tôi không thể làm nên chuyện, vào thời điểm quan trọng, cần ông giúp đỡ tôi."

Cung Kỳ Vĩ rất sảng khoái đáp: "Chỉ cần có thể giúp, tôi sẽ không từ chối!"

...

Bàn rượu của những lãnh đạo này cũng không kéo dài lâu, sau hai giờ, Lý Bồi Nguyên liền đứng dậy cáo từ, Hà Anh Bồi đi cùng ông ta, Trương Dương tiễn hai người lên xe, lại đưa cho mỗi người một chai rượu Thanh Giang, các lãnh đạo cũng không từ chối việc tặng rượu hay tặng thuốc.

Lúc ô tô khởi động, Lý Bồi Nguyên quay đầu lại nhìn một chút, Trương Dương và Cung Kỳ Vĩ vẫn còn đứng tại của nhà khách.

Hà Anh Bồi cảm thán nói: "Đồng chí Kỳ vĩ có suy nghĩ riêng!"

Lý Bồi Nguyên cười nói: "Còn nhớ Lỗ Tấn tiên sinh nói qua một câu nói không?"

Hà Anh Bồi nhìn thoáng qua Lý Bồi Nguyên.

"Không phát nổ trong im lặng, thì sẽ chết trong im lặng."

Hà Anh Bồi nở nụ cười, Cung Kỳ Vĩ tương đối trầm mặc trong cục diện chính trị Nam Tích thuộc về một đám, trong thể chế, im lặng chia làm hai loại, một loại là không cách nào xử lý được hiện trạng, một loại là ý chí to lớn, tích trữ lực lượng, tìm kiếm cơ hội, chờ thời cơ phát nổ, Cung Kỳ Vĩ hẳn là thuộc về loại sau, một vị cao thủ chính trị cần có khứu giác chính trị nhạy cảm, cơ hội tới tuyệt đối không bỏ qua, bởi vì cơ hội vốn không nhiều, mất rồi khó kiếm lại được.

Cung Kỳ Vĩ cũng không có để Trương Dương tiễn, mà kêu tài xế đến đón, sau khi xe đến, Trương Dương cũng tặng một chai rượu, Cung Kỳ Vĩ cũng không có từ chối, trước khi ông lên xe có nói với Trương Dương: "Có cơ hội, tôi mời đi uống rượu." Trương Dương vui vẻ gật đầu, Cung Kỳ Vĩ ngày hôm nay để lại cho hắn một ấn tượng khắc sau, trên người vị phó thị trưởng này cũng không có nhiều kiểu cách nhà quan, tỏ vẻ không liên quan gì với chính trị cả, Trương Dương nhìn ra Cung Kỳ Vĩ và bản thân có một điểm giống nhau, đều nghẹn một cục ở bụng, đều muốn chứng thực bản thân. Nếu như hai người đều hướng về một phương diện mà nỗ lực, như vậy thì thì bọn họ có lý do hợp tác rồi. Trương đại quan nhân đã lên kế hoạch, biến phó thị trưởng Cung thành minh hữu của mình tại Nam Tích.

So sánh với Cung Kỳ Vĩ, Hà Anh Bồi cùng Lý Bồi Nguyên làm việc đưa đẩy khéo hơn một ít, thứ thông thường nhất trong quan trường chính là người như thế, bọn họ tuy rằng có biểu hiện đối Trương Dương không tồi, nhưng thực tế cái bọn họ coi trọng nhất chính là lợi ích chính trị bản thân, muốn để cho bọn họ hết sức ủng hộ mình, hầu như là chuyện không có khả năng Từ lời nói tối nay của Lý Bồi Nguyên và Hà Anh Bồi, Trương Dương nhiều ít gì cũng có thể nhìn ra một ít mánh khóe. Hai người đều là cao thủ chính trị, muốn bọn họ đứng về một bên, phải biểu hiện ra đủ thực lực.
Bình Luận (0)
Comment