Y Đạo Quan Đồ

Chương 669.1

Bởi vì liên quan tới vấn đề nước sinh hoạt của người dân toàn thành phố, Trương Dương cũng không dám trì hoãn, sau khi chuẩn bị liền cùng với cục trưởng cục thuỷ lợi Triệu Bảo Quần tới Đông Giang.Sau hai tiếng đồng hồ, bọn họ đã tới dưới trụ sở khu khai phá kinh tế Đông Giang.

Trên đường Triệu Bảo Quần không ngừng gọi điện thoại, pin cũng thay lấy mấy cục, căn cứ vào tin tức mới nhất, phía khu khai phá Đông Giang đã bắt đầu điều tra chuyện này, nhưng ở phía Nam Tích thì tình huống nước bẩn vẫn không ngừng chảy vào sông Thoan.

Trương Dương nghe nói tới tình huống này thì không khỏi nổi giận, hắn gầm lên: "Chuyện đã qua hơn bốn tiếng rồi mà sao vẫn không ngừng có nước bẩn vào? Lãnh đạo khu khai phá kinh tế Đông Giang làm ăn kiểu gì thế không biết? Hiệu suất quá kém!"

Khi hai người đi vào trụ sở khu khai phá, bị bảo vệ ở cửa chặn lại: "Đi đâu!"

Trương Dương lớn tiếng nói: "Có việc gấp tìm chủ nhiệm hội quản ủy của các người!"

Bảo vệ nói: "Đăng ký trước để hẹn giờ!" Hắn đưa bút cho Trương Dương, Trương Dương cầm lấy bút ném sang một bên, tiếp tục bước vào trong, Triệu Bảo Quần nhìn thấy hắn đi nhanh như vậy, cũng vội vàng chạy theo.

Mấy tên bảo vệ nhìn thấy bọn họ tự tiện xông vào, bước lên muốn cản họ lại, Trương Dương đẩy cho từng tên bảo vệ muốn cản mình ngã xuống đất, gầm lên: "Con mẹ nó biến hết đi! Chúng tôi là quan viên chính phủ thành phố Nam Tích, hiện tại có công vụ khẩn cấp phải làm, ai con mẹ nó cản đường chúng tôi thì lát nữa cuốn gói ngay khỏi đây!" Những lời này của hắn thật sự đã hù được đám bảo vệ này.

Trưởng ban bảo vệ trụ sở khu khai phá nghe thấy động tĩnh liền dẫn mấy thủ hạ chạy tới, từ xa đã lớn tiếng quát: "Làm cái gì thế? Các anh làm cái gì thế? Dám tới chính phủ khu khai phá làm loạn, gan lớn quá nhỉ?"

Trương Dương chỉ vào mặt tên trưởng ban bảo vệ đó, nói: "Hò hét cái gì? Chúng tôi có chuyện muốn tìm chủ nhiệm Liêu, mau bảo hắn ra mặt gặp chúng tôi!"

"Cậu là ai? Chủ nhiệm Liêu của chúng tôi cậu nói muốn gặp là gặp được ư?" Trưởng ban bảo vệ vẫn rất khệnh khạng.

Trương Dương nào có thèm để ý đến hắn, nhìn bản đồ kết cấu tòa nhà, văn phòng chủ nhiệm hội quản ủy khu khai phá ở tầng bẩy, hắn nói với Triệu Bảo Quần: "Tầng bẩy, đi, lên thang máy!"

Trưởng ban bảo vệ nổi giận, bước lên tóm lấy tay Trương Dương: "Cậu đứng lại đó cho tôi! Đã hẹn trước chưa? Đăng ký chưa?"

Trương đại quan nhân rung tay một cái, thằng ôn này liền lảo đảo lui ra sau, may mà có hai thủ hạ kịp thời đỡ lấy hắn, cho nên mới không bị ngã xuống đất, Trương Dương nói: "Đừng làm chậm trễ chính sự của tôi, còn cản đường nữa là tôi đập đấy!" Hắn chẳng buồn lý luận với đám người này, sải bước vào thang máy, Triệu Bảo Quần tuy rằng đối với uy danh của Trương Dương đã sớm nghe nói tới, nhưng hôm nay mới tính là lần đầu tiên tiếp xúc gần với hắn, nhìn thấy biểu hiện trước mắt của Trương Dương, trong lòng không khỏi thầm bội phục, chẳng trách Cung Kì Vĩ phái hắn tới, tới địa bàn của người ta mà còn dám cường thế như vậy, phóng mắt khắp Nam Tích chỉ sợ cũng chỉ có một mình hắn mà thôi.

Hai người vào thang máy, trưởng ban bảo vệ quýnh lên: "Các anh làm cái gì thế hả? Đuổi theo cho tôi? Hai người bọn họ nhìn không giống người tốt, vạn nhất làm nguy hại tới sự an toàn của lãnh đạo thì phải làm sao?" Đám bảo vệ lúc này mới hồi thần lại, vội vàng chạy về phía thang máy.

Trong phòng họp tầng bẩy của khu khai phá đang mở một hội nghị khẩn cấp, chủ đề của hội nghị chính là sự kiện nước bẩn của sông Thoan, phó chủ nhiệm quản ủy hội khu khai phá Lưu Bảo Toàn nói: "Sự kiện nước bẩn đã điều tra xong chưa? Phía Nam Tích đã gọi điện thoại tới rồi đó."

Người phụ trách của cục bảo vệ môi trường và cục thuỷ lợi khu khai phá đều có mặt, cục trưởng cục thuỷ lợi Lỗ Trung Trì nói: "Chủ nhiệm Lưu, chuyện đã bước đầu điều tra rõ rồi, là vì đường ống lọc nước bẩn chính bị vỡ, xí nghiệp trực tiếp đổ nước bẩn chưa qua xử lý vào sông Thoan, nước bẩn từ sông Thoan chảy vào hạ du, một bộ phận đổ vào hồ Thúy Vân Nam Tích, tạo thành ô nhiễm chất nước của nhà máy hệ thống cung cấp nước uống Nam Tích, nghe nói phía Nam Tích đã đình chỉ cung cấp nước rồi."

Lưu Bảo Toàn nói: "Tại sao lại như vậy?" Hai hàng lông mày của y nhíu chặt lại, không nghi ngờ gì nữa, chuyện này đã tạo thành ảnh hưởng ác liệt, thật ra vừa rồi phía thành phố Nam Tích đã gọi điện thoại cho hắn, Lưu Bảo Toàn cũng nắm rõ được tình huống, ở khu khai phá, Lưu Bảo Toàn chỉ là một phó chủ nhiệm, người làm chủ thật sự là chủ nhiệm hội quản ủy khu khai phá Liêu Bác Sinh, nhưng Liêu Bác Sinh sáng hôm nay phải tới thị lý để họp, y giao chuyện này cho Lưu Bảo Toàn toàn quyền xử lý, Lưu Bảo Toàn cũng cảm thấy chuyện này khó giải quyết.

Lưu Bảo Toàn nói: "Phía Nam Tích yêu cầu chúng ta mau chóng giải quyết chuyện này."

Lỗ Trung Trì nói: "Đã phái người đi sửa đường ống lọc nước rồi, chủ nhiệm Lưu, xí nghiệp ở vườn công nghiệp quốc tế có quá nhiều nhà, tất cả đều thông qua ống dẫn này để tiến hành lọc chất ô nhiễm, muốn lập tức đình chỉ hoạt động thì sẽ khiến tất cả nhà xưởng phải tạm thời đình chỉ sản xuất."

Lưu Bảo Toàn nói: "Trong vườn công nghiệp quốc tế có rất nhiều xí nghiệp vốn riêng và hùn vốn, nếu bảo họ dừng sản xuất, tổn thất sẽ rất lớn!" Rất nhiều cán bộ có mặt ở đây đều gật đầu, Lỗ Trung Trì nói: "Cho nên, chúng tôi đã an bài cho đội công trình có kinh nghiệm nhất tiến hành sửa chữa khẩn cấp, dự tính trong mười hai tiếng đồng hồ có thể giải quyết chuyện này."

Lưu Bảo Toàn không nói gì, thật ra y và tất cả mọi người có ở đây đều hiểu rõ, trong mười hai tiếng đồn hồ này sẽ có nước bẩn không ngừng chảy vào sông Thoan, điều này đối với phía Nam Tích mà nói không nghi ngờ gì nữa là rất không công bằng, nhưng vườn công nghiệp quốc tế liên quan tới rất nhiều xí nghiệp cỡ lớn, nếu như dừng sản xuất, phía Đông Giang sẽ phải đối mặt với tổn thất cực lớn, vào thời khắc mấu chốt, điều mà họ nghĩ tới trước tiên vẫn là duy hộ lợi ích địa phương.

Lưu Bảo Toàn đưa ra chỉ thị: "Tất cả lực lượng tinh anh, tận hết khả năng trong thời gian ngắn nhất sửa chữa đường ốc lọc nước, khôi phục xử lý nước bẩn, giảm bớt ô nhiễm đối với địa khu hạ du sông Thoan..."

Y chưa nói dứt câu, cửa phòng họp đã bị người ta đẩy ra, Trương đại quan nhân hùng hổ xuất hiện trước mặt đám cán bộ khu khai phá này, Trương Dương lớn tiếng nói: "Ai là chủ nhiệm Liêu Bác Sinh?"

Lưu Bảo Toàn kinh ngạc nhìn thằng ôn này, thật sự không nghĩ ra hắn làm sao mà xông được vào đây.

Chủ nhiệm cục thuỷ lợi khu khai phá Lỗ Trung Trì và chủ nhiệm cục thuỷ lợi thành phố Nam Tích Triệu Bảo Quần đã từng họp cùng nhau, y nhìn thấy Triệu Bảo Quần ở phía sau Trương Dương, lập tức hiểu rõ, đây nhất định là phía Nam Tích tới đây khởi binh vấn tội, y ghé sát vào tai Lưu Bảo Toàn thấp giọng nói gì đó.

Lưu Bảo Toàn trên mặt cố nặn ra nụ cười: "Thì ra là đồng chí phía Nam Tích, các anh là vì chuyện nước ô nhiễm mà đến đây phải không?"

Lúc này trưởng ban bảo vệ dẫn hơn mười tên bảo vệ lao vào, Lưu Bảo Toàn nhìn thấy tình cảnh trước mắt không khỏi nhíu mày, y khoát tay ý bảo trưởng ban bảo vệ dẫn người ra ngoài chờ, Lưu Bảo Toàn vẫn mỉm cười nói: "Chủ nhiệm Liêu không có ở đây, nơi này hiện tại do tôi phụ trách."

Trương Dương nói: "Tìm anh cũng vậy thôi, chuyện nước bị ô nhiễm thì các vị chắc là biết rồi, hiện tại hồ Thúy Vân Nam Tích tất cả đều bị ô nhiễm, nhà máy hệ thống cung cấp nước uống thành phố Nam Tích bởi vì nước ô nhiễm mà phải đình chỉ cung cấp nước, hơn một trăm vạn người dân thành phố Nam Tích đang gặp phải khốn cảnh không có nước để dùng, mà tất cả những điều này đều là vườn công nghiệp quốc tế khu khai phá Đông Giang tạo thành ô nhiễm cho sông Thoan! Từ lúc chúng tôi thông tri cho thị lý tới giờ đã được hơn ba tiếng đồng hồ, thế nhưng nước bẩn vẫn không ngừng đổ vào sông Thoan, xin hỏi các anh định xử lý như thế nào?"

Lưu Bảo Toàn vẫn mỉm cười nói: "Tiểu đồng chí, đừng gấp, chúng tôi là người phụ trách vườn công nghiệp quốc tế, chính phủ khu khai phá chúng tôi cực kỳ chú ý tới sự kiện lần này, chúng tôi đã triệu tập những công nhân ưu tú nhất của Đông Giang, đang tranh thủ từng phút từng giây xử lý chuyện này."

Cục trưởng cục thuỷ lợi Thành phố Nam Tích Triệu Bảo Quần nói: "Nhưng căn cứ với tình huống mà chúng tôi được biết, cho tới bây giờ, khu vườn công nghiệp quốc tế Đông Giang vẫn không ngừng thải nước bẩn, nước bẩn vẫn đang liên tục chảy vào sông Thoan!"

Lưu Bảo Toàn đã quen chơi trò Thái Cực rồi, y mỉm cười nói: "Anh là chủ nhiệm Triệu của cục thuỷ lợi Nam Tích phải không, tôi không phải là đã nói rồi sao, hiện tại chúng tôi đã đang xử lý chuyện này, đường ống nước bẩn bị vỡ, công nhân của chúng tôi đang sửa gấp, bất kỳ chuyện gì cũng cần có một quá trình, không thể gấp gáp được, cả khu khai phá chúng tôi từ trên xuống dưới đều rất trọng thị sự kiện nước bẩn lần này, đang toàn lực ứng phó xử lý."

Trương Dương nghe là biết y chỉ nói cho có lệ, liền cười lạnh bảo: "Xử lý như thế nào? Các người cứ vậy để mặc cho nước bẩn tiếp tục chảy vào sông ư? Hơn một trăm vạn người dân Nam Tích chúng tôi đã không còn nước sạch để dùng rồi, điều mà các người nên làm là lập tức dừng xả nước."

Lưu Bảo Toàn nói: "Tiểu đồng chí, tôi đang nói chuyện với lãnh đạo của cậu, cậu có thể đừng chen vào có được không?" Trương đại quan nhân tuy rằng danh khí rất lớn, nhưng người trong thể chế Bình Hải không phải ai cũng biết mặt hắn. Lưu Bảo Toàn chính là một trong số đó, y cho rằng Trương Dương là người đi cùng Trương Dương, lại trẻ tuổi như vậy thì khẳng định là trợ thủ của Triệu Bảo Quần.
Bình Luận (0)
Comment