Y Đạo Quan Đồ

Chương 925.2

Trương Dương chầm chậm đặt cốc trà xuống, rồi cười nói: “Sao tất cả mọi người lại nhìn tôi thế?”

Tất cả thường ủy đều thầm chửi hắn giở trò, anh là lãnh đạo cao nhất ở đây, chúng tôi không nhìn anh thì nhìn ai chứ? Nhìn anh chẳng phải là tôn trọng anh sao? Thật ra tất cả mọi người đều hiểu rằng, thứ họ tôn trọng là vị trí của hắn, chứ không phải là bản thân Trương Dương.

Câu tiếp theo của tên này suýt nữa làm cho tất cả mọi thường ủy tức lăn quay: “Đúng rồi, vừa nãy nói đến đâu rồi ấy nhỉ?”

Người trẻ tuổi mà sao đầu óc lại hay quên vậy chứ? Rõ ràng là vừa rồi mới nói dứt lời, mà sao hắn đã quên rồi?

Phó huyện trưởng Đổng Ngọc Vũ tốt bụng nhắc nhở: “Bí thư Trương, anh vừa nói có chuyện rất quan trọng muốn tuyên bố!”

Trương Dương cười: “Cảm ơn Lão Đổng, anh mà không nói, tôi cũng suýt nữa quên đi mất.”

Một đám thường ủy tức giận vô cùng, thấy bộ mặt xảo quyệt của tên này, chẳng ai tin rằng hắn thật sự quên mất, hắn đang cố ý đùa cợt mọi người, các người chẳng phải muốn biết sao? Càng muốn biết, tôi càng không nói sớm.

Trương Dương nói: “Tôi định đề nghị với quốc vụ viện về việc nâng cấp Tân Hải thành thành phố.”

Các thường ủy nhìn sang nhau, cuối cùng ánh mắt tất cả mọi người tập trung lên huyện trưởng Hứa Song Kỳ, điều này có nghĩa là muốn gã đại diện cho ý kiến của mọi người, Hứa Song Kỳ nói: “Bí thư Trương, thật ra, trước kia chúng tôi đã báo cáo về chuyện này rồi, nhưng quốc vụ viện không cho phép. Đó là việc của năm kia, tôi thấy mọi mặt đều chưa chuẩn bị đầy đủ, trong thời gian ngắn muốn xin phép lần thứ hai có lẽ hi vọng không lớn lắm.”

Trương Dương nói: “Năm trước là bí thư Cữu, tôi đã xem về báo cáo của ông ấy rồi, tồn tại vấn đề rất lớn, muốn thay đổi nâng cấp lên thành phố, cần phải phù hợp mấy điều kiện cơ bản. Mật độ dân số mỗi km vuông phải trên 400 người, điều kiện cơ bản nhất này chúng ta đã đạt được rồi.

Mấy điều kiện nhỏ khác, số lượng người không làm nghề nông không thấp dưới 100000, trong đó số lượng người không có hộ khẩu nông thôn mà không làm nghề nông không thấp dưới 70000. Trong tổng số dân khẩu toàn huyện, số lượng người không làm nghề nông không thấp dưới 25%, không ít hơn 120000, tổng thu nhập không ít hơn 50000000 Tệ. Điểm này năm năm trước chúng ta đã thỏa mãn được rồi.

Những công trình xây dựng hạ tầng trong khu thành thị khá hoàn mỹ. Trong đó tỉ lệ phổ cập nước sinh hoạt không thấp dưới 60%, tỉ lệ đường bộ không thấp dưới 55%, có hệ thống thải nước khá tốt. Chúng ta càng không có vấn đề gì, tất cả điều kiện đều đã phù hợp rồi, tại sao lúc đầu việc xin phép nâng cấp thành thành phố lại không thành công?”

Trương đại quan sau khi vất ra một loạt câu hỏi, liền hướng ánh mắt về phía Hứa Song Kỳ.

Hứa Song Kỳ nói: “Bí thư Trương, hàng năm đều có vô số nơi xin phép được nâng cấp lên thành thành phố. Con số được quốc vụ viện phê chuẩn chỉ có vài nơi, Tân Hải không thành công là một việc hết sức bình thường.”

Trương Dương nói: “Không cần phải nhấn mạnh vào lý do, phù hợp với điều kiện mà lại không thành công, đó chính là vì công tác của chúng ta làm chưa tốt. Nếu như tất cả các mặt đều làm tốt, thì tôi tin rằng Tân Hải đã trở thành thành phố cấp huyện từ lâu rồi!”

Sắc mặt của tất cả thường ủy đều chẳng đẹp đẽ gì, tên này đúng là vơ đũa cả nắm, một câu nói đã phủ định hết tất cả thành tích công tác của đám người này trước đó rồi.

Hứa Song Kỳ tức đến độ không nói được gì nữa.

Thường ủy huyện ủy, bộ trưởng tuyên truyền huyện ủy Vương Quân Cường nói: “Bí thư Trương, được nâng cấp lên thành phố, ai cũng muốn, nhưng làm thì lại thật sự rất khó, cũng cần phải có quan hệ nữa.”

Trương Dương trả lời rất dứt khoát: “Thế thì dựa vào quan hệ! Nếu như có thể đạt được mục đích, thì trả giá cũng đáng, mọi người đừng coi thường sự khác biệt giữa huyện và thành phố cấp huyện. Mặc dù chỉ khác nhau mấy chữ, nhưng bản chất đã hoàn toàn thay đổi. Chúng ta đã hoàn thành việc chuyển đổi từ nông thôn đến thành phố, nếu như có thể xin phép được thành công, thì sự ủng hộ của chính phủ các cấp với việc xây dựng thành phố cũng lớn hơn, và việc chiêu thương dẫn nguồn vốn từ bên ngoài cũng trở nên dễ dàng hơn.”

Hứa Song Kỳ nói: “Điều này chúng tôi đều biết, nếu như thành công, thì tầng lớp cũng có sự thay đổi, chính phủ huyện thường bị quản lý bởi chính phủ thành phố, còn thành phố cấp huyện thì được quản lý bởi chính phủ tỉnh. Việc khác nhau này quyết định phạm vi chức quyền sẽ được mở rộng hơn, chính sách ưu đãi của tỉnh cho thành phố cấp huyện cũng nhất định nhiều hơn so với huyện rất nhiều. Việc này thể hiện rõ ràng nhất là việc cấp vốn xây dựng thành phố, nếu là thành phố cấp huyện có thể có được 2 đến 5%, việc chu chuyển tài chính mỗi năm tăng 100-2000000 Tệ.” Từ những lời này có thể thấy rằng, Hứa Song Kỳ trước đó đã thật sự bỏ ra không ít công sức về việc này.

Trương Dương cười nói: “Xem ra điều tốt khi được nâng lên thành thành phố không cần tôi nói nữa rồi, đây là điều đầu tiên tôi muốn làm khi đến Tân Hải, mọi người hãy thảo luận một chút, xem có ý kiến gì không, tôi rất dân chủ, mọi người nghĩ gì cứ việc nói ra đây.”

Hắn liếc mắt với Phó Trường Chinh, Phó Trường Chinh đưa bản xin phép nâng cấp lên thành phố cho các thường ủy.

Hội trường trở nên yên lặng, tất cả thường ủy đều bắt đầu giở những văn kiện này, không thể không thừa nhận rằng, những văn kiện này viết rất thực tế, Hứa Song Kỳ đương nhiên không tin đây là do Trương Dương đích thân viết, gã biết rằng phó chủ nhiệm văn phòng mà Trương Dương mang đến rất lợi hại về ngòi bút, nhưng Hứa Song Kỳ không thừa nhận rằng bản này viết hay hơn, thuyết phục hơn so với bản năm trước của họ bao nhiêu, sau khi Hứa Song Kỳ xem xong, đã đề ra một vấn đề mà gã cho rằng là rất quan trọng:

“Bí thư Trương, văn kiện này đã được thành phố thông qua hay chưa?”

Trương Dương cười nói: “Việc nâng cấp lên thành phố phải được sự cho phép của thành phố sao? Nếu như thành phố nói là được, thì năm trước đã là thành phố Tân Hải rồi.”

Ánh mắt tất cả thường ủy đều nhìn tên này một cách kinh ngạc, mẹ kiếp, tên này thật là dám ăn nói! Câu này rõ ràng là đã vượt mặt tất cả lãnh đạo của Bắc Cảng, rõ ràng là vượt quyền mà!

Trương đại quan chẳng để ý gì đến ánh mắt ngạc nhiên của những người này, hắn cười nói: “Bản báo cáo này, tôi đã trực tiếp đưa lên quốc vụ viện rồi, mọi người cảm thấy còn chỗ nào không ổn không?”

Đã từng gặp những tên ngông cuồng, nhưng chưa gặp tên nào ngông cuồng thế này, một đám thường ủy huyện Tân Hải lúc này đều không biết nên nói gì nữa, đừng nói là thành phố, tên này vòng luôn qua cả tỉnh nữa, câu này của hắn rõ ràng là đang nói với mọi người rằng, đã đưa bản báo cáo này lên quốc vụ viện rồi, gọi họ đến thảo luận, chỉ là hình thức mà thôi, ngoài miệng hắn nói thì dễ nghe, dân chủ gì gì, nghe ý kiến của mọi người gì gì, mẹ kiếp, đùa cợt ai cơ chứ? Sự việc đã xong rồi mới thông báo cho mọi người, cuộc họp thường ủy này chỉ là một hình thức mà thôi, hắn chẳng thèm để ý đến mọi người một chút nào.

Huyện trưởng Hứa Song Kỳ trong lòng vô cùng tức giận, nhưng gã lại không thể nào phát tác ra được, tay phải của gã đấm đấm lên đùi mình, tại sao chứ, tức giận chứ còn gì nữa!

Trương đại quan thì lại cười hỉ hả nhìn Hứa Song Kỳ: “Huyện trưởng Hứa à, anh cảm thấy bản báo cáo này thế nào? Còn chỗ nào cần phải sửa đổi không?”

Hứa Song Kỳ thấp giọng nói: “Tôi không thấy điểm nào không được cả!” Trong lòng gã thì thầm chửi, mẹ kiếp, tôi có sửa đổi thì có ích sao? Anh đã đưa lên đến quốc vụ viện rồi, còn làm trò ở đây cho ai xem chứ?

Trương Dương nhìn mọi người một cách rất dân chủ: “Các đồng chí khác còn ý kiến gì không? Đừng suy nghĩ nhiều, thấy có gì không ổn thì cứ nói ra đây!”

Tất cả thường ủy đều lắc đầu, anh thích giở trò gì thì giở, chúng tôi không thèm để ý nữa. Có người giữ thái độ mặc kệ, còn có người đang chờ xem trò cười của Trương Dương, anh vượt mặt tất cả lãnh đạo thành phố, cứ đợi họ tìm đến anh đi.

Trương Dương nói: “Vậy được rồi, việc này như vậy nhé, từ hôm nay, Tân Hải chúng ta sẽ đi vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu toàn diện, chuẩn bị thượng cấp đến khảo sát bất cứ lúc nào, cố gắng xin phép nâng cấp lên thành phố thành công.”

Các thường ủy đều nhìn nhau, chẳng ai nói được lời nào.

Trương đại quan cười nói: “Vừa rồi huyện trường Hứa nói đây là cuộc họp thường ủy đầu tiên kể từ khi tôi đến Tân Hải, tôi đã nghĩ lại, đúng là như thế thật, không khí của cuộc họp ngày hôm nay rất tốt, mọi người được nói thoải mái những gì mình nghĩ, trong quá trình hội nghị lại rất hòa hữu, cố gắng tìm điểm chung của nhau, lúc nào cũng nói về dân chủ dân chủ, tôi thấy cuộc họp của chúng ta thế này mới thật sự là dân chủ.”

Hứa Song Kỳ nhìn Trương Dương đang thao thao bất tuyệt ở trên, thầm chửi, mẹ kiếp, mới trẻ thế này mà sao mặt đã dày đến thế? Còn dân chủ cái quái gì nữa, còn nói thoải mái những điều trong lòng cái quái gì nữa, từ đầu đến cuối đều là do một mình anh nói, từ đầu đến cuối đều là một mình anh ra quyết định, dân chủ cái con khỉ! Anh cứ ngông cuồng đi, rồi sẽ có lúc tiểu tử nhà anh phải khóc cho mà xem.

Trương đại quan nói: “Tôi có một đề nghị, để đón tiếp lãnh đạo đến khảo sát, từ tuần sau trở đi, chúng ta sẽ chỉnh đốn lại tình hình trị an xã hội của Tân Hải trong vòng một tháng, cần phải yêu cầu ở mức độ cao, cố gắng trong một tháng này làm cho khu thành phố Tân Hải hoàn toàn thay đổi, việc này tôi giao cho Lão Đổng phụ trách.
Bình Luận (0)
Comment