Y Đạo Quan Đồ

Chương 645.2

Mike nói: “Trương Dương, con người này từ khi bước vào cảnh nội nước Mỹ đã nhiều lần tập kích cảnh sát, hơn nữa còn có liên quan đến nhiều sự kiện phạm pháp, chúng tôi đã nắm được một số chứng cứ hoạt động gián điệp của hắn, ngài lãnh sự, tôi nghĩ cho dù là quý quốc cũng sẽ không cho phép nhân viên tình báo của nước ngoài hoạt động trên lãnh thổ của mình, nếu chúng chứng minh được lãnh sự quán các vị có liên quan đến hoạt động gián điệp, thì bên vi phạm công ước quốc tế khẳng định không phải là chúng tôi rồi. Ngài lãnh sự, tôi nghĩ chúng ta đều không muốn làm lớn chuyện này, hãy giao hắn cho chúng tôi, tôi đảm bảo sẽ không làm lớn chuyện này.”

Thư Anh Hằng nói: “Ông bắt nhân viên công tác của lãnh sự quán chúng tôi, bây giờ lại đến chỗ chúng tôi đòi người, tôi xin thông báo rõ ràng cho các ông rằng chúng tôi ở đây không có ai tên là Trương Dương, hắn cơ bản chưa từng đến lãnh sự quán.”

Mike cười lạnh nói: “Ngài lãnh sự, ngài nói như thế thật chẳng có ý nghĩa gì, Trương Dương đang ở đâu mọi người đều rõ cả, trốn cũng không có tác dụng gì.”

Thư Anh Hằng nói: “Ngài sẽ phải trả giá cho hành động của mình.” Thái độ của ông ta vô cùng cương quyết.

Mike lắc lắc đầu, bĩu môi nói: “Thật không hi vọng mọi chuyện trở thành thế này.”

Trương Dương đưa chiếc hộp da đen cho Sở Yên Nhiên, hắn thấp giọng nói: “Chiếc hộp này là anh lấy được từ chỗ Lê Thúc, thứ bên trong rất quan trọng, em giúp anh giữ tạm nó.”

Sở Yên Nhiên nhận lấy.

Bên trong phòng chỉ có hai người bọn họ, Sở Yên Nhiên cắn cắn môi nói: “Có từng suy nghĩ cho bản thân không? Có từ suy nghĩ cho...” cô ấy do dự một lát, cuối cùng cũng không nói nốt mấy chữ đó ra.

Trương Dương nói: “Anh thừa nhận về mặt tình cảm anh là một kẻ khốn nạn, anh xin lỗi vì những đau khổ anh đã gây ra cho em, anh có thể hi sinh tất cả vì Gia Đồng, cho dù là hi sinh tính mạng của mình, với em anh cũng vậy.”

Trong đôi mắt Sở Yên Nhiên trào lên ánh lệ, cô ấy tin vào câu nói này của Trương Dương, nhưng câu nói đó không làm cho cô ấy vui lên, cô nhẹ giọng nói: “Trương Dương, tuy em không có cách nào chấp nhận quan điểm tình cảm của anh, nhưng chúng ta dù sao vẫn là bạn, em vẫn quan tâm anh.”

Trương Dương nói: “Anh biết, anh hiểu!” hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy rất rõ tình cảm sâu sắc của cả hai không thể nở hoa, nhưng bọn họ lại trở nên lí trí, sự lí trí này đã trở thành một chiếc hào sâu ở giữa bọn họ.

Sở Yên Nhiên cầm chiếc hộp da đen nói: “Ngoại sẽ có cách giúp anh rời khỏi đây.” Trương Dương nói: “Anh không muốn mang phiền phức đến cho em hay bất kì ai, những tên chó săn Mỹ này không thể khống chế được anh, cùng lắm thì anh xông ra ngoài.”

Sở Yên Nhiên lắc đầu nói: “Đừng, anh nhất định phải bảo vệ bản thân mình...” dừng lại một lát, cô thấp giọng nói: “trên đời này còn rất nhiều người quan tâm đến anh.”

Cửa phòng gõ nhẹ, Margaret đi cùng với Quan Chỉ Tinh bước vào, lão phu nhân nói lời có chút cổ quái: “Tiểu tử, cậu lại dùng lời đường mật để dỗ dành Yên Nhiên nhà ta hả? Còn nghĩ Yên Nhiên là trẻ con sao?”

Sở Yên Nhiên cắn môi nói: “Ngoại nói gì vậy? Giờ đã là lúc nào rồi chứ, phải nhanh nghĩ cách giúp Trương Dương thoát thân.”

Margaret nói: “Cho cậu ta lên xe, để ta xem ai dám lúc soát xe của ta.”

Trương Dương nói: “Ý tốt của ngoại con xin nhận, nhưng giờ FBI nhắm thẳng con là gián điệp, ngoại đừng đi nước nguy hiểm này.”

Margaret gọi điện cho hiếu tử James, bà ấy muốn lợi dụng khả năng của mình để làm cho cảnh sát rời khỏi lãnh sự quán, nhưng điều mà bà không ngờ tới là đứa hiếu tử này lại không nhận điện thoại của bà, rất rõ ràng, James đang cố trốn tránh, Margaret miệng thì nói nhẹ nhàng nhưng thật ra bà cũng hiểu rất rõ chuyện này không dễ làm.

Trương Dương đến phòng làm việc của Thư Anh Hằng, thấy Thư Anh Hằng mặt mày nhăn nhó, biết là hôm nay đã đem phiền phức đến cho ông ta, áp lực bây giờ của Thư Anh Hằng là rất lớn.

Trương Dương nói: “Nếu như thật sự không thể giải quyết được thì hãy giao tôi cho FBI đi.” Trương Dương căn bản không coi đám FBI ra gì, cho dù là bọn chúng có bắt được mình thì mình vẫn có thể trốn thoát được.

Thư Anh Hằng nói: “Làm gì có chuyện đơn giản như vậy, bọn họ không bắt được cậu thì chuyện này về lí là bọn họ sai, nếu như để chúng bắt được cậu rồi vu khống cậu đang hoạt động gián điệp, nắm được cái thóp này chúng sẽ chiến thế chủ động trên phương diện ngoại giao, thậm trí sẽ tuyên truyền là lãnh sự quán chúng tôi tiếp tay cho hoạt động gián điệp, nó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh dự quốc tế của đất nước chúng ta.”

Trương Dương không nghĩ nhiều như vậy, nếu như biết là sẽ mang nhiều phiền phức đến như vậy hắn sẽ không đến lãnh sự quán trốn, Trương đại quan nhân trong lòng vô cùng khó chịu, tên tiểu tử này trước nay không thích nợ ân tình của người ta, nhưng lần này nợ tình lại đại phát rồi.

Thư Anh Hằng nói: “Có một cách.”

Trương Dương nói: “Cách gì?”

Thư Anh Hằng mở tấm bản đồ thiết kế lãnh sự quán: “đây là bản đồ kết cấu lãnh sự quán chúng ta, bên trên có đánh dấu vị trí đường cống nước, cậu có thể đi xuống đường cống này thoát ra ngoài. Nếu như thuận lợi thì từ cống nước này có thể đi tới sông Lekh cách đây tám trăm mét, chỉ cần có thể rời khỏi sự bao vây của FBI và cảnh sát thì chúng ta có thể hẹn trước địa điểm để đón cậu, đưa cậu lên máy bay.”

Trương Dương gật đầu, bất luận là cách của Thư Anh Hằng có thành công hay không thì Trương Dương bây giờ chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi lãnh sự quán, hắn không muốn vì mình mà mang lại nhiều phiền phức cho lãnh sự quán.

Mike sau khi ra khi ra khỏi lãnh sự quán, Mike lại cho tăng thêm không ít người đến canh gác, gã quyết chí tuyệt đối không tha cho Trương Dương rời khỏi đây.

Chiếc xe của Margaret từ từ rời khỏi lãnh sự quán, lần này lão phu nhân không không cho xe lái nhanh về phía trước mà đi từ từ.

Mike thấp giọng nói: “Chặn chiếc xe đó lại.”

Vào lúc bọn chúng xông lên trước chuẩn bị cản chiếc xe lại thì chiếc xe đột nhiên tăng tốc, lao thẳng qua đám nhân viên FBI, đám nhân viên đó vội vã tránh ra. Chiếc xe vẫn lao về phía trước, con đường phía trước đã bị hai chiếc xe cảnh sát chặn ngang, nhưng chiếc xe vẫn không hề có ý dừng lại, dùng một góc độ thích hợp đâm thẳng vào một trong hai chiếc xe, chiếc xe cảnh sát bị đâm đổ lật sang một bên, chiếc xe của phu nhân Margaret nhân lúc đó chen qua kẽ hở để chạy.

Mike lớn tiếng hét lên: “Đuổi lên, không được để cho chúng thoát.”

Chiếc xe của phu nhân Margaret men theo đường lớn thẳng tiến, phía sau có hai chiếc xe FBI đang đuổi theo không rời, nhìn ra phía sau nữa lại có bốn chiếc xe cảnh sát cũng đang bám theo, trên không trung có tiếng máy bay bay vù vù. Công tác chuẩn bị cho hành động hôm nay của FBI quả là rất đầy đủ, trên không trung cũng sớm bố trí thiên la địa võng.

Phía cổng của lãnh sự quán vẫn không hề bị buông lỏng. Mike nói: “Cẩn thận kế địa hổ li sơn.” Lời còn chưa nói hết thì lại có một chiếc xe jeep từ bên trong xông ra. Vòng bao vây của chúng vẫn chưa hồi phục lại, chiếc xe Jeep men theo con đường cao tốc mà chiếc xe lúc nãy đã mở ra phóng tốc lực. Ở cổng lãnh sự quán tiếng còi cảnh sát hú lên inh ỏi, loạn cả lên.

Tổng lãnh sự Thư Anh hằng đích thân dẫ Trương Dương và Triệu Thiên Tài xuống chỗ đường cống ngầm. Vì chuyện hành tung của Trương Dương trước đây bị bại lộ nên Thư Anh Hằng cũng đã nảy sinh nghi ngờ với nhân viên công tác trong nội bộ lãnh sự quán. Giờ ông ta đã hoàn toàn bị lôi vào trong chuyện này, vì thế phải bảo đám Trương Dương rời khỏi được lãnh sự quán, chỉ có thế mới không bị phía Mỹ nắm được thóp.

Trương Dương trước khi bước xuống cống ngầm đã mỉm cười với Thư Anh Hằng, Thư Anh Hằng cũng đưa tay ra bắt tay với hắn, nói: “Cậu hãy tự bảo vệ lấy mình, sau khi thoát ra được khỏi đây thì hãy liên lạc với chúng tôi, chúng tôi sẽ sắp xếp cho cậu lập tức rời Mỹ.” Thư Anh Hằng lựa chọn cách để cho Trương Dương trốn khỏi đây bằng được cống ngầm cũng là bất đắt dĩ, vòn về việc Trương Dương có thoát khỏi FBI được hay không, ông ta cũng không thể biết chắc được.

Trương Dương nói: “Cám ơn!” rồi hắn chui xuống cống ngầm. Triệu Thiên Tài đi theo sau. Đường cống ngầm của Mỹ so với Trung Quốc thì rộng hơn rất nhiều, có điều không khí bên trong vô cùng ô nhiễm, hai người phải bịt khẩu trang thật dày rồi nhanh chóng tiến về phía trước.

Chiếc xe của Margaret sau khi liên tiếp chạy qua được năm con phố đã bị cảnh sát thành công chặn lại. Sau khi kính xe buông xuống mới phát hiện ra bên trong chỉ có một viên tài xế, lục soát xe cũng không tìm thấy bất cứ một thứ khả nghi nào, xem ra chiếc xe này thật sự có ý thu hút sự chú ý của bọn họ, nhầm kéo một bộ phận cảnh sát đi. Đặc công FBI vội vã bẩm báo tình hình lại với Mike, Mike sớm đã chuẩn bị tâm lí với chuyện này, hắn thấp giọng nói: “Ngăn chiếc xe Jeep đó lại, có lẽ hắn đang ở trong đó.”

Mấy chiếc xe cảnh sát bao vây lấy chiếc xe Jeep, nhưng kĩ thuật lái xe của đối phương vô cùng điệu nghệ, chiếc xe Jeep chạy linh hoạt chen qua các con phố của New York. Phía trước đột nhiên có hai chiếc xe cảnh sát chặn đầu, chiếc xe Jeep điệu nghệ quay đầu, chen thẳng qua khe trống ở bên trái. Người lái xe chính là Sở Yên Nhiên, sau khi bọn họ thương lượng đã quyết định lợi dụng hai chiếc xe để làm rối loạn sự phán đoán của phía Mỹ, để cho chúng mệt mỏi chạy theo, ứng phó không kịp.
Bình Luận (0)
Comment