Y Đạo Quan Đồ

Chương 790.3

Thị trường Hạ Bá Đạt trong các nhân viên đi cùng trong lòng rất là kỳ quái, thằng ôn Trương Dương này rốt cuộc có chỗ nào ưu tú? Tỉnh trưởng Tống Hoài Minh đối với hắn tốt là vì con gái, nhưng bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương cũng chiếu cố đối với hắn như vậy, cái này không thể không khiến cho người ta cân nhắc một phen, lộ tuyến đi lên của thằng ôn này quả thực rất giỏi.

Tiễn các lãnh đạo xong, bộ chỉ huy huyên náo cả một ngày cuối cùng cũng trở lại bình tĩnh, Tần Thanh triệu tập mấy vị thành viên đảng tổ tới phòng họp nhỏ mở một hội nghị ngắn gọn, khẳng định công tác chuẩn bị của mọi người, cũng tỏ vẻ vui mừng vì nghi thức đặt móng hôm nay được tiến hành thuận lợi.

Từ hôm nay trở đi, công tác xây dựng nội thành mới sẽ bắt đầu toàn diện.

Tần Thanh nói: "Trung tâm hành chính của chúng ta sẽ do công ty xây dựng Thiên Nhất từ kinh thành tới nhận thầu, căn cứ vào điều kiện đã bàn trước đó, xây dựng trung tâm hành chính chúng ta chỉ cần trả một nửa khoản công trình, chúng ta sẽ đem hai trăm mẫu đất xây dựng phía đông bắc trung tâm hành chính để dùng làm phí tổn chuyển nhượng cho Thiên Nhất. Do bọn họ phụ trách phụ trách khai phá để phó khác một nửa khoản công trình."

Trương Dương nói: "Hai trăm mẫu đất cũng không phải là nhỏ."

Cục trưởng cục xây dựng Đường Tự Lập nói: "Loại phương án này là thị lý đề xuất, bởi vì cân nhắc đến lúc ban đầu xây dựng nội thành mới, tài chính đầu nhập quá lớn, làm thế nào để giảm bớt áp lực của chính phủ, làm thể nào để mau chóng hấp dẫn nhân khí của nội thành mới đều là vấn đề tất nhiên mà chúng ta gặp phải. Lợi dụng phương thức như vậy, có thể hấp dẫn nhiều thương nhân hơn đến nội thành mới đầu tư xây dựng."

Tần Thanh nói: "Giai đoạn ban đầu, chính sách như vậy là cần thiết, căn cứ vào nhiệm vụ mà thị lý đưa xuống, ngạch đầu tư nội thành mới của chúng ta năm nay là sáu tỷ, trừ một bộ phận tài chính của thị lý ra, chúng ta còn thiếu bốn tỷ, bốn tỷ còn thiếu này cần chiêu thương dẫn tư." Ánh mắt của cô ta đảo qua mặt mấy vị thành viên đảng tổ, Tần Thanh nhìn thấy ai cũng quay đầu đi. Bốn tỷ cũng không phải là một con số nhỏ, hơn nữa chiêu thương không phải đã nói giao cho Thường Lăng Phong ư? Thường Lăng Phong không phải là thành viên của đảng tổ thì đương nhiên không có tư cách tới đây họp, nhưng Trương Dương có mặt, Thường Lăng Phong là Công Tôn Sách của hắn, cũng là đồng bọn của hắn.

Cho nên cuối cùng ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Trương Dương, Trương đại quan nhân nhìn thấy tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào mình, không khỏi mỉm cười: "Tôi nói này các vị, các anh đều nhìn như vậy để làm chi? Tôi trông giống bốn tỷ lắm à?"

Tần Thanh nhìn thấy một màn trước mắt thì không khỏi buồn cười, cục trưởng cục quản lý tổng hợp La An Định nói: "Chiêu thương dẫn bốn tỷ, con số này nghe cũng khiếp người, nhưng thật sự chờ khi công trình nội thành mới khởi công toàn diện, khó khăn chắc không phải là quá lớn, bởi vì nội thành mới tương lai là trọng điểm bồi dưỡng của thành phố Đông Giang chúng tôi, tồn tại thương cơ cực lớn. Thương nhân tinh mắt đều sẽ nhìn chằm chằm vào khối này.

Đường Tự Lập cũng gật đầu theo, nói: "Cục trưởng La nói không sai, tôi cũng thấy như vậy, tuy rằng hiện tại giá nhượng đất của nội thành mới của chúng ta vẫn chưa đi lên, nhưng tin rằng thời gian có thể chứng minh tất cả theo theo sự phát triển không ngừng của nội thành mới, và các hạng mục công trình trọng điểm của chúng ta lục tục khởi công, tôi tin nhất định sẽ có sẽ có càng lúc càng nhiều nhà đầu tư nhìn trúng nơi này của chúng ta, vui vẻ đầu tư phát triển nơi này."

Trương Dương thầm nghĩ trong lòng, anh nói nghe thì hay lắm, nhưng cái này có liên quan tới bốn tỷ ư?

Đường Tự Lập lại nói: "Nói tới chiêu thương, tôi không quyền lên tiếng, trước đây tôi vẫn làm công tác phía xây dựng, tôi nghĩ chủ nhiệm Trương anh là có quyền lên tiếng nhất." Thằng ôn này làm nền nhiều như vậy, tới sau cùng vẫn đẩy chuyện lên người Trương Dương.

Lưu Bảo Toàn nói: "" Cũng thấy công tác chiêu thương hay là giao cho tiểu Trương đi. anh ta trẻ trung khoẻ mạnh, dễ tiếp nhận quan niệm mới, sự vật mới hơn, hơn nữa trước đây trong lĩnh vực này cũng đã làm ra thành tích huy hoàng."

Tần Thanh không khỏi mỉm cười, Lưu Bảo Toàn ngay cả từ huy hoàng cũng đã dùng tới rồi, thật ra cô ta căn bản cũng không muốn giao chuyện này cho những người khác, Tần Thanh nói: "Trương Dương, nếu mọi người đều xem trọng cậu như vậy, công tác chiêu thương này cậu hay là nhận trọng trách đi!" Trương Dương cũng không từ chối, gật đầu nói: "Nếu mọi người đều cho rằng tôi được, vậy tôi không thể nói rằng mình không được, nhưng công tác chiêu thương là khá nặng nề, tôi dù trẻ tuổi, dù có tinh lực, nhưng tinh lực của một người dù sao cũng là có hạn, không thể chuyện gì cũng chiếu cố tới được."

Tần Thanh không đợi hắn nói xong đã biết hắn muốn nói gì, mỉm cười nói: "Điểm này chúng tôi cũng đã cân nhắc, công tác của cục sự nghiệp xã hội sẽ sắp xếp cho đồng chí khác làm."

Trương Dương vốn muốn giao cho Lưu Bảo Toàn để chơi cái lão hồ ly này, nhưng Tần Thanh đã chặn đứng lời của hắn, hắn cũng chỉ đành bỏ cuộc.

Sau khi hội nghị kế thúc, Tần Thanh giữ Lưu Bảo Toàn lại cô ta cô ta nói với Lưu Bảo Toàn: "Chủ nhiệm Lưu, tôi muốn thương lượng cùng ngài về vấn đề phân công cán bộ một chút."

Lưu Bảo Toàn sau khi trải qua chuyện của con gái, gần đây thái độ công tác rõ ràng có chút tiêu cực, cảm thấy làm chuyện gì cũng không có sức, y cười nói: "Bí thư Tần cứ xem thế nào mà làm."

Tần Thanh cười nói: "Đội ngũ cán bộ của chúng ta vẫn chưa xây dựng xong, vẫn đang không ngừng bổ sung, bộ tổ chức của thị ủy đã phái tới hai vị đồng chí, Lâm Lương Đức và Hoàng Tây Dân, trải qua quyết định thảo luận của thị lý, đồng chí Lâm Lương Đức sẽ đảm nhiệm chức chủ nhiệm hội quản ủy, đồng chí Hoàng Tây Dân sẽ nhận chức cục trưởng của cục sự nghiệp xã hội."

Lưu Bảo Toàn không ngờ thị lý lại phái tới một vị chủ nhiệm hội quản ủy, trước đây y không nghe thị trưởng Hạ Bá Đạt nhắc tới chuyện này. Y cười nói: "Nếu là quyết định của thị lý, chúng ta cứ chấp hành là được!"

Tần Thanh gật đầu nói: "Tháng sau hai vị đồng chí sẽ tới báo cáo." Thật ra hai người này không có chút liên quan gì với Tần Thanh, đều là thị lý trực tiếp an bài, Lâm Lương Đức trước đây từng đảm nhiệm chức Huyện trưởng huyện Bảo Hòa, là quan viên mà Lương Thiên Chính một tay đề bạt, y đến nội thành mới công tác khẳng định là ý của Lương Thiên Chính, về phần Hoàng Tây Dân, Tần Thanh cũng không rõ ràng lắm bối cảnh của gã.

Trương Dương trên đường trở về nghe Tần Thanh nói tới chuyện này, hắn hơi ngẩn ra: "Đã liền bắt đầu sắp xếp người rồi à, bối cảnh của bọn họ thế nào?"

Tần Thanh ngồi sau cười nói: "Mặc kệ bối cảnh của người ta, không liên quan gì tới cậu, mọi người đều là tới để công tác, làm tốt công tác quan trọng hơn tất cả."

Trương Dương nói: "Tôi vốn đang muốn giao khối cục sự nghiệp xã hội đó cho Hải Tâm."

Thường Hải Tâm nói: "Tôi làm không được đâu, anh nếu đề nghị tôi tới tiếp quản công tác của cục sự nghiệp xã hội, không biết người khác sẽ nói ra nói vào thế nào."

Trương Dương thở dài nói: "Quan viên càng nhiều, thị phi càng nhiều, vốn cho rằng nội thành mới có thể xây dựng thành một khu niết bàn, xem ra cũng không thể miễn tục được rồi."

Tần Thanh nói: "Ý tứ của lãnh đạo thượng cấp, phải tôn trọng thôi, Trương Dương, bốn tỷ đầu tư này, cậu có lòng tin hoàn thành được hay không?"

Trương Dương nói: "Thật ra người muốn đầu tư trên tay tôi có một đống, chỉ cần chính phủ thành phố Đông Giang có thể cấp chính sách ưu đãi, lôi kéo bốn tỷ đầu tư không phải là việc gì khó."

Thường Hải Tâm nói: "Bốn tỷ cũng không phải là một con số nhỏ, anh phải nghĩ kỹ rồi hẵng nói." Cô ta có chút lo lắng cho Trương Dương.

Trương Dương cười nói: "Tôi dám tiếp chiêu thì tất nhiên là phải nắm chắc rồi."

Tần Thanh nói: "Đừng mù quáng lạc quan, cậu nên chủ động câu thông với phía ban chiêu thương của thành phố một chút, công tác chiêu thương của nội thành mới, phải thống nhất với công tác chiêu thương chỉnh thể của thành phố Đông Giang, hỗ trợ lẫn nhau, chứ không phải là phá lẫn nhau."

Trương Dương nói: "Được, tôi sẽ tìm câu thông Lương Hiểu Âu."

Nghe thấy tên của Lương Hiểu Âu, Thường Hải Tâm không khỏi bật cười.

Trương Dương nói: "Cô cười cái gì?"

Thường Hải Tâm nói: "Tôi nghe nói anh đánh bạn trai của Lương Hiểu Âu!"

Nhắc tới chuyện này Tần Thanh cũng cười.

Trương đại quan nhân có chút lúng túng nói: "Cái tên Thiệu An Khang đó, nói gì cái gì là giáo viên, hóa ra là một hũ dấm chua, hắn vu hãm tôi có ám muội với Lương Hiểu Âu, trước mặt nhiều đồng học như vậy khiến tôi mất hết cả mặt mũi, tôi nhất thời không nhịn được nên tẩn cho hắn một trận, khiến cho hiện tại tôi và Lương Hiểu Âu cứ gặp nhau là có chút xấu hổ."

Tần Thanh nói: "Người ngay không sợ chết đứng, chỉ cần trong lòng cậu không có quỷ thì việc gì phải sợ?"

Thường Hải Tâm bỗng nhiên kinh hô như phát hiện tân đại lục: "lái chậm một chút!"

Trương Dương lái chậm lại: "Chuyện gì thế, sao mà kinh ngạc vậy?"

Thường Hải Tâm chỉ vào phía rạp chiếu phim, Trương Dương nhìn lại, thấy rạp chiếu phim dán áp phích phim "Thả bước trong mấy", chắc là phim của Mỹ.

Trương Dương nói: "Thả bước trong mây, cô muốn đi xem phim à?"

Thường Hải Tâm nói: "Không phải cái đó, anh nhìn bên kia kìa!"

Trương Dương thuận theo phương hướng ngón tay của cô ta nhìn lại, liền thấy một nam một nữ đứng trước cửa rạp chiếu phim, đang chuẩn bị vào rạp, người con trai rõ ràng là Chu Sơn Hổ, còn cô gái không ngờ là khuê nữ Lưu Hi Đình của chủ nhiệm hội quản ủy Lưu Bảo Toàn. Trương đại quan nhân ra sức chớp chớp mắt, miệng lẩm bẩm nói: "Thật đúng như cô nó, hai người họ có quan hệ với nhau?"

Tần Thanh cười nói: "Thầy thế nào thì đồ đệ sẽ thế thôi!"

Trương Dương nói: "Chị Thanh, chị có ý gì?"

Thường Hải Tâm cười nói: "Không ngờ Chu Sơn Hổ bình thường có vẻ trung hậu như vậy mà cũng biết quan tâm tới con gái."

Trương Dương nói: "Khẳng định là khuê nữ của lão Lưu chủ động, chuyện này chỉ sợ có chút phiền toái, Lưu Bảo Toàn nếu biết, y kiểu gì cũng đánh què gió Hổ Tử!"
Bình Luận (0)
Comment