Y Đạo Quan Đồ

Chương 663.2

Vòng đua thứ ba đã qua hơn nửa, hai gã đệ tử của Ngưu Tuấn Sinh đang dần thu ngắn lại khoảng cách với Ngưu Chấn Vĩ, bất quá ở giữa còn có chênh lệch mười mét. Trên khán đài, cảm xúc mọi người đều thay đổi, bọn hắn lớn tiếng quát to:" Ngưu Gia Quân cố lên!" Đã qua nhiều trận đấu, thấy qua nhiều Ngưu Gia Quân từ sau vượt lên trước rồi dũng mãnh đoạt lấy huy chương vàng và bạc, đa số người trên khán đài đều nghĩ như vậy, đều cho rằng như vậy, thắng lợi cuối cùng vẫn là thuộc về Ngưu Gia Quân.

Ngưu Tuấn Sinh rõ ràng rất căng thẳng, hắn lớn tiếng hét lớn ở bên sân, thủ thế ra hiệu tăng tốc, khoảng cách còn lại chỉ có bốn trăm thước, nhưng làm cho Ngưu Tuấn Sinh buồn bực chính là, thể lực của Ngưu Chấn Vĩ tựa hồ vẫn còn rất dồi dào.

Trên khán đài, Lưu Thành Bình cùng Triệu Vĩnh Phúc cũng có chút sửng sốt, Lưu Thành Bình há to miệng, y thật không nghĩ tới trận đấu 1500m ngày hôm nay sẽ giết ra một con ngựa đen. Tuy rằng không biết kết quả cuối cùng ngày hôm nay như thế nào, chính là ít nhất theo tình huống trước mắt mà nhìn, vận động viên đến từ Nam Tích kia vẫn đang dẫn đầu.

Hai gã đệ tử của Ngưu Tuấn Sinh bắt đầu gia tăng tốc độ, trên khán đài đều vang lên tiếng thét cố lên, khoảng cách của bọn hắn với Ngưu Chấn Vĩ ở phía trước đã càng ngày càng gần, mười mét, tám mét, bảy mét... Năm mét, bốn mét... Ngay tại khi bọn hắn song song sắp hoàn thành việc vượt qua, Trương Dương hét lớn: "Ngưu Chấn Vĩ, ba vạn đồng! Xông tới cho tôi! Nhìn phía trước mặt, xông về phía trước!" Hắn hét so với huấn luyện viên Ngưu Chấn Vĩ còn to hơn.

Ngưu Chấn Vĩ ở trong lúc hai gã thành viên đội Ngưu Gia Quân không ngừng bức tới chính mình,trên tâm lý quả thật nổi lên dao dộng, hắn cho là khả năng của mình hôm nay đã là phát huy vượt xa người thường, trên thể lực cũng bắt đầu có chút giảm xuống, xem tình hình này mình có thể lấy được vị trí thứ ba, đây đã là thành tích tốt nhất của hắn từ trước tới nay, khoảng cách còn có ba trăm mét, hắn không có khả năng chạy thắng hai gã vận đông viên Ngưu Gia Quân, một khi người có ý tưởng, khó tránh sẽ sinh ra phân tâm, buông tha thường thường đều là nghĩ trước rồi bắt đầu.

Cho nên tiếng hét của Trương Dương càng là mấu chốt, hắn hét một tiếng làm cho Ngưu Chấn Vĩ tỉnh lại, hơn nữa tiền thưởng vốn có lại gia tăng thêm một vạn, đây là một loại kích thích như thế nào chứ, Ngưu Chấn Vĩ cắn chặt miệng! Mẹ nó! Hôm nay liền liều mạng, cho dù chạy hộc máu, cũng muốn liều một lần.

Khi hai gã vận động viên Ngưu Gia Quân đã cùng hắn sánh vai, Ngưu Tuấn Sinh nhìn thấy tình huống lúc này, khuôn mặt rốt cục đã khôi phục thoải mái, y cho rằng Ngưu Chấn Vĩ đã là nỏ mạnh hết đà. Mà hai gã đệ tử của y còn bảo tồn được thể lực tương đối, thắng bại đã không có gì trì hoãn, Ngưu Tuấn Sinh không khỏi đắc ý nhìn thoáng qua hướng Trương Dương ở x xa, thầm nói tiểu tử kia, ngươi hôm nay là tự tìm mất mặt!

Nhưng khi ánh mắt của y một lần nữa trở lại trên sân thi đấu, phát hiện tình thế bỗng chốc thay đổi, Ngưu Chấn Vĩ mà y vốn cho rằng thể lực hao hết thế nhưng lại bắt đầu gia tăng tốc độ, rất nhanh đã đem hai gã đội viên của y bỏ xa, hơn nữa khoảng cách đang không ngừng kéo lớn.

Hiện trường lặng đi, vì sao lại lặng? Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trong lòng người xem ở đây đều cho rằng nhất định là Ngưu Gia Quân lấy được quán quân, bây giờ nhìn thấy tình thế không đúng, không ngờ lại là vận động viên Bình Hải chạy được thứ nhất, mức độ chênh lệnh trên tâm lý thật sự là lòng sông so với mặt biển, thần trí không kịp phản ứng lại.

Tất cả người công tác ở Thể Dục Bình Hải đều hưng phấn lên, cho dù là Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục tỉnh Bình Hải Tạ Vân Phi cũng ở bên trong, y quơ quơ hai tay, hưng phấn đến mặt đỏ bừng: "Cố lên, cố lên!" Ai cũng có cảm giác vinh dự tập thể, Tạ Vân Phi cũng không ngoại lệ, y cũng muốn vận động viên Bình Hải giành được huy chương vàng, nhưng là bởi vì Bình Hải bọn họ ở trên nội dung chạy cự li dài không có thực lực này, cho nên mới không dám nghĩ, bây giờ nhìn thấy thành công dễ như trở bàn tay, y đương nhiên hưng phấn, đương nhiên cần hoan hô.

Nhìn thấy đích càng ngày càng gần, Ngưu Chấn Vĩ càng ngày càng hưng phấn, hắn chạy càng lúc càng nhanh, khoảng cách với hai gã đội viên Ngưu Gia Quân cũng càng kéo càng xa, rốt cục thanh âm hoan hô có lên tại hiện trường một lần nữa vang lên, Ngưu Chấn Vĩ trong lúc mọi người hoan hô cùng ủng hộ, giơ cao hai tay xông qua dây vải đích, sau khi xông qua đích, Ngưu Chấn Vĩ vẫn không thể tin tưởng sự thật này, khi huấn luyện viên cùng đồng đội của hắn đều tiến lên chúc mừng hắn, Ngưu Chấn Vĩ mới ý thức được mình đã lấy được huy chương vàng, hắn hạnh phúc che miệng, nước mắt ào ào chảy xuống, cả người giống như thoát lực té trên mặt đất, tứ chi chỏng vó ngủ ở trên đường đua, qua một hồi lâu, hắn mới một lần nữa đứng dậy, hai tay nắm chặt quyền vung tay hô vang một tiếng.

Ngưu Tuấn Sinh xanh mặt, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, y tuyệt đối sẽ không tin tưởng sự thật này, Ngưu Chấn Vĩ thắng, một vận động viên không có danh tiếng gì thế nhưng lại cướp đi huy chương vàng 1500m nam, hơn nữa là lấy ưu thế tuyệt đối giành được, thành tích của hắn cuối cùng dừng ở 3 phút 36 giây, chẳng những đánh vỡ kỷ lục đại hội lần trước, kỷ lục quốc gia, mà còn phá vỡ kỷ lục Châu Á, Ngưu Tuấn Sinh nhớ tới lời nói hùng hồn của mình lúc trước, trong lòng buồn bực tới cực điểm, tuy rằng chỉ là hạng nhất trong nội dung cự ly dài nam, nhưng là y và Trương Dương đã đánh cuộc, y cho rằng khẳng định phải thăng thế nhưng thua, chẳng những thua ở trên thi đấu, hơn nữa, y đánh cuộc cũng thua, thua thật thảm như vậy!

Ngưu Tuấn Sinh cho rằng rất kỳ quái, bình thường thành tích tốt nhất của Ngưu Chấn Vĩ mới có 4 phút 01 giây, làm sao hắn có thể lấy được tiến bộ lớn như vậy trong khoảng thời gian ngắn? Có phải có cái ngoắt ngéo gì ở tỏng đó hay không? Y không tin kết quả này, có lẽ hết thảy đều phải chờ tới kết quả kiểm tra đi ra mới có thể có được kết luận cuối cùng.

Trương Dương cũng không gia nhập trong đội ngũ chúc mừng Ngưu Chấn Vĩ, hắn đi tới bên cạnh Ngưu Tuấn Sinh, cười tủm tỉm nói: "Huấn luyện viên Ngưu, thế nào?"

Sắc mặt Ngưu Tuấn Sinh thật sự khó coi, bất quá vẫn là biểu hiện ra phong độ đại tướng: "Thắng bại là chuyện thường binh gia, chúc mừng!" Trương Dương nói: "Huấn luyện viên Ngưu, đừng quên đánh cuộc giữa chúng ta đó!"

Ngưu Tuấn Sinh nói: "Đã đánh cuộc thì có gan chịu thua. Tôi sẽ làm đại sứ phát ngôn miễn phí cho Đại Hội Thể Thao Tỉnh Bình Hải các anh."

Trương Dương cười ha ha, hướng về Thường Hải Tâm nói: "Tiểu Thường, khi trở lại em soạn một phần hợp đồng, anh cùng huấn luyện viên Ngưu sẽ bàn bạc quyết định chuyện đại sứ hình tượng." Hắn cảm thấy nói miệng không bằng chứng, sợ Ngưu Tuấn Sinh sau đó đổi ý.

Thường Hải Tâm vui mừng gật gật đầu. Ngưu Gia Quân hiện tại ở trong nước là vinh quang tột đỉnh, có bọn họ hỗ trợ làm công tác quảng bá Đại Hội Thể Thao tỉnh Bình Hải, tất nhiên là làm ít công to! Trong lòng nàng lại càng ái mộ đối với Trương Dương, tiểu tình lang này thật là không gì không làm được.

Phó chủ Ủy Ban Thể Dục Lý Hồng Dương mừng rỡ cười toét, y bây giờ đã muốn phục sát đất đối với Trương Dương, khi Trương Dương vừa mới đánh cuộc cùng Ngưu Tuấn Sinh, y còn cho rằng Trương Dương hành động theo cảm tính, nhưng hiện tại xem ra trong lòng Trương Dương đã sớm tính trước kỹ càng. Lợi dụng sự thành công của chuyện này làm cho Ngưu Tuấn Sinh cùng Ngưu Gia Quân của hắn đảm đương đại sứ hình tượng cho Đại Hội Thể Thảo tỉnh Bình Hải, lấy sự nổi bật của Ngưu Gia Quân hiện tại mà nói, bọn hắn còn thân dân hơn công chúa trượt băng Quan Chỉ Tình, hơn Hứa Di, còn hơn cả Bộ Đức Long, hiệu ứng náo động cùng lực ảnh hưởng trong giới thể thao cũng lớn hơn.

Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao tỉnh Bình Hải Tạ Vân Phi biểu hiện còn muốn kích động hơn bọn họ, đã muốn vọt tới trong trường thi đấu nhào tới hướng huấn luyện viên, hướng vận động viên mà chúc mừng.

Công bằng mà nói, vương bài đích thực của Ngưu Gia Quân trong nội dung này là ở trên hạng mục chạy cự ly dài nữ, tuy rằng hạng mục chạy cự li dài nam dẫn đầu trong nước, nhưng là còn kém xa không đạt tới trình độ cấp thế giới, nhưng là hôm nay bởi vì đổ ước khi đánh cuộc cùng Trương Dương, Ngưu Tuấn Sinh đối với huy chương vàng 1500 mét nam là nhất định phải có. Y cũng cho rằng không có vấn đề gì, dù sao trình độ hai gã đệ tử của y ở trong nước là vượt xa qua mặt các vận động viên khác, nhưng kết quả của trận đấu hôm nay làm cho y mở rộng tầm mắt, vận động viên Ngưu Chấn Vĩ không có danh tiếng gì của Nam Tích kia chẳng những đoạt được huy chương vàng, còn phá ba kỷ lục đại hội lần trước, quốc gia cùng kỷ lục Châu Á, cho tới bây giờ Ngưu Tuấn Sinh vẫn duy trì nghi ngờ cao độ với kết quả này, hai gã đệ tử của y phát huy thành tích bình thường, cũng là dựa theo chiến thuật y chế định từ trước mà chấp hành, thành tích cũng không có gì đáng trách, Ngưu Tuấn Sinh cũng không có lý do tức giận bọn họ, liền vỗ vỗ bả vai hai gã đệ tử nói: "Không cần nản lòng. Kết quả kiểm tra nước tiểu còn chưa có lấy ra." Những lời này liền tỏ rõ Ngưu Tuấn Sinh hoài nghi thành tích thi đấu của Ngưu Chấn Vĩ có khản năng có gian lận.

Trương Dương là người cuối cùng lại chúc mừng Ngưu Chấn Vĩ, Ngưu Chấn Vĩ nắm chặt tay của Trương Dương, trong lòng cảm kích không cần nói cũng hiểu, không ai hiểu rõ hơn so với gã là chuyện gì xảy ra trong hôm nay, nếu không phải Trương Dương đâm mấy châm cho gã, gã làm sao có được thần uy ngày hôm nay, gã nắm chặt tay của Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, cám ơn ngài, cám ơn ngài!"

Trương Dương kéo gã đến một bên, thấp giọng nói: "Cậu cám ơn tôi làm cái gì? Lần này giành được huy chương vàng là dựa vào cố gắng của chính cậu, yên tâm đi, chờ thi đấu lần này chấm dứt, cậu bớt thì giờ quay về Nam Tích một chuyến, tôi sẽ cấp cho cậu một cái bằng khen, tiện thể đem ba vạn đồng tiền thưởng phát cho cậu."

Ngưu Chấn Vĩ hưng phấn đến ngay cả nói đều cũng không nói ra được, bất quá trong lòng gã vẫn là có chút không yên tâm, vất vả lắm mới tìm được một cơ hội thích hợp, thấp giọng hướng Trương Dương nói: "Chủ nhiệm Trương, kiểm tra nước tiểu của tôi không có vấn đề chứ?"

Trương Dương ha ha cười nói: "Tuyệt đối không thành vấn đề, bất quá ngàn vạn lần đừng quên, đây là bí mật giữa hai người chúng ta!"

Ngưu Chấn Vĩ liên tục gật đầu.

Lúc này Tạ Vân Phi đã đi tới, Trương Dương nói: "Chủ nhiệm Tạ, ngày hôm nay Tiểu Ngưu giành được thể diện lớn như vậy cho giới thể thao Bình Hải chúng ta, thành phố chúng tôi thưởng cho cậu ấy ba vạn đồng, trong tỉnh có phải cũng nên biểu lộ một chút?"

Lúc này tâm trạng của Tạ Vân Phi rất tốt, hắn gật đầu nói: "Được, tỉnh thưởng cho năm nghìn đồng!"

Trương Dương thầm mắng Tạ Vân Phi keo kiệt, bất quá cuối cùng cũng không đẻ ý, có thể giúp đỡ Ngưu Chấn Vĩ tranh thủ thêm chút nào liền tranh thủ chút đó.
Bình Luận (0)
Comment