Y Đạo Quan Đồ

Chương 879.3

Cùng với điệu nhạc nhanh, Trương Dương và Tang Bối Bối lại nhảy một điệu đầy sức sống trước mặt mọi người.

Mặc dù Trương đại quan hiểu rằng làm người phải khiêm nhường, nhưng khi làm thì hắn lại nói một đằng làm một nẻo, hơn nữa tên này là một người rất hưng phấn, khi đã bốc lên đầu, thì chẳng thèm để ý đến ai cả. Càng huống hồ tối nay bị Tra Vi bỏ mặc, đã ức chế một lúc lâu rồi, khi đã phóng thích tâm lý, thì không thể nào thu lại được.

Hai người Trương Dương và Tang Bối Bối nhảy rất hợp nhau, mặc dù động tác của Trương đại quan không được chuẩn, nhưng sức sống của tên này lại rất nhiều, càng huống hồ, hắn còn một bạn nhảy chuyên nghiệp.

Kết quả trực tiếp của sự biểu hiện xuất sắc của hai người đó là, tất cả khách đến dự đều vây lại xem, hai người nhảy rất đẹp, người khác đều đứng ở một bên, để không gian cho họ.

Điệu nhạc kết thúc, hội trường lại vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Tra Vi đứng giữa ở trong đám người cũng vỗ tay, mặc dù là dùng ánh mắt khiêu khích, nhưng điệu nhảy của Trương Dương và Tang Bối Bối quả thật không thể nào tìm thấy được lỗi gì. Tra Vi chưa từng gặp Tang Bối Bối, chỉ biết rằng cô ấy là diễn viên được chú mời đến trong tối hôm nay.

Trương Dương và Tang Bối Bối cùng rời khỏi vũ đài, Tang Bối Bối phập phồng ngực, có điều thái độ của cô rất vui, Trương Dương đưa cho cô một ly nước ngọt, rồi cười nói: “Cô thật sự nhảy rất giỏi!”

Tang Bối Bối nói: “Tôi lấy cái đó để nuôi sống mình, chẳng có gì đáng để kiêu ngạo, nhưng anh thật sự nhảy giỏi quá!”

Khi hai người nói chuyện, Giang Quang Á và Hứa Di cũng bước đến, nói mấy câu với họ, lúc này Tang Bối Bối quay sang nhìn Tra Tấn Bắc, thấy thái độ của Tra Tấn Bắc dường như không vui, liền nói với Trương Dương: “Xin lỗi, tôi qua đằng này một chút.”

Sau khi Tang Bối Bối đi khỏi, Giang Quang Á hỏi: “Trương Dương, anh quen cô ấy?”

Trương Dương cười nói: “Trước kia đã từng gặp.” Ánh mắt của hắn nhìn theo Tang Bối Bối, thấy Tang Bối Bối đến bên cạnh Tra Tấn Bắc, Tra Tấn Bắc đang giới thiệu cô ấy cho Khưu Tác Đống.

Trương đại quan từ lần gặp trước đã biết Tang Bối Bối không phải là người phụ nữ bình thường, cô ấy ở trong môi trường như Vương Phủ Hội Quán, mà vẫn có thể giữ vững thân phận trinh tiết, hơn nữa, nội công của cô không hề yếu, cô gái như thế này tại sao lại chọn nghề như vậy, thật sự quá nhiều chỗ không thể hiểu được. Sự xuất hiện của cô ấy trong tối ngày hôm nay liệu có phải là một sự trùng hợp hay không? Khi Trương Dương liên hệ giữa kế hoạch hành động của quốc an cùng sự đáng ngờ của Tra Tấn Bắc, Khưu Phụng Tiên, đột nhiên cảm thấy sự xuất hiện của Tang Bối Bối không phải đơn giản như vậy.

Khi điệu nhạc vang lên, Tang Bối Bối và Khưu Tác Đống cùng xuống vũ đài, Trương Dương phát hiện lần này Tra Vi đã từ chối Khưu Khải Minh, ngồi sang một bên khá cô độc.

Trương đại quan đã tìm thấy cơ hội, hắn cười hì hì đến cạnh Tra Vi, rồi ho một tiếng.

Tra Vi lạnh lùng nhìn hắn, nói: “Anh thể hiện đủ rồi à?” Trương Dương ngồi xuống bên cạnh cô ấy: “Chẳng còn cách nào, một người đàn ông xuất sắc đến đâu cũng không thể nào giấu được ánh hào quang của anh ấy.”

Tra Vi nói: “Nhìn điệu bộ của anh kìa, thấy con gái đẹp là giống như ruồi vậy, chẳng chú ý đến hình tượng của mình gì hết, không phải là tôi nhắc nhở anh, nhưng anh là người đàn ông sắp kết hôn rồi đó.”

Trương đại quan nói: “Tôi còn muốn bâu vào bên cạnh cô nữa kìa, nhưng đáng tiếc bên cạnh cô nhiều ruồi quá rồi.”

Tra Vi nói: “có lẽ anh quên rồi đúng không, hôm nay anh là khách ai mời đến vậy? Anh là bạn này của tôi đấy!”

Trương Dương nói: “Cô có biết tối nay tôi có cảm giác gì không?”

Tra Vi nhìn hắn.

Trương Dương cầm hai cốc nước ngọt, đưa một cốc cho Tra Vi: “Gì ấy nhỉ, tối nay cô kiêu ngạo như nữ minh tinh vậy, tôi bị đánh vào lãnh cung rồi, bên cạnh cô nhiều công tử vây như vậy, có phải là cô hài lòng, quên mất tôi rồi không.”

Tra Vi nói: “Đúng là chẳng ra sao, anh chẳng có lý gì, tôi là con gái, anh là bạn nhảy của tôi, chẳng lẽ tôi lại đi chủ động mời anh nhảy sao?’ Tra Vi vừa nói liền cảm thấy tức giận.

Trương Dương uống một ngụm nước ngọt: “Ruồi lại đến rồi kìa!”

Tra Vi quay đầu nhìn, quả nhiên như vậy, Khưu Khải Minh đang bước về phía họ.

Trương Dương nói: “Cô nhảy đi, tôi đi tìm Tang Bối Bối, cô ấy nhảy thật là giỏi.”

Hắn vẫn chưa hết lời, cốc nước cam trong tay Tra Vi đã đổ thẳng lên áo của hắn.

Trương đại quan không phải không nhận ra dụng ý của Tra Vi, nhưng hắn không trốn tránh, cốc nước này đã đổ thẳng lên người hắn, Tra Vi tỏ ra bộ dạng rất không cẩn thận: “Ôi, xin lỗi, tay tôi bị trơn…”

Trương Dương cúi đầu nhìn áo của hắn, từ cổ đến quần là một vạch bẩn, tiểu nha đầu này ra tay cũng thật hiểm.

Sự việc bên này đã thu hút sự chú ý của không ít người bên cạnh, trương đại quand dã tỏ ra khí độ quân tử: “Không sao, có phải cô cố ý đâu.”

Tra Vi nói: “Tôi dẫn anh đi thay quần áo.”

Trương Dương cùng Tra Vi bước đi, khi đi qua người Tra Tấn Bắc, Tra Tấn Bắc hỏi rõ tình hình, rồi vội vàng bảo Tra Vi dẫn Trương Dương đi thay quần áo.

Tra Vi dẫn Trương Dương rời khỏi vũ đài, đế chỗ cầu thang, cô không chịu nổi bật cười.

Trương Dương nói: “Cô cười gì?”

Tra Vi nói: “Giờ thì tôi đã hiểu thế nào gọi là dương dương tự đắc.”

Trương Dương nói: “Đừng tưởng rằng tôi không biết cô cố ý.”

Tra Vi cắn môi, bộ dạng rất đắc ý, thái độ của cô rõ ràng là, tôi cố ý đấy, anh làm gì được tôi?

Trương Dương nói: “Khưu công tử đó được lắm mà, rất nhiệt tình nói chuyện với cô.”

Tra Vi nói: “có liên quan gì đến anh à?”

Trương Dương nói: “Tôi ghen!”

Tra Vi xì một hơi: “Anh có tư cách gì mà ghen chứ?”

Trương Dương cùng cô ấy đến một căn phòng trên tầng hai, Tra Vi bảo hắn vào đó đợi, còn cô đến một căn phòng bên cạnh lấy bộ quần áo của Tra Tấn Bắc đến.

Thật ra với nội lực của Trương đại quan,chút nước này, hắn có thể làm khô một cách dễ dàng, nhưng hôm nay Tra Vi đã cho hắn một cơ hội, nhân lúc Tra Vi không có ở đó, Trương Dương liền giấu thuốc nổ vào trong phòng.

Khi Tra Vi cầm quần áo đến, tên này đã ngồi lên giường như không có chuyện gì xảy ra.

Tra Vi nói: “Giường của tôi đó, người anh bẩn như vậy, mà lại còn ngồi lung tung, chẳng lịch sự gì hết.”

Trương Dương nói: “Bẩn cũng là do cô gây ra thôi, đây không phải là phòng của khách sao? Hay là tối nay tôi không đi nữa, nằm cùng cô cho xong!”

Tra Vi mắng: “Anh mơ đấy à, anh có tinh giờ tôi sẽ vất anh ra ngoài trời tuyết không.” Cô vất bộ quần áo cho Trương Dương rồi nói: “Mau thay đi, đừng để cảm lạnh.”

“Cô thật là thương tôi!’

Tra Vi lại mắng thêm một câu: “Tôi chưa từng thấy ai mặt dày như anh đó.”

Trương Dương đặt quần áo sang một bên: “Tra Vi, hôm nay cô gọi tôi đến để ở cùng cô hay là đã sớm dự tính bỏ mặc tôi rồi? Muốn lợi dụng Khưu công tử để chọc tức tôi phải không?”

Tra Vi đứng trước mặt hắn, giơ tay ra gõ lên trán hắn: “Loại người như anh mà còn sợ bị chọc tức sao? Vừa rồi khi anh ôm Tang Bối Bối nhảy vui vẻ thế còn gì!”

“Cô ghen rồi!” Trương đại quan cười nói.

“Tôi mà ghen với anh à?”

Trương Dương nói: “Mặc dù cô không thừa nhận, nhưng tôi có thể nhận ra điều đó.”

Tra Vi nói: “Với loại người tự vơ vào mình như anh, tôi chẳng còn gì để nói.”

Trương đại quan cười hì hì.

Tra Vi nói: “Mau thay quần áo đi! Tôi ra ngoài đợi anh!”

Trương Dương nói: “Không cần đâu, tôi không ngại cô ở đây.”

“Tôi ngại!”

Trương đại quan thay quần áo xong, bên tai lại vang lên tiếng của Chương Bích Quân: “Nhớ lấy, mười giờ sẽ bắt đầu đốt pháo hoa, đến lúc đó, mọi người sẽ ra vườn để xem pháo hoa, cậu nhất định phải đặt thuốc nổ trước lúc đó.” Trương đại quan nhìn về nơi mình đã đặt thuốc nổ, kế hoạch của Chương Bích Quân là tạo thành một vụ hỏa hoạn trong biệt thự của Tra Tấn Bắc.

Trương Dương rời khỏi phòng, thấy Tra Vi vẫn đứng chờ ngoài cửa, liền cười nói: “Hi vọng tối nay không còn ai lỡ tay đổ nước ngọt lên người tôi nữa.”

Tra Vi nói: “Lần sau có lẽ sẽ là rượu vang!”

Trương đại quan nói: “Xem ra tôi phải chuẩn bị tâm lý sẵn rồi.”

Khi hai người bước xuống cầu thang, thấy Khưu Khải Minh bước ra từ vũ đài, rõ ràng là đến để tìm Tra Vi, Trương Dương nói với Tra Vi: “Tôi đã nói với cô rằng tôi rất khó chịu với anh ta chưa?”

Tra Vi nói: “Anh ghen chứ gì?”

“Ghen gì với anh ta chứ?”

“Ghen tức người ta cao hơn anh, đẹp trai hơn anh, giàu hơn anh!”

Trương đại quan hừ một tiếng: “Nếu như cô cho rằng như ậy thật, thì tôi thật sự nên thể hiện quyền lực của mình rồi.”

Tra Vi nói: “Anh có quyền lực gì?”

Trương Dương nói: “Buổi tối hôm nay, cô là bạn nhảy của tôi, đừng ai hòng tranh giành với tôi!” Hắn giơ tay, chu chu mỏ về phía Tra Vi.

Tra Vi ngớ người, không phối hợp với động tác của hắn ngay.

Trương đại quan thấp giọng nói: “Nếu như cô còn liếc mắt đưa tình với anh ta, thì tôi sẽ đi đánh anh ta ngay.”

Tra Vi sợ lời này của hắn, trừng mắt nhìn hắn không hiểu gì.

Trương Dương nói: “Chưa nghe rõ à, thế thì tôi nói lại lần nữa, tối nay nếu như cô còn dám cùng anh ta hoặc bất cứ một người đàn ông nào khác khiêu vũ, thì tôi sẽ tìm cớ để đánh họ một trận, cô hiểu tôi đấy, tôi nói được là làm được.”

Tra Vi nói: “Anh chẳng có chút phong độ nào cả.”

Trương đại quan nói: “Từ nhỏ tôi đã chẳng có phong độ rồi, có điều hôm nay cô mời tôi đến làm bạn nhảy, tôi phải lợi dụng quyền lực chính đáng của mình, đứa nào dám tranh với tôi, tôi sẽ xử lý gay. Chú của cô cũng không ngoại lệ.”

Mặc dù ngoài miệng Tra Vi nói tên này không có phong độ, nhưng trong lòng lại rất vui, quả nhiên sự chọc tức của cô có hiệu quả, tên này đã ghen, hơn nữa đã thể hiện rõ ràng, sự kích động của Trương Dương, làm cho Tra Vi càng vui vẻ hơn, tâm tư của phụ nữ thường kỳ lạ như vậy, nhưng Trương đại quan lại tương kế tựu kế, chẳng phải cô muốn tôi tức giận sao? Vậy thì tôi sẽ diễn kịch cho cô xem, tối nay tôi nhất định sẽ chiếm hữu cô!
Bình Luận (0)
Comment