Y Đạo Quan Đồ

Chương 546.4

Tang Kim Đường buông điện thoại xuống, vẻ mặt khó xử, đem câu trả lời của Trương Dương nói cho Mạnh Sĩ Cường, Mạnh Sĩ Cường vừa nghe liền nổi nóng thật sự là khinh người quá đáng, mình đã đồng ý phá bỏ và dời đi nơi khác, vậy mà sáu chục ngàn đồng lúc đầu hắn đáp ứng lại không đưa, Mạnh Sĩ Cường nói: “ Tôi có thủ tục hợp pháp, dựa theo điều kiện bồi thường của chính phủ, các người phải đưa tiền cho tôi …”

Tang Kim Đường cười khổ nói: "Chuyện này tôi nói không được, ông cũng đừng tìm tôi, tìm chủ nhiệm Trương nói đi."

Mạnh Sĩ Cường cả giận nói: "Hắn cũng phải phân rõ phải trái, cho dù là không có thủ tục còn phải dựa theo thành phẩm xây dựng mà bồi thường chứ, tôi có thủ tục hợp pháp, dựa vào cái gì mà hắn không bồi thường cho tôi?"

Tang Kim Đường nói: "Nếu không ông chờ một lát, chờ hắn trở về ông đi thương lượng với hắn."

Lúc nói chuyện, xe của Trương Dương đã chạy vào trong sân của ủy ban thể dục, hắn vừa mới đưa Quan Chỉ Tình đến Hải Thiên" mời Quan Chỉ Tình ăn tối, để tỏ lòng áy náy đối với việc cô ta bị quấy rối ngày hôm nay, thuận tiện tiễn đưa Quan Chỉ Tình về lại nước Mỹ, Quan Chỉ Tình cũng đáp ứng lời mời của hắn.

Trương Dương đi tới trước phòng làm việc, còn không có vào cửa thì đã thấy Tang Kim Đường cùng Mạnh Sĩ Cường đi ra, Trương đại quan nhân ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Quản lý Mạnh, sao ông lại rảnh rỗi đến ủy ban thể dục chúng tôi vậy?"

Mạnh Sĩ Cường nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi tới là vì bàn chuyện phá bỏ nhà ở và di dời."

Trương Dương chỉ chỉ Tang Kim Đường nói: "Ông tìm chủ nhiệm Tang đi, bây giờ tôi rất bận, không rãnh quan tâm đến mấy chuyện nhỏ này." Trong giọng nói tràn ngập vẻ chẳng đáng, lúc trước tôi tìm ông nói chuyện, ông không phối hợp, hiện tại ông tìm tôi nói chuyện, tôi cũng không có thời gian nói với ông.

Vẻ mặt Tang Kim Đường đầy sự khó xử, thằng nhãi này đẩy mọi trách nhiệm lên mình trước mặt người khác, nhưng mà lời ông nói căn bản là không dùng được, thằng nhóc cậu không phải muốn hại người sao?

Mạnh Sĩ Cường nói: "Tôi có vài lời muốn nói rõ với chủ nhiệm Trương."

Trương Dương đẩy cửa phòng làm việc ra đi vào, Mạnh Sĩ Cường đi vào theo, Tang Kim Đường do dự một chút cũng theo vào.

Thái độ của Trương Dương vô cùng lãnh đạm, đặt cặp lên bàn làm việc, sau đó cầm lấy điện thoại gọi ra công trường, đầu tiên là hỏi thăm một chút về hai công nhân bị chó cắn, xác định là không có gì trở ngại thì mới yên lòng, sau đó lại nói với người phụ trách hiện trường công trường, nói: "Các người nghe đây, từ giờ trở đi, phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới, không cho phép bất luận đơn vị hay cá nhân nào tiến hành bất luận hành vi xử lý các kiến trúc trái phép, bất kỳ kiến trúc nào dỡ bỏ đều phải do tôi phê chuẩn!" Nói xong hắn liền cúp điện thoại.

Tang Kim Đường hòa Mạnh Sĩ Cường đều nghe ra, lời này là nói cho Mạnh Sĩ Cường nghe. Trương Dương đang nói cho Mạnh Sĩ Cường, ông không chỉ không có quyền sở hữu hai căn nhà đó, mà ngay cả quyền dỡ bỏ ông cũng không có,không có cái gật đầu của tôi, hai căn nhà của ông không thể đập.

Trương Dương ngẩng đầu, trên mặt cuối cùng cũng có ý cười: "Ngồi đi, có cái gì nói nhanh lên, tôi còn có việc."

Tang Kim Đường dù sao cũng có chút giao tình với Mạnh Sĩ Cường, ông ta giải vây thay Mạnh Sĩ Cường, nói: "Chủ nhiệm Trương, là như vậy, quản lý Mạnh đã đồng ý dỡ bỏ hai căn nhà trong trung tâm thể dục mới, cũng đồng ý làm ra nhượng bộ trong bồi thường, chấp nhận phương án bồi thường sáu chục ngàn của cậu lúc đầu đưa ra."

Trương Dương nhíu nhíu mày đầu nói: "Lão Tang à, vừa rồi trong điện thoại không phải tôi đã nói rồisao? Một đồng cũng không cho ông ta!" Hắn chuyển hướng Mạnh Sĩ Cường nói: "Ông còn muốn tôi lập lại mấy lần?"

Mạnh Sĩ Cường kiềm nén lửa giận nói: "Tôi có thủ tục chính quy, nếu như không phải em trai tôi khuyên tôi chiếu cố đại cục, ủng hộ xây dựng thành phố Nam Tích, tôi sẽ không đáp ứng phá bỏ và dời đi nơi khác."

Trương Dương nói: "Đâu có ai ép ông đáp ứng đâu, ông có thủ tục, thủ tục của ông làm chưa đến hai năm, kế hoạch quy hoạch của thành phố lại được định ra vào ba năm trước, ông thật là có bản lĩnh, có thể xây nhà trên mảnh đất mà chính phủ đã phê duyệt, còn có thể lấy được thủ tục chính quy."

"Cậu..."

Trương Dương cười nói: "Tôi không biết ông thông qua cái gì mà lấy được thủ tục chính quy, tôi cũng không có hứng thú tra, chuyện này không phải tôi quản, muốn quản cũng là chuyện của ủy ban kỷ luật, tôi không đưa bồi thường cho ông, là bởi vì tôi không dự định đập nhà của ông, đập nhà chính là giúp ông hủy diệt chứng cứ, ông không phải có thủ tục chính quy? Tốt, để cơ quan có thẩm quyền điều tra một chút, thủ tục của ông rốt cục là hợp pháp hay không hợp pháp? Mảnh đất mà thành phố phê chuẩn chuyên dụng, đất dùng để xây dựng trung tâm thể dục mới, vì sao lại đột nhiên nhảy ra hai căn nhà hợp pháp, quản lý Mạnh, tôi biết ông có biện pháp, chuyện này không làm khó được ông."

Mạnh Sĩ Cường có chút sợ, ông ta thật sự đang có chút sợ, vừa rồi em trai và cục trưởng cục quy hoạch Hoắc Đình Sơn đều khuyên nên đập nhà đi, hiển nhiên đã cảm thấy không ổn, bây giờ Trương Dương nói như vậy, Mạnh Sĩ Cường cũng ý thức được vấn đích nghiêm trọng, thủ tục hợp pháp của mình có thể sẽ gây cho em trai và người khác phiền phức rất lớn.

Tang Kim Đường nhìn biểu tình phức tạp của Mạnh Sĩ Cường, nội tâm không khỏi có chút đồng tình, thằng nhãi này vì sao muốn đấu với Trương Dương, sớm đáp ứng phá bỏ và di dời không phải xong sao, tự nhiên còn muốn đòi tiền, thật sự là thấy lợi tối mắt.

Mạnh Sĩ Cường đang do dự, ông muốn chịu thua, chỉ là mặt mũi cá nhân lại không cho phép ông làm như vậy.

Trương Dương nói:, "Ông còn có việc sao? Không có việc gì thì mau đi trả tiền thuốc men cho người ta, chó cắn người không phải việc nhỏ, làm không tốt là sẽ bị kiện."

Mạnh Sĩ Cường nói: "Yêu cầu của tôi không quá đáng, nhà của tôi xây lên cũng tốn không ít tiền, các người không thể nói đập là được, tôi …"

Trương Dương cắt đứt lời của ông ta: "Là tôi nói không rõ ràng hay là đầu óc của ông có vấn đề? Tôi đã nói là không đập, nhà của ông sẽ không đập, cho ông giữ lại, chờ ủy ban kỷ luật điều tra rõ ràng đích thủ tục hợp pháp của ông đã, bây giờ ông đã thoả mãn rồi, chủ nhiệm Tang, giúp tôi tiễn ông ta."

Mạnh Sĩ Cường hoàn toàn bị Trương Dương đánh bại, tuy rằng ông không cam lòng, nhưng hắn không dám cầm số phận và tiền đồ của em trai và nhiều người khác ra làm tiền đặt cược, nghe Trương Dương hạ lệnh đuổi khách, ông chỉ có thể gật đầu, lui đi ra ngoài.

Tang Kim Đường cùng ông ta đi ra, đi tới cửa thang lầu, Tang Kim Đường tràn ngập đồng tình nhìn ông ta, thở dài nói: "Nếu không ông thương lượng lại với cục trưởng Mạnh đi."

Mạnh Sĩ Cường hé miệng, ông miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: "Chủ nhiệm Tang, làm phiền ông rồi." Ông ta đi xuống dưới lầu, quay đầu lại nhìn lên phòng làm việc của Trương Dương, hận không thể dùng xăng đốt chết Trương Dương, chỉ là ông không có lá gan đó, nhớ tới lời nói của Trương Dương, trong lòng có chút sợ, nhanh chóng gọi điện thoại cho em trai.

Mạnh Sĩ Xung nghe xong, không khỏi oán giận nói: "Đại ca, đã đáp ứng phá bỏ và di dời rồi, cần gì phải quan tâm đến sáu chục ngàn đó, người ta căn bản là là muốn làm to chuyện này, quên đi, đừng coi tiền quá nặng."

Mạnh Sĩ Cường nói: "Hắn nói trước mặt anh, nói không đập, cần phải giữ lại chứng cứ cho cơ quan có thẩm quyền."

Mạnh Sĩ Xung vừa nghe liền hiểu rõ, cơ quan có thấm quyền chính là ủy ban kỷ luật, chuyện này cũng không thể để Trương Dương tiếp tục được nữa, nếu còn để tiếp tục thì không biết sẽ thành bộ dạng như thế nào, Mạnh Sĩ Xung nói:, "Đại ca, anh phải nghe em nói một câu, bình tĩnh lại, trở về gặp mặt, nói với hắn là không cần tiền."

"Cái này..."
Bình Luận (0)
Comment