Y Đạo Quan Đồ

Chương 724.1

Tiếu Nguyên Bình nói chuyện thiếu tính thú vị, nhưng vẫn được cả sảnh đường vỗ tay, lãnh đạo phát biểu không phải bởi vì ông ta phát biểu phấn khích thế nào, mọi người vỗ tay cũng không phải là bị bài phát biểu của ông ta đả động, bọn họ vỗ tay là vì địa vị của lãnh đạo. Cho dù là anh đứng ở trên đài, chỉ nói một dấu hai chấm, phía dưới vẫn sẽ vỗ tay, đây là sự đặc sắc của quốc nội.

Tiếu Nguyên Bình nói xong những lời này, đến lượt Cừ Thánh Minh phát biểu, thật ra Cừ Thánh Minh trên diễn thuyết vẫn rất có tài, nhưng đã có sự phát biểu với tính công thức của Tiếu Nguyên Bình trước đó, y không thể nào phun châu nhả ngọc được nữa, nếu biểu hiện của y quá xuất sắc, vậy thì sẽ hạ thấp lãnh đạo, người trong quan trường có rất nhiều quy tắc ngầm, cho nên Cừ Thánh Minh dứt khoát từ bỏ bài diễn thuyết đã chuẩn bị tốt từ trước của mình, chỉ dùng vài ba câu nói cho có lệ để rồi kết thúc bài phát biểu của mình. Lý Trường Vũ và Hạ Bá Đạt cũng rất thức thời,đạo lý đơn giản như để lãnh đạo nổi bật ai cũng biết. Dẫu sao thì chỉ cần anh mở miệng phát biểu là sẽ không thiếu tiếng vỗ tay, trong hội trường tiếng vỗ tay liên tiếp vang lên.

Trương Dương nhìn mà trong lòng thầm buồn cười, bên trong quan trường đa số thời gian đều là diễn trò, mỗi người đều đang diễn trò.

Nghi thức ký hợp đồng truyền thông được đặt ở cuối cùng, có mấy vị lãnh đạo xuất hiện khiến nghi thức ký hợp đồng được rạng rỡ hơn không ít, ít nhất tối nay trên tin tức các nơi tỉnh đều sẽ đưa tin về nghi thức ký hợp đồng lần này.

Nhiều lãnh đạo tới như vậy, Trương Dương là chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao thành phố Nam Tích đương nhiên là phải khiêm tốn, cũng không phải là hắn cố ý lựa chọn khiêm tốn, nhiều quan viên lớn nhỏ như vậy cùng tới, tiêu điểm chú ý của giới truyền thông đương nhiên là đặt ở người có chức quan lớn nhất. Huống chi hôm nay người đến là bộ trưởng tuyên truyền tỉnh Bình Hải, người nắm giữ quyền lên tiếng của dư luận truyền thông tỉnh Bình Hải.

Người phải chịu cô quạnh không chỉ có một mình hắn, ngay cả chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao tỉnh Cừ Thánh Minh cũng không được mấy người chú ý, Cừ Thánh Minh đi tới bên cạnh Trương Dương, cười nói: "Rất thuận lợi nhỉ!"

Trương Dương cười nói: "Đa tạ chủ nhiệm Cừ nể mặt, nếu không thì làm sao thuận lợi như vậy được?"

Cừ Thánh Minh cười ha ha, nói: "Nên cám ơn giám đốc truyền hình!"

Trương Dương cười cười không nói gì, Tiếu Nguyên Bình có thể nể mặt hắn cũng là điều mà hắn không ngờ tới, hắn cũng đoán được chuyện này có liên quan tới Tống Hoài Minh, bên trong thường ủy Bình Hải, Tiếu Nguyên Bình và Tống Hoài Minh đi lại rất thân cận.

Cừ Thánh Minh nói: "Chuyện Tạ Vân Phi rơi xuống nước vào đoạn thời gian trước cậu có biết không?"

Trương Dương cười nói: "Tôi có mắt ở đó mà, lúc đó còn là tôi cứu anh ta lên."

Cừ Thánh Minh cười nói: "Anh ta nói là cậu đẩy anh ta xuống."

Trương Dương vẻ mặt vô tội nói: "Chủ nhiệm Cừ, ngài tin ư? Anh ta là lãnh đạo của tôi, tôi sao dám?"

Cừ Thánh Minh cũng không phải muốn trách cứ Trương Dương, y cười cười không nói gì.

Lúc này một vị mỹ phụ trung niên phong tư yểu điệu đi tới, cô ta từ xa gọi: "Chủ nhiệm Cừ!"

Cừ Thánh Minh dừng đề tài về Tạ Vân Phi, cười nói: "Chu Dĩnh, lại đây, để tôi giới thiệu với cô!"

Mỹ phụ trung niên đó đi tới trước mặt bọn họ, Cừ Thánh Minh nói với Trương Dương: "Vị này là tổng biển tập tạp chí thể thao Thiên Địa Chu Dĩnh!" Sau đó lại giới thiệu Trương Dương cho Chu Dĩnh.

Trương Dương vươn tay ra: "Tổng biên tập Chu, hạnh ngộ, hạnh ngộ!"

Chu Dĩnh cười cười bắt tay hắn, nói: "Chủ nhiệm Trương, nghe đại danh đã lâu!"

Trương Dương nói: "Còn non lắm, mong rằng sau này tổng biên tập Chu sẽ chiếu cố nhiều hơn!"

Chu Dĩnh bật cười: "Tôi đã sớm nghe nói về anh, Chu Vân Phàm là tôi anh họ của tôi!"

Trương Dương lúc này mới hiểu được người ta vì sao lại nghe nói tới mình, Chu Vân Phàm đó là một con cáo già không hơn không kém, không ngờ y lại có một cô em làm truyền thông về thể thao, Trương Dương cười nói: "Nói như vậy đều là người một nhà rồi."

Chu Dĩnh nói: "Tôi lần này tới đây là để ủng hộ, nhưng sau khi biết tình huống vận hội tỉnh của các anh, cũng cảm thấy rất hứng thú, chủ nhiệm Trương, vận hội tỉnh của các anh vẫn chưa làm chuyên mục phải không, có phải nên cân nhắc một chút, giao quyền tuyên truyền đưa tin phía tạp chí cho thể thao Thiên Địa chúng tôi không?"

Trương Dương cười nói: "Được, trước mắt đúng là chưa có tạp chí tập san nào bàn bạc với chúng tôi cả." Trương đại quan nhân bắt đầu tính toán, sức ảnh hưởng của thể thao Thiên Địa là rất lớn, trong tập san thể thao trong nước cũng đứng vững trong năm người đầu, không có chuyện bánh từ trên trời rơi xuống, hơn nữa thể thao Thiên Địa là tạp chí có tínhbuôn bán, khác với báo chí có tính chính phủ như nhật báo Bình Hải, không khéo còn tìm hắn đòi một khoản phí tuyên truyền.

Cừ Thánh Minh nói: "Hai người bàn đi, tôi đi nói chuyện với bộ trưởng tiếu."

Trương Dương gật đầu, vẫy vẫy tay với Thường Hải Tâm đang phụ trách công tác tiếp đãi ở đằng xa, ý bảo cô ta mang hai bình nước tới.

Thường Hải Tâm cười cười với Trương Dương, sau khi suy nghĩ kỹ càng, cô ta cuối cùng vẫn từ bỏ ý định rời khỏi Nam Tích, có điều cô ta gần đây khá là xa cách với Trương Dương, trao đổi giữa hai người chỉ liên quan tới công tác, trải qua một đoạn thời gian rối rắm và khổ sở, tâm tình của Thường Hải Tâm cuối cùng cũng bình tĩnh lại rất nhiều, hiện tại cô ta đa số thời gian đều tập trung vào công tác.

Trương Dương nhận đồ uống từ trong tay Thường Hải Tâm, sau khi mở ra liền đưa một bình cho Chu Dĩnh: "Tôi thường xuyên xem thể thao thiên địa, sức ảnh hưởng trong nước rất lớn."

Chu Dĩnh cười nói: "Trước mắt lượng phát hành và lượng tiêu thụ đều xếp trong ba hạng đầu của tập san thể thao đồng loại trong nước, hơn nữa chúng tôi có tính chất tự kinh doanh, là tạp chí có tính buôn bán thuộc nhóm đầu tiên trong nước!"

Trương Dương nói: "Tổng biên tập Chu định chọn dùng phương thức hợp tác nào?" Trương đại quan nhân cân nhắc trong lòng, chỉ cần không nói tới chuyện tiền, mọi việc đều ổn.

Chu Dĩnh nói: "Chúng tôi tới làm chuyên mục, quý phương nên cung cấp điều kiện đưa tin ưu tiên cho chúng tôi, còn nữa, chúng tôi định cùng với Ủy ban thể dục thể thao các anh liên hợp tổ chức một cuộc rút thăm trúng thưởng, hy vọng các anh có thể cung cấp năm trăm tấm vé vào cửa miễn phí xem lễ khai mạc, cùng với cơ hội chụp ảnh lưu niệm với mấy đại sứ hình tượng thể thao nữa."

Trương Dương nghe thấy cuộc buôn bán này không tồi, năm trăm tấm vé vào cửa xem lễ khai mạc đối với hắn mà nói căn bản chính là không đáng để bận tâm, Trương Dương cười nói: "Đơn giản như vậy thôi à!"

Chu Dĩnh cười nói: "Chủ nhiệm Trương đồng ý ư?"

Trương Dương gật đầu: "Không thành vấn đề, giải nhất là gì?"

Chu Dĩnh nói: "Giải nhất là ba vạn nhân dân tệ, giải nhì một vạn nhân dân tệ, năm trăm tấm vé vào cửa xem lễ khai mạc mà các anh cung cấp là giải ba."

Trương Dương nói: "Tiền thưởng là ai phụ trách?" Hắn lo lắng Chu Dĩnh sẽ tìm hắn đòi tiền.

Chu Dĩnh nói: "Chủ nhiệm Trương không cần phải lo lắng, vấn đề tiền thưởng tự sẽ có người phụ trách! Có điều tôi đã đáp ứng với phía cung cấp tiền thưởng, chuyện này sẽ được giữ bí mật, cho nên đến lúc đó anh tự sẽ biết." Cô ta chớp mắt đầy thần bí.

Trương Dương hơi suy nghĩ một chút, chuyện này có tám chín phần mười là có liên quan tới Chu Vân Phàm, Chu Vân Phàm vừa mới thông qua quan hệ của hắn nắm được quyền kinh doanh phố hồ Mắt Phượng, công trình tu sửa đã chính thức bắt đầu, nghe nói y vào tháng chín sẽ chính thức khai trương, thằng cha này phải chăng là mà lợi dụng vận hội tỉnh để tạo thế cho phố nước của y? Trương Dương thầm nghĩ, dù sao cũng là người ta bỏ tiền, lại là giúp hắn tuyên truyền miễn phí, cớ sao mà không làm, cho nên cũng không tiếp tục truy hỏi, cười nói với Chu Dĩnh: "Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ! Vấn đề ký hợp đồng cụ thể, cô tìm chủ nhiệm Thường thương lượng nhé!"
Bình Luận (0)
Comment