Y Đạo Quan Đồ

Chương 755.2

Trương Dương nhìn những bộ hài cốt này, trong lòng thầm than, không ngờ đại cao thủ lại chết như thế.

Thiên Trì tiên sinh phát hiện ra cái thế giới ngầm này hiển nhiên cũng không tiếp tục tìm kiếm, mà chỉ đem bí mật này vùi lấp lại.

Trương Dương nhìn xung quanh một chút, phát hiện ra vài mũi tên rỉ sắt, nói như vậy Đồng Tử Sở cũng chết ở chổ này.

Trong hầm ngầm này ngoại trừ dấu vết kịch đấu của bọn họ ra thì cũng không có nhiều cái gì, Trương Dương tìm một chổ rộng rãi, đem tất cả chôn đi, dù sao thì tất cả mọi người cũng là công dân Đại Tùy, tuy rằng lựa chọn không giống, nhưng cuối cùng vẫn gặp lại nhau tại thế kỷ hai mươi, đồng hương gặp đồng hương nước mắt lưng tròng. Trương đại quan nhân tuy rằng không khóc, nhưng mà thấy người cùng thời với mình đều đã thành tro tàn, trong lòng khó tránh khỏi thổn thức. Đem chôn bọn họ, coi như là biểu lộ đối với đồng hương.

Lại tiếp tục đi tới theo mạch nước ngầm, sau một hồi Trương Dương đã từ bỏ ý định tìm kiếm lối ra của mạch nước ngầm, mang theo thanh đao và đầu mâu này trở về thạch thất.

Trần Tuyết vẫn ở bờ sông chờ hắn, Trương Dương đi hơn một tiếng đồng hồ rồi, Trần Tuyết không khỏi có chút lo lắng, thấy Trương Dương ướt sũng từ trong nước trồi lên, cô ấy nhanh chóng đi qua, đưa áo khoác cho hắn, Trương Dương cười nói: "Không cần!"

"Có phát hiện gì?"

Trương Dương giơ đầu mâu và trường đao lên.

Trần Tuyết nói: "Đi về rồi nói!"

Trở về trong biệt viện, Trương Dương tắm rửa một cái, tìm quần áo sạch để thay, Trần Tuyết đã nấu canh gừng, để cho hắn uống canh gừng chống lạnh, ngừa cảm mạo.

Trương Dương nói: "Phía dưới là một mạch nước ngầm, dòng nước chảy xiết, còn có mấy bộ hài cốt, có lẽ là trước khi đến đã đánh nhau một trận bên dưới.

Trần Tuyết quan sát thanh trường đao này, nói: "Từ đặc điểm công nghệ của thanh đao này mà xem hẳn là của thời Đại Tùy, nói cách khác mấy bộ hài cốt kia cũng thuộc về thời đại đó"

Trương Dương gật đầu nói: "Chỉ có thể tìm được hai món này, không tìm thấy cái khác"

Hắn mở túi vải trên bàn, đầu mâu để cho Trần Tuyết dùng túi vải quấn lại, đầu mâu vào tay thì cực kỳ nặng, mũi nhọn được quấn thật chặt, lại nói tiếp thì Trương Dương và Khâu Oán năm xưa cũng có chút giao tình, Trương Dương đã từng giúp hắn liệu thương, cũng có luận bàn võ công một lần với Khâu Oán, võ công của Trương Dương so ra không bằng Khâu Oán, hiện tại ngẫm lại, Tùy cung tứ đại cao thủ liên thủ mới đánh bại được Kim Quyên Mậu, vậy võ công của Kim Quyên Mậu lợi hại đến trình độ nào?

Văn Quốc Quyền chủ động yêu cầu tiến hành trị liệu kháng thể, bởi vì Văn Linh là con gái của ông, những cái kháng thể này đến từ chính Văn Linh, cho nên tỷ lệ xuất hiện phản ứng dị thường cũng thấp hơn người khác một ít, tổ chữa bệnh trải qua lo lắng thận trọng, lại thấy vài người bệnh lúc ban đầu tiếp thu thí nghiệm trị liệu đều không có dị trạng, lúc này mới tiến hành tiêm kháng thể vào, nhiệt độ cơ thể cùng ngày của Văn Quốc Quyền cũng đã hoàn toàn bình thường, ho khan và hắt xì cũng giảm bớt, đợi đến buổi sáng ngày hôm sau, hắn đã không cảm thấy bất luận bệnh chứng gì, căn cứ kết quả xét nghiệm máu, trong cơ thể ông đã tìm không được bệnh độc nữa.

Tổ chữa bệnh trải qua thảo luận, giải trừ cách ly cho Văn Quốc Quyền, thế nhưng xuất phát từ lo lắng đối với sức khỏe của ông, tạm thời còn không thể cho ông ra ngoài hoạt động, lại trải qua vài ngày, Văn Quốc Quyền rốt cục có thể đi ra bên ngoài, đi trên bãi cỏ mề, tắm ánh dương quang, hít thở không khí mới mẻ.

La Tuệ Trữ mỉm cười nhìn chồng, Văn Quốc Quyền ngồi trong hoa viên, lẳng lặng phơi nắng mặt trời, vẻ mặt của ông rất thả lỏng, biểu tình như vậy La Tuệ Trữ đã rất lâu không tìm được trên mặt ông, bận rộn chính vụ khiến cho thần kinh của ông từ đầu đến cuối đều ở trong trạng thái khẩn trương, quay đầu lại suy nghĩ một chút, mấy năm nay, ông rất ít có thời gian nghỉ ngơi như thế.

Văn Quốc Quyền nhắm mắt lại, cảm thụ được ánh mặt trời ấm áp, gió mát trước mặt từng trận, tắm rửa thân thể của ông, ánh mặt trời như từ mỗi một lỗ chân lông đi vào thân thể ông, quanh thân đều cảm giác được ấm áp hòa thuận, ôn nhu xoa bóp cơ thể và thần kinh của ông, Văn Quốc Quyền thấp giọng nói: "Rất lâu rồi không nghỉ ngơi"

La Tuệ Trữ cười nói: "Không chỉ nghỉ ngơi, lúc ông nằm trên giường bệnh, vẫn không quên làm việc."

Văn Quốc Quyền nói: "Với tôi mà nói, hai ngày nay nghỉ ngơi đã rất xa xỉ" Ông giương đôi mắt, ánh mắt cơ trí mà lãnh tĩnh: "Kháng thể hữu hiệu, có thể sản xuất quy mô lớn."

La Tuệ Trữ nói: "Còn đang tiến hành nghiệm chứng cuối cùng "

Văn Quốc Quyền nói: "Nghiệm chứng? Đều lúc này rồi còn muốn nghiệm chứng, hiện tại trong nước mắc thói quan liêu nghiêm trọng, bệnh tình tràn lan, chuyện phi thường phải dùng thủ đoạn phi thường." Tâm tình của Văn Quốc Quyền có vẻ có chút kích động, cái này rất ít phát sinh trên người của ông, xem ra trận bệnh này ít nhiều tạo thành một ít ảnh hưởng đối với ông.

La Tuệ Trữ mỉm cười nói: "Ông là từ quan điểm của một người bệnh, bên bác sĩ nói bọn họ phải được khoa học nghiệm chứng."

Văn Quốc Quyền nói: "Tôi không phải đã tự mình nghiệm chứng sao?"

"Đó là bởi vì Tiểu Linh là con gái của chúng ta, quan hệ huyết thống trực hệ nên sinh ra phản ứng có thể rất thấp "

Nhắc tới con gái Văn Quốc Quyền không khỏi nhìn bốn phía một chút: "Tiểu Linh đâu, đến trưa rồi còn không thấy nó."

La Tuệ Trữ không khỏi cười nói: "Là ông kêu tôi cho nó không gian tự do, hiện tại ngược lại, chính ông lại không được."

Văn Quốc Quyền cười nói: "Đại khái là tôi nằm trên giường lâu, cho nên chuyện gì cũng đều muốn quản”

La Tuệ Trữ lắc đầu nói: "Sáng sớm đã đi ra, mấy ngày nay đều là như thế này, tôi làm theo lời ông nói không hỏi đến"

Lúc hai người nói, Văn Linh và Trương Dương cùng nhau đi đến, hai người cũng không phải cùng đi chung, là ở bên ngoài đúng lúc gặp phải. Trương Dương vẻ mặt đầy nụ cười xán lạn, cái nụ cười này có chút dối trá, ít nhất theo Văn Linh xem là như thế, Văn Linh nghĩ không ra hắn có cái gì vui vẻ.

Thấy Văn Quốc Quyền đã đi ra, Trương Dương trong lòng thầm than, rốt cuộc là quan lớn, tình huống vừa có chuyển biến tốt đẹp liền nhậ được hành động tự do, đổi thành người thường khẳng định còn chưa giải trừ cách ly, hắn vừa liên hệ cùng Nam Tích, biết Kiều Mộng Viện đã bình phục cơ bản, hiện tại mỗi ngày cũng là nhìn TV, đọc báo chí cho hết thời gian.

Trương Dương đi tới trước mặt bọn họ cười nói: "Cha nuôi, khí sắc của cha thật là tốt, phong thái còn hơn lúc xưa!"

Văn Quốc Quyền nở nụ cười ha ha, chỉ vào Trương Dương nói: " Cái miệng của con đúng là biết nói!"

La Tuệ Trữ cũng không nhịn được mỉm cười nói: " Cha nuôi con ghét nhất là người khác nịnh nọt."

Trương Dương nói: "Con rất buồn bực, sao lúc con nói thật luôn luôn không người tin tưởng, chị Linh, chị thấy tôi nói đúng không?"

Văn Linh lộ ra vẻ tươi cười, cô ấy gật đầu: "Ba, ba không có việc gì chứ?"

Văn Quốc Quyền nói: "Hoàn toàn khỏi rồi, kết quả kiểm tra máu cũng đã ra, chứng minh trong cơ thể của ba đã không có bệnh độc, cho nên bác sĩ mới để cho ba đi ra hít thở không khí."

Trương Dương đi qua bắt mạch, hắn cũng không biết chuyện Văn Quốc Quyền đã tiêm vào kháng thể, có chút ngạc nhiên nói: "Hình như thật sự tất cả đều khôi phục."

Văn Quốc Quyền nói: "Cũng không phải nhờ con sao!"

Trượng đại quan nhân cũng không dám kể công, hắn biết mình vẫn đều là trị liệu giữa chừng, cho tới bây giờ cũng không có tìm được phương pháp trị liệu hữu hiệu, phương pháp trị liệu đối với Kiều Mộng Viện đều không khác gì đối với Văn Quốc Quyền, tất cả đều chọn chặn bệnh trước, chữa bệnh sau, tăng cường lực miễn dịch của bọn họ, dựa vào lực miễn dịch của bọn họ đem bệnh độc tiêu diệt, bất quá tốc độ khôi phục của Văn Quốc Quyền vượt xa Kiều Mộng Viện, lẽ nào thuốc đặc hiệu thật sự nghiên cứu chế tạo ra rồi?

La Tuệ Trữ cũng không có giấu diếm, nhẹ giọng nói: "Tối hôm qua tiêm vào kháng thể, căn cứ tình huống hiện tại mà xem, rất có tác dụng."Đối với nguồn gốc của kháng thể, bọn họ đều giữ bí mật nghiêm ngặt, thậm chí ngay cả Văn Linh đều không rõ kháng thể là tới từ thân thể của mình.

Trương Dương nói: "Cha nuôi, cha tính lúc nào bắt đầu công tác?"

Văn Quốc Quyền nói: "Hiện tại, công tác trọng điểm hiện nay của cha cũng là phòng chống bệnh."
Bình Luận (0)
Comment