Y Đạo Quan Đồ

Chương 596.2

Từ Quang Nhiên nói: "Lão Lý à, chuyện này nhất định phải điều tra nghiêm ngặt, các nhân viên có liên quan, mặc kệ bọn họ có bối cảnh gì, mặc kệ bọn họ có thân phận gì, nhất định phải xử lý theo lẽ công bằng, nghiêm khắc điều tra đén cùng!" Ở thời khắc mấu chốt, không nhận thân thích, đây là tố chất cơ bản nhất người trong thể chế phải có.

Tin tức Tang Kim Đường bị Kỷ Ủy gọi tới hỏi chuyện rất nhanh đã truyền khắp đại viện của Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, chuyện này giống như một quả bom nổ tại Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, rất nhiều người có quan hệ với Tang Kim Đường đều cảm thấy thấp thỏm lo âu, kỳ thực chuyện này cũng rất đơn giản, nếu Tang Kim Đường có thể đút lót, thì hắn có lá gan nhận hối lộ, không ít người trong Ủy Ban Thể Dục Thể Thao đã từng tặng lễ cho Tang Kim Đường, Từ Hoành Yến của nhà khách Ủy Ban Thể Dục Thể Thao cũng là một người trong số đó, vì chuyện của Tang Kim Đường, hắn đặc biệt qua chỗ Trương Dương để hỏi thăm tình hình.

Từ Hoành Yến là một thương nhân chuẩn mực, hắn đương nhiên sẽ không nói mục đích của mình khi đến đây, trước tiên hắn nói tới chuyện trong nhà khách Ủy Ban Thể Dục Thể Thao: "Trương chủ nhiệm, tôi nghe nói khối đất của Ủy Ban Thể Dục Thể Thao chúng ta sắp đấu thầu phải không?"

Trương Dương gật đầu, cười nói: "Tỉnh đã quyết định, bởi vì thị trưởng Trần đột nhiên sinh bệnh, cho nên chuyện này kéo dài thêm vài ngày, tôi đoán có lẽ sẽ sắp chuẩn bị chuyện đấu thầu này, sân thể dục cũ thêm cả khối đất của Ủy Ban Thể Dục Thể Thao chúng ta, một mảnh đất không nhỏ đó, thế nào? Anh cũng muốn tham gia đấu thầu sao?"

Từ Hoành Yến cuống quít lắc đầu, cười khổ nói: "Tôi nào có cái năng lực đó, tôi cũng chỉ đánh nhỏ làm chút buôn bán nhỏ, vốn chỉ có thể hy vọng vào nhà khách hai năm tới, nhưng hiện tại xem ra, tôi hẳn là nên sớm chuẩn bị!"

Trương Dương cười nói: "Chúng ta đúng là đang cần nhà khách, chỗ xử lý công việc của Ủy Ban Thể Dục Thể Thao tạm thời sẽ dời đến khách sạn quốc tế Nam Dương, chờ khi nào ký túc xá xây xong chúng ta lại dời qua đó, nhà khách thể dục xây dựng sau này ít nhất phải có tiêu chuẩn khách sạn ba sao."

Từ Hoành Yến biết lời Trương Dương nói đều là quy hoạch, thực sự khởi công còn không biết phải đợi tới khi nào, kỳ thực khi hắn biết khối đất đó bị phá bỏ và dời đi nơi khác đã chặt đứt ý nghĩ này, chẳng qua hắn hiện tại lo lắng chính là vấn đề của Tang Kim Đường, mình trong quá khứ đã từng tặng lễ cho Tang Kim Đường, chẳng biết Tang Kim Đường có thể khai ra tới mình hay không. Từ Hoành Yến nói bóng nói gió nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi nghe nói phó chủ nhiệm Tang gặp chuyện không may?"

Trương Dương nói: "Việc này tôi cũng không rõ ràng lắm, anh đừng nghe tin đồn, hiện ở bên ngoài có rất nhiều người thích nói dối."

Từ Hoành Yến nói: "Chẳng qua tôi nghe nói chuyện này là thật, nói phó chủ nhiệm Tang bị song quy (đình chỉ công tác)."

Trương Dương ha ha cười nói: "Làm sao tôi lại không biết?"

Từ Hoành Yến còn muốn tiếp tục hỏi tiếp thì điện thoại của Trương Dương vang lên, hắn cầm lấy điện thoại, là Thường Lăng Phong gọi tới, lúc Trương Dương tại Đông Giang biết Từ Quang Lợi đút lót hai ngày trước, lập tức liên hệ với Thường Lăng Phong, bảo hắn hỗ trợ đem gã Nhật Bản Quy Điền Hạo Nhị chuẩn bị qua hỗ trợ, Trương Dương lo lắng chất lượng công trình do công ty xây dựng Thế Kỷ Mới của Từ Quang Lợi y phụ trách có vấn đề, Quy Điền là một người tinh thông trong nghề, cho nên Trương Dương có chủ ý gọi gã tới. Bất quá Trương Dương cũng không có nhiều tiền tặng cho Quy Điền như vậy, từ sau khi Quy Điền tạm rời cương vị công tác cũng không lập tức trở về Nhật bản, vừa vặn lại du ngoạn tại trong đất Trung Hoa, nghe Thường Lăng Phong nói tới chuyện của Trương Dương, Quy Điền tỏ ra tương đối nghĩa khí, biểu thị nguyện ý bỏ ra một chút thời gian giúp đỡ Trương Dương xét duyệt chất lượng công trình, không cần tiền thù lao, chỉ cần Trương Dương phụ trách việc ăn, mặc, ở, đi lại của gã, coi như lần này là du ngoạn quanh thành phố Nam Tích.

Trương Dương nghe Thường Lăng Phong nói như vậy, mừng rỡ đến không khép miệng lại được, liên tục thanh nói: "Không thành vấn đề, tuyệt đối không thành vấn đề, anh nói cho Quy Điền, tôi sẽ bao hết ăn, mặc, ở, đi lại cộng thêm du ngoạn của hắn, lúc nào tới?"

Thường Lăng Phong nói: "Ngày mai đi, hắn bây giờ còn ở kinh thành, nói là phải chuẩn bị một chút mới đi tới chỗ anh."

Trương Dương hỏi Thường Lăng Phong về tình hình hiện tại, Thường Lăng Phong kêu khổ không thôi nói: "Anh phủi mông rời đi, nhưng tôi lại bị thị trưởng Lý bắt lại, hiện tại đang bận túi bụi xây dựng sân bay mới, tôi cũng hối hận, vì sao khi đó lại muốn lưu lại."

Trương Dương kỳ thực cũng muốn Thường Lăng Phong đi qua, thế nhưng hắn đi mà Thường Lăng Phong cũng lại đi thì hạng mục xây dựng sân bay mới sẽ lộn xôn, chỉ bằng quan hệ của hắn cùng Đỗ Thiên Dã, Lý Trường Vũ, nói cái gì cũng không thể chọc tường người một nhà.

Trương Dương nói: "An tâm đứng ở Giang Thành đi, chỗ Nam Tích này cũng là nơi thị phi, không chừng có ngày nào đó tôi bị người ta miễn chức."

Thường Lăng Phong cười ha hả: "Ngã một lần rồi, có thất bại từ sân bay mới Giang Thành, cậu sẽ không dễ dàng té ngã như vậy đâu.

"Sao anh lại có lòng tin đối với tôi như thế?"

Thường Lăng Phong nói: "Không phải có lòng tin với cậu, hiện tại toàn bộ Bình Hải đều biết cậu là con nuôi của Phó Thủ Tướng Văn, ai còn dám nhằm vào cậu chứ!", Trương Dương hiểu rõ, đó là do hắn có lòng tin đối với Phó Thủ Tướng Văn, xem ra chuyện này phổ biến rất rộng, ngay cả bên phía Giang Thành cũng biết rồi, Trương Dương nói: "Anh đừng chế giễu tôi chứ, hiện tại áp lực của tôi rất lớn."

Thường Lăng Phong cười nói: "Có cái áp lực chứ? Chỉ sợ cậu vui vẻ còn không kịp? Kỳ thực chuyện này không có ảnh hưởng gì đối với phía dưới, then chốt là để cho đám lãnh đạo kia biết, cậu cứ chờ thăng chức rất nhanh đi."

Trương Dương nói: "Anh đừng tưởng mặt mũi cha nuôi tôi lớn như vậy, không nói đâu xa, chỉ như là vị bí thư Kiều của chúng ta vị tất đã nể mặt ông ấy." Trương Dương nói chính là tình hình thực tế, tuy rằng Văn Quốc Quyền là Phó Thủ Tướng Quốc Vụ Viện, nhưng bối cảnh chính trị của Kiều Chấn Lương cũng không bình thường, từ sau khi La Tuệ Trữ cường điệu đem chuyện mình là con nuôi nói với đám lãnh đạo, Trương Dương đích xác có chút bất an, hắn biết giữa Kiều Chấn Lương cùng Văn Quốc Quyền cũng không phải ăn ý như vậy. "Lão Kiều có thể vì chuyện này mà sinh ra thái độ gì với mình hay không?" Bất quá loại người có thân phận Kiều Chấn Lương có lẽ sẽ không chú ý loại việc nhỏ này.

Buông điện thoại xuống, Trương Dương mới ý thức được Từ Hoành Yến vẫn còn ngồi ở bên cạnh mình, hắn cười nói: "Quản lí Từ, anh còn có chuyện gì nữa?"

Từ Hoành Yến nói: "Không có gì, không có gì, tôi có chuyện của nhà khách, thuận tiện quan tâm Phó chủ nhiệm Thịnh, bình thường quan hệ của chúng tôi cũng không tệ lắm, ông bạn già mà, thật không muốn hắn gặp chuyện không may." Trương Dương cười tủm tỉm nhìn Từ Hoành Yến nói: "Quản lí Từ, không phải anh có chuyện gì gạt tôi đó chứ?" Từ Hoành Yến vừa nghe hắn nói như vậy nhất thời luống cuống, vội vã đứng dậy nói: "Không có, không có, tôi đối với cậu từ trước tới giờ đều là biết gì nói hết." Vẻ mặt của thằng nhãi này đầy vẻ bất an.

Trương Dương phá lên cười ha ha.

Từ Hoành Yến nhanh chóng cáo từ, hắn ý thức được Trương Dương có khả năng nhìn ra được cái gì đó, tuy rằng quan hệ của hắn với Trương Dương vẫn rất hòa hợp, thế nhưng phong cách làm việc của vị chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao trẻ tuổi này thủy chung làm cho hắn không suy được ra, còn không biết tình hình cụ thể của Thịnh Kim Đường, chung quy mình không thể chưa đánh đã khai, chuyện vốn không có mình, cần gì phải tự chui đầu vào lưới, trước mắt chỉ có thể kiên trì đợi kết quả xử lý thịnh Kim Đường.

Sau khi Từ Hoành Yến đi rồi, Trương Dương rời khỏi phòng làm việc, chuẩn bị đi tới công trường Trung Tâm Thể Dục Mới, đang đi tới trước chiếc xe của mình thì thấy Thường Hải Tâm bước nhanh về phía hắn, cầm trong tay một văn kiện, gọi: "Trương chủ nhiệm, ngài chờ một chút!"

Trương Dương nói: "Chuyện gì thế?" Thường Hải Tâm nói: "Chuyện Trung Tâm Tổ Chức Thông Tin, tất cả các dụng cụ đồ ăn đều được liệt kê ra đây rồi, anh xem qua một chút, nếu như không có vấn đề gì thì ký giúp tôi một chữ." Trương Dương nhận lấy bút từ trong tay của Thường Hải Tâm, cả nhìn cũng không nhìn đã ký ngay một chữ lên trên mặt giấy.

Thường Hải Tâm vô cùng kinh ngạc nói: "Anh không xem qua sao?" Trương Dương cười nói: "Tôi tin tưởng cô, cô hãm hại ai cũng sẽ không hãm hại tôi!" Mặt Thường Hải Tâm không khỏi nóng lên, nhỏ giọng nói: "Vậy cũng chưa chắc!"

Trương Dương nói: "Nếu như cô dám hãm hại tôi, tôi sẽ không tha cho cô, đến lúc đó cho cô muốn chết cũng không được!" Thường Hải Tâm có chút thẹn thùng cau lại cái mũi khả ái, biết tật lưu manh của vị thủ trưởng này lại tái phát, liền nhanh chóng nói tránh đi: "Anh đi đâu vậy?"

"Tôi tới Trung Tâm Thể Dục Mới, công ty xây dựng Thế Kỷ Mới xảy ra chút chuyện, tôi phải đi tới hiện trường xem."
Bình Luận (0)
Comment