Ỷ Sủng Mà Cưới

Chương 16


Editor: littlesunflower05
“Nếu em rời sô pha nửa bước, kéo gần khoảng cách với tôi thêm một tấc, Thanh Trì, tôi không biết sẽ phát sinh chuyện gì.


Nói mấy câu ngắn ngủn, liền khiến Hạ Thanh Trì đóng băng ở sô pha bất động.

Trong đầu cô không tự chủ được mà nghĩ, trong phòng bao ở hội sở, trong không gian tối tăm, anh cường thế tới gần mình, có ý đồ muốn làm ra hành động kì lạ với môi mình.

Ôn Thụ Thần không nói những lời nói đùa không phù hợp.

Thần sắc giữa lông mày vô cùng nghiêm túc, tay thon dài chậm rãi đút ở túi quần, từ từ, nhìn cô ngồi trở lại sô pha, bởi vì lông mi tinh mịn cứ chớp đi chớp lại mà lộ ra tâm tình khẩn trương.

Hạ Thanh Trì lần này ngực đập cực mạnh, tối nay muốn nói những gì đều quên sạch sẽ.

Cô hồi tưởng lại hình ảnh hai người tiếp xúc trước đó, từng cảnh, mặc dù có sự ái muội như có như không, nhưng cũng không đến mức có thể khiến Ôn Thụ Thần bàn chuyện cưới hỏi với mình……
Hạ Thanh Trì liền sợ, lời nói việc làm của anh tối nay, chỉ là hậu quả do cồn ảnh hưởng.

Cô nhấp môi hồi lâu, rất thành thật mà nói cho anh biết ý nghĩ của mình: “Ôn Thụ Thần, nếu anh muốn cầu hôn, tôi cự tuyệt.


Có thể cự tuyệt chứ nhỉ?
Hiện tại cũng không phải thời phong kiến, không có chuyện cưỡng bách người ta kết hôn.


Đáy mắt sâu không lường được của Ôn Thụ Thần che giấu cảm xúc, thấp giọng nói: “Thật ra tôi cũng không muốn nhanh/vội như vậy.


Đôi mắt đen nhánh của Hạ Thanh Trì lộ ra vẻ mờ mịt.

―― cho nên, bây giờ anh đổi ý rồi à?
“Thái độ của em đối với tôi, giống như bất cứ lúc nào, chỗ nào, cũng có thể trở mặt không quen biết.

” Lúc Ôn Thụ Thần nói những lời này, bên môi dắt ra chút ý cười, như vậy khiến anh nhìn qua không đến mức hùng hổ doạ người, hành động theo đuổi nữ nhân và bức hôn cũng trở nên êm đẹp.

Tối nay anh cũng nghiêm túc nghĩ, có nên nghe theo hướng dẫn của thằng bạn, trước tiên gán cho Hạ Thanh Trì cái mác nữ nhân của anh hay không.

Hiển nhiên chỉ làthăm dò một hai, bản thân Hạ Thanh Trì cũng đã rất không tình nguyện.

Ôn Thụ Thần chậm rãi, nói nốt nửa câu: “Cho nên, Thanh Trì, tôi muốn thay đổi mối quan hệ giữa chúng ta.


Hạ Thanh Trì toàn bộ quá trình một chữ cũng chưa nói, mờ mịt lại bình tĩnh lạ thường mà nghe anh nói xong.

Nếu cô phân tích không sai, thì hình như anh là đang ám chỉ cô rút điếu vô tình(*)? Dùng hết tài nguyên của anh liền trở mặt không quen biết người ta?
(*) Như kiểu qua cầu rút ván, ăn cháo đá bát,….

Giờ khắc này, làm cho người ta có một loại cảm giác khó lòng giãi bày.

Cô lại cố tình không bằng lòng thừa nhận rằng mình là thấy vị Thư ảnh hậu kia cùng anh đứng chung một chỗ lúc ban ngày, nên bực bội không muốn đếm xỉa đến người ta.

Đối mặt với lời nói thẳng thắn của Ôn Thụ Thần, Hạ Thanh Trì cười rất gượng, giải thích: “Ban ngày anh với Thư Đồng Dĩ ở đoàn phim không bao lâu liền truyền khắp toàn bộ phim trường, có thể anh không biết, đoàn phim ngầm bát quái rất nhiều.


“Cho nên em mới giả vờ không quen biết tôi?” Ôn Thụ Thần hỏi.

Hạ Thanh Trì gật đầu cũng không đúng, mà không gật đầu cũng không đúng.

“Tránh hiềm nghi, hiểu lầm sẽ làm lỗ tai người ta thanh tịnh hơn, huống chi tôi cũng không muốn để Quách đạo biết mấy cái phần diễn được thêm trong phim của ông ấy bị cắt giảm tạm thời là bởi vì tôi tìm tới anh.


Cái này nghe có vẻ là một lời giải thích rất chân thật.

Ôn Thụ Thần trước tiên tạm thời tiếp nhận, ngữ điệu ấm áp hơn một chút: “Cho dù Quách đạo biết rồi, có tôi ở đây, ông ta cũng không dám sinh lòng oán ý với em.



Hạ Thanh Trì liền cười cười không nói lời nào.

Nếu đến lúc đó anh đổi ý không bảo vệ cô, Quách đạo mà biết được nội tình, thì chắc chắn mỗi ngày sẽ không bày sắc mặt cho cô nhìn ở đoàn phim.

Ôn Thụ Thần lại nhắc lại chủ đề: “Ban ngày em làm bộ không quen biết tôi là bởi vì như vậy, thế buổi tối vì sao lại không tới tiệc rượu?”
Anh không nhắc tới cái tin nhắn như đá chìm đáy biển kia, cũng để lại cho cô hai đoạn đường sống mà giải thích.

Thật ra Hạ Thanh Trì nói cái gì, anh cũng sẽ tin.

Lại là lấy cớ: “Ở tiệc rượu chướng khí mù mịt, tôi không thích.


Mặt mày Ôn Thụ Thần bắt đầu lộ ra tâm ý thoải mái dễ chịu, tư thái ôn hòa xưa nay dường như đã trở lại rồi, dần dần nhạt đi cảm xúc có chút không bình thường tối nay.

“Ừm, là tôi suy xét không chu toàn.


Hạ Thanh Trì chỉ là thuận miệng tìm một cái cớ, không ngờ anh lại tin thật.

Cái này làm cho cô nhất thời không biết nên nói gì.

Khi Ôn Thụ Thần thật sự khó hầu hạ, cũng quấn người vô cùng.

Khi dễ nói chuyện, cô là con gái, cô nói cái gì cũng đúng.

……
Sau đó, trong phòng khách, Hạ Thanh Trì cùng anh ở chung liền bình thường, quan hệ còn chưa thân quen đến mức tiếp xúc vòng kết nối(*) của nhau, những gì có thể trò chuyện, cũng chỉ là chia sẻ với nhau về sinh hoạt trong khoảng thời gian này.


(*) Convert là ‘sinh vòng’, mình cũng không biết là vòng bạn bè hay là vòng gì, nên mình tra Google dịch.

Khi Ôn Thụ Thần cùng cô nói chuyện, ý cười sẽ lập tức hiện ở đáy mắt, cái này khiến cho Hạ Thanh Trì nhìn có chút khẩn trương(/chột dạ), đi rót cốc nước uống, lúc trở lại, hỏi một câu: “Thư Đồng Dĩ hình như cũng là bạn bè của anh à?”
Nếu cẩn thận nghe, ngữ khí của cô mang theo chần chờ.

Cũng không biết hỏi có thích hợp hay không.

Ôn Thụ Thần thần sắc không đổi, không hề tránh né sự dò xét của cô: “Xem như vậy.


Hạ Thanh Trì thân là phụ nữ có thể nhìn ra được, Thư Đồng Dĩ có thái độ khác biệt khi đối mặt với Ôn Thụ Thần, một nữ nhân quạnh quẽ cao ngạo như vậy, tư sắc mặc dù không người nào có thể địch, nhưng khi đứng trước mặt nam nhân mình thích cũng sẽ toát ra bản năng thận trọng chặt chẽ.

Cô thế nhưng hỏi ra miệng, cũng không có gì ngượng ngùng hỏi tiếp: “Anh với cô ấy?”
“Ừ?”
Hạ Thanh Trì ôm ly nước cuộn tròn trên sô pha, chỗ đầu gối còn có một cái chăn mỏng, mái tóc tơ màu đen rối tung trên vai, vẻ mặt có chút phức tạp, lại xinh đẹp giống như một con búp bê bằng sứ.

Cô suy nghĩ một hồi, nhẹ nhàng cười với anh: “Bộ phim này cô ấy muốn diễn nữ chính, anh lại trả lại cho tôi, không sợ bị kẹp ở giữa, không giải thích được hay sao?”.

Được tại ++ TRUMtruy en.

n et ++
Lúc trước Thư Đồng Dĩ thẳng hàng (như mình đã nói, mình không hiểu cụm này:.

Bình Luận (0)
Comment