Y Đạo Quan Đồ

Chương 698.2

"Chị Thanh!", Trương đại quan nhân kêu lên một tiếng đầy tình cảm.

Tần Thanh cười cười nói với Thường Hải Tâm: "Là tiểu Trương!" Cô tỏ vẻ là đang nói cho Thường Hải Tâm nghe, thật ra là nhắc nhở Trương Dương.

Trương Dương đoán được Tần Thanh hiện đang nói chuyện không tiện, hắn cười nói: "Thị trưởng Tần, tôi vừa bị lãnh đạo bắt đi phát biểu, không thể đi tiếp ngài, thứ lỗi thứ lỗi."

Tần Thanh nói: "Không có việc gì, vừa rồi mặt trời rất tốt, lúc này bỗng nhiên trời đầy mây, bên ngoài đã bắt đầu mưa."

Trương Dương nói: "Hay là tôi đi đón ngài?"

Tần Thanh nói: "Không cần, tôi và Hải Tâm đang nói chuyện phiếm, đợi lát nữa chúng tôi trực tiếp đi Hải Thiên.”

Trương Dương nói: "Thị trưởng Tần, còn có một việc tôi muốn nhờ ngài." hắn đem việc Lương Thành Long muốn mời Lâm Thanh Hồng đến nói ra, Tần Thanh nghe hắn nói xong, suy nghĩ một chút nói: "Được rồi, để tôi thử xem, bất quá tôi không bảo đảm là có thể mời Lâm Thanh Hồng ra được."

Trương Dương nói: "Ngài cứ nói là bạn bè cũ gặp mặt, chuyện khác thì không cần nói, ủy ban thể dục chúng tôi còn có hợp tác với Lâm Thanh Hồng."

Tần Thanh nói: "Có thể giúp đỡ bọn họ tác hợp cũng là chuyện tốt, cậu yên tâm đi, tôi lập tức liên hệ cô ấy."

Tần Thanh buông điện thoại xuống, Thường Hải Tâm hiếu kỳ nhìn cô ấy, Tần Thanh mỉm cười nói: "Trương Dương nói muốn chị hỗ trợ hẹn Lâm Thanh Hồng ăn tối."

Thường Hải Tâm nói: "Em phỏng chừng khẳng định là chủ ý của Lương Thành Long."

Tần Thanh nói: "Không phải hắn thì còn ai."

Thường Hải Tâm nhớ tới tình cảnh vượt rào của mình và Trương Dương, cũng là bởi vì buổi tối ngày đó uống rượu với Lâm Thanh Hồng gặp chuyện không may, mặt cười mơ hồ lại có chút phát nhiệt, đêm nay nếu như Lâm Thanh Hồng đi, hai bên gặp mặt có thể xấu hổ hay không? Tần Thanh thấy biểu tình của cô không bình thường, thật không ngờ còn phát sinh chuyện như vậy, nên nhẹ giọng nói: "Tính cách của Lâm Thanh Hồng rất mạnh hơn, chỉ sợ cô ấy chưa chắc cho chị mặt mũi."

…………………………………………�� �……….

Chuyện tình thuận lợi hơn so với trong tưởng tượng của Tần Thanh nhiều, Tần Thanh gọi điện thoại, Lâm Thanh Hồng không hỏi một tiếng tối nay có những ai đến mà đã đáp ứng, điều này làm cho Tần Thanh ít nhiều cũng có chút bất ngờ, ngược lại chỉ có Thường Hải Tâm nghe Lâm Thanh Hồng muốn đi, biểu tình càng có vẻ mất tự nhiên, cô ấy bắt đầu nghĩ cách muốn rút lui, buổi tối ngày hôm nay cái bữa cơm này mình nên mượn cớ không đi, nếu như Lâm Thanh Hồng nhắc tới chuyện xấu hổ kia, mình sẽ xấu hổ chết mất, tuy rằng nói khả năng này ít tồn tại, thế nhưng trong lòng Thường Hải Tâm vẫn cảm thấy bất an, cô ấy cũng rõ ràng loại bất an này ở chỗ Tần Thanh.

So sánh với vẻ bất an của Thường Hải Tâm, Trương đại quan nhân trấn định hơn nhiều, hắn và Chu Tông Vạn nói chuyện rất khoái trá, tại Lãng Đào Sa cả một buổi chiều, hơn năm giờ mới cùng Lương Thành Long rời đi, lúc Kiều Bằng Cử ra cửa đột nhiên nhận được điện thoại của cha, kêu hắn đêm nay phản hồi Đông Giang, phụ mệnh không thể trái, Kiều Bằng Cử chỉ có thể nói tiếng xin lỗi với hai người anh em này.

Viên Ba chuẩn bị sẵn sàng tại Hải Thiên từ lâu, Triệu Thiên Tài cũng đến trước bọn người Trương Dương, thấy hình dạng của Triệu Thiên Tài cũng là vừa tắm qua, bất quá hắn tắm tại Hải Thiên, không long trọng như bọn người Trương Dương.

Nghe nói Lâm Thanh Hồng muốn tới, phản ứng đầu tiên của Viên Ba là đêm nay chuẩn bị mũ giáp sắt cho Lương Thành Long, coi chừng Lâm Thanh Hồng chụp chai rượu đập đầu hắn thì khổ.

Lương Thành Long cười nói: "Không nghiêm trọng như vậy, cô ấy nếu như thật muốn đánh tôi, đánh chết tôi tôi cũng chấp nhận."

Hai anh em Thường Hải Thiên và Thường Hải Long cũng tới tương đối sớm, Thường Hải Thiên từ Lam Sơn chạy tới, Trương Dương thấy hai anh em bọn họ đến đây, hỏi: "Hải Tâm không đi với các người đến đây?"

Thường Hải Long nói: "Hải Tâm nói máy vi tính của trung tâm tin tức xảy ra vấn đề em nó phải trở lại sửa dữ liệu, kêu chúng ta ăn trước đừng chờ."

Trương Dương nói: "Công tác dù bận cũng phải ăn đúng không?" Trong lòng cũng đã đoán được, Thường Hải Tâm là mượn cớ, cô ấy khẳng định là bởi vì Tần Thanh đến mà cảm thấy xấu hổ.

Tần Thanh và Lâm Thanh Hồng đúng sáu giờ đồng hồ có mặt tại Hải Thiên, thấy Lâm Thanh Hồng thật sự tới, Lương Thành Long có vẻ kích động, lại có vẻ có chút bất an, từ chuyện ở Nam Võ lần trước hắn và Lâm Thanh Hồng đến bây giờ chưa liên hệ với nhau, Lương Thành Long muốn biết Lâm Thanh Hồng rốt cuộc có cảm tưởng gì với hắn từ sau lần đó, lại nói tiếp chuyện này còn muốn trách Trương Dương, không phải hắn cho mình dược lực vô cùng mạnh, cũng không đến mức trở thành một đêm bảy lần, nếu như không phải hắn đúng lúc gọi điện thoại nhờ vả Trương Dương đến đây cứu giá, chỉ sợ đêm đó đã cạn tinh mà chết rồi.

Trương Dương cười kêu một tiếng Lâm tổng.

Lâm Thanh Hồng trừng mắt nhìn hắn, không phản ứng hắn.

Lương Thành Long nhìn ra tình thế không ổn, cũng không dám chủ động đến gần.

Viên Ba nói: "Lúc đầu chuẩn bị vị trí mười người, hiện tại Kiều Bằng Cử có việc đi Đông Giang, Hải Tâm trở về cứu dữ liệu, thật sự là làm đồ ăn dễ, mời khách khó."

Tần Thanh vừa rồi cũng đã biết chuyện Thường Hải Tâm không tới được, cô ấy cười nói: "Hải Tâm từ trước đến nay luôn coi trọng công tác hơn." Cô ấy và Thường Hải Thiên chào hỏi một câu, tuy rằng cô ấy và Thường Hải Thiên đều là từ Lam Sơn tới, bất quá hai người trước đó cũng không biết đối phương muốn tới.

Viên Ba mời mọi người ngồi xuống, Lương Thành Long vài lần đem ánh mắt thử thăm dò Lâm Thanh Hồng, nhưng Lâm Thanh Hồng chỉ coi hắn là không khí, một chút phản ứng cũng không có.

Trương Dương biết rõ Lâm Thanh Hồng khó chịu với hắn, tiến đến ngồi xuống bên cạnh Lâm Thanh Hồng, vui vẻ nói: "Lâm tổng, lần này tới Nam Tích, chúng ta có thể chứng thực chuyện tài trợ chứ?"

Lâm Thanh Hồng nói: "Cậu còn không biết xấu hổ mà nói chuyện tài trợ với tôi sao?"

Trương Dương cười nói: "Chúng ta không phải bạn bè sao? Có cơ hội tốt tôi đương nhiên muốn tiện nghi cho người nhà trước."

Lâm Thanh Hồng nói: "Ai người nhà vời cậu, uổng công tôi coi cậu là bạn bè, lúc cần thiết lại đi giúp đỡ người khác để hãm hại tôi"

Người khác trong miệng của cô ấy đương nhiên là chỉ Lương Thành Long rồi.

Viên Ba cười hoà giải: "Tôi nói này, chúng ta lâu lắm rồi mới gặp mặt nhau, ngàn vạn lần đừng vì chuyện nhỏ mà tổn thương hoà khí chứ, Trương Dương, tên nhóc cậu cả ngày đắc tội với người ta, còn không mau nói lời xin lỗi với chị Thanh Hồng đi"

Trương đại quan nhân rất không nể mặt, hắn cười tủm tỉm nói: "Lâm tổng, lúc trước chị là chị dâu của tôi, bây giờ sắp ly hôn với Lương Thành Long rồi, sau này tôi gọi chị là chị Thanh Hồng, như vậy cho thân thiết nhé"

Lương Thành Long nghe được những lời này liền có chút nóng nảy: "Tôi nói Trương Dương này, cậu không phải đang làm chuyện xấu sao? Cậu không giúp tôi thì cũng đừng chia rẽ chúng tôi"

Lâm Thanh Hồng nói: "Hai người đã xa nhau còn cần người khác chia rẻ sao? Trương Dương, nếu cậu thật sự muốn bàn chuyện tài trợ, thì đáp ứng tôi một việc trước"

Trương Dương mở mồm nói: " Chị Thanh Hồng, chị cứ phân phó, chỉ cần tôi có thể làm được, nhất định giúp chị"

Lâm Thanh Hồng nhìn chằm chằm Lương Thành Long, nói: "Ở đây có một con ruồi, cậu ném hắn ra ngoài cho tôi"

Tất cả mọi người đều rõ ràng, Lâm Thanh Hồng chính là muốn cho Lương Thành Long quê mặt, cũng muốn cho hắn xấu hổ, chuyện này đúng là không thể khuyên được, Tần Thanh lặng lẽ cho Trương Dương một ánh mắt, nhắc nhở hắn nói ít thì tốt hơn, Trương Dương vẫn vui vẻ như trước:" Cái này không dễ dàng đâu, chị Thanh Hồng, chúng ta bắt tay đi!"

Lâm Thanh Hồng nói: "Bắt tay để làm gì?"

Trương Dương nói: "Bắt tay giảng hoà! Chứng minh tình bạn của chúng ta không đổi, tài trợ không đổi, tôi sẽ giúp chị đá con ruồi này ra khỏi đây ngay"

Lâm Thanh Hồng quả nhiên vươn tay ra bắt lấy tay hắn, Trương đại quan nhân lúc nắm tay, ngón tay lại để trên mạch môn của Lâm Thanh Hồng, thằng nhãi này đã sớm nhìn ra có chút vấn đề, nên ngón tay mới để như thể.

Lương Thành Long bên kia tức đến nổi đỏ cả mũi, thiếu chút nữa vỗ bàn mắng to Trương Dương thấy lợi quên nghĩa, chỉ vì chút tài trợ, mà ném bạn thân ra ngoài, cái này đúng là bất nghĩa quá.

Trương Dương buông tay của Lâm Thanh Hồng ra, bỗng nhiên cười tủm tỉm nói: "Cái này, chuyện này có chút phức tạp, chị Thanh Hồng, việc vui, ngày đại hỉ, chúng ta đừng đùa với bạo lực như vậy được không?"
Bình Luận (0)
Comment