Y Nhân Hạo Nguyệt

Chương 16

Bước lên trong lòng đất đang lúc địa phương động, trên màn hình lập tức một mảnh đen nhánh. Ngắn ngủi ba giây sau bọn họ gặp lại ánh sáng, nghênh đón bọn họ là một con quái với móng vuốt khổng lồ. Còn không còn kịp suy tư hai người liền nhanh chóng hướng hai bên nhanh tránh ra.

Trước mắt rõ ràng là một con gấu đen khổng lồ, cao chừng ba người, trên bụng có một mảng lông màu trắng, đôi mắt nhỏ lóe dày đặc màu xanh.

Quái vật này tốc độ cực nhanh, một phát nhanh chóng biến đổi phương hướng, móng vuốt cực đại đối với Mặc Thất Tần vồ xuống. Đối với quái thuộc tính gì còn không biết Mạch Dao không dám đỡ, vừa nhanh chóng thối lui, vừa cho hai người tăng thêm sự phòng ngự.

Dng sợi tóc nghĩ cũng biết, quái này khẳng định không phải là ở chỗ này đánh chơi. Đừng xem nó bộ dạng đần độn, động tác lại vô cùng mau. Mạch Dao phát hiện muốn viết chữ trao đổi cơ hồ khó có thể không cẩn thận cũng sẽ bị con gấu xù lông kia dùng móng vuốt đập chết.

Đừng nói con gấu đen này chỉ số thông minh thật đúng là cao, tựa hồ hiểu được đạo lí “Trước giải quyết thầy thuốc mới là vương đạo”, liên tục đuổi sát Mặc Thất Tần. Mạch Dao nhịn không được hoài nghi nó có phải hay không là chân nhân của NPC. Nàng đang liều mạng tránh né đồng thời trong lòng thầm mắng: đây đâu phải quả hồng mềm mà bóp đây… quá không có cốt khí! Mặc dù rất vất vả Mạch Dao cũng không có quá mức khẩn trương…đây không phải là còn có 1 đại thần sao ~!

Vốn tưởng rằng Trường Phong Hạo Nguyệt sẽ như giết Thần giữ nhà như vậy đi vòng qua sau lưng quái đã thấy kim quang bóng trắng chạm mà đến. Mặc dù khó hiểu Mạch Dao vẫn trong khoảnh khắc phán đoán, nhanh chóng hướng bên trái tránh đi. Đồng thời Trường Phong Hạo Nguyệt trong tay ngọc tiêu vẽ ra ba đạo sáng màu bạc nhất tề hướng bụng gấu đen đánh tới. Mà lúc này, hai móng vuốt dài rộng của nó cũng phủ đầu chụp được…

Không thể không nói con gấu đen to con bày không phải là lớn lên ăn cơm chùa. Một móng vuốt xuống Trường Phong Hạo Nguyệt máu lại thoáng cái đi xuống 1/3. Khi móng vuốt lần thứ hai vung hướng Trường Phong Hạo Nguyệt thì điểm sáng trắng muốt như mưa từ đính đầu hắn hiện ra, chỉ thấy máu lần nữa giảm xuống trong nháy mắt trở về mãn.

Trường tiêu động, bạch y thích khách không hề cố kỵ đem mình đứng tại trong vùng hai con sắc bén. Tại phía sau hắn vẻn vẹn một bước ngắn chỗ, cô gái hoàng y vạt áo khẽ nhúc nhích, quyền trượng màu nâu nhạt quang đoàn liên tục không ngừng ném ra…

Mạch Dao khẽ cắn môi dưới, ánh mắt không hề chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình, mười ngón tay nhanh chóng trên bàn phím chạy.

Nàng chưa bao giờ gặp phải qua một con boss lớn như vậy, cũng chưa bao giờ gặp đại thần hoàn toàn đem sau lưng giao cho nàng. Này mới thật sự là cảm giác kề vai chiến đấu đi! Nàng rất hưởng thụ loại cảm giác được cần đến này… giờ khắc này nàng chân thật cảm giác được chính mình cũng không phải là kẻ dư thừa.

Trải qua hơn hai mươi phút chiến đấu hăng hái, thân thể cao lớn gấu đen hơi ngửa về phía sau rơi ra cho Trường Phong Hạo Nguyệt một chìa khóa đồng.

Sở Hạo khóe môi nhếch 1 cái: so với dự đoán còn nhanh hơn một chút. Thất Tần so với hắn tưởng tượng càng thêm xứng chức vụ, vừa có thể duy trì lượng máu cho hắn đồng thời còn có thể làm cho hắn trạng thái này thủy chung không ngừng.

【 Mặc Thất Tần 】: Hơ ~ rốt cục quái ngã!

【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: Thất Tần còn tốt chứ.

【 Mặc Thất Tần 】: O (∩_∩ )O~

【 Mặc Thất Tần 】: đúng rồi vì cái gì vừa rồi không từ phía sau lưng tiến công?

【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: vừa rồi khi nó đuổi theo em anh ở sau lưng công kích nó phát hiện đánh bất động. Sau đó anh liền thử công kích chỗ màu trắng trên người nó.

【 Mặc Thất Tần 】: thì ra là như vậy. Hoàn hảo nó không có bốn cái móng vuốt công kích chúng ta, bằng không liền vui rồi….

【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: bốn móng vuốt đều dùng để đập chúng ta mà nói… Nó lấy cái gì để đứng? Nằm đập sao?

Mạch Dao mơ mộng một chút bộ dáng con gấu đen nằm ra, không khỏi che miệng cười đến thở không ra hơi.

【 Mặc Thất Tần 】: ách… nó có thể lại mặc thêm ra hai cái móng vuốt để

Tiếp tục mơ mộng con gấu đen vô căn cứ dài hơn ra hai cái móng vuốt bộ dạng kia Mạch Dao âm thầm bội phục trí tưởng tượng của mình.

【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: như vậy … Vậy em liền thêm bốn cái tay ra thêm máu đi. Nếu nó cũng có thể mọc ra thì em không có đạo lý sẽ mọc thêm ra đúng không?

【 Mặc Thất Tần 】:Có thể dài tay sao?

【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: đương nhiên

【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: không thể.

【 Mặc Thất Tần 】:…

Mạch Dao oán niệm, lại nghĩ lại: này không đúng, nó có thể hay không dài ra móng vuốt cùng em chẳng có tí quan hệ nào! Em và nó là một chuyện khác! Nàng chu chu mỏ, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Đại thần anh thật là tà ác, rõ ràng dẫn em sập hố…”

Mới từ phòng học trở về Kiều Á vừa vào ký túc xá đã nhìn thấy Mạch Dao lại chu môi lại lầm bầm lầu bầu, con mắt “Bá” một chút liền phát sáng lên:

“Oa ~~~ nhìn em quả thực lưu manh! !”

Mạch Dao phục hồi tinh thần lại, ghét bỏ vuốt ve khuôn mặt Kiều Á mục đích bóp khuôn mặt nàng. Kiều Á diêm dúa cười một tiếng hướng nàng đá lông nheo, lắc lắc eo đi rửa mặt. Mạch Dao run rẩy, bất đắc dĩ bĩu môi, tiếp tục trò chơi.

Ánh mắt quay lại màn hình, Mạch Dao phát hiện giờ có tận ba cái rương trước mặt.

Lại 1 nhắc nhở đại khái nói là: ba cái rương tbên rong vẻn vẹn có một cái giấu bảo tàng, cái rương cần dùng là chìa khoá trên người gấu đen rơi xuống lấy nỏ đê mở ra, nếu cái chìa khóa cùng cái rương không đúng chìa khóa sẽ bị bẻ gẫy. Nói cách khác cơ hội mở cái rương chỉ có một. Nhiệm vụ này có thời gian hạn chế cũng là mười phút.

Trước mắt ba cái rương cực kỳ tương tự nhau, điểm khác duy nhất chính là hình vẻ ở trên rương – - tự trái qua hữu theo thứ tự là đàn tranh, nhị hồ, tỳ bà

Trường Phong Hạo Nguyệt tiến lên trước một bước tựa hồ vừa vặn dẫm lên cơ quan nào đó, trong rương từ đuôi đến đầu dâng lên một cái hình thủy mạc trong suốt đến. Màn nước này từng nhómnhỏ màu vàng tím dần dần hiện ra. Những thứ chữ nhỏ này dường như là chữ hán lại tựa hồ như không đúng, hang cao thấp không rõ .

Sở Hạo đọng lại mi, nhỏ giọng thì thầm: “17… 717… rồi gì lại có 8… là cái gì… đống lộn xộn này là cái gì!” Hoàn toàn không có đầu mối, chợt thấy trên màn hình có một hàng chữ.

【 Mặc Thất Tần 】: chọn cái rương cuối cùng. Đây là Trương nhạc phổ là phổ văn tự cổ đại. Đây là một khúc tỳ bà gọi là《 Uống rượu vui mừng 》.

【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: lợi hại.

【 Mặc Thất Tần 】: em cũng là ngẫu nhiên mấy ngày trước gặp phải mà thôi.

Mở ra bảo rương, một hộp nhỏ màu vàng tự động rơi vào ba lô của Trường Phong Hạo Nguyệt. Hệ thống xuất hiện nhắc nhở lần nữa.

[ hệ thống ] : Chúc mừng bạn thuận lợi hoàn thành thám hiểm bảo khố! Bạn có thể thông qua truyền tống trận trở lại Vô Huyết thành!

Đồng thời hiện ra 1 cái bạch quang truyền tống trận xuất hiện ở trên mặt. Trải qua truyền tống trận trở lại Vô Huyết thành, Mạch Dao hòm thư nhắc nhở là thông báo kinh nghiệm đạt được. Mạch Dao thấy đầu óc có điểm phát mộng: làm sao nhiều “0″ như vậy! Chẳng lẽ dưới lòng đất ngây ngốc đã lâu con mắt hoa rồi?

Quơ quơ đầu mở ra bảng nhân vật sau đó nàng hóa đá. Thanh kinh nghiệm nhiều “0″ giá trị rõ ràng làm cho Mặc Thất Tần lv 100 thoáng cái nhảy lên lv 105! Này đều đã không phải là ngồi hỏa tiển, Mạch Dao cảm giác mình đã xuyên qua…

【 Mặc Thất Tần 】: lại để cho em qua mấy lần truyền tống trận đi… O (∩_∩ )O ha ha ~

【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: không vội, em muốn max level cũng là chuyện tháng này rồi.

【 Mặc Thất Tần 】: ách… em chỉ là nói như vậy.
Bình Luận (0)
Comment