Ý Tưởng Ham Muốn

Chương 39

Doãn Vị giữ chặt khăn tắm trước ngực, nhìn chằm chằm đề phòng người đàn ông xấu bụng trước mắt, trong phòng tắm hơi nước mờ mịt, bóng dáng hai người trong gương mơ hồ, mà sống lưng Doãn Vị trơn bóng như phác hoạ hiện lên trên tấm gương loang lổ từng giọt nước chảy qua!

Hơi nước toả nhiệt nồng nặc nhanh chóng nhận ra áo bị thấm ướt, Lâm An Bắc vừa bước tới vừa mở đồng hồ da màu đen trên cổ tay, mười ngón tay thon dài cởi áo sơ mi màu trắng ra, thuận tiện ném luôn xuống mặt đất còn đang ẩm ướt.

Người đàn ông chỉ còn mặc mỗi quần dài từng bước một tiến tới gần, Doãn Vị không thể lui được nữa, cuối cùng bị chặn lại ở góc tường, lưng tựa vào mặt tường bóng loáng lạnh lẽo, khăn tắm trước ngực cũng không thể che hết cảnh xuân, bị Lâm An Bắc dùng tay kéo ra, trong tiếng la hét của Doãn Vị quăng lên cao, mà bản thân cô vì bị kéo khăn tắm mà cả người xoay tròn va vào trong ngực Lâm An Bắc, hai tay không tránh khỏi việc phải chống lên ngực anh.

Gương mặt chạm phải bả vai anh như bị nhiệt độ trên người anh làm nóng, nhanh chóng ngẩng đầu lên, khuôn mặt tươi đẹp hai gò má đỏ ửng trong không gian hơi nước vấn vít.

Lâm An Bắc trêu ghẹo lấy tay nâng cằm cô vợ nhỏ đang ôm trong ngực mình, đi sát đến gần bờ tường, đôi mắt mị hoặc khàn khàn mở miệng:“ Không phải em muốn quyến rũ anh sao? Mặc áo ngủ này rồi làm lại các động tác hôm qua một lần thì anh sẽ tha cho em, trả lời tất cả những vấn đề em muốn biết.”

“Thật không?”

Mặc dù Doãn Vị không tin rằng Lâm An Bắc sẽ thỏa mãn chỉ với một hai lần điên cuồng, nhưng câu nói sau cùng của anh đối với cô rất có sức hấp dẫn. lồng ngực Lâm An Bắc rất cứng, không có quần áo ngăn cách, cảm nhận được từng múi cơ rõ ràng và cơ thể rắn chắc, mà lúc này trên người cô không mảnh vải, cách quần vật nam tính ngẩng cao vừa vặn chống đỡ trên bụng cô.

“Đúng, chỉ cần em làm cho anh hài lòng!” Lâm An Bắc trấn an sờ sờ mái tóc ướt của cô, dùng sức ôm cô vào trong ngực, ngậm lấy vành tai xinh xắn, hơi nóng bay khắp bốn phía, hai tay không thành thật vuốt ve eo thon của cô.

Miệng của anh hơi nóng ẩm ướt, hàm răng còn gặm cắn nhè nhẹ vành tai mượt mà của cô, Doãn Vị thật sự không chịu được khi bị anh trêu đùa như vậy, hai tay giơ lên cao vòng ra phía sau ôm lấy cổ anh, nhón chân hôn gương mặt anh.

Chiều cao hai người chênh lệch khiến Doãn Vị mất nhiều sức kiễng chân lên, nhưng không được bao lâu đã cảm thấy cả bàn chân như nhũn ra, cả người treo lên người anh, mà Lâm An Bắc rất hài lòng khi vợ chủ động, đôi môi cô mềm nhũn bị hàm răng của anh lôi kéo cọ sát lẫn nhau, bàn tay ấm áp dán vào hai bên mông vểnh lên, mười ngón tay dùng sức bóp chặt.

Doãn Vị sợ hãi mà không thể phát ra tiếng, đôi môi bị anh lấp kín, uốn éo người chống lại bàn tay của anh, trong miệng chỉ có thể phát ra vài âm thanh đứt quãng.

“Ngoan, cử động nữa tiến vào từ phía sau.”

Hai mắt Doãn Vị mở to, sợ không dám lộn xộn nữa, cô cũng không muốn giống như tiểu thuyết đam mỹ, thích vào từ phía sau, cô không thể tiếp nhận, hơn nửa Lâm An Bắc có dám làm hay không cô cũng không chắc chắn, người đàn ông này ở trên giường hành động xấu xa mưu ma chước quỷ không thể đề phòng được.

Cô thành thật ở trong ngực mặc cho anh định đoạt, chỉ là khi ngón tay của anh dọc theo khe hở ở giữa hai đùi từ từ đi xuống, cho đến khi tiến vào lối đi bên trong, thân thể Doãn Vị cứng ngắc từ từ thả lỏng dần.

Hình như Lâm An Bắc rất hài lòng với phản ứng của Doãn Vị, ngón tay thuần thục xâm nhập vách tường còn hơi khô khốc, giống như chiến sĩ dũng mãnh vô địch, không ngừng xâm nhập vào bên trong, chậm rãi cong đầu ngón tay đung đưa, cảm nhận được cô động tình, lại chen thêm một ngón khác vào.

Doãn Vị vùi mặt vào vai anh thở hổn hển, cằm Lâm An Bắc dựa trên bả vai cô, vật tượng trưng phái nam đứng thẳng giữa hai chân anh đã sớm bộc phát, Doãn Vị đối với ký ức tối hôm qua vẫn như mới, bây giờ đối mặt Lâm An Bắc đầu óc thanh tỉnh. Áo ngủ sắc tình thú vị, cả người không thể khống chế càng ngày càng trở nên cứng ngắc, hình như Lâm An Bắc không muốn dễ dàng để cho cô vượt qua, ở bên tai cô tiếp tục nói ra những lời mắc cỡ:“Bảo bối, mặc áo ngủ đi, xem em cắn chặt anh không nỡ rời bỏ này.”

Đôi mắt Doãn Vị trong suốt chứa đầy nước mắt, bày tay nắm chặt mái tóc sau gáy anh muốn làm giảm bớt khô nóng trong cơ thể, làm thế nào cũng không thể chịu nổi, cơ thể cô khó chịu muốn khóc:“Nhột”

“Nhột chỗ nào?” ngón tay ở trong cơ thể cô bị vách tường thịt trơn mềm bao lấy, từng lớp từng lớp ướt đẫm như thiên quân vạn mã phóng đến, tê dại tràn đầy cả ngón tay, sau đó lại rút lui toàn bộ, bao vây một lần nữa.

“Ở bên trong, a”

Lâm An Bắc thấy cô khó chịu sắp khóc, chính mình cũng bị nơi đó của cô hút chặt, ở giữa đùi cô vội vã vuốt ve mấy cái, ôm cô mềm mại đến ngang lưng, cúi đầu nhanh chóng mở thắt lưng bên hông mình, cầm vật khổng lồ trong quần di chuyển mấy cái, cứ như vậy mà đi vào.

Anh vừa vào liền tiến thẳng đến tử cung sưng đỏ của cô, là chứng cứ tối hôm qua vô cùng kịch liệt, căng trướng khiến cho cô suýt nữa phát ra tiếng, vội vàng đưa tay che miệng của mình.

Mặc dù Lâm An Bắc đã chăm sóc thân thể của cô, nhưng bắp đùi vừa mỏi vừa đau, trong thân thể cái kia vật cứng giống như bàn ủi, cứng rắn nóng bỏng đến dọa người, mỗi lần đi vào đều làm cho toàn thân cô phát run.

Sức lực Lâm An Bắc rất lớn, chỉ đụng mấy cái đã khiến cho cô suýt nữa ngã xuống, cả người nằm úp sấp trên ngực anh. Lâm An Bắc siết chặt lấy hông của cô, tư thế đứng yên bị cô mút chặt vô cùng, bên trong khô khốc còn chưa đủ trơn, nhưng như vậy lại vây chặt hơn, thịt non mềm giống như từ bốn phương tám hướng vọt tới, dùng hết sức lực bao quanh anh.

Lâm An Bắc nhấc một chân cô, đi lên mấy bước khiến sau lưng cô lại một lần nữa dán vách tường lạnh lẽo, một tay đỡ bên hông cô, cảm thấy cô không thoải mái lại xoay người di chuyển đổi vị trí hai người, tình cảnh bên nóng bên lạnh khiến anh càng thêm hăng hái, bị cô mút chặt lại lớn thêm mấy phần, càng dũng mãnh ra vào cửa động chật hẹp.

Doãn Vị nằm trên ngực anh, một chân gác lên khuỷu tay của anh, chân còn lại nâng lên phối hợp tư thế, phía sau lưng cuối cùng không hề cảm thấy ướt lạnh nữa, bụng bị anh mạnh mẽ va chạm đến mức khó chịu, hết lần này tới lần khác vật của anh làm cho cô cảm thấy căng đau, đầu khẽ cúi thấp là có thể nhìn thấy bụng trắng noãn theo động tác của anh hơi rung lên ngọ nguậy, Doãn Vị vội vàng quay đầu, há miệng cắn lấy bộ ngực cứng rắn của anh.

Hàm răng nhẹ nhàng cọ xát núm đỏ trên ngực anh, lập tức từ miệng anh phát ra tiếng than nặng nề ngâm nga, vật trong cơ thể càng thêm thô to.

Bên trong cửa phòng tắm khép kín, tiếng va chạm kịch liệt, người đàn ông nặng nề thở dốc cùng khó nhịn gầm gừ hòa lẫn tiếng than nhẹ ngâm nga vỡ vụn của người phụ nữ, trên mặt gương hơi nước tan hết từ lâu, hai chân Doãn Vị kẹp thắt lưng Lâm An Bắc, tay ôm cổ anh, bị anh đè ma sát vách tường ấm áp dùng lực lớn đâm vào.

Vì va chạm kịch liệt mà phát ra từng đợt âm thanh rên rỉ, hai chân trắng noãn mất hết sức lực rơi xuống khuỷu tay anh, Doãn Vị đối mặt với tấm gương bóng loáng nhìn Lâm An Bắc không ngừng cử động thân thể, còn có hai chân vô lực đung đưa khi anh va chạm, trong đầu trống rỗng!

Doãn Vị bị anh đụng cả người như nhũn ra, run giọng xin tha thứ:“An Bắc, không cần, thật khó chịu!”

“Nhưng mà em còn chưa có mặc áo ngủ đấy.” Lâm An Bắc hôn một cái lên thái dương thấm ướt mồ hôi của cô, đưa tay xuống phía dưới đè ép viên thịt, phát hiện nơi đó trướng gay gắt, dường như giống như lời cô nói rất khó chịu.

Trán Doãn Vị một tầng mồ hôi mỏng, Lâm An Bắc lại đứng yên, giữ chặt eo của cô, chỉ là dốc lòng tiến vào chỗ mềm mại kia của cô, tiểu huyệt mềm mại, hai bên cánh hoa sung huyết đỏ hồng, vẫn phải chịu đựng giày vò, càng ngày càng kiều diễm ướt át.

“Đừng mà, đau.”

“Ngoan, nhịn một chút, anh cũng rất khó chịu.”

Khuôn mặt Lâm An Bắc khổ sở, nhưng hoàn toàn không quan tâm thân thể cô run rẩy, tay siết chặt lấy eo thon của cô, anh vẫn còn ở trong cơ thể cô, chỉ do dự một giây liền ôm cô tới bồn rửa mặt bên cạnh.

Doãn Vị giật mình nhìn hình ảnh hai người trong gương càng ngày càng rõ ràng, giọng nói gần như phát ra từ kẽ răng năn nỉ: “Anh nhanh lên một chút, khó chịu chết mất.”

“Ngoan, chờ một chút.” Lâm An Bắc không nói nữa mà ôm lấy thân thể của cô, đột nhiên ngồi xổm xuống, vật to lớn vẫn còn ở trong cơ thể cô đâm vào bên trong sâu hơn, Doãn Vị vẫn chưa hồi phục tinh thần từ hình ảnh đẹp mắt kia, lại bị anh đứng dậy đột ngột khiến đầu óc trống rỗng. Hai tay Lâm An Bắc bế cô ngồi lên bồn rửa mặt, sau đó nắm cằm của cô xoay ngang để cô có thể thấy rõ mặt gương phía đối diện:“bây giờ, em thay quần áo đi.”

Anh đứng ở trước người cô, nhìn một cái liền thấy thứ to lớn mạnh mẽ của anh, ngay tức khắc cả khuôn mặt đỏ bừng nghiêng đầu sang chỗ khác, rồi lại bị anh mạnh mẽ bắt quay lại nhìn.

Anh một chút cũng không để ý tới cô đang xấu hổ, nâng cằm cô lên.

Môi Doãn Vị đỏ bừng dính đầy chất lỏng từ ngón tay anh, không thể tin nổi mở lớn hai mắt, rồi ngượng ngùng nhắm chặt mắt lại: “Làm sao anh lại có thể không biết xấu hổ như vậy chứ.”

“Việc này là tình thú vợ chồng.”

Cho dù Lâm An Bắc dụ dỗ như thế nào thì Doãn Vị cũng không chịu mở mắt ra, nhưng ở trong bóng tối, cơ thể nhạy cảm và lỗ tai càng thêm linh mẫn, đầu ngón tay Lâm An Bắc hơi lạnh lẽo đụng khắp nơi thân thể cô, quần áo mỏng manh ma sát da thịt mềm mại, kích thích thân thể đỏ bừng.

“Em còn không mở mắt anh sẽ quay phim đấy nhé?”

Nhớ đến điện thoại còn đang để trong giỏ đựng quần áo, Doãn Vị vội vàng mở hai mắt ra, đánh vào lồng ngực Lâm An Bắc:“Khốn kiếp, khốn kiếp, đồ không biết xấu hổ.”

Lâm An Bắc nắm hai tay đang di chuyển lung tung của cô, ánh mắt mang theo thâm ý nhìn vê phía gương, Doãn Vị không chịu được mê hoặc, bất ngờ quay đầu lại, lại bị đôi mắt mù mịt hơi nước của người phụ nữ ngồi trên bồn rửa mặt làm cho ngơ ngẩn.

Giữa bầu ngực chỉ còn mảnh vải bằng nắm tay che đậy giống như lá hoa sen phủ lên quả mâm xôi đỏ hồng, phía sau cổ và lưng có hai sợi dây buộc mỏng, có vẻ không cần kéo, gió thổi nhẹ sẽ tuột xuống. Mà sợi dây đỏ buộc ở bên hông cũng vậy, bởi vì khép chặt hai chân nên phong cảnh bên trong cũng không nhìn thấy rõ ràng, nhưng chỗ tư mật chỉ có một chút vải, thậm chí ở chính giữa còn có một khe hở nhỏ, những thứ này Doãn Vị nhắm hai mắt cũng có thể hình dung ra được, dây màu đỏ thắt hờ ở hai bên mông trắng noãn làm nổi bật hạ thể xinh đẹp động lòng người.

“Nhìn thử xem, có phải là rất đẹp hay không?”

Lâm An Bắc nghiêng người dựa bên cạnh Doãn Vị, hai tay đặt ở hai bên người cô chống lên bồn rửa mặt, giọng nói khàn khan thản nhiên, hàm răng trắng bóc thằng hàng từ từ cắn sợi dây buộc bên vai trái, mảnh vải hình tròn to bằng bàn tay lập tức rơi xuống, vừa vặn lộ ra đầu nhũ hoa!

Bàn tay Doãn Vị căng thẳng túm lấy hai cánh tay cùa anh, nhắm hai mắt cảm nhận anh từng bước xâm chiếm, miệng ngâm nga từng âm thanh vụn vặt và thở hổn hển, giống như trái tim của cô thình thịch nhảy loạn.

“Bà xã, bây giờ, trò chơi, chính thức bắt đầu!”
Bình Luận (0)
Comment